ZingTruyen.Xyz

Stranger Or Lover



Tae, gương mặt đầy vết máu bị buộc chặt vào ghế, trong cơn mê man, Tae nghe có tiếng người đang nói chuyện ở bên ngoài.


"Em xin lỗi, thưa đại ca! Nếu em cẩn thận một chút thì..." Tên đàn em chưa nói xong thì đã lãnh trọn một đấm vào ngay mặt, cú đấm mạnh đến nỗi khiến gã ngã lăn xuống đất.


"Mày đúng là đồ ăn hại! Giống như ông bố của mày vậy!"


"Nó đâu rồi?"


"Em đã trói lại rồi ạ!"


"Dẫn tao đến đó, tao có chuyện muốn nói với nó!" Nói rồi cả hai tiến đến căn phòng, nơi Tae đang bị giam giữ.


"Gọi nó dậy!"


Tên đàn em gật đầu bước ra ngoài, một lát sau trở vào với chai nước trên tay, hắn vẫy nước vào mặt làm Tae giật mình mở mắt ra.


"Xin chào người quen cũ, vẫn khỏe chứ?"


Tae mở to mắt nhìn người đang nhìn mình với nụ cười mỉa mai quen thuộc. Là Denis!


"Nhưng hình như trưởng phòng Kim đang không được khỏe thì phải?!"


"Tên khốn này!" Tae trừng trừng mắt nhìn Denis.


"Vẫn còn đủ sức để chửi rủa nhỉ?" Denis dùng tay bóp lấy hai má Tae một cách mạnh bạo.


"Fany của mày cũng thông minh đấy!Dám cho người đánh lén người của tao!"


"Chỉ vì mày quá ngu ngốc mà thôi!" Tae mỉm cười đầy khiêu khích.


"Ngày mai thôi và tất cả mọi chuyện sẽ được giải quyết theo đúng cái kết tao muốn. Vì vậy mày hãy nói ít lại và cầu nguyện cho người yêu của mày đi nhóc con à!"


Xoảng!


Denis quay lại nhìn, tên đàn em vô tình làm rơi ly nước.


"Em xin lỗi đại ca..." Tên đàn em cúi đầu một cách sợ sệt, hệt như một con thỏ đang đứng trước chúa sơn lâm vậy.


"Đi thôi! Nhớ trông chừng nó cẩn thận!" Denis bước ra ngoài sau khi trao cho tên đàn em cái nhìn hằn hộc.


Lúc này, Tae đang nhìn mảnh vỡ thủy tinh dưới chân mình.


Nơi ở của Tiffany


Fany đưa chìa khóa vào ổ thì phát hiện cánh cửa có bàn tay ai đó đã nhúng vào, cô ngước nhìn Bi, anh lập tức ra hiệu cho cô đứng sau lưng mình, nhẹ nhàng xoay tay đấm cửa và túm lấy người đang đứng xoay lưng nhìn ra phía cửa sổ. Nhưng Bi nhanh chóng thu nắm đấm lại khi nhìn thấy mặt người đó.


"Appa?!" Fany nhìn người đàn ông với cặp mắt ngỡ ngàng rồi chạy đến ôm chặt lấy ông và bật khóc nức nở như một đứa trẻ.


"Thôi nào con gái! Sẽ chẳng có chàng trai nào dám yêu con khi nhìn thấy cảnh con khóc nhè như vậy đâu." Ông Hwang mỉm cười vuốt nhẹ tóc Fany.


"Ba không sao chứ?" Fany nhìn ông Hwang với ánh mắt lo lắng.


"Cũng may có một cô nhóc dễ thương giúp đỡ nên ba mới có thể trở về an toàn. Con bé tên gì nhỉ? Ba quên hỏi tên con nhóc ấy mất rồi! Thật đúng là tuổi già!" Ông Hwang tự đánh vào đầu mình.

"Ba đã ăn gì chưa? Để con gọi phục vụ..."


Ông Hwang quay sang nhìn Bi.


"Anh chàng này..."


"À quên mất! Anh ấy là Ji Hoon, anh ấy đã giúp đỡ con rất nhiều." Fany mỉm cười giới thiệu.


"Xin chào Chủ tịch ! Ngài vẫn khỏe chứ ạ?" Bi cúi chào lễ phép trước ông Hwang.


"Ừm, ông Jung vẫn khỏe chứ?"


"Ba vẫn khỏe. Cám ơn Chủ tịch đã quan tâm."


Fany mở to mắt ngạc nhiên trước sự thân thiết của hai người.


Nơi Tae bị giam giữ


"Đại ca cứ yên tâm, em sẽ canh giữ thật cẩn thận !" Tên đàn em mở cửa xe cho Denis bước vào.

Bên trong căn phòng, Tae đang cố sức dùng mảnh thủy tinh cắt đứt dây trói, mảnh thủy tinh sắc nhọn đâm vào tay Tae khiến máu nhỏ xuống nền nhà. Sau một hồi, dây trói cũng bị cắt đứt, Tae cố lê cơ thể còn chút sức lực bước đến mở cửa.


Đúng lúc đó...



Nơi ở của Tiffany


"Là chủ tịch đã nhờ tôi tìm kiếm Fany sau khi Denis bảo rằng không biết Fany đã đi đâu . Nhờ nguồn tin của người bạn thám tử, tôi biết được Fany đã sang Hàn Quốc nên tôi đã sang đó, sau cuộc tìm kiếm vô vọng thì bất ngờ tôi lại gặp Fany ngay tại tiệm cà phê của ba tôi, tôi đã định gọi điện báo cho chủ tịch nhưng điện thoại lại mất số của Chủ tịch và Fany hình như đã đánh mất ký ức." Bi đang giải thích mọi khúc mắc cho cây nấm ngơ trước mặt mình.


Nơi Tae bi giam giữ


Phịch!


Tae bị ném ngược trở lại phòng.


"Mày nghĩ sẽ dễ dàng thoát khỏi đây à? Mày xem thường tao quá rồi đó nhóc con!" Denis đá một cú vào bụng khiến cô ôm lấy bụng một cách đau đớn.


"Mày nghĩ ai cũng ngu hết hả?" Denis đá tiếp vào bụng Tae.


"Chỉ vì sự xuất hiện của mày mà mọi kế hoạch của tao đều phải thay đổi! Mày đúng là đồ sao chổi mà!" Denis đánh tới tấp vào người Tae như một con thú khát máu, gương mặt Tae lúc này bê bết máu, cô giờ đây không còn đủ sức để phản kháng, chỉ biết nằm đấy chịu trận.


"Đủ rồi anh, anh sẽ đánh nó đến chết mất ! Chúng ta cần nó cho kế hoạch kia mà !" Tên đàn em ôm chặt lấy Denis để ngăn cơn khát máu của hắn lại.


"Tao sẽ khiến cho cô ta phải hối hận vì đã chọn mày thay vì tao !" Hắn quay lại dí mũi giày lên mặt Tae rồi móc điện thoại ra.


"Alô ? Bạn của cô đang nằm trong tay tôi ! Ngày mai đúng 10h tối, mang những thứ tôi cần đến chỗ hẹn, không được báo cảnh sát, đảm bảo rằng chỉ một mình cô đến đó ! Nếu không..."


"Aaaaa !" Tae thét lên sau khi Denis dùng giày dẫm lên tay cô.


" Cô biết hậu quả sẽ thế nào rồi chứ?!"


Tim Fany thắt lại khi nghe tiếng rên rỉ của Tae.


"Tên khốn, nếu Tae có chuyện gì thì anh cũng không sống tốt được đâu !"


"Tốt thôi, hãy làm theo đúng lời tôi nói...và bạn của cô sẽ được an toàn ! À, cô có muốn nghe một vài lời từ bạn của cô không ?" Denis mỉm cười đưa điện thoại kề tai Tae.


"Tae không sao chứ ?" Fany lo lắng khi lắng nghe đầu dây bên kia.


"Fany-ah...em dứt khoát...tôi cấm em ...không được đến đó ! Nghe rõ chưa ?"


"Hắn ta đã làm gì Tae vậy ? Alô ? Alô ?"


Tút ! Tút ! Tút !


Đầu dây bên kia đã cúp máy.


"Có chuyện gì hả con gái?" Ông Hwang nhìn khuôn mặt đang dần biến sắc của cô con gái nhỏ và hỏi.


"Không...không có gì đâu ạ...Con về phòng trước đây.Ba ngủ ngon nhé." Fany cố gắng mỉm cười rồi nhanh chóng bước về phòng.


Ông Hwang suy nghĩ một hồi rồi lấy điện thoại ra gọi.


"Alô ? Tôi cần cậu tìm giúp tôi một người! Càng nhanh càng tốt!"


Trên nền đất, Tae đang nằm thoi thóp...



Sáng hôm sau


"Chủ tịch Hwang, tôi đã sắp xếp xong mọi chuyện rồi ạ!" Ông Hwang đang ngồi phòng khách với tách trà bốc khói nghi ngút trên bàn. Ông Hwang khẽ gật đầu nhìn người cận vệ.


"Chào buổi sáng, daddy." Fany từ trong phòng bước ra.


"Con có hẹn à ?" Ông Hwang nhìn Fany cầm túi xách bước ra khỏi cửa.


"Chỉ là một người bạn đã lâu không gặp từ hồi trung học thôi ạ." Fany trả lời rồi bước đi.


"Vậy...tôi xin phép!" Người cận vệ cúi chào rồi cũng nhanh chóng bỏ đi.


Trong phòng, ông Hwang cầm lấy tách trà đưa lên miệng.


Fany nhìn xung quanh rồi nhanh chóng bước vào xe, nhấn ga. Phía bên kia đường, chiếc xe hơi đen bóng loáng vội vàng bám theo.


Nơi Tae bị giam giữ


Một đám người bận toàn vest đen chạy vội vào bên trong, tìm kiếm khắp mọi ngóc ngách nhưng nơi đây chỉ toàn là mùi ẩm mốc, cây dại đua nhau mọc um tùm.


"Không có ai ở đây cả, thưa chủ tịch!" Người đàn ông lôi điện thoại ra gọi.


"Cái gì? Cậu không tìm thấy bất cứ ai à?"


"Vâng ạ!"


"Nghe này, bằng mọi giá, cậu phải tìm cho bằng được con bé ấy và lôi cổ tên phản bội Denis về đây, rõ chứ?"

"Tôi rõ rồi, thưa chủ tịch!"


10 a.m, bãi đất trống


"Cô đúng giờ quá nhỉ?" Denis đưa mắt nhìn đồng hồ rồi nói.


"Cậu ấy đâu?" Fany nhìn xung quanh rồi quay sang Denis.


"Thứ tôi cần trước đã!"


"Nhìn thấy Tae an toàn, tôi sẽ giao nó cho anh!" Ánh mắt Fany lạnh lùng nhìn Denis.


"Cô nghĩ cô có thể thương lượng với tôi à? Okie, xem như tôi nhượng bộ cô một lần vậy!" Denis hất đầu ra hiệu.


Ngay lập tức, tên đàn em dẫn Tae ra.


"Tae~ah..." Fany nhìn thấy gương mặt bầm dập của Tae, cô hốt hoảng chạy đến xô tên đàn em ra và ôm chặt lấy cơ thể bé nhỏ kia.


"Tae đau ở đâu nói em nghe? Fany khẽ lay lay người Tae.


"Đồ ngốc này, Tae...đã bảo đừng đến... sao em cứ thích làm ngược lại lời Tae vậy? Tae thở một cách khó nhọc nhìn Fany đang khóc.


"Thôi nào, Tae...vẫn ổn mà...đừng khóc..." Tae đưa tay lau những giọt nước mắt đang lăn dài trên má Fany và mỉm cười yếu ớt cố trấn an cô.


"Hai đứa đóng cảnh mùi mẫn như vậy đủ rồi đấy! Mau giao thứ đó cho tôi ngay!" Denis bước tới kéo Fany rời xa Tae.


Từ đằng xa, Bi đang chăm chú theo dõi diễn biến, nghĩ đến lúc đã hành động, anh bèn đứng dậy, định vòng ra đằng sau thì bất ngờ bị một lực mạnh đánh vào gáy khiến anh ngất xỉu tại chỗ.


"Đại ca!" Tên đàn em bước đến thì thầm vào tai Denis mấy câu rồi lui ra sau.


"Chúng ta có khách không mời từ lúc nào vậy nhỉ?" Denis mỉm cười nham hiểm nhìn Fany.


"Mang hắn vào đây!" Denis liếc nhìn tên đàn em, ngay lập tức, một người đàn ông đang ngất xỉu bị lôi vào rồi ném trước mặt Fany.


"Anh Bi ?" Fany hốt hoảng đỡ Bi ngồi dậy.


"Anh Bi, anh Bi?" Fany khẽ lay cơ thể của Bi.


Anh mở mắt nhìn Fany rồi nói với giọng yếu ớt.


" Fany, anh xin lỗi..."


"Tên khốn, đến khi nào anh mới chịu dừng lại hả?" Fany thét lớn lên.


"Đến khi tôi có được thứ mình muốn!" Denis ngồi xuống nâng cằm Fany lên định hôn lên môi Fany và Fany đã đáp lại bằng một cái tát như trời giáng.


"Con nhỏ láo xược này!" Denis tức giận giơ tay định tát vào mặt Fany thì một cánh ta đã chặn bàn tay Denis lại.


"Đủ rồi đấy, đồ khốn! Không được đụng vào cô ấy!" Tae nhìn hắn với cặp mắt đầy sự oán hận.


"Okie, okie!" Denis quay lưng đi rồi đột nhiên xoay lại đấm vào mặt Tae khiến cô ngã xuống đất.


"Taetae!" Fany hốt hoảng chạy đến đỡ lấy Tae.


"Em xin lỗi, chỉ vì em! Tất cả là lỗi của em! Em xin lỗiTae~ah!" Fany ôm chặt lấy Tae và khóc nức nở.


"Aissh, có mau giao tài liệu đó hay không hả? Tao mất hết kiên nhẫn với tụi bây rồi đó!" Denis bước tới kéo lấy tay Fany và nắm chặt khiến cô đau đớn.


Ngay lúc đó, tên đàn em, mặt đầy máu chạy vội vã vào.


"Đại ca..."


Hắn chưa kịp nói lời nào thì đã lãnh trọn một đạp từ phía sau khiến hắn nằm gọn dưới đất. Denis linh cảm có chuyện chẳng lành, hắn vội vàng bỏ chạy nhưng rồi đã bị môt toán người ập vào đánh hắn tới tấp làm hắn ta chỉ biết chịu trận.


"Mày có lá gan lớn nhỉ? Dám đụng đến con gái của Chủ tịch!" Nói rồi người đó đấm vào bụng Denis rất mạnh khiến hắn ói ra cả máu.


"Tiểu thư, cô không sao chứ?"


Fany chạy đến bên cạnh Tae giờ này đang bất tỉnh.


"Tae~ah, Tae tỉnh lại trả lời em đi! Taetae!"


Trước mắt Tae giờ này chỉ là một không gian tối tăm....cô chỉ nghe thấy giọng nói của người yêu thương gọi tên mình...tiếng xe cấp cứu...



P/s: Chap này có nhiều cảnh bạo lực ghê :)))


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz