[Song Tính] Block người yêu trên mạng và cái kết lật xe
Chương 30: "Quản anh đi."
Diệp Ý Tây vừa mới livestream xong, liền có người đẩy cửa đi vào."Máy tính hỏng rồi?"Thương Trạch đi tới trước mặt cậu, nghiêng người nắm lấy con chuột từ trong tay cậu.Diệp Ý Tây đứng dậy nhường chỗ cho anh: "Máy tính bị lag, chuột không di chuyển được.""Ừ." Thương Trạch ấn vài phím trên bàn phím, cuối cùng tắt máy tính. "Cũ rồi, ngày mai anh mua cho em một cái mới.""Dạ." Diệp Ý Tây cúi đầu đăng video bằng điện thoại, cậu mỉm cười ngẩng đầu hỏi Thương Trạch: "Anh ơi, tối nay anh dẫn em cùng tập gym được không?"Thương Trạch hơi nhướng mày: "Muốn vận động à?""Không phải." Vành tai ẩn trong mái tóc đen của Diệp Ý Tây hơi đỏ lên, "Chỉ có chúng ta thôi."Thương Trạch cười dài một tiếng, cúi người nhéo má cậu: "Tây Tây muốn chơi trò gì."Diệp Ý Tây dang rộng vòng tay ôm lấy eo anh, lại lẩm bẩm nói: "Không muốn thì thôi.""Đã bao giờ từ chối em chưa?"Thương Trạch dắt tay cậu xuống lầu một, mở cửa phòng tập, Diệp Ý Tây tò mò nhìn căn phòng sáng sủa rộng rãi, trang bị đầy đủ dụng cụ tập gym.Diệp Ý Tây đột nhiên hỏi: "Anh, ở nước ngoài anh cũng tập gym à?""Ừ." Thương Trạch hỏi cậu: "Em muốn chơi cái nào?"Câu hỏi này nghe như trong đầu cậu chứa đầy rác rưởi vàng khè, Diệp Ý Tây nhìn xung quanh rồi chỉ vào thiết bị có thể dùng để ngồi: "Anh ơi, này là gì?""Hammer Strength" Thương Trạch kéo cậu tới, "Luyện vai."Thương Trạch ngồi trên chiếc đệm mềm, dựa vào chiếc đệm lưng màu đen vuông vắn, giơ tay kéo tay đẩy xuống, những đường gân trên toàn bộ cánh tay nổi lên, lộ ra những đường cơ bắp gợi cảm.Diệp Ý Tây nhìn thấy Thương Trạch rũ vai thở ra nhẹ nhàng, dễ dàng thực hiện vài động tác chuẩn mực, bước tới hỏi: "Anh... em có thể ngồi lên anh không?""Ngồi đi." Thương Trạch buông tay ra, tránh đụng cậu, vỗ vỗ đùi ra hiệu cậu ngồi đây.Đệm ghế hơi nghiêng, đùi của Thương Trạch không thẳng, khi ngồi lên, Diệp Ý Tây sợ bị trượt, hai tay phải duỗi ra mới không va chạm, nhìn sát khuôn mặt của Thương Trạch rồi nói: "Được rồi anh ơi."Thương Trạch kéo tay cầm xuống bắt đầu động tác kéo, Diệp Ý Tây cảm nhận được sức mạnh của cơ bắp đùi anh, cứng đến mức khiến mông cậu bị cấn đau."Nhúc nhích gì đấy." Thương Trạch dừng lại một chút, ngẩng đầu nhìn cậu.Đáy quần của Diệp Ý Tây gần như tiếp xúc với háng Thương Trạch. Cả hai người đều mặc quần short hè ở nhà, giữa chân có thể cảm nhận rõ ràng hơi ấm nóng bỏng bên dưới.Cậu chớp mắt, tinh nghịch nhích nhích hai lần, "Thế này có cảm giác không?""Diệp Ý Tây." Thương Trạch thở ra một hơi gọi tên cậu: "Em tới đây khảo nghiệm anh à?""Anh." Diệp Ý Tây ôm mặt anh, cúi đầu, khuôn mặt sạch sẽ dưới ánh đèn rực rỡ trông rất quyến rũ, trong mắt hiện lên nụ cười ranh mãnh, đôi môi hồng hào áp lên môi Thương Trạch, "Anh có thể tiếp nhận những khảo nghiệm khác không? "Khoảnh khắc môi chạm vào nhau, cơ bắp của Thương Trạch căng lên, những đường gân trên mu bàn tay cầm tay cầm phồng lên, nhịp điệu động tác kéo của anh cũng thay đổi.Diệp Ý Tây nghiêng đầu, liếm đầu lưỡi hồng hồng dọc theo môi Thương Trạch từng chút một, cho đến khi toàn bộ đều bị chất lỏng ướt át bao phủ, sau đó đưa lưỡi vào.Hơi thở của Thương Trạch trở nên nặng nề hơn, lưng rời khỏi đệm không kéo nữa, lưỡi của cậu tóm lấy môi anh, đẩy người ra sau, nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen của Thương Trạch, đôi môi hồng hào nhếch lên: "Không được nha anh trai, tối nay anh phải khảo nghiệm."Thương Trạch để cậu đẩy, giọng khàn khàn: "Hôm nay hư thế.""Ai bảo anh làm loại chuyện đó ở bên ngoài?" Diệp Ý Tây vẫn còn ghi thù chuyện xảy ra ban ngày, hai chân nỗ lực siết chặt, đụng vào thứ đồ kia giữa hai chân, như ý nguyện nghe được tiếng hít vào của Thương Trạch, không khách khí thúc giục anh: "Anh tiếp tục nghiêm túc tập luyện đi."Thương Trạch vẫn như cũ ngước mắt nhìn chằm chằm cậu, nhưng cánh tay lại bắt đầu kéo vào, động tác vẫn chuẩn mực như cũ.Diệp Ý Tây hài lòng hôn anh, không chú ý thấy cậu vừa đến gần, động tác phía sau bắt đầu chậm lại, cậu tập trung ôm lấy mặt Thương Trạch, đưa đầu lưỡi vào giữa đôi môi Thương Trạch, khuôn miệng nóng ấm áp mở ra như thể đã chờ đợi rất lâu, để cậu tiến vào."Anh..." Trong miệng Diệp Ý Tây nhớp nháp nước bọt gọi anh.Hơi thở của Thương Trạch trở nên gấp gáp, chiếc lưỡi mịn màng cẩn thận liếm, quấn quanh lưỡi anh liếm nhẹ, sau đó đầu lưỡi lướt qua vòm miệng, nhìn có vẻ dịu dàng nhưng thực ra lại rất quyến rũ, cũng ra hình ra dạng mút lấy gốc lưỡi anh.Gần mười giây Diệp Ý Tây không nhìn thấy cần gạt đằng sau mình di chuyển, nhẹ nhàng dùng lưỡi đưa hôn quanh miệng Thương Trạch, con cặc giữa hai chân anh trướng đỏ đến phát đau.Cứ tưởng khả năng kiềm chế của Thương Trạch tốt, cậu quấn chiếc lưỡi mềm mại của mình quanh lưỡi anh, vừa hôn vừa thở phả vào môi anh, "Anh... anh hôn giỏi quá..."Thương Trạch khéo léo di chuyển yết hầu của mình, hai cánh tay cường tráng đỏ bừng vì bị cậu trêu chọc, lại nghe thấy Diệp Ý Tây nói: "Rất thích hôn anh trai...""Anh..." Diệp Ý Tây lùi lại một bước, chạm chóp mũi vào chóp mũi của anh, dùng đầu lưỡi bạc liếm sạch đầu mũi của Thương Trạch, liếm lên liếm xuống như một con cún con, đồng thời nhẹ nhàng thở dốc, "Umm...thoải mái quá..."Thương Trạch chịu đựng đến mức con cặc sắp nổ tung, nghe thấy tiếng thở hổn hển của cậu, anh gần như phải nghi ngờ năng lực của mình, đẩy cần gạt lên trên, móc một cánh tay đầy gân đỏ quanh vòng eo nhỏ của Diệp Ý Tây, cậu chưa kịp phản ứng thì đã bị anh tóm lấy cổ, đè xuống đệm sau rồi hôn thật sâu."Hmmm..."Diệp Ý Tây mở to mắt, Thương Trạch hôn như thể trăm năm chưa từng hôn, anh đưa lưỡi vào miệng cậu, quét qua điểm nhạy cảm của cậu hết lần này đến lần khác, cậu bị hôn đến mức nước mắt lưng tròng, chóp mũi nhỏ đỏ bừng.Cậu cố gắng há to miệng và lè lưỡi để giao tiếp với Thương Trạch, nhưng Thương Trạch trực tiếp tóm lấy cằm cậu, sống mũi cao gần như chìm vào má thịt, mút lưỡi cậu thật sâu."Um ưm..."Diệp Ý Tây nắm chặt nắm đấm, nện mạnh vào bờ vai rộng lớn của Thương Trạch, muốn đẩy anh ra. Ngay sau đó, tay còn lại của Thương Trạch nắm chặt cổ tay cậu, đè lên đùi.Thương Trạch nhắm mắt, không nhìn thấy được nước mắt vì bị hôn của cậu, Diệp Ý Tây cũng chỉ có thể nhắm mắt lại, cảm giác miệng mình bị xâm chiếm hết lần này đến lần khác, gốc lưỡi bị mút đến tê dại. Sau khi hôn Diệp Ý Tây đến choáng váng đầu óc, không biết đã qua bao lâu, Thương Trạch mới thương xót để cậu hít thở không khí trong lành.Diệp Ý Tây mở mắt ra, bị choáng ngợp bởi ánh sáng chói lóa, cậu cử động cái lưỡi vừa sưng vừa tê dại: "Anh, anh gian lận..."Trên miệng Thương Trạch còn có một tia nước lấp loáng, đưa tay nhẹ nhàng ấn vào đôi môi mềm mại Diệp Ý Tây, vừa hôn xong nên giọng còn khàn khàn: "Anh chưa từng nói muốn chơi trò này với em.""Hừ." Diệp Ý Tây bất mãn hừ một tiếng, không có chút dấu vết nhìn phía dưới Thương Trạch, đứng dậy nói: "Em muốn đi về ngủ.""Không quản anh nữa?" Thương Trạch nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay đỏ bừng vì bị giam cầm của cậu, sau đó kéo người ngồi lên đệm êm ái, đứng giữa hai chân Diệp Ý Tây, còn giơ tay cậu ấn lên háng mình.Diệp Ý Tây chớp chớp đôi hạnh ngây thơ, giọng điệu ngượng ngùng nói: "Chân em đau, ngày mai còn phải hát, không giúp anh được.""Cố ý hửm?" Thương Trạch nhéo một chút thịt trên mặt cậu, "Hư quá."Diệp Ý Tây lắc lắc mặt, không gỡ tay anh ra, quay đầu nói: "Dù sao thì em cũng không quản.""Anh sai rồi." Thương Trạch vừa nói vừa kéo quần xuống, con cặc cứng rắn nóng bỏng thò ra chạm vào bàn tay thon dài của cậu, "Quản anh đi."Diệp Ý Tây không cần lời xin lỗi của Thương Trạch, chút tức giận trong lòng đã vơi đi từ lâu, quay đầu nhìn thấy một cây gậy thịt không thể cầm được bằng một tay đứng thẳng trước mắt mình, cậu nhẹ nhàng xoay nó trong tay rồi nói: "Được rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz