ZingTruyen.Xyz

[Snarry - HPSS] Sổ tay chinh phục Severus

Chương 115

Snitch_yeu_Vac

* Nếu có nhận xét gì với đoạn văn trong ảnh, các bạn vui lòng ấn vào Trả lời (dấu mũi tên) cho đoạn văn, không tạo bình luận mới ở ảnh nhé. Cảm ơn các bạn!

Chương 115

Trong lúc ăn cơm, Harry lại nghĩ bài viết được gọi là 'Chuyên sử dụng để đối phó với mụ cóc'.

"Cho nên, vì sao Ravenclaw đột nhiên có chủ ý như vậy?" Cậu buồn bực hỏi, "Tuy vẫn có thể xem đó là một biện pháp linh hoạt ..."

"Vậy cậu nên hỏi người nào đó đã lấy chính mình làm tấm gương." Hermione nói, "Cậu đã dùng hành động thực tế nói cho toàn bộ Hogwarts, rằng một người học sinh có thể bảo vệ giáo sư mình yêu thích đến mức nào."

*

Kết quả Harry cùng Ron không đi huấn luyện Quidditch được, bởi vì Umbridge chậm chạp không chịu phê chuẩn đồng ý.

Hai người đành miễn cưỡng ở lại làm bài tập trong phòng nghỉ công cộng, Harry bắt đầu làm việc, viết bài luận văn mình mới bị giao thêm.

"Thật nhiều quá đấy!" Ron vươn người ngó qua, nhìn những bước làm được viết dày đặc trên giấy, không nhịn được thương cảm chép chép miệng, sau đó cậu nhìn đi xuống, thấy bản tự kiểm điểm nêu lý do sai lầm của Harry, sự thương cảm lập tức biến thành buồn cười, "Cậu sai lầm vì 'Khó chịu với sự vô lý của quan điều tra cấp cao khi nhúng tay và phê phán chương trình dạy học của giáo viên', nguyên nhân sai lầm là 'Bởi vì giáo sư Độc dược của cậu quá đẹp, cho nên cậu toàn tâm toàn ý nhìn chằm chằm thầy ấy, dẫn đến kết quả không chú ý làm việc'... Cậu thật sự nghiêm túc đấy chứ?"

"Đương nhiên rồi." Harry nghiêm trang nói, thêm một câu cuối cùng trong tờ giấy: Đi cùng với văn chương là một túi viên sô cô la hương vị mới làm quà nhận lỗi. PS: Tốt nhất nên uống kèm trà mật ong, nó rất có lợi với đôi môi khô nứt!

"Cậu cho rằng bài luận này là để viết thư cho Snape sao?" Ron đưa ra nghi ngờ của mình, "Cứ như vậy thì cho dù có có một ngày cậu bí mật kẹp thư tình trong luận văn Độc dược, mình cũng sẽ không thấy kinh ngạc."

Vui đùa nhỏ này làm cả hai người đều cảm thấy buồn cười, giữa những tiếng cười hi hi ha ha, Hermione lại tràn đầy thâm ý hừ một tiếng.

"Nói thật ra, nếu đúng như vậy thì mình thật sự cũng sẽ không kinh ngạc."

*

Đêm khuya, Sirius lại một lần xuất hiện trong ngọn lửa lò sưởi, cũng mang đến tin tức Harry bị Mundungus theo dõi.

"Nếu con đã dồn sức lực cho một buổi họp phi pháp với đám học sinh, thì cuộc hẹn hò hẳn không thuận lợi đâu nhỉ?" Ông cười hì hì nhìn Harry, dường như còn duỗi tay tự sờ sờ cằm, nghi ngờ nói, "Không thể nào, con sẽ không đến mức không hẹn nổi người ta chứ? Harry, đáng ra con nên nghe lời khuyên của ta, lại — "

"A a a!" Harry mang bộ dáng mới chợt nhớ ra, lớn tiếng cắt ngang lời Sirius nói, "Chú nói đúng, lần sau con nhất định sẽ làm vậy! Bây giờ chúng ta vẫn nên tiếp tục nói chuyện về nhóm tự học môn Phòng chống chứ?"

Nhưng hiển nhiên Sirius tạm thời không muốn buông tha đề tài này, ông lập tức chuyển đầu hướng về phía Ron: "Cháu biết chứ? Người Harry muốn mời đi chơi Hogsmeade vào dịp cuối tuần, theo ta thấy thì người đó chính là cô gái cậu ta yêu thích ..."

"Cái gì?" Ron vô cùng kinh hoàng, "Nhưng người kia là — á!" Cậu kêu đau một tiếng, che eo lại, đột nhiên co rúm người một chút.

Hermione không biểu cảm gì, thu tay về, nói cho Sirius: "Không có chuyện gì. Chú vừa mới nói bà Weasley có lời nhắn cho bọn cháu?"

"Đúng vậy." Sirius lơ đãng trả lời, tầm mắt tìm tòi nghiên cứu chuyển một vòng quanh ba người, nghiêm túc hỏi, "Ta nghĩ, chắc người đó là Gryffindor?"

"Rất được cụ Dumbledore tin tưởng, hơn nữa còn rất tinh thông môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám." Hermione hỏi một đằng trả lời một nẻo.

Miệng lưỡi cô nàng cực kỳ chắc chắn, nên Sirius không thể không tin. Trên mặt ông vừa mới lộ ra biểu tình khen ngợi pha trộn sự hiếu kỳ, Ron đã vội vàng đột nhiên nhanh trí, cắt ngang bài truy hỏi của ông.

"Mà này, chú ơi, mẹ cháu đã nhắn gì đó?"

"Bà ấy bảo dù thế nào cháu cũng không được tham gia nhóm học tập phi pháp. Bà ấy nói cháu nhất định sẽ bị đuổi học, tương lai của cháu sẽ bị huỷ hoại ..."

Ron: "..." Sớm biết như thế thì mình đã không hỏi.

*

*

Cuối cùng cũng có một chuyện làm lòng người phấn chấn, đó chính là nhà Gryffindor đã được tiếp tục huấn luyện Quidditch.

Nhưng thời tiết thật sự cực kỳ không tốt, sau gần một giờ luyện tập dưới mưa rền gió dữ, thì mỗi người đều ủ rũ cụp đuôi, hơn nữa còn sâu sắc hoài nghi hiệu quả của lần huấn luyện này, cho dù Angelina luôn kiên trì nói nỗ lực sẽ có kết quả, hơn nữa còn ra vẻ nhẹ nhàng chỉ ra "Thời tiết như vậy sẽ giúp chúng ta không cần chịu đựng đám hư hỏng nhà Slytherin châm chọc mỉa mai."

"Mình rất tin tưởng là cho dù bọn chúng nguyện ý chịu đựng bão táp, ngồi trên khán đài để mỉa mai chúng ta, thì chúng ta cũng không nghe thấy nổi một chữ." Ron âm trầm lẩm bẩm.

Nhưng thật ra những lời này đã nhắc nhở Harry. Nhưng ngay sau đó vết sẹo của cậu đột nhiên lại đau, vì thế khi các đội viên nối đuôi nhau đi ra ngoài, cậu và Ron lại ở lại phòng thay đồ, thương lượng về chuyện này.

"Cậu cần nói cho ai đó." Cuối cùng Ron nói, "Nếu không có cách nào liên hệ với Sirius, cậu lại cho rằng không cần nói cho Dumbledore, vậy cũng có thể hỏi ý kiến Snape một chút."

"Vì sao luôn là Snape vậy?"

Ron nhún vai nói: "Nếu tối nào cậu cũng sẽ dùng một hồi lâu để oán giận than thở bài tập Độc dược với bức chân dung của ông ta, thì sao lại không thể thuận tiện oán giận một chút về vết sẹo bị đau?"

Harry cảm thấy hợp lý, trầm tư một lúc.

"Cậu nói có vẻ đúng đấy." Cậu gật đầu với bạn tốt, "Vậy cậu đi trước đi, mình muốn đi xác nhận một việc."

"Được rồi, cậu cũng đừng quên chúng ta còn cần luyện tập bùa chú Nín thinh ..."

Hết chương 115

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz