Slug
"Một chiếc donut đặc biệt cho quý cô!" Ned nói với một nụ cười và đưa cho MJ cái túi nhỏ màu nâu nhàu nát.MJ nhìn chằm chằm vào Ned với vẻ mặt trống rỗng nhất. Ned đẩy cái túi đến gần MJ hơn. "Hãy chấp nhận lời xin lỗi của tớ!" "Thật may cho cậu, tớ sắp chết vì đói." MJ cười thầm rồi lấy chiếc túi từ Ned và xé nó. Lấy bánh rán từ túi là điều cô hài lòng nhất. Cắn một miếng, MJ có thể cảm thấy tâm trạng của cô vui lên ngay lập tức."Và cái này là dành cho cậu." MJ nói rồi đưa những quyển sách cho Ned. Thức ăn luôn khiến MJ hạnh phúc vì thế nụ cười hiện lên mặt cô không còn là điều mới mẻ.Ngồi đối diện với MJ, Ned lấy một túi màu nâu từ ba lô của mình và đặt nó lên bàn. Anh thậm chí không bận tâm đến những cuốn sách.MJ nhướn mày. "Gì hả?" Ned nói rồi mở túi và lấy ra hai chiếc bánh quế nướng. "Cậu nghĩ tớ sẽ không mang món tráng miệng cho cậu à?" "Đây là lý do tại sao tớ yêu cậu!" MJ vỗ tay hoan hô, cô không ghét sự thật là đã có nhiều thức ăn hơn.Đó là phòng học và MJ đang làm những kiệt tác nghệ thuật mới nhất của cô. Vì cô cần một bộ sưu tập ít nhất là 5 tác phẩm trước khi đến RISD, một trong số đó phải làm chân dung, nên cô quyết định về nhà. Cô ấy muốn một bức chân dung được làm hoàn toàn bằng kẹp và dây. MJ đã sử dụng vải và tất cả tài liệu của cô ấy, giờ cô chỉ cần tạo ra nó một cách hoàn chỉnh.MJ biết rằng việc tìm một bức tranh hoàn hảo cuối cùng là phần khó nhất. MJ không biết làm thế nào để cô thể hiện mình trên bức tranh vì cô không biết mình là ai. Một bức chân dung là cách người nghệ sĩ nhìn nhận bản thân họ, và nếu MJ không nhận ra thì cô sẽ phải làm gì?"Cậu nghĩ sao về một vài hình ảnh của tớ ở sân tennis?" MJ hỏi, cô cắn miếng bánh cuối cùng. "Những bông hoa trên hàng rào trông tuyệt đẹp và nó có thể, như cậu biết, nó cho tớ cảm hứng.""Tớ luôn quên rằng ngôi trường này có không có bất kì môn thể thao nào." Ned nói. "Không ai chơi tennis, sân bây giờ chỉ để trang trí thôi." MJ nói, hai người lập tức đứng dậy và thực hiện kế hoạch của họ. Thời tiết đẹp và đầy nắng, MJ đã không có thời gian để thưởng thức nó sáng nay nhờ Peter.Bởi vì phòng đọc sách đã ở tầng một của tòa nhà nên phải mất rất nhiều thời gian để Ned và MJ tới sân tennis. Sân tennis bao gồm tất cả những môn thể thao. Bóng bầu dục, bóng chày, tennis, bóng đá,..Đặt ba lô của mình xuống sàn xi măng, MJ thoải mái xoay một vòng. Cô thực sự cần hòa nhập với môi trường xung quanh. Bên cạnh đó, hoa làm cho cô cảm thấy hạnh phúc. Đặc biệt là hoa tulip tím, chúng xen kẽ giữa những bông hoa trắng xinh đẹp. Nó làm MJ cảm thấy ấm áp bên trong, nhưng cô không bao giờ thừa nhận nó. "Cậu nghĩ chỗ này tốt chứ?" MJ hỏi, cô hy vọng Ned sẽ nghĩ rằng nơi này là chỗ tốt nhất."Tớ vẫn đang suy nghĩ." Ned cười, anh đang bối rối. "Đây có phải là một vũ trụ khác, cậu thực sự là MJ sao?" "Ghi chú cho bản thân này-" MJ gật đầu chắc nịch, mím môi mình thành một dòng mỏng. "Đừng bao giờ hiển thị bất kỳ cảm xúc nào, bởi vì cậu là một robot.""Tớ thích nó!" Ned mỉm cười rồi lấy điện thoại của mình ra. "Giờ hãy đứng gần hoa tulip, vì uh, các cô gái thường nói gì nhỉ? Làm cho làn da của cậu sáng hơn?" MJ cười trước khi đi về phía nhà máy. Do dự, cô từ từ thả búi tóc đuôi ngựa ra để tóc cô buông xõa nhẹ nhàng. MJ dùng tay của mình để làm nó phồng ra một chút. "Đó có phải là người bạn thân nhất của tớ không?!" MJ nhìn thấy Liz đang đi bộ về phía họ với một cái khay đầy đồ uống. "Hmm, nên là bạn thân nhất của chúng ta chứ?" Ned đã đính chính ngay khi cô ấy đến đủ gần và lấy một ly nước từ khay.Liz cười đùa, cúi xuống và mở nắp cho anh. "Đừng lo lắng Ned!" Cô mở nắp rồi và đưa cho MJ một ly nước chanh đá lạnh. MJ lấy uống vội vã và nhanh chóng đặt nó xuống đất. "Không có thời gian để uống đâu! Chúng ta cần hình ảnh cho bức chân dung của tớ!" "MJ, cậu vẫn chưa hoàn thành chân dung tự họa của cậu à? Chuyến đi sẽ diễn ra vào tuần tới."Liz cảnh báo. "Cậu nói với tớ rằng cậu đã hoàn thành một nửa cơ mà!""Tớ vẫn chưa hỏi cha mẹ tớ, cậu nghĩ tớ đã hoàn thành được gì chưa?" MJ nhún vai của mình và dựa vào cổng hoa."Không, cậu sẽ cảm thấy tiếc cho chính mình đấy! Chúng ta hãy hoàn thành chuyện này và chúng ta sẽ đối phó với cha mẹ của cậu sau." Liz nắm lấy tay MJ, kéo cô lên khỏi cổng.Liz gạt tóc của MJ sang một bên và sau đó tiếp tục lấy điện thoại riêng của Ned để chụp hình. MJ trở nên thực sự lúng túng khi cô nhận ra Liz đã gần cô đến thế nào để có những bức ảnh 'hoàn hảo'. Cô đã không gần gũi với ai như vậy trong một thời gian dài và điều đó làm cô căng thẳng.Liz hạ thấp máy ảnh và khuyên MJ 'Cậu cố gắng cười lên đi cưng.' "Cậu nên nới lỏng mặt một chút MJ." Ned đưa ra lời khuyên của anh và anh đã phải chùn bước vì ánh mắt tóe lửa của Liz.Mặc dù vậy, anh ấy đã đúng, tất cả ảnh của cô ấy sẽ lộ ra như thể cô ấy bị táo bón hay gì đó."Ở đây." Liz nói rồi đưa lại cho Ned điện thoại của anh. "Như thế này." Liz bước tới bên MJ và bắt đầu tạo những tư thế nổi bật, đảm bảo khuôn mặt của cô được phơi bày trong mỗi bức tranh. MJ đã sửng sốt vì sự tự nhiên của Liz và đứng yên kinh ngạc là tất cả những cô có thể làm. Xem cách cô kết nối với máy ảnh giống như xem một ngôi sao điện ảnh thực sự. "Hãy thử nó với tớ." Liz nói rồi kéo MJ về phía cô."Hãy cho tớ xem nào!" Ned hét lên khi anh chụp rất nhiều ảnh. Cô và Liz càng cười đùa thì MJ càng cảm thấy nhẹ nhõm. Cô hất mái tóc của mình, thè lưỡi ra và thậm chí còn chu môi. MJ cười một cách thoải mái như thường ngày với Liz và Ned. Cô không hề biết nó sẽ thú vị thế này nếu không có hai người họ."Kiểm tra lại nó nào!" MJ nói, cho phép Liz được bước ra khỏi khung hình. MJ đã làm những điều cô không tưởng tượng được và điều tốt nhất bây giờ là cô đang vui vẻ. Cứ như căng thẳng chưa bao giờ tồn tại. "Hãy nhận lấy mặt tốt này của tớ!" Cô rít lên với tiếng cười khi Liz rút điện thoại của cô ấy ra và bắt đầu chụp.MJ nhặt một vài bông hoa rơi từ mặt đất và dùng chúng như đạo cụ. Một bông hoa được cài lên mái tóc giấu sau tai cô, những bông hoa khác nằm rải rác xung quanh dưới chân cô. MJ không biết sự tự tin đến từ đâu nhưng cô thực sự yêu thích nó. "Hình như chúng ta có khán giả." Liz thì thầm đủ to cho MJ và Ned nghe. Điều khiến MJ phát hoảng nhất là Liz đang bật cười?Cả Ned và MJ đã dừng việc họ đang làm để tập trung vào những gì Liz nói. MJ đã phải quay lại để xem Liz nói về ai.Peter và một số bạn bè của mình đứng đằng sau sân tennis, nhìn thẳng về phía MJ. Nhanh chóng lấy hoa từ mái tóc của cô, cô thả rơi nó xuống đất ngay khi họ bắt đầu cười. MJ sử dụng bản năng của mình và bắt đầu chạy đi. Cô cảm thấy mình bị bẽ mặt. Peter sẽ dùng thứ này để chống lại cô. "MJ, chờ đã!" Cả Liz và Ned đều gọi nhưng MJ không bận tâm. Nếu một trong những tên đó quay phim cô thì sao? Đăng lên Facebook hay gì đó? Có quá nhiều ý tưởng chạy qua đầu cô và cô muốn đốt cháy tất cả. MJ chỉ biết tự đổ lỗi cho bản thân, cô có thể chọn một tấm ảnh từ thư viện ảnh của mình để vẽ.MJ không thể không cảm thấy mình ngu ngốc. Cô rất ít khi thể hiện sự nữ tính của mình, đặc biệt là ở nơi công cộng. Thậm chí sẽ không ngạc nhiên nếu Peter tống tiền cô vì đoạn phim.
Một điều mà cô ấy biết chắc chắn là cô ấy sẽ không bao giờ, không bao giờ, không bao giờ sống như thế này.
___
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz