ZingTruyen.Xyz

Sieu Sao C1 Den C95 Phien Ngoai

  Đường Phong không phải một người đàn ông biết làm bếp, mặc kệ là đời trước hay đời này.

 Đời này cậu lần đầu tiên xuống bếp là làm bữa sáng tình yêu cho người nào đó, nhớ ngày ấy Lục Thiên Thần nửa ngày đều ở nhà không ra cửa, cũng không tự mình đưa cậu đến phim trường, bởi vì Lục Thiên Thần sau khi ăn bữa sáng tràn ngập yêu thương của cậu liền bắt đầu tiêu chảy.

 Tuy không muốn thừa nhận, thế nhưng Đường Phong vẫn cảm thấy có chút không quá vui.

 Vẫn duy trì nguyên tắc một năm chỉ quay một bộ phim, Đường Phong có thời gian hơn nửa năm để đi làm một vài chuyện cậu muốn thử, ví dụ như học làm cơm gì đó.

 Thời tiết ngày hôm nay rất tốt rất thích hợp để đi ra ngoài, ngày hôm nay đối với Lục đại chủ tịch và Đường Phong mà nói cũng rất quan trọng, bởi vì hôm nay là ngày sau khi Đường Phong nghiên cứu chương trình nấu ăn ba ngày, bắt đầu chuẩn bị tự mình xuống bếp.

 Trời vừa sáng, Lục Thiên Thần đã cùng Đường Phong ra cửa đi siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn, chỉ là Đường Phong hôm nay danh khí càng lúc càng lớn, cứ như thế trực tiếp ra cửa phỏng chừng sẽ bị người đi đường nhận ra, tuy bản thân Đường Phong không cảm thấy có cái gì, nhưng ở trong ý niệm muốn bảo hộ người đàn ông này, Lục Thiên Thần vẫn là hóa trang cho Đường Phong.

 Hóa trang cái gì?

 "Anh đừng cho em mặc váy, Lục Thiên Thần." Vừa nghe thấy Lục Thiên Thần muốn giúp mình hoá trang, Đường Phong đầu tiên liền cảnh cáo đối phương, cậu không ngại vì sự nghiệp điện ảnh mà mặc đồ nữ hoặc là loại trang phục linh tinh nào đó.

 Thế nhưng trong cuộc sống? Xin lỗi, điều đó không có khả năng!

 Đầu tiên xem thân cao, hình thể của cậu, cho dù là mặc váy cũng sẽ không giống phụ nữ, còn hơn nói là vì tránh tai mắt người khác, chẳng bằng nói là cậu muốn lên đầu báo muốn điên rồi, nếu như hôm nay Đường Phong thực sự mặc đồ nữ, phỏng chừng đầu đề ngày mai các tờ báo tạp chí lớn, truyền thông internet chính là: Siêu sao quốc tế Đường Phong nam mặc đồ nữ, phong tình vạn chủng!

 Lục Thiên Thần đích thật là có một chút ý niệm muốn cho Đường Phong mặc váy ở trong đầu, thế nhưng anh không ngu đến mức để Đường Phong mặc váy chạy đi ra ngoài, muốn xem cũng chỉ có thể cho mình anh xem, ví dụ như váy đàn ông Scotland cũng rất không tệ, nghe nói phía dưới váy Scotland cái gì cũng không có!

 "Đương nhiên sẽ không." Chủ tịch Lục kỳ thực rất có thiên phú diễn kịch, bằng không lúc này sao có thể bình tĩnh nói một câu trái lương tâm như vậy, anh muốn cùng Đường Phong chơi cosplay muốn điên rồi.

 Nhất là lần nào đó tên khốn Charles kia cư nhiên gửi cho anh một bức ảnh Đường Phong đeo tai mèo trong cuộc tụ họp, Lục Thiên Thần thiếu chút nữa tại chỗ bóp nát di động của mình.

 Lục Thiên Thần tìm tới chòm râu giả dính lên cho Đường Phong, thử khiến Đường Phong nhìn qua nhiều tuổi hơn một chút, chỉ là sau khi người này dính râu giả quả thực là đẹp trai không có thiên lý, tuy có thể sẽ không trêu chọc đến thanh niên chú ý, nhưng tuyệt đối sẽ mê chết một đám phụ nữ trung niên.

 Nghĩ đến sáng sớm đi siêu thị mua đồ ăn vẫn là phụ nữ trung niên chiếm đa số, Lục Thiên Thần suy nghĩ một hồi liền cầm lấy một cái kính mắt cho Đường Phong đeo, mắt của Đường Phong rất đẹp, giống như người bình luận điện ảnh nào đó đã nói, Đường Phong có một đôi mắt biết nói, người đàn ông này cho dù không có một câu lời kịch, xuyên qua mắt cậu cũng có thể thấy một câu chuyện rung động lòng người.

 "Được chưa?" Đường Phong đứng lên soi soi vào gương, mím môi nở nụ cười, Lục Thiên Thần dính râu lại đeo kính cho cậu, không nhìn kỹ đích xác rất khó nhìn ra cậu là ai.

 Đường Phong trêu ghẹo nói rằng: "Anh biết hóa trang từ lúc nào vậy?"

 "Cũng không tệ lắm nhỉ?" Từ phía sau ôm lấy cậu, trong mắt hàm chứa một tia ý cười dịu dàng, Lục Thiên Thần nhẹ nhàng hôn lên sau tai Đường Phong.

 "Chỉ có mình em cải trang cũng không được, anh ngồi xuống, em cũng giúp anh làm."

 Kéo Lục Thiên Thần đến ghế ngồi xuống, Đường Phong cầm lấy công cụ hoá trang cũng bắt đầu hoá trang cho Lục Thiên Thần, tuy rằng Lục Thiên Thần không có danh tiếng giống như đại minh tinh Đường Phong, nhưng dù sao cũng là nhân vật thành công từng có mặt trên tạp chí tài chính và kinh tế, hơn nữa bề ngoài của Lục Thiên Thần cho tới bây giờ cũng không thua bất cứ một nam minh tinh nào, sáng sớm chạy tới siêu thị mua thức ăn khó tránh khỏi sẽ hấp dẫn một vài người chú ý.

 "Được rồi." Ước chừng qua 10 phút, Đường Phong vỗ vỗ tay biểu thị việc lớn đã thành, khóe miệng ngậm lấy mỉm cười thưởng thức kiệt tác của mình.

 Lục Thiên Thần đứng lên xuyên qua cái gương nhìn một chút, không xem thì thôi, vừa nhìn anh liền lập tức trừng tới Đường Phong ở bên cạnh, Đường Phong đã sớm vào lúc Lục Thiên Thần soi gương ném đồ chạy trốn, người đàn ông kia cư nhiên vẽ cho anh hai cái má hồng thật to!

 . . .

 . . .

 Bắt được Đường Phong dùng sức hôn hai ngụm, Lục Thiên Thần và Đường Phong hoá trang thành dáng dấp hai ông chú trung niên cùng nhau lái xe tới siêu thị phụ cận.

 Bọn họ dường như đã quên một điểm, chính là mặc kệ bọn họ cải trang như thế nào, hai gã đàn ông cùng nhau thân mật đi dạo siêu thị thủy chung cũng rất hấp dẫn sự chú ý của những người khác.

 "Đùi gà ba cái, khoai tây hai củ, ớt xanh một quả. . ."

 Lục Thiên Thần đẩy xe mua hàng, Đường Phong lấy ra danh sách mua sắm đã chuẩn bị trước, một bên nhớ kỹ một bên để Lục Thiên Thần đặt nguyên liệu nấu ăn vào trong xe, chỉ là nghe nghe, Lục Thiên Thần đột nhiên phát hiện mấy thứ Đường Phong nói chút chút không thích hợp.

 "Hai thìa nước tương, một thìa xì dầu, hai thìa đường. . ."

 "Đường Phong." Lục Thiên Thần nhịn không được cắt đứt cậu.

 "Ừ?" Đường Phong còn đang hết sức chuyên chú nhìn danh sách mua sắm của cậu.

 "Có phải em trực tiếp lấy sách dạy nấu ăn ra không?"

 "Như vậy tương đối tiện." Đường Phong trả lời đặc biệt tự nhiên, dù cách kính mắt còn dán râu mép, người đàn ông này vừa cười lên Lục Thiên Thần liền không có biện pháp.

 Mua xong nguyên liệu nấu ăn, hai người đàn ông lại về nhà, Lục Thiên Thần đứng ở cửa phòng bếp nhìn Đường Phong đang lần lượt lấy ra nguyên liệu nấu ăn, lại một lần nữa lo lắng mà hỏi thăm: "Em xác định không cần tôi giúp?"

 "Không cần." Đường Phong giống như ghét bỏ phất phất tay, đi tới cửa phòng bếp đẩy Lục Thiên Thần ra ngoài, "Anh đi đón Charles bọn họ, chờ các anh về là có thể ăn cơm."

 Nói xong đóng cửa phòng bếp lại, Đường Phong vỗ vỗ ngực, hít sâu một hơi chuẩn bị bắt đầu thi triển quyền cước.

 Bước đầu tiên, lấy Ipad ra, ấn mở quy trình chi tiết nấu ăn.

 "Đùi gà sau khi rửa sạch đem cắt thành miếng nhỏ, khoai tây cạo vỏ cắt thành khối. . ." Một bên nhìn sách dạy nấu ăn, Đường Phong một bên lấy ra đùi gà, cẩn thận tỉ mỉ rửa rồi dựa theo lời sách dạy nấu ăn chậm rãi cắt thành miếng nhỏ, kỹ thuật dùng dao của cậu cũng không tốt, nhưng cắt cắt đùi gà là không thành vấn đề.

 "Cho dầu ăn vào nồi, dầu nóng thì cho ớt khô, hạt tiêu, hồi hương, hành, gừng vào đảo ra mùi thơm."

 Đem khoai tây và đùi gà đều đã cắt đặt ở trong đĩa, Đường Phong đổ một lượng vừa phải dầu ăn vào nồi, thấy dầu bốc khói liền đem ớt các loại đổ vào, trong lúc nhất thời trong nồi phát sinh âm hưởng lốp bốp thanh thúy.

 Trên ngón tay tê rần, Đường Phong mạnh run lên một chút, một giọt dầu nóng rơi vào ngón tay cậu, do dự một chút là tắt bếp đi ra ngoài tìm băng vải hay là vẫn ở lại tiếp tục xào nấu, Đường Phong cuối cùng vẫn ở lại nhà bếp, cậu phải dựa vào lần này rửa nỗi nhục lần trước, đỡ phải luôn bị Charles tên kia chế giễu cậu ở phương diện điện ảnh là thiên tài, thế nhưng ở phương diện làm cơm tuyệt đối là một loại thiên tài khác.

 Bên này Đường Phong còn đang trong nhà bếp nghiêm túc bận bịu, bên kia Lục Thiên Thần vừa nghe thấy tiếng chuông cửa liền chạy đi mở cửa, hai người đàn ông phong cách hoàn toàn khác biệt cùng nhau đứng ở cửa.

 "Hai người cùng tới?" Lục Thiên Thần đánh giá Charles vẻ mặt dáng cười xán lạn, cùng với Albert vẻ mặt trước sau như bị lá bài nhập thân.

 "Đừng dùng từ 'cùng' này, để Đường thân ái của tôi nghe thấy cậu ấy sẽ ghen, hơn nữa tôi không có hứng thú với mặt than." Charles nhếch miệng cười đi đến, nhìn xung quanh, "Đường bảo bối của tôi đâu?"

 "Cậu ấy đang trong bếp." Một câu này của Lục Thiên Thần lập tức khiến động tác của Charles cương một chút, Lục Thiên Thần phát hiện Charles cầm trong tay một vài. . . Thứ.

 Lục Thiên Thần nhìn chằm chằm vào cái bánh hamburger trong tay Charles ăn được một nửa, "Cậu cầm gì vậy?"

 "Suỵt!" Charles nhếch miệng cười, tiếp tục ngụm lớn cắn hamburger của anh, trước khi Đường Phong đi ra anh phải mau chóng tiêu diệt hamburger ngon lành của anh.

 Anh không ngại nếm thử thức ăn Đường Phong tự mình nấu, chỉ là "hồi ức tốt đẹp" lần trước Đường Phong làm bữa sáng cho bọn anh thật sự là quá mức khiến người ta nhớ đến khắc sâu.

 Albert trước sau như một trầm mặc, vô cùng đơn giản chào hỏi một chút sau đó ngồi xuống trong phòng khách, tìm một vị trí ánh nắng chiếu tới, lấy ra quyển sách từ từ xem.

 Thế giới này ngoại trừ con gái anh và Đường Phong, có lẽ không có người khác có thể hấp dẫn lực chú ý của anh.

 Đối với việc này Lục Thiên Thần và Charles sớm đã là thấy nhưng không thể trách ngồi xuống trong phòng, Lục Thiên Thần rót hai cốc rượu, Charles vẫy vẫy hamburger ăn chỉ còn lại một ngụm trong tay với người bạn thân của anh: "Muốn ăn một chút không?"

 "Không." Nâng cốc đưa tới, Lục Thiên Thần ngồi ở đối diện Charles, nửa chống đầu nhìn cửa nhà bếp đóng kín kẽ, thế nhưng thường thường phát sinh âm hưởng lốp bốp.

 "Cậu đoán nhà bếp của cậu một lát nữa có thể sẽ cháy, hoặc là nổ hay không?" Charles đem một ngụm hamburger cuối cùng nuốt vào trong bụng, không tệ, đã lửng dạ, đợi lát nữa cho dù là ăn "Kiệt tác" của Đường Phong, có gì đó lót bụng hẳn là cũng sẽ không miệng nôn trôn tháo.

 Lục Thiên Thần không nói chuyện, vẻ sầu lo trên khuôn mặt lại thêm vài phần.

 "Nếu không chúng ta gọi xe cứu thương tới trước đi?"

 Charles vừa nói xong, cửa phòng bếp mở ra, một cỗ mùi thơm mê người từ nhà bếp truyền tới.


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz