ZingTruyen.Xyz

[Shortfic] Đại Mộng Quy Ly: Tái Sinh

Ngoại truyện 1: CUỘC SỐNG MỚI

madebychang

1.

Trong căn hộ hiện đại, nơi Trác Dực Thần đã đặt biệt chuyển đến để sắp xếp một không gian sống rộng rãi hơn cho cả hai người, gian phòng bếp mở là nơi Chu Yếm đang vật lộn với thứ được gọi là "máy pha cà phê tự động". Hắn đứng nhìn chăm chăm vào loại thiết bị mới lạ sáng loáng, mày nhíu chặt, ngón tay bấm loạn xạ trên khung điều khiển cảm ứng. Sau vài lần thử nghiệm không thành công, tiếng "beep beep" từ máy vang lên liên tục, sau một loạt báo hiệu sai thao tác. Chu Yếm thở dài, quay lại nhìn Trác Dực Thần đang dựa vào tủ lạnh, đôi mắt hẹp dài ánh lên vẻ thích thú.

"Ngươi nói đây là công cụ dùng để pha cà phê? Nhưng ta chỉ thấy nó là thứ làm ta thấy phiền phức thêm!" Chu Yếm cằn nhằn, giọng mang theo chút bực dọc.

Trác Dực Thần nhướng mày, đặt tách trà trong tay xuống bàn. "Ta nhớ ngươi từng nói, tất cả những gì Triệu Viễn Châu trải qua đều nằm hết ký ức của ngươi không phải sao? Làm thế nào mà lại không biết cách sử dụng một thứ đơn giản như vậy?"

Chu Yếm liếc nhìn y, ánh mắt như muốn đáp trả nhưng rồi lại im lặng. Những ký ức của Triệu Viễn Châu dường như thật xa xôi và đôi lúc, hắn không thể kết nối chúng một cách trọn vẹn với bản thân mình hiện tại.

Thấy hắn muốn cãi rồi lại thôi khiến Trác Dực Thần trở nên vui vẻ hơn hẳn, không biết từ lúc nào  y đã dần thích nhìn thấy Chu Yếm lúng túng trước những thứ này. Trác Dực Thần tiến lại gần, nhẹ nhàng đẩy Chu Yếm sang một bên.

"Nhìn ta làm một lần, Đại Yêu ạ. Đây không phải là việc quá khó đâu."

Vừa nói, Trác Dực Thần vừa thao tác nhanh chóng trên chiếc máy pha chế, y nhấn trên khung điều khiển vài lần và chỉ trong vài giây, một dòng cà phê thơm nồng chảy xuống chiếc tách sứ trắng tinh. Trác Dực Thần cầm tách cà phê đưa cho Chu Yếm.

"Đơn giản thế thôi. Đừng làm phức tạp mọi thứ."

Chu Yếm nhận tách cà phê, ngửi thử hương thơm thoang thoảng rồi nhấp một ngụm. Vị đắng nhẹ dịu lan tỏa trong khoang miệng, khiến hắn rất hài lòng nhưng gương mặt lại không biểu lộ chút gì, chỉ bình thản nói: "Ta thích thứ này, nhưng cách tạo ra nó lại rất không phù hợp với ta!"

Trác Dực Thần cười khẽ, tựa như đang thưởng thức từng giây phút này. "Đừng quên, ngươi đang sống ở một thế giới khác. Hãy tập làm quen với mọi thứ."

2.

Vào buổi chiều hôm đó, cả hai quyết định đi siêu thị. Đây là lần đầu tiên Chu Yếm bước vào một không gian tràn ngập ánh sáng đèn neon, những kệ hàng đầy ắp thực phẩm và đồ gia dụng. Hắn bước đi chậm rãi, ánh mắt dò xét mọi thứ xung quanh như thể đang nghiên cứu một vùng đất lạ.

"Ngươi muốn ăn gì vào tối nay?" Trác Dực Thần hỏi, tay đẩy chiếc xe đẩy hàng.

Chu Yếm nhíu mày, nhìn những bao bì đầy màu sắc trên kệ.

"Ngươi chọn đi. Ta chẳng hiểu biết gì về mấy thứ này!"

Đi một lúc, Trác Dực Thần nhặt lấy một gói mì Ý và một lọ sốt cà chua, quay sang nhìn Chu Yếm với ánh mắt đầy trêu chọc. "Ngươi nên thử học cách nấu ăn. Dù ngươi là Đại Yêu, nhưng cũng phải tự chăm sóc bản thân chứ."

Chu Yếm khẽ hừ một tiếng. "Thế ngươi không định làm gì sao?"

"Ta đang làm đấy thôi, ta đang hướng dẫn ngươi đó." Trác Dực Thần cười, bước tới quầy rau củ và chọn vài loại rau xanh.

Khi về đến nhà, Trác Dực Thần đặt tất cả nguyên liệu lên bếp và bắt đầu hướng dẫn Chu Yếm cách chế biến món mì Ý. Từ việc luộc mì đến xào sốt, tất cả đều là những trải nghiệm mới lạ đối với Chu Yếm. Hắn loay hoay cầm chảo xào, nhưng động tác quá mạnh khiến dầu lẫn thức ăn bắn lên tung tóe.

"Ngươi đang chiến đấu với chúng sao?" Trác Dực Thần đứng bên cạnh, nhịn cười không nổi.

"Im miệng!" Chu Yếm cáu kỉnh, nhưng đôi tai lại ửng đỏ lên một cách bất thường.

Cuối cùng, sau một hồi vật lộn, bữa ăn tối cũng hoàn thành. Chu Yếm ngồi xuống bàn, nhìn đĩa mì trước mặt với ánh mắt phức tạp. Hắn cầm dĩa, cuộn một ít mì và đưa vào miệng. Sau một lúc im lặng, hắn gật đầu nhẹ.

"Không tệ."

Trác Dực Thần chống cằm, mỉm cười nhìn hắn.

"Thấy chưa? Cuộc sống ở thế giới hiện tại cũng có điểm thú vị của nó. Ngươi chỉ cần chấp nhận những thay đổi này và thử hòa nhập với chúng."

3.

Những ngày tiếp theo, Chu Yếm dần quen với các thiết bị hiện đại. Hắn bắt đầu học cách sử dụng điện thoại di động, nhưng việc này không hề dễ dàng. Trác Dực Thần ngồi trên sofa, mắt chăm chú vào màn hình TV, trong khi Chu Yếm cầm chiếc điện thoại mới tinh – mẫu mới nhất của hãng A với logo trái táo bị cắn dở ở mặt sau. Tuy rất sang trọng, nhưng khi vào tay hắn thì lại trở thành một "vật thể vô dụng"! Ngón tay hắn vuốt lên vuốt xuống màn hình, cố gắng hiểu những ký tự kỳ lạ mà chẳng có tiến triển gì.

"Ta đã nhấn rồi nhưng nó vẫn không phản ứng gì cả!" Chu Yếm phàn nàn.

Trác Dực Thần không quay lại, chỉ khẽ nói:

"Ngươi phải chạm nhẹ nhàng, đừng dùng sức như muốn đập vỡ nó."

Chu Yếm thử lại, lần này nhẹ nhàng hơn. Cuối cùng, màn hình điện thoại cũng hoạt động. Một tia vui mừng thoáng qua mắt hắn, nhưng nhanh chóng biến mất khi hắn nhận ra Trác Dực Thần đang mỉm cười trêu chọc, mặc dù y không nhìn về phía này, nhưng hắn chắc chắn là y đang cười hắn!

"Thật thú vị khi thấy một Đại Yêu lại bị một chiếc điện thoại nhỏ bé đánh bại." Trác Dực Thần nói.

Chu Yếm nhìn y đầy bất mãn lên tiếng: "Ngươi đúng là thích làm ta bẽ mặt!"

"Không bẽ mặt, dù gì bộ dạng này của ngươi chỉ có mình ta thấy được."

4.

Dần dần, Chu Yếm bắt đầu hòa nhập tốt hơn với thế giới hiện đại. Mặc dù vẫn còn lúng túng với nhiều thứ, nhưng hắn học hỏi rất nhanh. Trác Dực Thần luôn ở bên cạnh, quan sát và giúp đỡ hắn, không giấu nổi sự thích thú trước những phản ứng chân thật của hắn trước mọi điều mới mẻ.

Cuộc sống hiện đại tuy phức tạp, nhưng cũng mang đến những khoảnh khắc yên bình và hạnh phúc mà cả hai chưa từng trải qua. Giữa những tiếng cười trêu chọc và những lần học hỏi, mối quan hệ giữa họ ngày càng sâu sắc hơn, như một sự bù đắp cho những gì đã mất trong quá khứ. Cả Trác Dực Thần và Chu Yếm đều nhận ra rằng chính những điều nhỏ bé trong cuộc sống hàng ngày đã giúp họ hiểu thêm về nhau, về thế giới này và về... chính bản thân họ.

-------------------------------------------

Note của tác giả: Mình có hơi rảnh rỗi nên đã làm lại bìa truyện mới và đã cập nhật lại bìa truyện :))))))

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz