Seyoon Chiec Guong Than Ki 2 Girlneya
Chương 38Ban nãy mình có nói những từ như thế đâu?Tại sao c ấy lại cho là như vậy?
Cô đột nhiên thốt lên 1 tiếng kinh ngạc. Trong lòng đã có 1 đáp án, đố là khả năng duy nhất
Lẽ nào lúc nãy mình cũng bị chiếc gương khống chế?...
Là do cuốn sáchChính nó đag điều khiển mìnhbộpLucs này Hun lạnh lùng "hứ" 1 tiếng, c ném luôn con rối trên tay xuống nền bê tông, đôi mắt tràn ngập nét buồn bã, thất vọng, giận dữ"Đc. T hiểu r. Là do t đag làm những việc ngu ngốc. Do chính t đã sai! T làm phiền đến c. Thật đáng xấu hổ!""Khoan đã! Lúc nãy ý t k pải như thế đâu" Cô bất giác tiến lên 2 bước, chộp lấy tay c"C báo t hãy xéo đi còn j? Có đúng là c thực sự căm ghét t đến thế k?"Vừa dứt lời, c khẽ cười nhạt, ánh mắt tràn ngập sự đau khổ khó lòng che giấu, c quay gót chuẩn bị rời điNguy r!Chắc chắn là mình lại nói ra những câu mất kiểm soátTrong lúc bối rối, cô k dám nói j nữa, vội vã tháo chiếc vòng vỏ sò trên cổ tay đặt vào giữa lòng bàn tay chìa ra phía c, dùng ánh mắt bối rối để nhìn cHunĐừng đi mà!Thế nhưng c chỉ lạnh lùng nhìn cô"Thứ đã tặng đi cho người khác t k bao h nhận lại, huống chi chạm vào thứ mà công chúa ngốc nghếch đã đeo thì t cũng sẽ biến thành kẻ ngốc thôi""Ai bảo là t muốn trả lại cho c?"Trong khoảnh khắc đó, khoé miệng cô bỗng nở 1 nụ cười khó hiểu, ánh mắt đột nhiên trở nên tối đen như mực. Cô khẽ giơ cao cánh tay, ném thật mạnh chiếc vòng xuống nền bê tôngChiếc vòng trao gửi lời ước hẹn sâu sắc ấy dưới ánh sáng chớp nhoáng của pháo hoa đã vỡ vụn vang lên những tiếng giòn tan đầy đau đớnTrong ' chốc, đôi mắt c loé lên vẻ đau đớn tột cùng. C mím chặt môi k nói 1 lời nào, quay gót bỏ đi chỉ để lại 1 mình cô đag nắm chặt bàn tay, đứng ngây người nhìn những mảnh vỏ sò vỡ vụn trên nền bê tông"Thực ra ngay từ lúc ở dưới cây nguyệt quế t đã lên bỏ cuộc. C đã chọn Chan, chiếc vòng đó là món quà cuối cùng mà t tặng c"C mỉm cười, khẽ mím chặt đôi môi tái nhợtÁnh mắt c khiến cô run rấy. Người như muốn đổ gục xuốngC nhặt cặp sách dưới nền gạch lên, lặng lẽ bước về phía trước r ngoái đầu lại, nhìn trân trân vào cô, ánh mắt c lộ rõ nét u buồn"Tạm biệt công chúa của t"Sao lại thế?Mình chỉ định dùng chiếc vòng tay để ra hiệu cho c ở lại chứ đâu định ném vỡ nóCuốn sáchĐúng r!Chắc chắn là phép thuật của cuốn sách đã khiến mình hành động như thếHồi ức tựa như màn sương mù dày đặc nhanh chóng che mờ tâm trí côBắt đầu từ lần bấm điện thoại bị nhầm số, hành vi của mình đã bắt đầu bị khống chếCòn bây h mọi chuyện đã trở nên nghiêm trọng tới mức ngay cả bản thân mình cũng k tự ý thức đcCáo trạngCô k biết rằng lúc này, trên bàn hc tại nhà, cuốn sách cổ lặng lẽ mở ra trên bàn, trên trang sách trắng tinh tựa cánh bướm đag khẽ rung động trong bầu k khí tĩnh lặngSau đó, từng nét chữ chầm chậm hiện ra trong nàn hương hoa bạch trà nồng nànNhững dòng chữ nham hiểm hiện ra giữa màn đêm"Âm mưu lẩn khuất trong tâm tríSức mạnh hắc ámXâm lấn số phận đau thươngkể từ đócô gái đã mất đi tất cảsống mãi cuộc đời cô đơn, sầu tủi""Sao lại pải cố gắng như thế? Cô gái ơi, hãy làm theo những j trái tim cô mách bảo đi. T sẽ giúp cô thực hiện mọi nguyện vọng"Trong s ' ấy, 1 giọng nói như mê hoặc vang vọng bên tai. Cô lắc đầu thật mạnh như muốn xua giọng nói đó bay đi r chạy nhanh về phía trướcK đc!Bây h mình cần pải tìm đc thiếu nữ mắt tím bí ẩn đó, cuốn sách là thứ cô ấy đã cho mình mượnCô ấy nhất định có cách giải quyết!Màn đêm nặng nề trùm lên ngôi trường, mọi thứ đều rơi vào bóng tối sâu hun hútNgọn cây cao lớn chạm tới đường chân trời, lắc lư tạo thành 1 mảng đen u tối1 cơn gió lướt qua vầng trăng lúc tỏ lúc mờ, từ trong góc tối vọng ra tiếng kêu khẽ của loài chim đêm tựa như âm thanh của 1 lời nguyền"Hộc"Cô thở gấp khi chạy qua hành lang dài dằng dặc, tiếng bước chân trống rỗng theo sát cô ngân vang mãi k dứtBinh!Cô đẩy vội cánh cửa lớn = gỗ dày, nặng của thư viện r vội vã xông vào bên trong, hét to như mất kiểm soát"Có ai k?"Tiếng hét chói tai khiến cho lớp bụi nhỏ rung lên, rơi xuống lả tả, cứ ngân vang mãi trong thư viện trống vắngĐột nhiên, tiếng bước chân khe khẽ, thong thả từ phía sau kệ sách vọng ra, bóng 1 nữ sinh mặc đồng phục xuất hiện~하나~
Cô đột nhiên thốt lên 1 tiếng kinh ngạc. Trong lòng đã có 1 đáp án, đố là khả năng duy nhất
Lẽ nào lúc nãy mình cũng bị chiếc gương khống chế?...
Là do cuốn sáchChính nó đag điều khiển mìnhbộpLucs này Hun lạnh lùng "hứ" 1 tiếng, c ném luôn con rối trên tay xuống nền bê tông, đôi mắt tràn ngập nét buồn bã, thất vọng, giận dữ"Đc. T hiểu r. Là do t đag làm những việc ngu ngốc. Do chính t đã sai! T làm phiền đến c. Thật đáng xấu hổ!""Khoan đã! Lúc nãy ý t k pải như thế đâu" Cô bất giác tiến lên 2 bước, chộp lấy tay c"C báo t hãy xéo đi còn j? Có đúng là c thực sự căm ghét t đến thế k?"Vừa dứt lời, c khẽ cười nhạt, ánh mắt tràn ngập sự đau khổ khó lòng che giấu, c quay gót chuẩn bị rời điNguy r!Chắc chắn là mình lại nói ra những câu mất kiểm soátTrong lúc bối rối, cô k dám nói j nữa, vội vã tháo chiếc vòng vỏ sò trên cổ tay đặt vào giữa lòng bàn tay chìa ra phía c, dùng ánh mắt bối rối để nhìn cHunĐừng đi mà!Thế nhưng c chỉ lạnh lùng nhìn cô"Thứ đã tặng đi cho người khác t k bao h nhận lại, huống chi chạm vào thứ mà công chúa ngốc nghếch đã đeo thì t cũng sẽ biến thành kẻ ngốc thôi""Ai bảo là t muốn trả lại cho c?"Trong khoảnh khắc đó, khoé miệng cô bỗng nở 1 nụ cười khó hiểu, ánh mắt đột nhiên trở nên tối đen như mực. Cô khẽ giơ cao cánh tay, ném thật mạnh chiếc vòng xuống nền bê tôngChiếc vòng trao gửi lời ước hẹn sâu sắc ấy dưới ánh sáng chớp nhoáng của pháo hoa đã vỡ vụn vang lên những tiếng giòn tan đầy đau đớnTrong ' chốc, đôi mắt c loé lên vẻ đau đớn tột cùng. C mím chặt môi k nói 1 lời nào, quay gót bỏ đi chỉ để lại 1 mình cô đag nắm chặt bàn tay, đứng ngây người nhìn những mảnh vỏ sò vỡ vụn trên nền bê tông"Thực ra ngay từ lúc ở dưới cây nguyệt quế t đã lên bỏ cuộc. C đã chọn Chan, chiếc vòng đó là món quà cuối cùng mà t tặng c"C mỉm cười, khẽ mím chặt đôi môi tái nhợtÁnh mắt c khiến cô run rấy. Người như muốn đổ gục xuốngC nhặt cặp sách dưới nền gạch lên, lặng lẽ bước về phía trước r ngoái đầu lại, nhìn trân trân vào cô, ánh mắt c lộ rõ nét u buồn"Tạm biệt công chúa của t"Sao lại thế?Mình chỉ định dùng chiếc vòng tay để ra hiệu cho c ở lại chứ đâu định ném vỡ nóCuốn sáchĐúng r!Chắc chắn là phép thuật của cuốn sách đã khiến mình hành động như thếHồi ức tựa như màn sương mù dày đặc nhanh chóng che mờ tâm trí côBắt đầu từ lần bấm điện thoại bị nhầm số, hành vi của mình đã bắt đầu bị khống chếCòn bây h mọi chuyện đã trở nên nghiêm trọng tới mức ngay cả bản thân mình cũng k tự ý thức đcCáo trạngCô k biết rằng lúc này, trên bàn hc tại nhà, cuốn sách cổ lặng lẽ mở ra trên bàn, trên trang sách trắng tinh tựa cánh bướm đag khẽ rung động trong bầu k khí tĩnh lặngSau đó, từng nét chữ chầm chậm hiện ra trong nàn hương hoa bạch trà nồng nànNhững dòng chữ nham hiểm hiện ra giữa màn đêm"Âm mưu lẩn khuất trong tâm tríSức mạnh hắc ámXâm lấn số phận đau thươngkể từ đócô gái đã mất đi tất cảsống mãi cuộc đời cô đơn, sầu tủi""Sao lại pải cố gắng như thế? Cô gái ơi, hãy làm theo những j trái tim cô mách bảo đi. T sẽ giúp cô thực hiện mọi nguyện vọng"Trong s ' ấy, 1 giọng nói như mê hoặc vang vọng bên tai. Cô lắc đầu thật mạnh như muốn xua giọng nói đó bay đi r chạy nhanh về phía trướcK đc!Bây h mình cần pải tìm đc thiếu nữ mắt tím bí ẩn đó, cuốn sách là thứ cô ấy đã cho mình mượnCô ấy nhất định có cách giải quyết!Màn đêm nặng nề trùm lên ngôi trường, mọi thứ đều rơi vào bóng tối sâu hun hútNgọn cây cao lớn chạm tới đường chân trời, lắc lư tạo thành 1 mảng đen u tối1 cơn gió lướt qua vầng trăng lúc tỏ lúc mờ, từ trong góc tối vọng ra tiếng kêu khẽ của loài chim đêm tựa như âm thanh của 1 lời nguyền"Hộc"Cô thở gấp khi chạy qua hành lang dài dằng dặc, tiếng bước chân trống rỗng theo sát cô ngân vang mãi k dứtBinh!Cô đẩy vội cánh cửa lớn = gỗ dày, nặng của thư viện r vội vã xông vào bên trong, hét to như mất kiểm soát"Có ai k?"Tiếng hét chói tai khiến cho lớp bụi nhỏ rung lên, rơi xuống lả tả, cứ ngân vang mãi trong thư viện trống vắngĐột nhiên, tiếng bước chân khe khẽ, thong thả từ phía sau kệ sách vọng ra, bóng 1 nữ sinh mặc đồng phục xuất hiện~하나~
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz