ZingTruyen.Xyz

Seoul That Year

Tôi đàn một khúc tình ca
Giọng em dịu dàng thanh thoát
Cất tiếng hát đôi ta
Tạo bản nhạc tình trọn vẹn.

Tôi gặp em tại phòng âm nhạc của trường vào cái thời trung học.

Cậu bé học kém tôi hai lớp với mái tóc đen ngắn, gương mặt xinh đẹp nhưng lại gặp chuyện gì đó khiến nó trở nên nhăn nhó khó coi, miệng nhỏ lẩm bẩm những câu chửi ngớ ngẩn với cây piano to lớn trước mặt.

"Nhóc đang gặp khó khăn trong việc học đàn à?"

Tôi mỉm cười hỏi han em, một cảm giác thôi thúc tôi bắt chuyện với người nọ.

"Em không muốn đàn, nhưng giáo viên bắt em phải đàn, ngày mai lớp chúng em sẽ có bài kiểm tra."

Em không ngại ngùng mà sẻ chia khó khăn mình đang trải với tôi dù chỉ gặp nhau được vài giây ngắn ngủi.

"Anh dạy em nhé?"

"Thật sao?"

Mắt em phút chốc mở to, trong đôi mắt tròn xoe đó như có ánh sáng chiếu rọi vào tim tôi khiến nó rung chuyển không thôi.

"Thật"

Tôi bối rối gật đầu như kẻ khờ, vội vàng kéo ghế ngồi cạnh em.

"Chúng ta bắt đầu nhé?"

"Vâng"

Em cất tiếng chắt nịt, nở nụ cười ngọt cảm ơn tôi. Gương mặt xinh xắn mang vẻ tinh nghịch của em làm lòng tôi nao nức.

Buổi chiều tà hôm đó từng tia nắng ấm xuyên qua tấm màng mỏng của lớp âm nhạc, rọi vào căn phòng nơi hai con người lớn nhỏ ngồi bên nhau, đàn một khúc nhạc, một lúc sau lại thành tôi đàn em hát. Tiếng cười ríu rít, tiếng piano du dương vang vọng khắp căn phòng rộng lớn, giọng hát em dịu êm sâu lắng khẽ chạm đến tim tôi. Cùng nhau hoàn thành bản nhạc đầu tiên của đôi ta em nhé?

_Seoul.../.../.../_Lần đầu rung động

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz