Savokiku Tai Sinh Duyen
Triệu Gia Mẫn thức tỉnh, đập vào trong đáy mắt mình là bầu trời xanh với vệt nắng kéo dài tới cuối chân trời. Cọng cỏ đuôi chó từ miệng rơi xuống đùi mình khi Gia Mẫn ngồi dậy, bao quanh cô là đồng cỏ xanh mượt khiến đầu óc mông lung. '' Phụ thân ! phụ thân ơi '' Tiếng gọi trẻ thơ réo gọi, Gia Mẫn chưa kịp hoàn hồn thì từ đâu xuất hiện cơn lốc mini nhào vào lòng cô, mái tóc tơ mềm mượt dụi vào cằm Gia Mẫn và cái miệng nhỏ không ngừng véo von.Đã ngậm cỏ rồi ngủ quên chưa đủ sao còn từ đâu rơi xuống một tiểu loli thế này? Triệu Gia Mẫn tránh khỏi cái ôm của đứa nhỏ đứng thẳng dậy vạch rõ ranh giới'' Em à chị là con gái , là con gái đấy'' Vừa nói cô vừa chỉ tay vào '' đồng bằng thẳng tắp'' thứ đặc trưng và kiêu ngạo của thiếu nữ mà nói với đứa nhỏ.Đứa bé có lẽ không biết cô đang nói cái gì chỉ biết đưa đôi mắt to tròn nhìn cô rồi một lần nữa tiến tới ôm lấy chân cô trưng ra nụ cười chờ được yêu chiều'' Phụ Thân ôm hài nhi đi ''Triệu Gia Mẫn không thể cự lại đôi mắt trong veo kia liền nắm lấy tay đứa bé cúi xuống nhìn nó kỹ hơn. Quần áo cổ đại? đang quay phim? Nhìn đôi mắt to tròn, hàng mi dài cong, mái tóc tơ mềm mượt, từ khuôn mặt và đôi môi nhỏ kia sao càng nhìn càng giống Tiểu Cúc. Chỉ trừ sống mũi cao và đôi lông mày không giống nàng mà có phần giống cô. Đáng yêu muốn chết được.''Không phải chứ, tự dưng lại nổi máu lolicon thế ???'' Gia Mẫn thốt lên nhìn hài tử tầm 3 tuổi này thật kĩ rồi hít một hơi sâu nói với nó.'' Chị không phải phụ thân em. '' Triệu Gia Mẫn một lần nữa khẳng định Đứa nhỏ quệt má ủy khuất , hơi nước bắt đầu tụ lại ở đôi mắt chốc lát thôi sẽ rơi ào xuống như mưa rào.'' Y Nhi '' Tiếng gọi khiến đứa nhỏ quay lại chạy tới nhào vào vòng tay người con gái đang đi tới.'' Nương '' Được mẹ ôm vào lòng nó hết quay lại ngước nhìn Gia Mẫn lại nhìn phụ thân nó đằng kia đang vẫy gọi hai mẹ con '' Người này giống hệt phụ thân của hài nhi'' đứa trẻ chỉ tay vào Gia Mẫn kể với mẹ nó như vừa phát hiện kỳ tích với vẻ mặt hớn hở khác hẳn đứa trẻ sắp ăn vạ trước đó. '' Tiểu Cúc?'' Triệu Gia Mẫn giật mình nhìn thiếu phụ trước mặt. Cô gái đưa mắt nhìn thẳng vào Gia Mẫn như nhìn vào khoảng không trống rồi xoa đầu đứa nhỏ cười dịu dàng.'' Làm gì có ai, con nhìn nhầm rồi, mau ra ăn bánh hoa quế đi không phụ thân con ăn hết bây giờ'' Vừa lúc ấy phụ thân của đứa nhỏ cũng xuất hiện cách cô hơn mười bước chân đang vẫy gọiTriệu Gia Mẫn càng hoảng người kia không phải cô thì ai? Mộng? Được vậy thì cô cũng mừngCô gái một lần nữa nhìn lại Gia Mẫn miệng ngọc hé mở '' Mẫn! nên về thôi'' rồi hòa vào bức tranh gia đình ba người trước mặt.Trời đất chao đảo, bao quanh Gia Mẫn là rừng hoa bỉ ngạn đỏ rực đang dần bị sự u ám đen tối của khung cảnh nuốt trọn. Cô đang đứng ở đầu cây cầu gỗ thẳng tắp, chân cầu bên kia dẫn tới nơi có ánh sáng nhỏ len lói. '' Nào cô gái, muốn quay lại hay bước tiếp???'' Bà lão mặc đồ đen tay đảo nồi nước đen thui không kém cười phúc hậu nhìn Gia Mẫn thình lình đặt vào tay cô một bát nước đen đặc. Triệu Gia Mẫn nhìn xuống, bát nước đen thui trong tay mình trở nên trong vắt nhìn thấy cả đáy bát. Bát nước như một màn hình full HD rộng trong mắt Gia Mẫn. Cô thấy bản thân đang nằm im lìm trên giường. Quan trọng hơn,Tiểu Cúc lúc này đôi mắt nàng hoang mang , sợ hãi lệ rơi khắp mặt. -------------------------------------------Cúc Tịnh Y ngồi co người ngồi xụp xuống phòng phẫu thuật, người run bần bật, đôi môi cắn chặt. Đôi mắt sưng húp úp vào đầu gối. Cửa phòng bật mở sau mấy tiếng khép kín, y tá nữ bước ra, trên tay là khay dụng cụ dính máu. Triệu mẹ nhanh chóng đứng dậy nắm lấy cổ tay cô gái trông chờ.'' Chúng tôi đang và sẽ hết sức cố gắng''Triệu mẹ ôm lấy Cúc Tịnh Y nói '' Nó sẽ không sao đâu, con bé mạng lớn lắm'''' Lỗi tại cháu, tại cháu hết'' Cúc Tịnh Y ngước mắt lên lẩm bẩm nhìn mẹ Gia Mẫn rồi òa khóc.'' Là số kiếp của nó, rồi nó sẽ qua được thôi'' Bà nói an ủi Tịnh Y cũng như an ủi tâm mình.Bên trong cánh cửa, người bác sỹ đang rạch từng đường dao tiếp cận vết thương để lấy ra con dao bị đâm sâu cách đỉnh tim 1cm một cách cẩn thận nhất. Tiếng píp kéo vang khiến họ hoảng hồn. Mạch và huyết áp đột ngột sụt giảm, máu bắt lên trên lớp khẩu trang vô khuẩn. '' Con mẹ nó, chú mày vừa chạm vào đâu đấy hả???'' Tiếng chửi thề vang lên '' Một lần nữa cùng cố gắng, tiếp máu'''' Đã cầm được máu động mạch'' Tiếng thở hắt ra khiến cả đám thấy bớt căng thẳng hơn sau một hồi quyết chiến với tử thần. ---------------------Cúc Tịnh Y nắm lấy tay người đang nằm trên giường miệng không ngừng luyến thoắng." Chị xào thịt bò với rau cải ngon lắm đấy. Rau chỉ hơi hơi nát thôi. Đảm bảo ngon hơn nhà hàng nghìn sao luôn" Lấy trong túi ra tệp phong bì đủ loại màu sắc bay bướm, Tịnh Y giơ ra trước mặt Gia Mẫn giọng bất mãn" Xem đi, xem đi em nghỉ học có hai tuần thôi mà một đống thư từ quà cáp hỏi thăm của các nàng đây này" " Fan cuồng Dịch Gia Ái còn cất công gấp 1000 con hạc giấy kèm theo bức thư mùi mẫn gửi tới rồi đây." Cúc Tịnh Y liếc xéo lọ thủy tinh chứa những chú hạc được gấp cẩn thận đính kèm phong thư hồng phấn muốn lòi con mắt. " Chị đây không thèm đọc trộm cái nào đâu nhé. À chỉ mới bóc 1 cái của Dịch ái phi thôi. Thương em mỏi tay nên bóc hộ. " " Cái gì mà nhớ từng ánh mắt , đôi môi rồi nụ cười. Triệu Gia Mẫn, em bỏ bùa gì cho con gái nhà người ta hả?''Chạm vào tóc mái của Gia Mẫn, giọng nói trở nên dịu dàng hơn." Công chúa tỉnh dậy bởi nụ hôn của hoàng tử, nên chắc chắn phép màu cũng không dám bỏ quên hai đứa mình đâu''Cúc Tịnh Y hôn lên môi Gia Mẫn lần thứ N của N mà vẫn lưu luyến chẳng nỡ rời ra. Lý Nghệ Đồng và đám bạn thân quá quen thuộc với hình ảnh này thản nhiên ngồi xuống chỗ nàng vừa rời khỏi , cái miệng nhỏ bắt đầu mở máy. Hứa Giai Kỳ vẫy chào Tiểu Cúc rồi cũng quay ra nói tranh phần của Lý Kẹp Tóc. Từ việc to tới việc nhỏ nhất cũng được Giai Kỳ đem ra kể lể. Chỉ tội Ngũ Chiết và Đình Đình chịu trận. ----------------------------------Tiếng khóa cửa bật mở, Tịnh Y bước vào, bật lên ngọn đèn đẩy sạch bóng tối. Cục bông tròn di động của hai người không biết đã chạy đi đâu. Mỗi ngày nay nó thường ngồi lỳ trước lối ra chỉ để chờ Triệu Gia Mẫn về cưng nựng nó. Đôi khi Tịnh Y cũng ngây ngốc ngồi cùng nó nhìn ra cửa chờ đợi. Con mèo nhỏ đang cuộn tròn trước cửa phòng vẽ của Triệu Gia Mẫn, đôi tai cử động phát hiện bước chân quen thuộc liền mở mắt. Chân trước bám vào áo Cúc Tịnh Y khi nàng nhấc nó khỏi sàn đất lạnh ôm vào trong lòng , tay mở cửa bức vào trong.Chạm tay lên bức tranh kia, Tịnh Y gạt đi dòng lệ nóng đang chảy ra và kẽ cười. Nàng chờ Gia Mẫn chính tay đem thành quả này khoe với nàng. Tiểu Miêu vươn người làm đổ cái lọ đầy ắp giấy cạnh giá vẽ. Cúc Tịnh Y nhanh tay chụp được. Vài tờ giấy mang hình thù ngộ nghĩ rơi ra. Cúc Tịnh Y nhặt lên tờ giấy gấp tư dang dở mở ra là hình chibi mình đang thưởng thức hộp sữa chua dâu. Nàng mở tiếp con rùa giấy bên cạnh là cái mặt xị ra khi vuột mất cái ly ưa thích của mình. Dòng chữ thanh mảnh phía dưới của Triệu Gia Mẫn'' Đồng ý gả cho em đi còn chờ gì nữa'' Bất ngờ , hạnh phúc xen chút đau lòng. Cúc Tịnh Y đem toàn bộ số origami mèo, rùa, thỏ, gấu, cáo , chồn.... gỡ ra bằng hết. Toàn bộ đều là hình chibi của một người. -------------------------------------------------Một lần nữa Tịnh Y đặt tay lên nơi trái tim đang đập của Triệu Gia Mẫn cúi người hôn lên đôi môi người kia. Vòng tay từ đâu choàng qua lưng ôm lấy eo khiến nàng giật mình hất đổ lọ thủy tinh đầu giường vỡ tan mang lại âm vang thanh thúy. Từng tờ giấy theo gió thổi bay tạo nên sắc màu của cầu vồng. Màu sắc của hy vọng sau mưa. Triệu Gia Mẫn đáp lại nụ hôn một cách vội vàng , tham lam chiếm chọn bờ môi hồng kia nếm vị mặn từ hốc mắt chảy ra nàng rồi rút sạch oxi rồi cắn nhẹ lên đó. Đại não Gia mẫn lúc này không thể chứa nổi cái gì. Cô chỉ biết mình cần nàng ấy mà thôi. Khi Triệu Gia Mẫn buông rơi cái bát đen thui trong tay , chạy ngược về khoảng trời đen đặc phía sau lưng mình cũng là lúc bừng tỉnh khỏi cơn mê Và ôm lấy thiên hạ của riêng mình.''Xin lỗi, Tiểu Cúc '' Triệu Gia Mẫn nhìn người trong lòng mình đã hao gầy đi nhiều.'' Chị yêu em '' Đơn giản chỉ ba chữ khiến hai con người cùng ngập trong hạnh phúc.
Còn phiên ngoại thôi em sẽ end nó. Cố gắng end trước tết âm để quẩy fic kia ahuhu ^_^
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz