ZingTruyen.Xyz

Sau Nay Em Se La Vo Anh

Ngồi uống một lúc không ngờ đã một giờ sáng, tôi loạng choạng quay về phòng . Nghe thấy tiếng chuông điểm báo một giờ, nhìn lên màn hình máy tính đang còn sáng, đã có hiển thị thông báo sinh nhật của mình, sinh nhật lần thứ 30 đến trong tiếng cụng ly chúc mừng của Tâm Quân.

Chả ai buồn gọi điện chúc mừng, không một bất ngờ, không một món quà.

Ngồi trước màn hình máy tính nhìn nhìn danh sách bạn bè trong MSN, liên lạc thì cũng có, mà toàn nói chuyện công việc thôi, chẳng có ai chú ý đến dòng "Miki@tuổi 30 đã đến".

Tôi luôn cảm thấy đời mình cứ phải trôi đi trong cô đơn như vậy, nếu không chịu nổi cô quạnh trống vắng thì tìm bừa một người đàn ông làm chỗ dựa , kết thúc một nửa cuộc đời còn lại...

Đang chìm đắm trong dòng suy tư sầu muộn, tôi phát hiện có một lá thư mới chưa đọc.

Người gửi : Tommy

Chủ đề: Anh sẽ là người quan trọng nhất của đời em

Tôi bồn chồn mở thư, trong thư viết thế này:

Miki thân yêu:

Lá thư này đến thật mạo muội, nhưng hy vọng em có thể đọc nó tường tận.

Đầu tiên chúc em sinh nhật lần thứ 30 thật vui vẻ, tuy anh rất muốn nói rằng sau này mỗi lần đến sinh nhật là mỗi lần em có thêm niềm vui, nhưng tóm lại là chúc em sinh nhật vui vẻ.

Em chắc hẳn sẽ cảm thấy rất lạ lùng mà tự hỏi rằng anh là ai? Thật lòng mà nói, bây giờ em không quen anh, nhưng anh hy vọng , em sẽ nhanh chóng quen anh, vì anh sẽ là chồng tương lai của em.

Lá thư này anh gửi đến em từ tương lai, em cũng không cần hồi âm, vì anh sẽ không nhận được đâu. Anh chỉ có thể nói với em rằng, anh và em của tương lai sẽ có cuộc sống vô cùng hạnh phúc, vì vậy nó đáng để em trông đợi đấy.

Chồng yêu của em, Tommy.

Cái gì đây?!

Theo bản năng tôi nhìn quanh căn phòng xem còn có ai nữa không.

Trò đùa quái gỡ à?

Tôi bắt đầu lục lại trong đầu những người mà mình quen xem có ai tên Tommy không, hay những người mà mình từng qua lại có ai có khả năng làm những chuyện nực cười như vậy không...

Chẳng có ai...

Bạn bè của tôi rất ít, chỉ cần không đến một phút là tôi có thể điểm danh hết lượt rồi.

Vậy người này, nhất định là người... thầm yêu trộm nhớ tôi.

Không biết từ đâu gửi vào hộp email của tôi, lại cố ý gửi ngay vào ngày sinh nhật, chắc để tranh thủ cảm tình đây mà.

Chồng tương lai...

Còn lâu...

Trò đùa quái gở vậy mà cũng nghĩ ra được

Muốn tôi đi làm quen với hắn... cứ cho là như vậy đi, nhưng chả có lấy địa chỉ, điện thoại, lại còn bảo email này không cần trả lời vì hắn sẽ không nhận được, vậy đi đâu mà làm quen với hắn đây.

Thật tình... tôi nằm nhoài trên chiếc gối hình heo con dễ thương, trong lòng nghĩ ngợi: Nếu thật là chồng tương lai của tôi, thì đừng có dụ khị tôi như vậy chứ, lẽ nào anh không biết tôi dễ tin người lắm hay sao...

Một hồi tôi lại nghĩ, nếu người này là phường lừa đảo thì tôi tiêu rồi.

Hắn biết được địa chỉ emal của tôi, có khi nào ngay cả địa chỉ nhà, điện thoại của tôi hắn cũng biết rồi cũng nên, nếu như vậy chắc tôi phải đổi ngay mật mã chìa khóa này kia mới an toàn.

Nhưng nếu như vậy thì hắn lừa được gì ở tôi? Quan trọng là trong tài khoản của tôi chả có khi nào có nhiều hơn 10000 đồng chẳng có gì đáng để lừa cả...

Tommy? Tôm Mì...?

Trời! Tên gì mà nghe buồn cười thế không biết? Tôm trong tô mì à? Chồng tương lai của tôi tên là Tôm Mì?

Nằm trên giường bất giác tôi bật cười thích thú.

Tôm Mì? Trông thế nào nhỉ? Làm nghề gì? Đẹp trai không ta?

Hắn có phù hợp với tiêu chuẩn tôi dặt ra hay không?

Hắn có phải là người sống đầy lý tưởng và luôn theo đuổi lý tưởng không?

Hay chỉ là tên vô công rỗi nghề, suốt ngày long nhong chơi bời...

Không biết do say hay thế nào, khuôn mặt tài hoa nho nhã của Jude Law, Brad Pitt cứ thay nhau chốc chốc lại hiện lên trong đầu , tôi dần dần chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay...

Ôi sinh nhật của tôi, chồng của tôi...

�2�ͽ=,���

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz