Sau Khi Mất Trí Nhớ, Tôi Nhận Lầm Đối Thủ Một Mất Một Còn Làm Chồng
Chương 10: Xem phim
Edit: Min
Tối hôm đó, Tiêu Cảnh Nhiên ôm gối đầu nhỏ của mình, nghênh ngang tiến vào... phòng ngủ chính của Lục Tri Hoài.Phòng ngủ chính có cửa sổ sát đất rộng mở, ánh đèn đường bên ngoài rải qua tán lá rậm rạp, khung cảnh thật sự rất đẹp.Cậu cởi dép, bước chân trần lên tấm thảm lông cao cấp trong phòng, tay ôm gối đầu nhảy tót lên giường.Không chỉ lên giường, cậu còn hưng phấn lăn qua lăn lại.Chiếc giường lớn gần hai mét vốn phẳng phiu sạch sẽ, bị cậu lăn mấy vòng xong đã loạn thành một đống, chăn gối cũng suýt bị đạp xuống sàn.Lục Tri Hoài đẩy cửa bước vào, vừa hay nhìn thấy Tiêu Cảnh Nhiên đang nằm xoài trên giường mình.Ga giường nhăn nhúm, chăn gần rớt khỏi mép, còn người kia thì nằm nghiêng, mái tóc đen rối tung, khuôn mặt xinh đẹp vương chút ửng đỏ như vừa tắm xong..Tối nay Tiêu Cảnh Nhiên chỉ mặc một chiếc áo ngủ ngắn tay, lúc nằm nghiêng áo bị kéo lên để lộ vòng eo nhỏ trắng muốt. Từ hông đổ xuống là chiếc quần ngủ ngắn càng làm nổi bật đường cong xinh xắn, tiếp theo là đôi chân thon dài trắng nõn, làn da như tuyết phản chiếu dưới ánh đèn, chói mắt đến mức khiến người ta không dời nổi mắt đi.Hình ảnh quá đỗi mờ ám ập thẳng vào mắt mà chẳng kịp đề phòng, Lục Tri Hoài nhất thời không biết mắt mình nên nhìn đi đâu mới phải...Yết hầu hắn không có tiền đồ mà khẽ động, trượt lên trượt xuống một chút.Tiêu Cảnh Nhiên nghiêng đầu thấy hắn vào, mắt cậu sáng rỡ: "Anh Tri Hoài!"Bởi vì sợ gọi chồng khiến hắn khó chịu, dạo gần đây Tiêu Cảnh Nhiên đang cố gắng bớt dùng xưng hô đó.Lục Tri Hoài không được tự nhiên quay mặt đi, cứng ngắc đáp lại một tiếng.Hắn mở laptop trên bàn làm việc, tiếp tục tăng ca."Anh còn bận lâu không?" Người bên cạnh hỏi.Lục Tri Hoài gật gật đầu: "Ừ, cậu ngủ trước đi." Hắn nghĩ, đợi lát nữa Tiêu Cảnh Nhiên ngủ rồi, hắn sẽ... trải đệm nằm dưới đất.Dù rõ ràng....hắn mới là chủ nhân của căn phòng này."Nhưng mà em chưa buồn ngủ." Tiêu Cảnh Nhiên rầu rĩ nói.Lúc này Lục Tri Hoài mới nhớ ra cái thói quen kỳ quặc của ai kia trước khi ngủ, liền cúi mắt nói: "Tôi đi lấy sách kể chuyện cho cậu."Tiêu Cảnh Nhiên lắc đầu: "Hôm nay không cần kể chuyện đâu."Bạn trai đi làm về còn phải tăng ca đã rất vất vả, cậu nên hiểu chuyện một chút, không nên làm phiền anh ấy thêm nữa.Vì thế, cậu liền chỉ tay vào màn hình cực lớn gắn trên tường đối diện: "Em tự xem phim là được!"Lục Tri Hoài tất nhiên vui mừng vì cậu tự chơi một mình.Nhưng vài phút sau, hắn lại cảm thấy có gì đó... sai sai.—"Lục Trát Nam! Anh là chồng tôi! Cô ấy là chị em thân nhất của tôi! Hai người... hai người lại làm ra chuyện có lỗi với tôi như vậy?! Hu hu hu..."Trên màn hình là cảnh nữ chính với đôi mắt ngấn lệ đang tức giận gào lên, chỉ vào hai kẻ vừa bị bắt gian tại trận là nam chính và nữ phụ, rồi phẫn uất tố cáo bọn họ vô sỉ, đê tiện.Tên nam chính trông bảnh bao mà đểu cáng đang ôm lấy tiểu tam rồi chỉnh lại quần áo cho cô ta, có chút không kiên nhẫn nói: "Thôi đủ rồi đấy! Cô nhìn lại bản thân đi, suốt ngày kiểm soát tôi, chán không chịu được! Sao bằng được với Vi Vi hiểu chuyện chứ? Nếu cô không chấp nhận tôi với Vi Vi thì chúng ta ly hôn!"Tiểu tam tên Vi Vi nép vào ngực gã tra nam, cười đắc ý khoe khoang: "Trát Nam với cô ở bên nhau mấy năm rồi, sớm chán rồi. Dù không đến tìm tôi thì anh ấy cũng sẽ tìm người khác thôi..."Nữ chính tức giận đến mức toàn thân run rẩy, nhưng cuối cùng chỉ có thể trơ mắt nhìn hai người kia ôm nhau bỏ đi trong tình tứ.Toàn bộ quá trình đều bị Lục Tri Hoài xem không sót một giây: "......"Đây là thể loại drama cẩu huyết rẻ tiền gì vậy?! Biên kịch thời nay viết kịch bản bằng chân à?Hắn âm thầm phun tào trong lòng, sau đó quay đầu nhìn Tiêu Cảnh Nhiên.Chỉ thấy Tiêu Cảnh Nhiên đang xem vô cùng nhập tâm, ánh mắt đỏ hoe, giống hệt nữ chính trong phim, như thể bản thân chính là người bị phản bội vậy...Nghĩ đến tối nay cậu đăng loạt trạng thái đầy u sầu ám chỉ bị phản bội, Lục Tri Hoài lập tức thấy không ổn, vội vàng đi lấy điều khiển đổi kênh."Sao lại đổi rồi?" Người nào đó dụi đôi mắt đỏ hoe, khó hiểu hỏi.Lục Tri Hoài mặt không biến sắc: "Cái này hay hơn, xem cái này đi."Tiêu Cảnh Nhiên nhìn màn hình TV hiện lên chương trình hoạt hình giáo dục thiếu nhi "Học đếm từ 1 đến 10 cho bé 1–3 tuổi" lâm vào mê mangLục Tri Hoài nghiêm túc phụ họa: "Chương trình này cũng rất hay, giúp giữ gìn tâm hồn ngây thơ."Tiêu Cảnh Nhiên tin thật.Mười phút sau —"Con số 6 giống như một cái còi nhỏ, còi nhỏ kêu tu tu~ Các bé ơi, đưa ngón tay nhỏ ra viết nào..."Tiêu Cảnh Nhiên cắn răng chịu đựng từ số 1 đến số 6, rốt cuộc cũng không chịu nổi nữa, quay đầu nói: "Em không muốn xem cái này nữa.""Em muốn xem phim."Lục Tri Hoài đã bị chương trình học số này tra tấn tới mức thần kinh muốn rối tung, nghe vậy lập tức gật đầu ngay: "Đổi đi."Tiêu Cảnh Nhiên cầm điều khiển chọn một bộ phim mới.Lục Tri Hoài thầm cầu nguyện trong lòng: Lạy trời ở trên cao, đừng để phim mới lại là thể loại ngoại tình rẻ tiền đó!Chắc là ông trời nghe được lời cầu nguyện của hắn, bộ phim mà Tiêu Cảnh Nhiên chọn lần này có vẻ bình thường hơn nhiều.Có điều... thỉnh thoảng lại vang lên một đoạn nhạc nền kỳ quái, réo rắt và rùng rợn không rõ lý do.Lục Tri Hoài âm thầm thở phào, rồi theo phản xạ liếc mắt nhìn lên màn hình.Và ngay khoảnh khắc đó, một bóng trắng kỳ dị với mái tóc dài che mặt bỗng xuất hiện giữa màn hình, trôi lơ lửng trong không trung, u ám rùng rợn.Lục Tri Hoài kinh hãi, suýt nữa hét lên thành tiếng.Mẹ nó! Cậu ta chọn phim ma à?!Sớm biết vậy thì thà xem phim cẩu huyết ban nãy còn hơn!Hắn quay sang nhìn Tiêu Cảnh Nhiên đang rúc trong chăn, mắt mở to nhìn chăm chú, liền không nhịn được hỏi: "Cậu không sợ à?"Tiêu Cảnh Nhiên trắng bệch cả mặt, nước mắt rưng rưng: "Sợ... đáng sợ lắm!"Lục Tri Hoài thở phào, làm bộ muốn đi lấy điều khiển từ xa: "Vậy đổi sang phim khác nhé.""Không!" Tiêu Cảnh Nhiên phản đối ngay, "Em xem gần nửa phim rồi, không xem hết đoạn kết tối sẽ mất ngủ!"Hu hu hu... xem phim ma mà chỉ xem được mở đầu còn đáng sợ hơn xem hết cả bộ đó, có biết không hả?!"Vậy được rồi..." Lục Tri Hoài bất đắc dĩ thoả hiệp.Theo diễn biến phim càng lúc càng căng thẳng, nhạc nền rùng rợn cũng ngày càng dồn dập, tiếng hét thê lương vang vọng khắp phòng, khiến Lục Tri Hoài nổi da gà toàn thân, hoàn toàn không thể tập trung vào công việc.Đã vậy, Tiêu Cảnh Nhiên còn vừa co mình trong chăn, vừa tội nghiệp hướng về hắn làm nũng: "Anh ơi, sắp tới đoạn đáng sợ nhất rồi... Em sợ lắm. Anh có thể xem cùng em không? Một mình em không dám xem đâu..."Sắp tới đoạn đáng sợ nhất?!Lục Tri Hoài bật dậy còn nhanh hơn thỏ chạy: "Tôi đi tắm cái đã!"Tiêu Cảnh Nhiên há hốc nhìn theo hắn lao như bay vào phòng tắm, lời định nói còn nghẹn trong cổ họng.Trên màn hình, con ma tóc dài đang đuổi theo một nhóm người chạy trối chết, tiếng nhạc nền quái đản lạnh lẽo khiến người ta dựng hết tóc gáy.Tiêu Cảnh Nhiên nhìn con ma có biểu cảm dữ tợn trên màn hình, khuôn mặt vừa rồi còn sợ hãi giờ phút này lạnh nhạt, cau mày buông một câu: "Diễn dở muốn chết!""Nhạt nhẽo."Phim ma này đúng là chẳng ra gì, trừ cái nhạc nền ghê rợn ra thì chẳng có tí nào gọi là kinh dị cả. Thậm chí còn thua xa bộ phim tình cảm cẩu huyết vừa mới xem xong nữa kia! Không buồn để ý đến màn hình vẫn đang chiếu "Người – Ma đại chiến", cậu mở điện thoại, cuộn ngược lên xem lại mấy bài tra cứu cũ trên Baidu Bách Khoa.【Hỏi: Cùng bạn trai xem phim ma có giúp tăng độ thân mật không?】【Trả lời 1: Tất nhiên là có! Tôi với bạn gái xem phim ma ngoài rạp, cô ấy ôm tay tôi suốt, suýt nữa chui vào lòng luôn, hí hí hí~】【Trả lời 2: Tán thành. Ở nhà cũng rất ổn. Các cặp đôi buổi tối xem chung, đến đoạn sợ quá thì giả vờ chui vào lòng bạn trai, anh ấy còn dỗ mình ngủ nữa cơ~ /ngại ngùng/】【......】Tiêu Cảnh Nhiên lướt xem hết đống phản hồi ấy, gật gù ra chiều suy nghĩ sâu xa.Sau đó, cậu cầm điều khiển từ xa lên, tua thẳng đến đoạn đáng sợ nhất của bộ phim kia.......Lục Tri Hoài ở trong phòng tắm cọ tới cọ lui gần cả tiếng mới chậm rì rì bước ra.Ra ngoài thấy phòng ngủ im ắng, màn hình TV đen ngòm, chắc phim ma đã kết thúc.Hắn thầm thở phào nhẹ nhõm.Vừa bước tới mép giường, Tiêu Cảnh Nhiên đã quay đầu lại, đôi mắt lấp lánh nhìn hắn: "Anh tắm xong rồi à?""Ừ." Lục Tri Hoài đảo mắt liếc sàn nhà một cái, trong lòng vẫn còn giằng co, cuối cùng vẫn giả vờ bình thản mà trèo lên giường.Cười chết, căn bản không dám ngủ trên mặt đất.Tiêu Cảnh Nhiên chớp chớp mắt rồi lăn qua, vừa vặn chui tọt vào lòng hắn.Mùi sữa tắm quen thuộc còn vương trong không khí, Lục Tri Hoài ôm lấy thân hình mềm mại trong lòng, tay cứng đờ một cách rõ rệt.Hay là hắn xuống đất ngủ cho rồi?Đang rối rắm thì Tiêu Cảnh Nhiên giơ điều khiển từ xa lên, màn hình đen thui bỗng sáng rực trở lại.Lục Tri Hoài chưa kịp buông tay đã bị dọa giật mình: "Cậu còn chưa xem xong à?"Sao vẫn là phim đó?!Tiêu Cảnh Nhiên khẽ rúc vào ngực hắn, giọng nói vừa ấm ức vừa đáng thương: "Em xem một mình... sợ lắm."Lục Tri Hoài: "..."Có ai cho hắn mượn cái cớ đi tắm lần nữa không?!Theo sau vài tiếng cười âm trầm đáng sợ vang lên, cuối cùng cũng đến đoạn đáng sợ nhất của bộ phim, trên màn hình, một con ma nữ áo trắng nhe chiếc miệng đầy máu xông thẳng từ ngoài cửa vào, tay duỗi về phía nam chính đang hoảng hốt.Máu tươi từ đôi mắt trắng dã của cô ta chảy dài xuống đất, từng giọt rơi tí tách... Thế nhưng ngay sau đó, đầu ma nữ nghiêng mạnh một cái, như trái bóng cao su xì hơi, lăn thẳng xuống nền nhà.Tiêu Cảnh Nhiên thấy thời cơ đã tới, vội vàng làm bộ bị dọa, mặt trắng bệch, co người nép về sau."A! Đáng sợ quá đi mất..."Cậu còn chưa kịp hét xong, đã bị một đôi tay lớn mạnh mẽ ôm siết lấy, lực đạo mạnh đến mức suýt chút nữa khiến cậu nghẹt thở.Cảm nhận rõ người bên cạnh đang run lên bần bật, Tiêu Cảnh Nhiên cố gắng mở mắt dù hơi thở vẫn chưa ổn định.Lục Tri Hoài đang ôm chặt lấy cậu, hai mắt nhắm nghiền, sắc mặt trắng bệch như giấy, đến giữa trán cũng rịn đầy mồ hôi lạnh.Tiêu Cảnh Nhiên tưởng hắn phát bệnh gì, hoảng hốt hỏi: "Anh ơi, anh sao thế?"Gương mặt hắn đầy vẻ đau khổ, giọng nói nhỏ như muỗi kêu vang lên: "Con ma... đi chưa?"Tiêu Cảnh Nhiên: "..."Tuy tình hình không giống tưởng tượng ban đầu, nhưng mục tiêu cuối cùng cũng đã đạt được.Lục Tri Hoài vẫn không chịu buông tay, ôm cậu chặt như sợ chỉ cần nới lỏng là người kia sẽ biến mất.Thế là sau đó, hắn cứ giữ nguyên tư thế ấy, siết lấy Tiêu Cảnh Nhiên, gắng gượng xem nốt bộ phim đến khi hết.Đến lúc nhạc phim cuối vang lên, Lục Tri Hoài mới thở phào một hơi dài nhẹ nhõm.Nhưng còn chưa thở xong, màn hình đột ngột nhảy ra một hàng chữ đỏ chót:【Phần hai, hẹn gặp lại!】Khóe miệng Lục Tri Hoài giật giật.Ngày mai hắn nhất định phải tra xem đạo diễn của cái phim vớ vẩn này là ai, dọa người ta đến thế mà còn dám đòi làm tiếp phần nữa? Đừng mơ!.....Phim vừa kết thúc, cả căn phòng liền chìm vào yên tĩnh.Khối ấm áp trong lòng giờ lại càng trở nên nổi bật.Cảm giác thật sự quá dễ chịu, giống như đang ôm một túi chườm nóng thơm phức.Hương sữa tắm thanh nhạt và sạch sẽ quẩn quanh bên chóp mũi, khiến đầu óc hắn có chút mụ mị, trong lòng dâng lên chút cảm giác xao động mơ hồ.Hắn theo vào mùi hương ấy, dụi mặt vào cổ túi chườm nóng mềm mại ấm áp kia.Vô thức cử động, nhưng lại mang theo vài phần ái muội ngầm.Người trong lòng hắn vẫn yên tĩnh rúc sát bên, mặc hắn làm gì thì làm, không phản kháng chút nào.Trong lúc hắn còn đang lâng lâng, bỗng vô tình bắt gặp đôi mắt nai trong veo kia đang nhìn mình chăm chú.Lục Tri Hoài giật mình như bị bắt quả tang, vội vàng dời ánh mắt sang hướng khác.Ngay sau đó, vai hắn bị một bàn tay nhỏ vỗ nhẹ hai cái."Chồng à, không sợ không sợ." Tiêu Cảnh Nhiên tựa trong lòng hắn, nhẹ giọng vỗ về, "Không có ma đâu, chỉ là phim giả thôi mà."Bị vạch trần nỗi sợ ma một cách tàn nhẫn, Lục Tri Hoài: "..."Quá mất mặt!
Tối hôm đó, Tiêu Cảnh Nhiên ôm gối đầu nhỏ của mình, nghênh ngang tiến vào... phòng ngủ chính của Lục Tri Hoài.Phòng ngủ chính có cửa sổ sát đất rộng mở, ánh đèn đường bên ngoài rải qua tán lá rậm rạp, khung cảnh thật sự rất đẹp.Cậu cởi dép, bước chân trần lên tấm thảm lông cao cấp trong phòng, tay ôm gối đầu nhảy tót lên giường.Không chỉ lên giường, cậu còn hưng phấn lăn qua lăn lại.Chiếc giường lớn gần hai mét vốn phẳng phiu sạch sẽ, bị cậu lăn mấy vòng xong đã loạn thành một đống, chăn gối cũng suýt bị đạp xuống sàn.Lục Tri Hoài đẩy cửa bước vào, vừa hay nhìn thấy Tiêu Cảnh Nhiên đang nằm xoài trên giường mình.Ga giường nhăn nhúm, chăn gần rớt khỏi mép, còn người kia thì nằm nghiêng, mái tóc đen rối tung, khuôn mặt xinh đẹp vương chút ửng đỏ như vừa tắm xong..Tối nay Tiêu Cảnh Nhiên chỉ mặc một chiếc áo ngủ ngắn tay, lúc nằm nghiêng áo bị kéo lên để lộ vòng eo nhỏ trắng muốt. Từ hông đổ xuống là chiếc quần ngủ ngắn càng làm nổi bật đường cong xinh xắn, tiếp theo là đôi chân thon dài trắng nõn, làn da như tuyết phản chiếu dưới ánh đèn, chói mắt đến mức khiến người ta không dời nổi mắt đi.Hình ảnh quá đỗi mờ ám ập thẳng vào mắt mà chẳng kịp đề phòng, Lục Tri Hoài nhất thời không biết mắt mình nên nhìn đi đâu mới phải...Yết hầu hắn không có tiền đồ mà khẽ động, trượt lên trượt xuống một chút.Tiêu Cảnh Nhiên nghiêng đầu thấy hắn vào, mắt cậu sáng rỡ: "Anh Tri Hoài!"Bởi vì sợ gọi chồng khiến hắn khó chịu, dạo gần đây Tiêu Cảnh Nhiên đang cố gắng bớt dùng xưng hô đó.Lục Tri Hoài không được tự nhiên quay mặt đi, cứng ngắc đáp lại một tiếng.Hắn mở laptop trên bàn làm việc, tiếp tục tăng ca."Anh còn bận lâu không?" Người bên cạnh hỏi.Lục Tri Hoài gật gật đầu: "Ừ, cậu ngủ trước đi." Hắn nghĩ, đợi lát nữa Tiêu Cảnh Nhiên ngủ rồi, hắn sẽ... trải đệm nằm dưới đất.Dù rõ ràng....hắn mới là chủ nhân của căn phòng này."Nhưng mà em chưa buồn ngủ." Tiêu Cảnh Nhiên rầu rĩ nói.Lúc này Lục Tri Hoài mới nhớ ra cái thói quen kỳ quặc của ai kia trước khi ngủ, liền cúi mắt nói: "Tôi đi lấy sách kể chuyện cho cậu."Tiêu Cảnh Nhiên lắc đầu: "Hôm nay không cần kể chuyện đâu."Bạn trai đi làm về còn phải tăng ca đã rất vất vả, cậu nên hiểu chuyện một chút, không nên làm phiền anh ấy thêm nữa.Vì thế, cậu liền chỉ tay vào màn hình cực lớn gắn trên tường đối diện: "Em tự xem phim là được!"Lục Tri Hoài tất nhiên vui mừng vì cậu tự chơi một mình.Nhưng vài phút sau, hắn lại cảm thấy có gì đó... sai sai.—"Lục Trát Nam! Anh là chồng tôi! Cô ấy là chị em thân nhất của tôi! Hai người... hai người lại làm ra chuyện có lỗi với tôi như vậy?! Hu hu hu..."Trên màn hình là cảnh nữ chính với đôi mắt ngấn lệ đang tức giận gào lên, chỉ vào hai kẻ vừa bị bắt gian tại trận là nam chính và nữ phụ, rồi phẫn uất tố cáo bọn họ vô sỉ, đê tiện.Tên nam chính trông bảnh bao mà đểu cáng đang ôm lấy tiểu tam rồi chỉnh lại quần áo cho cô ta, có chút không kiên nhẫn nói: "Thôi đủ rồi đấy! Cô nhìn lại bản thân đi, suốt ngày kiểm soát tôi, chán không chịu được! Sao bằng được với Vi Vi hiểu chuyện chứ? Nếu cô không chấp nhận tôi với Vi Vi thì chúng ta ly hôn!"Tiểu tam tên Vi Vi nép vào ngực gã tra nam, cười đắc ý khoe khoang: "Trát Nam với cô ở bên nhau mấy năm rồi, sớm chán rồi. Dù không đến tìm tôi thì anh ấy cũng sẽ tìm người khác thôi..."Nữ chính tức giận đến mức toàn thân run rẩy, nhưng cuối cùng chỉ có thể trơ mắt nhìn hai người kia ôm nhau bỏ đi trong tình tứ.Toàn bộ quá trình đều bị Lục Tri Hoài xem không sót một giây: "......"Đây là thể loại drama cẩu huyết rẻ tiền gì vậy?! Biên kịch thời nay viết kịch bản bằng chân à?Hắn âm thầm phun tào trong lòng, sau đó quay đầu nhìn Tiêu Cảnh Nhiên.Chỉ thấy Tiêu Cảnh Nhiên đang xem vô cùng nhập tâm, ánh mắt đỏ hoe, giống hệt nữ chính trong phim, như thể bản thân chính là người bị phản bội vậy...Nghĩ đến tối nay cậu đăng loạt trạng thái đầy u sầu ám chỉ bị phản bội, Lục Tri Hoài lập tức thấy không ổn, vội vàng đi lấy điều khiển đổi kênh."Sao lại đổi rồi?" Người nào đó dụi đôi mắt đỏ hoe, khó hiểu hỏi.Lục Tri Hoài mặt không biến sắc: "Cái này hay hơn, xem cái này đi."Tiêu Cảnh Nhiên nhìn màn hình TV hiện lên chương trình hoạt hình giáo dục thiếu nhi "Học đếm từ 1 đến 10 cho bé 1–3 tuổi" lâm vào mê mangLục Tri Hoài nghiêm túc phụ họa: "Chương trình này cũng rất hay, giúp giữ gìn tâm hồn ngây thơ."Tiêu Cảnh Nhiên tin thật.Mười phút sau —"Con số 6 giống như một cái còi nhỏ, còi nhỏ kêu tu tu~ Các bé ơi, đưa ngón tay nhỏ ra viết nào..."Tiêu Cảnh Nhiên cắn răng chịu đựng từ số 1 đến số 6, rốt cuộc cũng không chịu nổi nữa, quay đầu nói: "Em không muốn xem cái này nữa.""Em muốn xem phim."Lục Tri Hoài đã bị chương trình học số này tra tấn tới mức thần kinh muốn rối tung, nghe vậy lập tức gật đầu ngay: "Đổi đi."Tiêu Cảnh Nhiên cầm điều khiển chọn một bộ phim mới.Lục Tri Hoài thầm cầu nguyện trong lòng: Lạy trời ở trên cao, đừng để phim mới lại là thể loại ngoại tình rẻ tiền đó!Chắc là ông trời nghe được lời cầu nguyện của hắn, bộ phim mà Tiêu Cảnh Nhiên chọn lần này có vẻ bình thường hơn nhiều.Có điều... thỉnh thoảng lại vang lên một đoạn nhạc nền kỳ quái, réo rắt và rùng rợn không rõ lý do.Lục Tri Hoài âm thầm thở phào, rồi theo phản xạ liếc mắt nhìn lên màn hình.Và ngay khoảnh khắc đó, một bóng trắng kỳ dị với mái tóc dài che mặt bỗng xuất hiện giữa màn hình, trôi lơ lửng trong không trung, u ám rùng rợn.Lục Tri Hoài kinh hãi, suýt nữa hét lên thành tiếng.Mẹ nó! Cậu ta chọn phim ma à?!Sớm biết vậy thì thà xem phim cẩu huyết ban nãy còn hơn!Hắn quay sang nhìn Tiêu Cảnh Nhiên đang rúc trong chăn, mắt mở to nhìn chăm chú, liền không nhịn được hỏi: "Cậu không sợ à?"Tiêu Cảnh Nhiên trắng bệch cả mặt, nước mắt rưng rưng: "Sợ... đáng sợ lắm!"Lục Tri Hoài thở phào, làm bộ muốn đi lấy điều khiển từ xa: "Vậy đổi sang phim khác nhé.""Không!" Tiêu Cảnh Nhiên phản đối ngay, "Em xem gần nửa phim rồi, không xem hết đoạn kết tối sẽ mất ngủ!"Hu hu hu... xem phim ma mà chỉ xem được mở đầu còn đáng sợ hơn xem hết cả bộ đó, có biết không hả?!"Vậy được rồi..." Lục Tri Hoài bất đắc dĩ thoả hiệp.Theo diễn biến phim càng lúc càng căng thẳng, nhạc nền rùng rợn cũng ngày càng dồn dập, tiếng hét thê lương vang vọng khắp phòng, khiến Lục Tri Hoài nổi da gà toàn thân, hoàn toàn không thể tập trung vào công việc.Đã vậy, Tiêu Cảnh Nhiên còn vừa co mình trong chăn, vừa tội nghiệp hướng về hắn làm nũng: "Anh ơi, sắp tới đoạn đáng sợ nhất rồi... Em sợ lắm. Anh có thể xem cùng em không? Một mình em không dám xem đâu..."Sắp tới đoạn đáng sợ nhất?!Lục Tri Hoài bật dậy còn nhanh hơn thỏ chạy: "Tôi đi tắm cái đã!"Tiêu Cảnh Nhiên há hốc nhìn theo hắn lao như bay vào phòng tắm, lời định nói còn nghẹn trong cổ họng.Trên màn hình, con ma tóc dài đang đuổi theo một nhóm người chạy trối chết, tiếng nhạc nền quái đản lạnh lẽo khiến người ta dựng hết tóc gáy.Tiêu Cảnh Nhiên nhìn con ma có biểu cảm dữ tợn trên màn hình, khuôn mặt vừa rồi còn sợ hãi giờ phút này lạnh nhạt, cau mày buông một câu: "Diễn dở muốn chết!""Nhạt nhẽo."Phim ma này đúng là chẳng ra gì, trừ cái nhạc nền ghê rợn ra thì chẳng có tí nào gọi là kinh dị cả. Thậm chí còn thua xa bộ phim tình cảm cẩu huyết vừa mới xem xong nữa kia! Không buồn để ý đến màn hình vẫn đang chiếu "Người – Ma đại chiến", cậu mở điện thoại, cuộn ngược lên xem lại mấy bài tra cứu cũ trên Baidu Bách Khoa.【Hỏi: Cùng bạn trai xem phim ma có giúp tăng độ thân mật không?】【Trả lời 1: Tất nhiên là có! Tôi với bạn gái xem phim ma ngoài rạp, cô ấy ôm tay tôi suốt, suýt nữa chui vào lòng luôn, hí hí hí~】【Trả lời 2: Tán thành. Ở nhà cũng rất ổn. Các cặp đôi buổi tối xem chung, đến đoạn sợ quá thì giả vờ chui vào lòng bạn trai, anh ấy còn dỗ mình ngủ nữa cơ~ /ngại ngùng/】【......】Tiêu Cảnh Nhiên lướt xem hết đống phản hồi ấy, gật gù ra chiều suy nghĩ sâu xa.Sau đó, cậu cầm điều khiển từ xa lên, tua thẳng đến đoạn đáng sợ nhất của bộ phim kia.......Lục Tri Hoài ở trong phòng tắm cọ tới cọ lui gần cả tiếng mới chậm rì rì bước ra.Ra ngoài thấy phòng ngủ im ắng, màn hình TV đen ngòm, chắc phim ma đã kết thúc.Hắn thầm thở phào nhẹ nhõm.Vừa bước tới mép giường, Tiêu Cảnh Nhiên đã quay đầu lại, đôi mắt lấp lánh nhìn hắn: "Anh tắm xong rồi à?""Ừ." Lục Tri Hoài đảo mắt liếc sàn nhà một cái, trong lòng vẫn còn giằng co, cuối cùng vẫn giả vờ bình thản mà trèo lên giường.Cười chết, căn bản không dám ngủ trên mặt đất.Tiêu Cảnh Nhiên chớp chớp mắt rồi lăn qua, vừa vặn chui tọt vào lòng hắn.Mùi sữa tắm quen thuộc còn vương trong không khí, Lục Tri Hoài ôm lấy thân hình mềm mại trong lòng, tay cứng đờ một cách rõ rệt.Hay là hắn xuống đất ngủ cho rồi?Đang rối rắm thì Tiêu Cảnh Nhiên giơ điều khiển từ xa lên, màn hình đen thui bỗng sáng rực trở lại.Lục Tri Hoài chưa kịp buông tay đã bị dọa giật mình: "Cậu còn chưa xem xong à?"Sao vẫn là phim đó?!Tiêu Cảnh Nhiên khẽ rúc vào ngực hắn, giọng nói vừa ấm ức vừa đáng thương: "Em xem một mình... sợ lắm."Lục Tri Hoài: "..."Có ai cho hắn mượn cái cớ đi tắm lần nữa không?!Theo sau vài tiếng cười âm trầm đáng sợ vang lên, cuối cùng cũng đến đoạn đáng sợ nhất của bộ phim, trên màn hình, một con ma nữ áo trắng nhe chiếc miệng đầy máu xông thẳng từ ngoài cửa vào, tay duỗi về phía nam chính đang hoảng hốt.Máu tươi từ đôi mắt trắng dã của cô ta chảy dài xuống đất, từng giọt rơi tí tách... Thế nhưng ngay sau đó, đầu ma nữ nghiêng mạnh một cái, như trái bóng cao su xì hơi, lăn thẳng xuống nền nhà.Tiêu Cảnh Nhiên thấy thời cơ đã tới, vội vàng làm bộ bị dọa, mặt trắng bệch, co người nép về sau."A! Đáng sợ quá đi mất..."Cậu còn chưa kịp hét xong, đã bị một đôi tay lớn mạnh mẽ ôm siết lấy, lực đạo mạnh đến mức suýt chút nữa khiến cậu nghẹt thở.Cảm nhận rõ người bên cạnh đang run lên bần bật, Tiêu Cảnh Nhiên cố gắng mở mắt dù hơi thở vẫn chưa ổn định.Lục Tri Hoài đang ôm chặt lấy cậu, hai mắt nhắm nghiền, sắc mặt trắng bệch như giấy, đến giữa trán cũng rịn đầy mồ hôi lạnh.Tiêu Cảnh Nhiên tưởng hắn phát bệnh gì, hoảng hốt hỏi: "Anh ơi, anh sao thế?"Gương mặt hắn đầy vẻ đau khổ, giọng nói nhỏ như muỗi kêu vang lên: "Con ma... đi chưa?"Tiêu Cảnh Nhiên: "..."Tuy tình hình không giống tưởng tượng ban đầu, nhưng mục tiêu cuối cùng cũng đã đạt được.Lục Tri Hoài vẫn không chịu buông tay, ôm cậu chặt như sợ chỉ cần nới lỏng là người kia sẽ biến mất.Thế là sau đó, hắn cứ giữ nguyên tư thế ấy, siết lấy Tiêu Cảnh Nhiên, gắng gượng xem nốt bộ phim đến khi hết.Đến lúc nhạc phim cuối vang lên, Lục Tri Hoài mới thở phào một hơi dài nhẹ nhõm.Nhưng còn chưa thở xong, màn hình đột ngột nhảy ra một hàng chữ đỏ chót:【Phần hai, hẹn gặp lại!】Khóe miệng Lục Tri Hoài giật giật.Ngày mai hắn nhất định phải tra xem đạo diễn của cái phim vớ vẩn này là ai, dọa người ta đến thế mà còn dám đòi làm tiếp phần nữa? Đừng mơ!.....Phim vừa kết thúc, cả căn phòng liền chìm vào yên tĩnh.Khối ấm áp trong lòng giờ lại càng trở nên nổi bật.Cảm giác thật sự quá dễ chịu, giống như đang ôm một túi chườm nóng thơm phức.Hương sữa tắm thanh nhạt và sạch sẽ quẩn quanh bên chóp mũi, khiến đầu óc hắn có chút mụ mị, trong lòng dâng lên chút cảm giác xao động mơ hồ.Hắn theo vào mùi hương ấy, dụi mặt vào cổ túi chườm nóng mềm mại ấm áp kia.Vô thức cử động, nhưng lại mang theo vài phần ái muội ngầm.Người trong lòng hắn vẫn yên tĩnh rúc sát bên, mặc hắn làm gì thì làm, không phản kháng chút nào.Trong lúc hắn còn đang lâng lâng, bỗng vô tình bắt gặp đôi mắt nai trong veo kia đang nhìn mình chăm chú.Lục Tri Hoài giật mình như bị bắt quả tang, vội vàng dời ánh mắt sang hướng khác.Ngay sau đó, vai hắn bị một bàn tay nhỏ vỗ nhẹ hai cái."Chồng à, không sợ không sợ." Tiêu Cảnh Nhiên tựa trong lòng hắn, nhẹ giọng vỗ về, "Không có ma đâu, chỉ là phim giả thôi mà."Bị vạch trần nỗi sợ ma một cách tàn nhẫn, Lục Tri Hoài: "..."Quá mất mặt!
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz