ZingTruyen.Xyz

Sau khi cha ruột của con trai tìm tới cửa

142: Kết thúc

CaoHa123


Chương 142: Kết thúc

Edit: Ha

Những đứa trẻ trong nhà phúc lợi đều sống rất tốt, có thể nhận được giáo dục chính thống dù chưa tìm được gia đình nhận con nuôi đáng tin cậy, bọn họ đều rất biết ơn Cố Giai Mính, nếu không có viện trưởng, bọn họ có thể đã sớm bị bắt cóc bán đi, bán cho gia đình không có con còn tốt, bị bán cho bọn buôn nội tạng, sẽ không có đường sống. Bây giờ có thể đi học, có thể lấp đầy dạ dày, đây là hạnh phúc lớn nhất. Đối với đám trẻ em này mà nói, Cố viện trưởng chính là cha mẹ tái sinh của bọn họ, thần thánh của bọn họ, trong bao nhiêu lần cầu nguyện đều vô dụng, là Cố Giai Mính cho bọn họ hy vọng sinh ra.

Nhìn đôi mắt trong trẻo này, không chút che giấu cảm kích đối với mình. Cố Giai Mính lại mềm lòng, ngẫm lại mấy ngày tháng ở nhà mình, lại nhìn những đứa nhỏ không ai muốn, Cố Giai Mính cũng tức giận, không muốn nuôi thì không cần sinh a, con chó con mèo còn biết bảo vệ con cái, sinh rồi lại ném, tính là cha mẹ gì?

Lúc Cố Giai Mính nghỉ ngơi nói cho Mặc Uẩn Tề, "Sau này tôi có thể một năm chỉ quay một bộ phim, thời gian còn lại có thể làm từ thiện. "

Mặc tổng đồng ý nói: "Được, nghe lời em. "

Cũng là lực tín ngưỡng, hiệu ứng người nổi tiếng của Cố Giai Mính trong giới giải trí làm phụ trợ, lại làm từ thiện, lực tín ngưỡng so với diễn xuất càng thêm thành kính, còn có thể cứu giúp những đứa nhỏ này, chủ yếu là có nhiều thời gian ở nhà hơn, Mặc tổng đương nhiên đồng ý.

Cố Giai Mính lại đòi Mặc Uẩn Tề cho một ít tiền, lần này ra ngoài hắn chỉ mang theo một ngàn đồng, hắn muốn mua cho mấy đứa nhỏ này một ít đồ chơi, mua chút quần áo, Mặc tổng rất thống khoái chuyển tiền cho hắn, tiêu bao nhiêu cho bấy nhiêu, Cố Giai Mính lại mua cho bọn nhỏ hai chiếc xe buýt trường học, dặn dò viện trưởng chăm sóc bọn họ thật tốt, nhân thủ không đủ liền xin thêm mấy giáo viên.

Lúc trở về rất nhiều bạn nhỏ đều đưa Cố Giai Mính đến cửa lớn, Bùi Bằng cảm khái nói: "Nhìn ánh mắt của những đứa nhỏ này, sợ rằng đem ngươi làm thần tiên cung phụng đi, những hài tử này cầu cũng không nhiều, ai cho bọn họ đường sống, bọn họ liền coi người đó là thần. "

Cố Giai Mính nghiêm túc suy nghĩ một chút, "Sau này tôi có thể sẽ trở thành thần chân chính, xếp hạng tiên ban! Ngươi bây giờ có muốn nịnh bợ ta một chút hay không, vạn nhất sau này ta thiếu một tên quét nhà, ngươi còn có thể... A a a a a đau!"

Bùi Bằng giơ gối đầu muốn đập bẹp Cố Giai Mính!

Bạch Vũ mặt lạnh lùng sát khí xông lên ấn lấy Bùi Bằng, gọi Cố Giai Mính: "Mính ca, mau! Đập lại!"

Cố Giai Mính không chút do dự đập trở về, trong xe bắt đầu một trận đại chiến gối đầu, Giả Xuyên ở phía trước tâm tình phức tạp, phía sau có hai yêu tinh cùng nhau tập kích nhân loại, đây có tính là phạm pháp hay không? Nghe nói bộ trưởng bộ phận yêu quản mới nhậm chức rất cương, quản đặc biệt nghiêm, hắn đây có tính là bao che phạm tội hay không?

Hai yêu tinh tấn công nhân loại đã giành được thắng lợi cuối cùng, dùng gối ném Bùi Bằng đến mức sống không còn gì luyến tiếc.

Kế tiếp Cố Giai Mính tiếp tục đi đoàn làm phim, Giả Xuyên nhận một công việc riêng, hai vạn đồng nhận thầu một công trình nhỏ, đào thông đường hầm mà máy móc không dễ đi vào, chỉ có thể do con người đi đào một đường. Giả Xuyên làm bộ trưởng bộ phận đào bới của công ty phái nhân lực Yêu Yêu Linh, mang theo yêu tinh biết đào động đi, tốc độ cực nhanh, người khác làm ba ngày, bọn họ làm một ngày, vì không muốn bị nhìn ra bọn họ nhanh không bình thường, trên thực tế trong ngày này bọn họ còn trốn ở bên trong đánh bài hơn hai mươi tiếng đồng hồ.

Yêu yêu linh nhân lực phái nhân viên công ty, hiệu quả công việc rất tốt ~~~

  ————

Cố Giai Mính trở về không thể không tiếp tục quay phim, bộ phim "Anh hùng vô danh" này kể về những năm chiến tranh, một sinh viên đại học từ nước ngoài du học trở về, dứt khoát gia nhập tổ chức ngầm, dùng một phương thức khác để bảo vệ nhà cửa vệ quốc, kịch tình cảm tương đối bùng nổ, tình bạn, đồng sự, tình đồng đội ... Tình cảm cá nhân ở trước mặt an nguy quốc gia không có đường suy xét, sống và chết sớm đã đứng ngoài cuộc, bộ phim này, nhân vật chính quả thật hoàn thành nhiệm vụ, nhưng cuối cùng vì bảo vệ chiến hữu, chính mình đụng phải họng súng của chiến hữu, chết bi tráng.

Kết thúc không thể nói là HE hay BE, bởi vì nhân vật chính thực sự đã hoàn thành nhiệm vụ, nhưng anh đã hy sinh, lần này ý của đạo diễn và biên kịch có nghĩa là, chúng tôi không làm loại phim chiến tranh vô não, chiến thắng vĩ đại là sử dụng tính mạng của người tiền nhiệm để xếp chồng chất lên, là để cho khán giả cảm nhận được chiến thắng không dễ dàng, chúng tôi là một bộ phim có ý nghĩa giáo dục, bồi dưỡng tình cảm yêu nước của những người trẻ tuổi hiện đại, không phải thuần túy để kiếm tiền.

Cho nên cuối cùng nhân vật Cố Giai Mính đóng chính đã hy sinh, cảnh cuối cùng chính là cha của nhân vật chính do Hình lão sư thủ vai, ôm quần áo con trai bi thương rơi lệ.

"Thực xin lỗi, chúng ta không thể mang thi thể hắn về." Nam hai hai tay cầm một bộ quân phục đẫm máu, vẻ mặt bi thống giao cho lão nhân tóc bạc trắng trước mắt.

Ống kính kéo vào, Hình lão sư run rẩy hai tay tiếp nhận quân phục của con trai, mặt không chút thay đổi, khóe miệng lại giật giật, trong mắt dần dần có lệ quang, ông lại không rơi lệ, run rẩy ngón tay vuốt ve quân huy màu đỏ trên quân phục, thật lâu mới hữu khí vô lực nói một câu: "Cám ơn. "

Bọn họ đã từng tranh cãi, cãi nhau, tranh chấp giữa hai người hiện lên trong đầu lão nhân, lúc trước ông hỏi con trai, có nhớ rõ lễ nghi liêm sỉ từng học qua hay không? Còn nhớ quốc cừu gia hận không? Nhưng còn có một người trẻ tuổi nên có huyết tính? Không nghĩ tới con trai ông lại giấu ông đi làm nhiều chuyện như vậy.

Một ngôi mộ, một tấm bia vô danh, đó là kết thúc.

Cảnh cuối cùng đánh ván sát thanh, tất cả nhân viên công tác đều vỗ tay tán thưởng, tán thưởng diễn xuất này của Hình lão sư, cũng chúc mừng bộ phim này thuận lợi quay xong.

Biểu hiện của Cố Giai Mính tất nhiên không cần phải nói, diễn xuất của các diễn viên chính và phụ trong bộ phim này đều xuất chúng, đoàn làm phim chọn diễn viên lâu như vậy, đợi lâu như vậy mới tôi luyện ra một bộ phim lớn như vậy, phòng vé đã có thể đoán trước được, chỉ cần không gặp phải tình huống đặc biệt, tuyệt đối sẽ bùng nổ.

Mọi người cùng nhau tổ chức yến tiệc sát thanh, Cố Giai Mính lại không ngừng chạy về phía tây tham gia lễ ra mắt "Đam mê đua xe", bộ phim này sau khi quay xong lại trải qua mấy tháng chỉnh sửa, hiện tại rốt cục cũng sắp lên sóng, trong nước đã chờ mong, hy vọng bộ phim này mau chóng được công chiếu trong nước.

Bởi vì hiện tại hài tử tương đối nhiều, Cố Giai Mính không muốn dẫn năm người Mặc tổng cùng nhau ra ngoài, cảm thấy quá phiền phức, cho nên liền cùng Trịnh Học Thiệu đi, đem bốn đứa nhỏ cùng Mặc tổng đều lưu lại ở nhà.

Năm người già trẻ ở nhà hai mặt nhìn nhau, tất cả đều vẻ mặt mất hứng.

Hai đứa nhỏ lại u sầu, đồ ăn vặt cũng không ăn, sữa uống cũng không thơm, cùng các anh trai đá bóng đều cảm thấy không vui, dù sao thế giới cũng không tốt đẹp, hoàn toàn không thể chữa khỏi, cuộc sống không có ba sống không nổi nữa, vì thế, bên cạnh Cố Giai Mính lại bắt đầu mưa.

Cố Giai Mính đi đâu cũng phải cầm ô mệt mỏi không chịu nổi, ông trời tuyệt đối có ý kiến với hắn, vì sao đi đâu trời cũng mưa?!

Tuyên truyền xong Cố Giai Mính liền vội vàng về nhà ôm con, thần kỳ là thời tiết này lại tốt hơn, một thời gian dài sau, Cố Giai Mính cũng nhìn ra chuyện này, hai đứa nhỏ này không phải có thể ảnh hưởng đến thời tiết chứ.

Trước kia lúc hắn tâm tình không tốt đều sẽ mưa, hiện tại là hai đứa nhỏ tâm tình không tốt cũng sẽ mưa, "Ngày nào đó bọn họ lại nghịch ngợm liền ôm hai người bọn họ đến đại sa mạc! Đánh mông một trận, để cho hai người bọn họ khóc một trận!"

Mặc Trạch Dương yên lặng giấu các đệ đệ ở phía sau, nhóc cảm thấy ba nhóc thật sự có thể làm được, ba nhóc thật sự chuyện gì cũng có thể làm được!

"Đam mê đua xe" bộ phim kể từ khi ra mắt thị trường đã được quay đến season 8, doanh thu phòng vé đã đạt 5 tỷ nhân dân tệ!

Season 8 mà Cố Giai Mính tham gia, ở trong nước đã thu về được hai tỷ nhân dân tệ, là kỳ tích phòng vé mà phim Âu Mỹ tạo ra ở Trung Quốc, không thể không nói, đúng là bởi vì Cố Giai Mính tham gia diễn xuất, hấp dẫn một bộ phận lớn sự chú ý.

Đồng thời tên Cố Giai Mính cũng xuất hiện trên các phương tiện truyền thông phương Tây, mỹ nam phương Đông đã sáng tạo ra kỳ tích, con cưng của Thượng Đế, tin tức trước đó lại một lần nữa bị dắt ra, Cố Giai Mính nổi bật nhất thời vượt qua nam hai Kurt, phương Tây có mấy đạo diễn nổi tiếng, đều vươn cành ô liu về phía Cố Giai Mính, xác minh đầy đủ lời Trịnh Học Thiệu nói với Cố Giai Mính lúc trước, anh có thể tạo ra giá trị cho bọn họ, bọn họ sẽ không cự tuyệt anh.

Cùng lúc đó, Cố Giai Mính nhận được lời mời trên thảm đỏ Hollywood, Trịnh Học Thiệu dường như nhìn thấy một siêu sao quốc tế đang lên, tiền đồ của Cố Giai Mính rất tốt, mà Cố Giai Mính cũng không thể không mang theo lão công cùng bọn nhỏ chạy tới chạy lui, lại mang theo một người đại diện quan tâm, bởi vì không mang theo bọn nhỏ, hắn ra ngoài khẳng định trời mưa, có thể chuẩn!

Sáu tháng sau, "Anh hùng vô danh" được công chiếu, vừa vặn vào ngày Quốc khánh lần thứ 11, bộ phim kháng chiến này lập tức gây ra một màn hoan hô, cuối cùng doanh thu phòng vé đạt tới năm tỷ, không chỉ tạo ra huyền thoại phòng vé của bộ phim đề tài trong nước, mà còn lập kỷ lục phòng vé cao nhất trong nước, đồng thời cũng làm cho mọi người càng thêm hiểu rõ kỹ năng diễn xuất của Cố Giai Mính.

Cố Giai Mính rốt cục không phụ sự chờ mong của ba Trịnh, cách ba năm sau, lại đoạt được danh hiệu ảnh đế, giá trị tăng gấp mấy lần.

Các nghệ sĩ kỳ cựu nổi tiếng khen ngợi Cố Giai Mính như thế này: thế hệ trẻ ít người hơn! Các nhà lãnh đạo thế hệ trẻ! Trụ cột của thế giới giải trí trong tương lai! Trong thế hệ trẻ, diễn viên duy nhất có thể được gọi là Đức Nghệ Song Hinh!

Hơn nữa trên đỉnh đầu Cố Giai Mính có một chữ Mặc, địa vị của anh trong giới có thể nói là không ai dám lay động.

Trịnh Học Thiệu vui mừng nhìn thành tựu hiện tại của Cố Giai Mính, chọn vài kịch bản đặt trước mặt Cố Giai Mính, "Hiện tại chúng ta có thân phận rồi, chúng ta có thể tùy tiện chọn kịch bản, không được thì để cho bọn họ sửa. "

Ảnh đế vàng một năm đã bảy tỷ * Cố phu Hồ tứ ba * Giai Mính: "Xin lỗi, gần đây tôi không rảnh, tôi muốn đi thăm họ hàng!"

Trịnh Học Thiệu: "Cậu lấy đâu ra thân thích?!"

Cố Giai Mính nghiêm túc nói: "Một đám thân thích không có bao nhiêu huyết thống với nhà tôi, nói anh cũng không hiểu, cứ như vậy a, tín hiệu bên tôi không tốt, bái bai ~"

Trịnh Học Thiệu xắn tay áo muốn làm một trận lớn: "..."

  ————

Trong lòng núi Côn Lôn, trong một sơn động có vô số ánh đèn, Mặc Trạch Dương mang theo ba đứa em trai, đứng trước "đèn ước nguyện", hắn nói một câu các đệ đệ nói một câu, "Ông trời ban phước, hy vọng yêu tinh tốt có thể sống lâu hơn một chút, hy vọng người tốt đều có thể trường thọ, người xấu đều rơi xuống cống rãnh không bò lên được, hy vọng năm nay không có thiên tai nhân họa, hy vọng tất cả mọi người ra ngoài đều có thể bình an, hy vọng chú hai sớm đuổi kịp chú Đỏ, lại sinh một tổ hồ ly cầu lông đỏ, hy vọng cha nuôi không còn là ngôi sao cô đơn gì nữa, sớm tìm được bạn trai, không phải hắn không cưới. "

Cố Giai Mính nhắc nhở: "Ba nuôi con thích con gái!"

Mặc Trạch Dương suy nghĩ một chút, vội vàng sửa lại: "Câu trước kia không tính, một lần nữa, hy vọng ba nuôi sớm tìm được bạn gái, không phải bạn gái hắn không gả. "

Cố Giai Mính nhìn ngọn đèn số mệnh trên đỉnh đầu, nhỏ giọng hỏi Mặc Uẩn Tề: "Anh có phát hiện, đèn số mệnh bây giờ so với lần trước chúng ta tới sáng lên không ít. "

Mặc tổng kéo hắn ra ngoài, sắc mặt có chút phức tạp, "Nghe nói, Yêu Hoàng ngủ say hơn hai ngàn năm tỉnh. "

Cố Giai Mính:(⊙_⊙)?

"Hai ngàn năm trước, ngoại trừ nhân yêu ra, thế giới này còn có Ma tộc, một hồi đại chiến, Ma tộc diệt sạch, Yêu Hoàng trọng thương, nhân loại mới bắt đầu dần dần nắm trong tay thế giới này."

Cố Giai Mính sững sờ nói: "Cho nên, yêu tộc sắp quật khởi?"

Mặc Uẩn Tề lắc đầu, "Số khí đã đến nước này, lần thứ hai hồi phục đến thời kỳ thượng cổ phồn thịnh đã là không có khả năng, chỉ có thể làm cho yêu tộc sống tốt hơn bây giờ một chút. "

Cố Giai Mính hơi thở phào nhẹ nhõm, thế giới này không thay đổi là tốt rồi, hắn nóng lòng muốn thử, "Nghe có vẻ rất lợi hại. " Muốn gặp!

Mặc tổng kéo tay Cố Giai Mính lên, gọi bọn nhỏ tới đây, "Yêu tộc náo nhiệt chúng ta cũng không cần góp lại, có người quản đám tán yêu này cũng không tệ, chúng ta đi trong ổ Hỏa hồ ly xem một chút, nghe nói dược liệu của hắn không tệ, lão nhị cùng Hỏa hồ ly bán ra, hôm nay đến ổ hồ ly xem những dược liệu kia. "

Cố Giai Mính: "Lão nhị lại xây dựng nhà máy dược liệu? Hai ngày trước không phải là muốn xây trang trại chăn nuôi bò sữa, xây nhà máy sữa gì sao?"

Mặc tổng: "... Điều này, xây dựng bất cứ điều gì là cần thiết, bất cứ lúc nào điều chỉnh, bất cứ lúc nào thêm. "

Cố Giai Mính trợn trắng mắt, thầm chà xát nói: "Chúng ta đến tổ hồ ly tinh cọ cơm! Lại đi xem náo nhiệt! Các con, đi thôi, ba sẽ mang ngươi về nhà!"

Nhân tiện vây xem gian tình!

Mặc tổng: "Về nhà mẹ đẻ?"

Cố Giai Mính răng nanh, "Ôi! Về nhà chồng!"

Mặc Uẩn Tề bị bộ dáng tức giận xù lông của hắn chọc cười, nhẹ nhàng hôn lên trán Cố Giai Mính, "Được, em nói đi đâu thì đó. "

Cố Giai Mính thỏa mãn ưỡn ngực lên, "Chính là thích bộ dáng ngoan ngoãn này của anh, từ nay về sau anh đều phải nghe lời tôi. "

Mặc Uẩn Tề cười đáp ứng, vừa đi vừa nói: "Được, em là vương của nhà chúng ta!"

Mặc Trạch Dương cõng một đứa em trai, một tay lại dắt một người, dùng sức đuổi theo ba ba ở phía sau: "Chờ con ~ con còn chưa ước nguyện xong đâu, con còn chưa có em gái!"

Cố Giai Mính: "Câm, miệng!"

Tái bút!!

Về sau, Cố Giai Mính và Mặc tổng không bao giờ tạo ra một em gái cho bọn Mặc Trạch Dương nữa, bởi vì Cố Giai Mính đã quá mệt mỏi với việc nuôi dạy con cái và không còn mong đợi có con, bất kể là tiểu công chúa hay tiểu vương tử, hắn đều cảm thấy đứa nhỏ có liên quan đến phiền toái tinh, nhìn mấy thằng nhóc nhà bọn họ là biết, một người so với một đứa! Tại sao lại có con? Tại sao?! Cố Giai Mính nhìn thấy hai tên nhỏ, đều muốn ném bọn họ ra ngoài, phiền chết!

Mặc Trạch Dương coi như thoải mái, chính là sở thích quá nhiều, cầm kỳ thư họa cái gì cũng phải sờ hai cái, sau đó mê cưỡi ngựa, sau đó lại mê đua xe, sau đó lại thích lái máy bay, lão nhị coi như nhu thuận nghe lời, từ nhỏ đã biết cái gì có thể làm gì không thể làm, hai đứa nhỏ kia cũng không phải, một lời không hợp liền phá nhà, không có thứ bọn họ không dám động, cho dù đem đồ vật giấu vào trong động chuột bọn họ đều có thể đào ra! Cho nên Cố Tiểu Yêu cự tuyệt hài tử! Thật vất vả mới đem cái đuôi cuối cùng mọc trở về, hắn mới không cần không có nữa!

Về sau, mẹ Mặc thành công tìm được ba Mặc, Mặc tiểu muội tìm được nam nhân có thể đem nàng trở thành công chúa sủng ái, vẫn sủng đến tóc bạc trắng.

Sau đó, Mặc Trạch Dương làm trưởng tử trong nhà, hai mươi lăm tuổi tiếp nhận Mặc thị, về phần hai baba, "càng lớn tuổi" càng thích làm chút thể thao mạo hiểm, bọn họ thích leo núi tuyết, vừa ra ngoài chính là một hai tháng, tìm cũng không tìm được người.

Ba mươi năm sau, Cố Giai Mính công thành danh toại rốt cục cũng về hưu, vị nghệ sĩ nổi tiếng trên thế giới này bắt đầu chuyên tâm làm từ thiện, rất ít khi xuất hiện trước mặt người khác, Trà Bao đến một lần lại một lần, chính là không có rút lui, vẫn là nơi tụ tập người hâm mộ đông người nhất thế giới. Cố Giai Mính đã không quan tâm có thành tiên hay không, cho nên chuyên chú ở bên lão Mặc nhà hắn, hắn muốn trở thành một yêu tinh vĩnh viễn sống trên mảnh đất này.

Sau đó, gia tộc hồ ly đã được mở rộng rất nhiều, Mặc nhị thiếu cùng Hỏa hồ ly tạo thành một gia đình nhỏ, chuyên chú nhặt hồ ly, nuôi hồ ly, Mặc Trạch Dương trở thành hồ ly vương danh xứng với thực, móng vuốt vung lên, ai cùng tranh phong! Rốt cục mấy trăm năm sau, chú Hai ôm cho Mặc Trạch Dương một em gái tóc đỏ nhỏ nhất, nhu thuận mềm mại, lông run lên, xinh đẹp tựa như ngọn lửa rực rỡ, nghe nói muội muội đã ba trăm tuổi cũng chưa từng yêu đương, bởi vì cô có bốn anh trai, đều siêu, bụng, đen, hung, tàn!

Sau đó, Mặc thị cùng Bạch thị thông gia, liên thủ chế tạo một cái thương nghiệp đế quốc, đáng tiếc là vào ngày đại ca hôn lễ, Mặc gia ba huynh đệ tổ đoàn đem tẩu tử đánh, đánh xong trói thành bánh chưng, đưa cho đại ca làm bữa tối, đại ca ăn hay không bọn họ liền không biết. Tóm lại lúc này đã chứng minh một chuyện rất trọng yếu, huynh đệ thật sự rất trọng yếu! Tổ chức đánh nhau thực sự có thể giành chiến thắng!

Sau đó, nhị ca ôn nhu ấm lòng cũng bị lão Tứ nghịch ngợm quyến rũ đi, nghe nói bọn họ muốn hoàn thành một cuộc phiêu lưu thần kỳ, muốn bay lên trời cùng mặt trời sóng vai, phá vỡ bầu khí quyển, giẫm lên mặt trăng trên sao Hỏa, đi tìm người ngoài hành tinh.

Về sau, Tam thiếu gia tuấn mỹ vô song coi trọng một tiểu khả ái toàn thân mang theo tiên khí, bắt đầu con đường truy thê dài dằng dặc của hắn ~ thật sự là siêu dài, bởi vì cha nuôi của hắn cảm thấy hắn lớn quá đẹp, không đáng tin cậy. Người đàn ông trong nhà cha nuôi của anh ta... Hung tàn so với mặt ngoài trầm ổn lại tao nhã cha có tà tính nhiều hơn, có thể nói là hung tàn giới mũi tổ!

Tam thiếu gia thật sự không hoa tâm: ▼_▼

Toàn văn hoàn thành ~ 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz