ZingTruyen.Xyz

Sasusaku Duoi Bong Cung Dien

Sasori hỏi, tìm kiếm điểm yếu nơi cô, nhưng Sakura lập tức đáp lại với sự điềm tĩnh, vừa uyển chuyển vừa chắc chắn:

- Ta đã xem xét những mặt hàng mà đoàn ngài mang đến, và nhận thấy chúng có khác biệt so với những gì chúng ta thường tiếp nhận, nhưng nếu được sắp xếp hợp lý, sẽ mang lại lợi ích cho cả hai bên.

Sasori nhíu mày, ánh mắt dò xét từng cử chỉ của cô, như muốn tìm ra điểm yếu. Nhưng Sakura không hề nao núng, từng lời nói được cân nhắc kỹ càng, vừa thể hiện hiểu biết, vừa giữ được phẩm giá của một chúa phi.

Itachi đứng bên cạnh, dáng vẻ uy nghiêm nhưng ánh mắt ấm áp truyền một tín hiệu tinh tế để hỗ trợ. Điều này khiến Sasori phải lùi lại một bước, nhận ra sức ảnh hưởng và sự trưởng thành của Sakura, vượt xa suy nghĩ ban đầu về cô chỉ là chiến lợi phẩm.

- Rất ấn tượng… _ Sasori nói, giọng trầm và nghiêm túc hơn, ánh mắt vẫn dò xét. _ Lãnh chúa Uchiha đã chọn đúng người để tiếp đãi chúng ta.

Sakura cúi nhẹ đầu, khiêm nhường:

- Ta chỉ làm tròn trách nhiệm của mình mà thôi.

Itachi khẽ mỉm cười, còn Sasori dường như nhận ra rằng, dù ban đầu định coi cô là đối tượng dễ khuất phục, giờ đây nữ chủ nhân của Uchiha đã chứng minh năng lực và bản lĩnh, đủ sức làm việc cùng những lãnh chúa khác mà không hề bộc lộ điểm yếu.

Ánh mắt của Sasori thoáng chút tôn trọng, và cuộc trò chuyện dần chuyển sang các vấn đề buôn bán và chính sự. Sakura vẫn giữ phong thái uy nghiêm, không hề xao nhãng, khiến vị lãnh chúa có mái tóc đỏ rực phải thừa nhận cô chính là một chúa phi thực thụ, chứ không chỉ là hình bóng trang trí trong cung điện.

Cuộc họp bàn diễn ra không quá căng thẳng, và bên chủ nhà cũng không tỏ ra từ chối quyết liệt. Bởi đây là sự chấp thuận của vua Uzumaki, đồng nghĩa với việc lãnh chúa Sasori có thể đã đến các vùng đất khác trong nước của họ để thảo luận về vấn đề này. Nếu không có lý do chính đáng, họ không thể từ chối thẳng thừng.

Chợt, cận vệ bên cạnh Sasori thì thầm điều gì đó vào tai y. Ngay lập tức, Sasori liếc nhìn Sakura, khóe môi khẽ nhếch lên như vừa phát hiện một điều thú vị. Sakura không nhận ra nụ cười ấy, vẫn giữ vẻ bình thản, nhưng Itachi nhìn ra điều bất thường và cúi xuống thì thầm nhỏ với cô:

- Làm rất tốt, cứ phát huy.

Itachi biết, dù y không biểu lộ ra ngoài, nhưng đối phương đang mưu tính điều gì đó. Khích lệ tinh thần Sakura lúc này sẽ giúp cô tự tin hơn, vượt qua mọi tình huống. Bỗng Sasori lên tiếng:

- Ta nghe nói khuôn viên có một vườn hoa rất đẹp, chúa phi có thể dẫn ta ra đó xem được không?

- Vậy, mời ngài đi lối này.

Sakura đứng dậy ngay, ra dáng một nữ chủ nhân chu đáo tiếp khách. Cô dẫn mọi người ra vườn hoa, giới thiệu từng loại hoa trong khuôn viên cung điện. Tuy nhiên, trong lúc nói, cô vô tình nhầm lẫn màu sắc một vài bông hoa. Sasori nhận ra điều khác thường đó, nhưng vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, không hé nửa lời.

Sasori nhìn kỹ từng cử chỉ của Sakura. Dù cô đang mỉm cười và đi lại tự nhiên, y phát hiện có những khoảnh khắc mắt cô dừng lại hơi lâu hơn khi nhận diện màu sắc, hoặc đôi khi đưa tay vuốt nhẹ lên hoa mà dường như chưa thực sự nhìn thấy rõ. Nhưng Sakura vẫn tiếp tục dẫn đoàn tham quan một cách trôi chảy, không để lộ bất kỳ dấu hiệu nào của sự khó khăn hay bối rối.

Itachi đi phía sau, âm thầm quan sát và thi thoảng ra hiệu nhẹ cho Sakura, nhưng cô đã quá quen với việc phải làm chủ tình huống. Cô khéo léo dùng ánh mắt, cử chỉ và lời nói để điều hướng Sasori, khiến y cảm giác như đang dẫn dắt cả đoàn đến với thế giới của mình, nhưng không hề biết rằng chúa phi đang che giấu một phần sự thật.

Sasori khóe môi nhếch lên lần nữa, lần này là một nụ cười đầy tò mò, vừa muốn thử thách vừa muốn kiểm tra giới hạn của Sakura. Y nhận ra rằng, dù thị lực chưa hoàn toàn bình thường, cô vẫn duy trì sự tự tin và kiểm soát hoàn toàn tình huống, điều mà ít người có thể làm được.

Khi họ đi đến một hồ nước nhỏ trong vườn, phản chiếu hình ảnh những bông hoa rực rỡ trên mặt nước, Sakura dừng lại, nhẹ nhàng chỉ vào từng bông hoa, giải thích về nguồn gốc và ý nghĩa của chúng. Sasori lặng im nghe, vừa quan sát vừa tính toán. Ánh mắt y đôi lúc chạm vào Sakura, nhận ra sự nhạy bén và bình tĩnh nơi cô, một phẩm chất hiếm có ở những người chỉ mới trải qua vài tuần học hỏi cung điện.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz