ZingTruyen.Xyz

Ryulee | Ai là người tỏ tình trước?

Ai là người tỏ tình trước?

jeongheeinna

Sau lần thứ N bị mọi người trêu chọc và yêu cầu kể lại chuyện tình của mình với Lee Sanghyeok, Ryu Minseok cuối cùng chỉ biết đỏ mặt trả lời:

"Em... em chỉ bày tỏ tình cảm một cách thẳng thắn thôi!"

"Cái gì? Thật ư? Không thể nào! Chẳng lẽ không có chút trắc trở nào sao? Tuyển thủ Faker có vẻ không dễ cưa đổ đến thế chứ!"

"Đúng là đơn giản như vậy đấy. Em ấy tỏ tình, và tôi đồng ý." Lee Sanghyeok đã im lặng suốt nãy giờ, đẩy gọng kính, hắng giọng.

Mọi người cười ồ lên: "Ha ha, đúng là phong cách của "Faker Đại nhân" mà!" Cả nhóm tiếp tục cụng ly, uống đến tận nửa đêm.

Ryu Minseok, sau khi đã say mềm, lại nhớ đến câu hỏi ban nãy.

"Anh ơi, sao lúc đó anh lại dễ dàng đồng ý như vậy ạ?"

"Vì đối tượng là Minseokie của chúng ta mà."

Lee Sanghyeok cúi đầu, mổ nhẹ lên má của cậu trợ thủ đáng yêu, rồi thì thầm vào tai cậu.

Thật ra, khi nhớ lại, Ryu Minseok vẫn cảm thấy mọi chuyện diễn ra quá nhanh. Vào một ngày tập luyện bình thường của mùa hè năm ngoái, sau khi xem không biết bao nhiêu lần các video ghép đôi mình với Lee Minhyeong, Ryu Minseok đã từ thái độ phản kháng ban đầu đến hoàn toàn buông xuôi.

"Xem đi, đây chính là sự công nhận của mọi người đối với sự ăn ý của bộ đôi đường dưới chúng ta!"

Giọng cười sảng khoái của Lee Minhyeong vang vọng khắp phòng nghỉ. Ryu Minseok liếc nhìn xạ thủ của mình, tự nhủ

Mình là một "trai thẳng" chính hiệu, nhưng tại sao lại cứ bị gán ghép, và tại sao mình luôn ở thế nằm dưới???

Cậu còn chưa kịp than thở xong, tiếng cười của Lee Minhyeong đã đột ngột tắt lịm, thay vào đó là một tiếng hít khí lạnh. Ryu Minseok nghi hoặc tiến lại gần.

"Cậu thấy cái gì mà sợ thế?"

—— Tiêu đề video hiện ra 【Tốc độ cao của Ryulee | Tấn công thẳng thừng từ người nhỏ tuổi hơn】

"Ryulee là gì?"

Rõ ràng, cụm từ này không nằm trong "vùng biển" mà Ryu Minseok thường lướt. Cậu định mở video ra xem thì bị Lee Minhyeong giữ tay lại.

"Minseok à, xem lung tung chỉ hại cậu thôi..." Lee Minhyeong nói với vẻ mặt đầy ẩn ý.

Ryu Minseok càng tò mò, vội vã mở video ra...

Bốn phút sau đó là một sự im lặng dài vô tận.

Trong bốn phút đó, thế giới quan của Ryu Minseok bắt đầu sụp đổ, rồi bị một thế lực bên ngoài tái cấu trúc, rồi lại tái cấu trúc thất bại, và cuối cùng là sự sụp đổ triệt để hơn nữa...

"Cái đó, tôi vừa nhắc cậu rồi, xem lung tung chỉ..."

Không đợi Lee Minhyeong nói hết, Ryu Minseok đã đỏ mặt chạy ra khỏi phòng nghỉ.

—— Cái gì thế này? Chỉ là tin đồn thôi, sao có thể ghép mặt mình và anh Sanghyeok vào một video kỳ lạ như vậy chứ?

—— Mình và anh Sanghyeok đã hôn nhau bao giờ đâu, công nghệ hiệu ứng giờ cũng thật quá đáng!

—— M...mơn trớn, thật không hợp lý chút nào, trên người anh ấy làm gì có chút mỡ nào, cảm giác sẽ ra sao, sao lại, sao lại thoải mái đến vậy…

—— Rõ ràng là da anh Sanghyeok còn trắng hơn nhiều, diễn viên đóng thế đó không hợp gì cả.

—— Hơn nữa, giọng lồng tiếng cũng thật giả tạo, sao anh ấy có thể phát ra âm thanh như thế…

Nhận ra bản thân đã bắt đầu nhập tâm vào Lee Sanghyeok, người mà cậu luôn kính trọng như một vị thần, Ryu Minseok vội vã tự nhéo mình một cái.

"Mình đang tưởng tượng cái gì vậy trời?"

"Hửm? Minseokie của chúng ta đang tưởng tượng gì vậy?"

Giọng của Lee Sanghyeok đột ngột vang lên, khiến Ryu Minseok suýt ngã khỏi ghế. Lee Sanghyeok vội tiến lên đỡ cậu, khuôn miệng hình mèo đặc trưng của anh bỗng phóng đại trước mắt Ryu Minseok.

—— Cứu mạng, nhìn mềm mại và đáng yêu, muốn hôn quá đi thôi...

Hình ảnh trong video bỗng trùng lặp với hiện thực, đầu óc Ryu Minseok trở nên trống rỗng trong chốc lát.

"Không, không có gì cả. Sanghyeokie… anh chuẩn bị ra ngoài à?"

"Đúng vậy, vừa phá đảo phiên bản mới của Jump King, định về tắm rửa thư giãn chút rồi livestream. Minseok có thể đi cùng anh không?"

"Được, h-hả? Vâng, được ạ."

Nếu là Ryu Minseok bình thường, cậu đã nhận ra sự bất thường của Lee Sanghyeok ngay lập tức, nhưng giờ đây, đầu óc cậu đã "quá tải thông tin". Lúc này, trong tâm trí chỉ toàn là những cảnh tượng không thể diễn tả trong video và đôi môi mềm mại như mèo của Lee Sanghyeok ngoài đời thực.

—— Đỏ đỏ, bóng bóng, hình như vừa bôi son dưỡng phải không?

—— Ryu Minseok! Dừng ngay những suy nghĩ đó lại! Đấy không phải là nơi một người "trai thẳng" có thể chạm vào!

Ryu Minseok vừa đi vừa lắc đầu liên tục, như thể làm vậy có thể rũ bỏ những ý nghĩ kỳ quặc ra khỏi đầu.

Khi đến ký túc xá, Ryu Minseok vẫn ngơ ngẩn đi theo sau Lee Sanghyeok.

"Minseok? Anh vào tắm đây... em? Đợi anh ở phòng khách nhé?"

Lee Sanghyeok nhẹ nhàng đẩy người đang đứng phía sau, ngăn không cho Ryu Minseok suýt nữa bước luôn vào phòng tắm cùng mình.

"Ah? Vâng anh, em vừa thất thần một chút." Ryu Minseok đỏ mặt, nhưng may mắn thay, Lee Sanghyeok có lẽ không nhận ra, vì ngay từ lúc đầu gặp nhau, mặt cậu đã đỏ bừng rồi.

Lee Sanghyeok tắm mất gần nửa tiếng, điều này rất bất thường. Nếu là Ryu Minseok bình thường, cậu đã nhận ra vấn đề rồi, bởi vì "Hyeok của chúng ta" không chỉ farm lính nhanh, mà tắm cũng nhanh như uống nước vậy.

Khi Ryu Minseok cuối cùng cũng nhận ra Lee Sanghyeok đã tắm quá lâu thì cũng là lúc cửa phòng tắm hé mở.

Ryu Minseok nghe thấy Lee Sanghyeok gọi mình. Cậu bước tới, chỉ vài bước chân ngắn ngủi, cảm thấy như có thứ gì đó đang kéo cơ thể mình.

Qua khe cửa mở lấp lửng, Ryu Minseok thấy một cảnh tượng mà cậu sẽ không bao giờ quên trong đời. Mái tóc ướt sũng, đôi môi đỏ như sắp nhỏ máu, xương quai xanh hơi ửng đỏ vì chà xát, nửa thân dưới chỉ mặc một chiếc quần đùi boxer ngắn cũn cỡn, và một đôi chân trắng nõn, thẳng tắp và thon dài…

Khi ánh mắt chạm nhau, Lee Sanghyeok có vẻ hơi ấm ức.

"Minseok, anh hình như lỡ tay rồi, em có thể vào phòng anh lấy giúp anh chiếc quần dài không?"

Ryu Minseok dường như bị ngăn cách với mọi âm thanh trên thế giới. Cậu không nghe thấy Lee Sanghyeok nói gì, chỉ chăm chú nhìn chằm chằm vào đôi môi của anh.

—— Muốn hôn quá, có thể hôn một cái không?

"Có thể hôn một cái không?" Ryu Minseok lại vô thức nói ra suy nghĩ trong lòng.

"Hả?" Lee Sanghyeok có vẻ rất bối rối. Ryu Minseok thấy môi anh hơi hé ra, dường như phát ra một âm thanh, nhưng điều đó không quan trọng nữa, Ryu Minseok đã chẳng nghe thấy gì cả. Cậu tự ý cho rằng âm thanh đó là "Được". Rồi cậu đẩy cửa ra, giống như trong video, ôm chặt lấy eo Lee Sanghyeok, nhón chân lên và hôn lấy anh.

Khoảnh khắc môi chạm môi, Ryu Minseok liền nghĩ “Quả nhiên, môi của anh Sanghyeok rất mềm, eo ôm rất thoải mái, và người anh ấy rất thơm.”

Có lẽ vì không thể thở được, Lee Sanghyeok tách ra, giữ một khoảng cách nhỏ, tựa vào bồn rửa mặt, bắt chéo chân và nhìn thẳng vào Ryu Minseok.

"Minseokie, em thích anh sao?"

Ryu Minseok dường như chưa bao giờ nghĩ đến câu hỏi này.

Mẹ kiếp, ai mà lại đi nghĩ đến câu hỏi này chứ? Đối phương là Lee Sanghyeok đấy! Vị thần duy nhất, ai dám mơ tưởng đến? Hơn nữa, mình còn là một "trai thẳng" mà!

Nhớ đến việc mình luôn tự xưng là "trai thẳng" nhất T1, Ryu Minseok nuốt nước bọt, đầu óc quay cuồng, lẩm bẩm "Em là trai thẳng..."

Lee Sanghyeok nhìn Ryu Minseok từ trên xuống dưới, rồi nhìn chằm chằm vào một chỗ nổi bật trên quần cậu và cười ngây thơ.

"Ồ? Vậy, có còn muốn hôn nữa không?"

Ryu Minseok bị ánh mắt ngây thơ của đối phương "mê hoặc", trực tiếp hành động để trả lời. Lần này không chỉ là một nụ hôn nhẹ nhàng, cậu giống như một con sói, suýt nữa cắn rách môi Lee Sanghyeok. Khi lấy lại một chút tỉnh táo, cậu lại trở về dáng vẻ ngoan ngoãn thường ngày.

"Vẫn còn muốn."

"Hửm?" Lần này đến lượt Lee Sanghyeok không còn tỉnh táo nữa. "Em nói gì cơ?"

"Em nói, em còn muốn hôn, anh Sanghyeok."

Ánh mắt Ryu Minseok đầy khao khát, nhìn chằm chằm vào từng tấc da thịt của Lee Sanghyeok, như thể giây tiếp theo có thể xẻ thịt anh ra mà ăn sạch.

Lee Sanghyeok thoáng giật mình, nhưng nhanh chóng lấy lại sự điềm tĩnh của một người lớn tuổi hơn.

"Vậy, Minseokie, em có thích anh không?"

"Con sói" trẻ tuổi dường như đã hiểu ra logic:

Thích = có thể hôn, có thể làm những chuyện quá đáng hơn.

Ánh mắt Ryu Minseok tối lại, một tay nhanh chóng đóng cửa phòng tắm, rồi lại áp sát lên người Lee Sanghyeok. Ngay trước khi môi chạm môi, Ryu Minseok nói: "Em thích anh, anh Sanghyeok."

Giây trước còn giả vờ phòng thủ, Lee Sanghyeok sau khi nghe câu nói đó, khóe môi cong lên, tiến tới liếm nhẹ môi dưới của Ryu Minseok.

"Được, anh đồng ý."

Lời nói vừa dứt đã biến "con sói" trẻ tuổi này mất đi lý trí trong giây lát. Ryu Minseok điên cuồng cắn xé môi, dái tai, xương quai xanh của Lee Sanghyeok, rồi lặp lại việc mút những vết răng đó. Dái tai đã ướt đẫm, Lee Sanghyeok ngứa đến khó chịu, bèn bắt đầu phản đối một cách yếu ớt.

"Min... Minseok, đừng liếm ở đó nữa, ngứa quá..."

"Vậy em có thể liếm chỗ khác không?" Ánh mắt Ryu Minseok lóe lên tia sáng, nhìn vào cơ thể hơi run rẩy của Lee Sanghyeok và hỏi.

"Được, được, xin em đừng liếm tai nữa, a, tê… ngứa quá." Lee Sanghyeok cũng không ngờ mọi chuyện lại phát triển không thể kiểm soát như vậy. Anh ban đầu chỉ muốn một lời "thích" và một nụ hôn, nhưng giờ đây dường như ngay cả toàn bộ con người anh cũng không còn thuộc về chính mình nữa.

Ryu Minseok dùng tay phải kẹp gáy Lee Sanghyeok, tay trái vén chiếc quần boxer bó sát hai bên đùi trắng nõn của anh. "Bé Sanghyeok" đã hừng hực ngẩng đầu lên, Ryu Minseok không chút do dự quỳ nửa người xuống. Ngay khi vừa bao trọn và đầu lưỡi chạm vào, Lee Sanghyeok không kìm được rùng mình, mùi vị mặn chát lập tức tràn ngập khoang miệng Ryu Minseok.

Mặc dù là "Đại Ma Vương" đã dày dạn kinh nghiệm trên sàn đấu, nhưng Lee Sanghyeok cũng không tránh khỏi việc đầu hàng ngay lập tức trong lần đầu tiên được "oral sex". Lee Sanghyeok xấu hổ đến mức muốn khóc, nhưng Ryu Minseok chỉ cười ngốc nghếch một cái, rồi nuốt thẳng toàn bộ tinh dịch xuống.

"Này, Ryu Minseok, em điên rồi hả?" Lee Sanghyeok vừa lo vừa giận, với kiến thức trống rỗng về chuyện này, phản ứng đầu tiên của anh là liệu thứ đó có làm đau bụng không.

"Sanghyeok-hyung, không sao đâu…" Ryu Minseok lại hôn "bé Sanghyeok" đã mềm đi một nửa, "...tinh dịch của anh, ngọt ngào như chính anh vậy."

Lee Sanghyeok hoàn toàn không ngờ rằng quyền chủ động ban đầu của mình lại bị đổi chủ, giờ đây anh mềm nhũn như một cành liễu, mặc cho đối phương nắm giữ, rồi bị chơi đùa thành đủ hình dạng.

Cái kết mà Lee Sanghyeok nghĩ đến chỉ là sự khởi đầu.

Ryu Minseok nắm tay Lee Sanghyeok từ từ di chuyển về phía quần của mình.

"Sanghyeok-hyung, giúp em cởi quần nhé?"

Giọng nũng nịu như khi cậu muốn xin kẹo của Lee Sanghyeok vậy. Lee Sanghyeok có lẽ đã bị lớp "áo đường" bao bọc nên không thể động não, ngoan ngoãn cởi quần cho Ryu Minseok, đầu tiên là quần thể thao, rồi đến chiếc quần lót đã ướt một mảng. Dường như "cậu nhỏ" có kích thước không tương xứng với thân hình của Ryu Minseok. Cả thân thể đang nóng rực, chờ đợi Lee Sanghyeok.

Lee Sanghyeok bỗng cảm thấy một chút nguy hiểm.

"Minseok, tối nay còn livestream mà, chúng ta ra ngoài trước đi?"

"Anh ơi~"

Ryu Minseok vẫn nũng nịu, tay vẫn không ngừng nghỉ, một tay đã luồn vào trong chiếc áo phông trắng của Lee Sanghyeok, xoa nắn liên tục ở vị trí ngực phẳng lì.

"Tối nay hãy ở bên em thôi nhé? Em chỉ hôn và sờ thôi, như vậy cũng không được sao?"

Không ai có thể từ chối lời cầu xin của một "chú cún" với ánh mắt long lanh ướt át. Lee Sanghyeok cũng không phải là ngoại lệ.

"Ừm, vậy, em nhanh lên nhé... a..."

"Anh giúp em nhé? Ừm, cứ như vậy, ma sát lên xuống, a, có thể dùng hai tay không?"

Ryu Minseok dùng dương vật đang hừng hực chọc qua chọc lại trong lòng bàn tay Lee Sanghyeok, cho đến khi nghe thấy tiếng "Shib…" của anh.

"Huh... là lỗi của em, tay anh đỏ hết rồi, đều tại em."

Chú cún đang ngoan ngoãn nhận lỗi, chủ nhân không đành lòng trách mắng. Chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng.

"Em... em nhanh lên đi, chúng ta thực sự sẽ không kịp livestream mất..."

"Vậy anh cho em mượn chân được không? Giúp em kẹp chặt lại, sẽ nhanh lắm!"

Cún con lại cầu xin. Lee Sanghyeok cắn môi cúi đầu, coi như là một lời đồng ý.

Ryu Minseok lập tức biến thành sói đói. Cậu bảo Lee Sanghyeok quay người, kẹp chặt hai chân lại, tay vuốt ve tấm lưng trắng nõn của anh, không kìm được lại liếm láp.

"A, thằng nhóc này, rốt cuộc em là chó hay là sói vậy, lúc thì liếm, lúc thì cắn..."

Lưng của Lee Sanghyeok rất nhạy cảm, chỉ cần liếm nhẹ một cái, chân anh đã mềm nhũn.

Cuối cùng Ryu Minseok cũng buông tha cho tấm lưng của Lee Sanghyeok. Một tay cậu vuốt ve bụng dưới của anh, một tay xoa nắn cậu nhỏ dễ thương, đẹp như ngọc kia. Rồi ngay khi Lee Sanghyeok sắp lên đến đỉnh, cậu lập tức kẹp chặt đầu khấc của anh lại,

"Hyung-ah, đừng để em một mình, chúng ta cùng bắn!"

Nói xong, cậu đưa dương vật nóng hổi và cứng rắn vào giữa hai chân của Lee Sanghyeok, áp vào cửa hang xinh đẹp của anh và bắt đầu ra vào.

"Hyung-ah, kẹp chặt thêm chút nữa đi, lỏng quá em không bắn được đâu..."

Ryu Minseok cười ranh mãnh, buộc Lee Sanghyeok phải dùng hết sức kẹp chặt hai chân lại. Nhưng càng lúc khoái cảm càng dâng trào, Lee Sanghyeok đã gần như mềm nhũn từ trong ra ngoài.

Mặc dù cửa động chưa bị xâm nhập, nhưng vòng ngoài đã gần như trầy xước. Khoái cảm từ ma sát tốc độ cao truyền từ miệng hang vào sâu bên trong, chỉ một lát sau, một ít chất lỏng trong suốt đã rỉ ra từ lỗ thịt.

"Hyung-ah, nếu không phải không có bao, có lẽ em sẽ làm anh chết ở đây mất, anh biết bây giờ anh trông như thế nào không?" Nụ cười của Ryu Minseok gần như điên loạn. Còn Lee Sanghyeok đã gần như mất ý thức trong cơn khoái cảm...

Vì dù sao cũng là lần đầu, Ryu Minseok cũng sợ rằng mình không biết cách làm tình giữa hai người đàn ông sẽ làm tổn thương người yêu. Vì vậy, sau khi được Lee Sanghyeok kẹp chân ra vào hàng chục lần rồi bắn, cậu đã kìm lại ý muốn tiếp tục của mình, trở lại với hình ảnh của cậu em trai hiểu chuyện ngày thường.

Cậu giúp Lee Sanghyeok rửa sạch thân thể, đỡ anh về phòng ngủ, sau đó lấy điện thoại gửi tin nhắn cho huấn luyện viên.

"Anh ơi, em và anh Sanghyeok có chút việc, nhờ anh giúp hủy buổi livestream tối nay nhé, sẽ dời sang hôm khác bù lại, nhờ anh nha~"

Sau khi sắp xếp mọi thứ xong xuôi, Ryu Minseok quay lại phòng Lee Sanghyeok, anh đã ngủ say. Cậu cũng không khách khí mà chui vào chăn, ôm người kia vào lòng, hôn rất lâu, cho đến khi Lee Sanghyeok dường như sắp ngạt thở trong mơ, cậu mới buông tha.

Với bản tính thích phân tích của một hỗ trợ, Ryu Minseok nghiêm túc suy ngẫm lại thao tác của ngày hôm nay, rồi chăm chú tìm kiếm trên Naver…

—— Kỹ thuật hôn 
—— Làm thế nào để làm tình giữa đàn ông với nhau? 
—— Đàn ông có thể làm tình không dùng bao không?
—— Thấy người yêu là cương cứng có phải là bệnh không?
—— Làm thế nào để kiềm chế ham muốn tình dục?
—— Làm tình 4 lần một đêm có phải là nhiều không?...

Sau khi đọc vài bài viết và xem một vài video hướng dẫn, "Tiến sĩ K" của chúng ta đã bắt đầu mơ tưởng đến lần tiếp theo.

Lee Sanghyeok tỉnh giấclúc nửa đêm, thấy Ryu Minseok đang ôm mình, trong lòng vừa hét lên "Dễ thương quá!", vừa giúp Ryu Minseok đặt chiếc điện thoại sắp rơi xuống sàn lên đầu giường.

Bất chợt một tin nhắn đột nhiên hiện lên: Đing! Chủ đề bạn quan tâm #Làm tình 4 lần một đêm có phải là nhiều không?# đã có bình luận mới, vui lòng nhấp vào để xem chi tiết~.

Lúc này, Lee Sanghyeok mới từ từ nhớ lại cảnh tượng trong phòng tắm, rồi bắt đầu lo lắng cho tương lai của mình...

Lee Minhyeong chậm rãi nhận ra đây không phải là một thương vụ có lời. Hai phiếu gà rán đổi lấy một "thím"?

Mối quan hệ vốn bình đẳng, chẳng lẽ sau này phải kính trọng Ryu Minseok hơn một chút sao?

Tuy nhiên, kết quả này cũng không phải là điều Lee Minhyeong có thể lường trước được. Rõ ràng hắn chỉ nhận hai phiếu gà rán rồi giúp anh Sanghyeok cho Ryu Minseok xem một video mà thôi — tất nhiên, hắn thề rằng ban đầu mình không hề biết nội dung của video.

Tối đó trở về ký túc xá, Lee Minhyeong định đi hỏi thăm tại sao mid và support nhà mình lại bỏ livestream buổi tối thì lại thấy phòng tắm công cộng hơi lộn xộn.

Nhác thấy quần áo của anh Sanghyeok, hắn vẫn ngây thơ thắc mắc: "Máy nước nóng phòng anh Sanghyeok bị hỏng à? Sao anh ấy lại tắm ở ngoài?"

Nếu hỏi tại sao Lee Sanghyeok lại sẵn sàng nhịn xuống mà hối lộ hai phiếu gà rán cho cháu mình?

Cũng là vì gần đây trên mạng ngày càng có nhiều người gán ghép couple cho Ryu Minseok. Mặc dù đã ghép đôi với đồng đội rồi cả những người ngoài đội, thậm chí cả "chúa tể Voldemort" cũng có tên trong các video ghép đôi, nhưng mọi người lại bỏ qua anh.

Vốn dĩ vẫn đang đợi Ryu Minseok một ngày nào đó nhận ra tình cảm của mình, Lee Sanghyeok bỗng cảm thấy khủng hoảng.

"Hãy để em ấy nhận ra tôi không phải là một vị thần lạnh lùng trước đã."

Chỉ là không ngờ dùng lực quá mạnh, đến ngày hôm sau, anh đã được huấn luyện viên Kim Haneul chu đáo đưa đến chỗ bác sĩ đội để được mát-xa và điều trị lưng.

Nếu hỏi Ryu Minseok cảm nghĩ sau đêm hôm đó là gì? Có lẽ cậu chỉ có một câu…

Sanghyeok-hyung, chỗ nào cũng thật mềm mại.

Giống như một con sói lầm tưởng mình là động vật ăn cỏ và đã ăn chay suốt 21 năm, bỗng dưng được nếm một miếng thịt, ngon, ngọt, dư vị mãi không dứt...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz