Rimuru Xuyen Qua Conan Lam Tham Tu
≈vô truyện ≈
Đế quốc Tempest, một nơi mà con người và ma vật có thể sinh sống bình đẳng với nhau. Mọi chuyện bắc đầu là khi Tempest từ một ngôi làng godlin nhỏ bé, thì bây giờ đây đất nước đó đã và đang trở thành nước đứng đầu thế giới về mọi lĩnh vực từ quân sự đến kinh tế, giao thông, công nghệ, ngoại giao, giáo dục...v.v...và ở nơi đây tỉ lệ tội phạm gần như bằng 0.
≈ cốc cốc ≈
Nghe tiếng gõ cửa rimuru liền bật dậy vội vàng chỉnh lại trang phục, ngồi ngay ngắn lại rồi kêu người đó vào Ri:vào đi Từ ngoài một cô gái Oni tóc hồng với hai cái sừng nhỏ nhắn, thân mình mảnh thảnh, cô ta diện trên mình một bộ kimono. Cô bước vào phòng cùng với một xe trở đầy bánh ngọt, hai li trà và hai cóc cafe, người đó nói....:ngài dùng bánh chứ rimuru-sama.Ri: ừm ta cô để đó đi lác nữa ta ăn .....: Vâng, vậy còn Ciel thì sao cô muốn nếm thử món bánh tôi mới làm khôngCiel: ừm nếu cô không phiền thì tôi xin phép...Nói rồi Ciel lấy một cái bánh rồi cô ăn miếng đầu tiên, rồi đến miếng thứ hai....:sao rồi, Ciel cô cảm thấy thế nàoCiel: ừm không tệ nhưng...(đặc nĩa xuống+lấy khăn lau miệng) trong lúc chế biến cô nên cho ít các chất có vị ngọt vì nó làm mất đi hương vị của nguyên liệu được thêm vào cô hiểu ý tôi chứ ShunaShuna: ồ vâng có lẽ tôi đã sử dụng hơi nhiều mật ông thì phải điều đó làm cho món ăn thêm ngon nhưng lại làm mất đi hương vị vốn có của trái cây như trái dâu tây này chẳng hạng. Nó có vị ngọt nhẹ cùng vị chua nhẹ nhưng khi thêm quá nhiều mật ong vào tôi cảm thấy nó không còn dư vị dâu nữa.Ciel: ừm món ăn của cô rất ngon nhưng theo tôi thấy thì nó chưa hoàn hảo nhỉShuna: vâng, có rất nhiều món ăn ngon trên ngoài kia. Nhưng nếu như sử dụng khéo léo các nguyên liệu thì cho dù là món trứng tầm thường cũng trở thành mĩ vị.Ciel: cô nghỉ nhiều rồi...nhưng...tôi thích cách suy nghĩ này của cô. Đôi khi ta cũng nên tìm hiểu những thứ dù cho nó không nổi bật nhỉShuna: hihihi cô quá lời rồiRi: thế sao nhưng tôi thấy những món ăn bình thường khi vào tay cô đều lột xác trở thành những món ăn tuyệt vời (tươi cười+uống trà)Shuna/Ciel: (đỏ mặc) " nga...ngài ấy cười lên nhìn đẹp như thiên thần vậy "Ri: hửm~(đang xem giấy tờ) có chuyện gì saoShuna: ah khô...không có gì thưa ngài nê...nếu đã không còn gì nữa thì tôi xin phép đi trước (đỏ mặt)Ri: ừmNói rồi shuna liền đi thật nhanh ra ngoài trên đường đi cô đã suy nghĩ rất nhiềuShuna:" một lần nữa, hể khi nào mình gặp ngày ấy thì tim mình liền đập liên hồi như thể nó muốn nhảy ra khỏi ngực mình vậy...đây...có phải... "Bên kia Ciel cô cũng có suy nghĩ giống ShunaCiel:" cảm giác này là gì? Tại sao mình lại cảm thấy đau ở tim mỗi khi nhìn thấy ngài ấy cười và đỏ mặt khi nhìn ngài ấy quá lâu...đây...có phải..."Hai người họ tuy ở hai nơi khác nhau nhưng cùng một câu hỏi, cùng một câu nói cùng một lúc cả hai người họ đã có câu trả lời cho mìnhCiel: " đây có phải là thứ được gọi là yêu "Shuna:" mình đã yêu ngài ấy "≈ Ngôi kể của Rimuru ≈Tôi đang cố gắng làm việc của mình thì sau tất cả tôi cũng đã làm xongRi: haizzz~Cuối cùng củng xong, tôi thở dài một tiếng thể hiện sự mệt mỏi của bản thân nhưng dù cho" slime vô hại " như tôi không mệt về thể xác cũng mệt về tinh thần chứ nhỉ.Hửm, Ciel cô ấy làm gì mà nhìn tôi không chớp mắt vậy cô ấy không mỏi à. Đùa thôi, chứ thể tinh thần như chúng tôi không cảm thấy mệt mỏi dù cho có nhìn vào một vật nào đó hàng giờ đồng hồRi: này Ciel cô bị làm sao vậyTôi không nghĩ nhiều mà chức tiếp đi đến ngồi bên cạnh cô ấy mà cất tiếng gọiCiel: ah rimuru-sama ngài sao ngài lại ở đây vậyRi:Hửm, cô nói gì vậy đây là phòng làm việc của tôi mà sao tôi không thể ở đâyTôi thừa biết rằng cô ấy đang bối rối có vẻ tôi đã làm cô ấy giật mình khi đang chuyên tâm nghĩ về điều gì đấy. Tôi cảm thấy tội lỗi(một phần)...nhưng nhìn cô ấy trong thật dễ thương làm sao, trong cô ấy giống như những người con gái khác hơn là một manas Ciel: tôi...tôi...Ah...thật hiếm khi thấy cô ấy như vậy tôi muốn trêu đùa cô ấy một chút nữa nhưng tôi nghĩ là nền dừng lại nếu không kế hoạch của tôi sẽ tan biến vào hư không mấtRi: được rồi, được rồi Ciel cô có thể nói với tôi khi nào cô muốn...nhưng...Ciel: nhưng?Ri: như cô thấy đấy tôi đã làm xong việc rồi nên là...(mắt long lanh)Ciel: vâng, tôi sẽ thực hiện đúng như giao kèo(đỏ mặt)Ciel:" mình phải đi ngay trước khi mình mất kiểm soát "(đỏ mặt+che miệng)Ciel: vâ...vậy ngài muốn đi đâu rimuru-samaRi:ta á...ừm...để coi...ah đúng rồi là nó...Ciel cô biết không từ nhỏ ta đã luôn muốn được trở thành một thám tử thiên tài như Sherlock Holmes vậy nhưng...Ciel: nhưng ở đây lại không có vụ án nào để cho ngài phá chính vì vậyRi: ừm...chính vì vậy nên ta muốn đến thế giới nào đó có thể khỏa mãn niềm đam mê làm thám tử đại tài lừng danh thế giới. Nên, nên là Ciel cô hãy giúp ta có được không (hai bàn tay đan vào nhau+mặt ngại ngùng nhìn sang hướng khác)
Ciel:v...vâng tôi sẽ giúp ngàiRi: cảm ơn ci...ah cô bị gì vậy Ciel sao lại chảy máu mũi rồi.Ciel: khô...không có gì đâuNgay lúc đó khi lời nói của cô ấy vừa kết thúc, cô ấy liền nhập vô người tôi mà khởi động trận pháp [ Dịch Chuyển Đa Thứ Nguyên]. Có vẻ như cô ấy bị bệnh vì làm việc quá nhiều...nhưng...tôi cảm thấy như mình đã quên thứ gì đó nhưng có vẻ như nó không quan trọng lắm thì phải...hy vọng là vậy ha...ha...hahaha
≈ Hết ≈
------Hết-Chap-0------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz