ngoại truyện;
"không phải như vậy! cái định lý nó là thế này em không hiểu hả?""không ạ..."quang anh chính thức bỏ cuộc sau một buổi tối dạy học cho đứa em gái nuôi "báo đời" này của mình.quay về tối hôm qua...khi trúc, duy và anh đang cùng nhau tán gẫu trên sân thượng thì..."à hai anh ơi! dạo này lý khó hiểu ghê em nghĩ là em sắp bị mất căn bản rồi đó!""em đi học thêm cũng không hiểu hả?""hiểu được có chút nhưng ngày sau lại quên rồi""xời, môn lý là nghề của bé duy sữa bột rồi""nhưng mà dạo này em bận lắm, không có nhiều thời gian để giảng bài cho trúc đâu""hay là anh dạy trúc đi""ê thôi né xa anh ra, môn gì cũng được đừng là vật lú""anh không định làm gương cho em nó à""anh có bồ giỏi thì bồ anh làm gương được rồi, em nhìn bé nhà anh mà học hỏi kìa trúc! thủ khoa đầu ra trường đại học thăng long đó! 12 năm liền học sinh giỏi, xuất sắc, đạt nhiều giải học sinh giỏi quốc gia, giỏi kinh""em không khoe thì thôi ai mượn anh khoe dùm vậy""anh có người yêu giỏi thì anh khoe, lại chả đúng""hết nói nỗi" "tóm lại là có ai định dạy em học không? tôi ngán cái cơm này lắm rồii ai làm ơn cứu tôi khỏi cái đôi uyên ương này đi""mày nói nữa anh cạo đầu mày đó trúc""quang anh!! anh dạy con bé học đi, được thì em thưởng!""thật hả bé?""đúng rồi""kết quả học tập của con bé mà tốt hơn, nó hiểu bài thì anh muốn gì em cũng chiều!""chốt đơn, anh ghi âm lại rồi đấy nhé"--và thế là chúng ta có một quang anh đang nhức óc để dạy nhỏ em chậm hiểu này đây."bài này anh giảng hơn 8 lần rồi đấy, em không hiểu thật à?""anh dạy kiểu này ai mà hiểu được! giảng được 1-2 câu thì lại "em bé nhà anh thế này", "em bé nhà anh thế kia",... em biết BÉ NHÀ ANH giỏi rồi ạ không cần khoe thế đâu""cái này là tại em không tập trung lúc anh giảng chứ không phải tại anh. đừng có mà đổ thừa"//cạch//âm thanh mở cửa vang lên, hai người đang chí choé như chó với mèo trên bàn học cũng nín thinh.trong nhà nếu có chuyện chỉ cần duy lườm một cái là ai cũng phải lặng thinh, không dám hó hé."anh giảng bài cho trúc nhưng trúc không tập trung, không hiểu bài lại còn đổ lỗi cho anh, em bé phải tin anh!""có tí chuyện cũng cãi nhau? biết tôi mất ngủ đã mệt có mấy thời gian để nghỉ ngơi đâu mà còn ồn ào? hai người ai về nhà nấy ngủ dùm tôi đi, bài tập mai làm. cãi nhau inh ỏi nhức hết cả đầu!""vâng ạ" nói xong em đóng cửa lại về phòng chùm chăn đi ngủ tiếp, anh thì trước khi đi không quên gõ đầu anh trúc một cái cho hả giận rồi chạy về ôm em bé ngủ.----2 ngày sau, tại sofa phòng khách."mấy nay tình hình học tập của trúc như nào? có cải thiện hơn không? nhất là môn lý ấy"."c-có ạ, anh quang anh giảng bài dễ hiểu lắm, em chỉ cần nhìn sơ đề 3-4 giây là làm được luôn!""giỏi, mang giấy bút ra đây anh kiểm tra"nghe đến đây trúc và anh tái xanh mặt mày, hai người nhìn nhau luống cuống.'có gì che giấu mình thì phải. có dấu hiểu khả nghi!'"mau lên ơ, mất thời gian""v-vâng vâng em đi lấy ngay"trúc vội chạy vào phòng lấy giấy và bút ra đưa cho em, anh đang ngồi ăn hoa quả chill chill cũng không biết lý do gì mà lại bỏ đĩa trái cây xuống, nhìn chăm chăm vào cái đề em đang viết cho trúc."làm đi, 10 phút sau anh ra kiểm tra" em nói rồi cầm theo điện thoại vào phòng, để lại anh và trúc ở đó.sau khi em đi, trúc liền vứt bỏ cái lớp mặt bình tĩnh nãy giờ."chết rồi anh lớn ơi cứu emmm huhu""đề này anh chịu thua rồi em ơi, trước có tài liệu duy đưa nên anh giảng được, nay tài liệu duy cất trong tủ hết rồi""em không chịu đâu anh phải giúp em, không phải em giờ là tại anh hả""do mày không chịu học thôi em, trách ai""giúp em đi mà, anh mà không giúp em là anh bé ảnh mắng cả anh đó!""ơ tại sao""vì ảnh nhờ anh dạy em mà em không làm được bài thì chả mắng anh còn gì""cũng hợp lý, để anh tra gu gồ""đúng rồi, giúp em đi"anh vơ tay định lấy chiếc điện thoại mình đặt trên bàn lúc nãy, nhưng sao nó thiếu thiếu, nó trống trống nhỉ."ủa điện thoại anh đâu?""anh để ở đâu""trên bàn, rõ anh để ở đây mà""tìm kĩ lại xem""anh biết rồi""đâu?""bé duy bắt bài, đem vào phòng rồi em ạ"anh trúc bất lực, ngã nhào xuống ghế ăn vạ."huhu giờ làm sao""ai bảo em không tập trung học làm gì""vậy không phải tại anh không biết dạy, nhờ em giả vờ là hiểu bài để được bồ thưởng hả""anh có dạy mà, tại em không hiểu thôi"//cạch//âm thanh khiến cho anh và trúc biết tận thế sắp đến, nãy giờ hai người cãi nhau hết 10 phút rồi có làm được gì đâu."sao rồi?" em bước ra khỏi phòng, xuống phòng khách, nơi hai con người đang niệm phật cầu cho tai qua nạn khỏi."b-bài này anh đưa k-khó quá em không làm được ạ""khó? bài này hình như quang anh giảng lại cho em rồi mà, lúc trước em còn nói em hiểu, sao giờ cho lại đề tương tự lại không biết?""hai người có gì giấu tôi đúng không?""hả QUANG ANH" em nhấn mạnh chữ quang anh làm anh rợn người."hì...thật ra trúc không hiểu bài, giả vờ nói hiểu để qua mặt em đó""ê nè? anh đừng có mà đổ thừa mình em nha, anh cũng dính dáng vô vụ này đó""im"trúc và anh lặng im, không dám hó hé nữa."thứ nhất, chuyện này hai người nghĩ qua mặt được tôi hả? biết lâu rồi mà để coi hai người diễn tới đâu thôi"nghe đến đây ai cũng ngỡ ngàng, không ngờ mọi chuyện đã được em biết từ lâu."trúc sai vì không tập trung nghe giảng, lại còn nói dối để qua mặt tôi""đúng đúng, trúc sai á em phạt trúc đi" anh hùa theo."quang anh đồng minh, vẫn phải bị phạt""ơ...""đáng lẽ hai người không nên lừa dối tôi thì sẽ không có kết cuộc như ngày hôm nay, nhưng vì thế nên...""CÚT RA ĐƯỜNG MÀ NGỦ!"-----"anh không sai, chúng ta sai""anh im đi, giờ này mà còn đùa như vậy được""tại ai mà giờ hai đứa phải ngoài đây van xin hả""tại anh chứ ai""em á""anh""em""anh""e-""CÃI NỮA NGÀY MAI CẮT CƠM!"...------ngoại truyện này hơi xàm hêhhe, chủ yếu là 1 vài chuyện trong cuộc sống sau hôn nhân của 2 bé thoiupdate ngày 15/10:
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz