ZingTruyen.Xyz

Reup Sau Khi Thoa Thuan Ket Hon Cung Anh De

Gia đình họ Tưởng ngồi cùng nhau, xem trực tiếp hội nghị thượng đỉnh kinh doanh trên TV.

"Điên rồi, điên rồi, thật sự điên rồi! Tịch Phong cũng điên rồi!" Cha Tưởng không nhịn được nói liên tục. Vì quá xúc động, ông ho dữ dội trong chốc lát, như thể sắp ho ra cả phổi.

Tưởng Phương Thành vẫn thờ ơ, hắn không quá kinh ngạc trước cảnh tượng này.

Cha Tưởng không khỏi nhìn hắn hỏi: "Con đang suy nghĩ cái gì?"

Tưởng Phương Thành đúng sự thật nói: "Con đang nghĩ, con biết rằng Bạch Khởi rất được hoan nghênh. Em ấy có thể dễ dàng khiến cho bất cứ ai cũng có thể thích em ấy."

"Cái rắm, đầu óc mày chứa bùn hay sao hả?! Tao không thích nó!" Cha Tưởng vừa chửi xong lập tức chộp lấy mặt nạ thở oxy.

Tưởng Phương Thành không quay đầu nhìn lại: "Đó là bởi vì em ấy không muốn bị những người như chúng ta thích. Em ấy sẽ chủ động bài xích chúng ta."

"Được rồi, đừng nói nữa..." Mẹ của Tưởng Phương Thành bước ra xoa dịu bầu không khí, bà nói tiếp những gì Tịch Thừa Quân đã nói vào ngày hôm ấy.

Hô hấp của cha Tưởng vừa mới bình ổn lại phải hứng chịu một tiếng sét lớn giáng xuống bên tai.

Cha Tưởng run run nói: "Nó đến thật à?"

Người phụ nữ run rẩy: "Không phải anh nói vậy sao? Người này muốn có một gia đình thật sự. Cậu ta gửi hy vọng vào di sản của mẹ, sau đó lại gửi hy vọng vào em trai ruột... Mà hiện tại người này đã kết hôn, tất cả mọi người đều biết cậu ta yêu thích Bạch Khởi gì đó, cậu ta đã chân chính có được gia đình thật sự của mình. Cậu ta có thể hoàn toàn không quan tâm đến những thứ khác! Hoàn toàn bỏ xuống được! Nếu chúng ta không giao đứa trẻ kia ra, chúng ta có thể dựa hơi vào cái gì nữa đây?"

Cha Tưởng không khỏi rùng mình.

"Nhưng cái kia chúng ta không giao được, chúng ta đều hiểu chúng ta không biết tung tích của đứa trẻ đó."

Trong một lúc, phòng bệnh im phăng phắc.

Tưởng Phương Thành kinh hãi đứng lên, không khỏi quay đầu nhìn về phía bố mẹ mình: "Hai người có bệnh hả? Nếu không biết, các người còn dám dùng cái này để uy hiếp?"

Đây là cọng rơm cứu mạng của bọn họ lúc đó, dù thế nào cũng không ai có thể tìm thấy đứa trẻ kia, bọn họ sẽ được an toàn và sống yên ổn trong suốt quãng đời còn lại.

Đây chính là những gì bọn họ nghĩ tới.

Nhưng bây giờ rơm rạ cứu mạng ấy lại sắp trở thành tảng đá nặng nề đè bẹp lên lưng bọn họ.

Thần kinh của người phụ nữ đã suy nhược kể từ hôm ấy, nghe được câu nói từ cha Tưởng, nhất thời kinh hoảng đến ngất xỉu.

Lại nhìn cha Tưởng, thân thể của ông cũng không tự chủ được run lên.

Tưởng Phương Thành nhìn hai người họ với ánh mắt lạnh lùng.

Không có gì ngạc nhiên khi hắn là một người xấu xa đê tiện như vậy... bởi vì tất cả cùng một giuộc, đều rất buồn cười và lố bịch.

Vương Binh, người bị bắt từ nước ngoài trước đó, cuối cùng đã kết án, vì tình hình sự việc nghiêm trọng, tất cả số tiền mà gã trộm đều bị tịch thu, sau đó sẽ được xử lý và trả về cho cố chủ. Đồng thời gã cũng bị kết án mười năm tù.

Đối thủ bất động sản hối lộ vào thời điểm đó cũng đang phải đối mặt với việc điều tra và truy tố, những nạn nhân của năm ấy cuối cùng cũng có nơi để kêu oan.

Đồng thời, rất bất ngờ, một công ty con của nhà họ Tưởng chuyên sản xuất các sản phẩm chăn ga gối đệm cao cấp đã cắt nguồn cung cấp nguyên liệu và vô số sản phẩm bị loại bỏ chỉ trong một đêm.

Cơn ác mộng của Tưởng gia, chỉ mới bắt đầu.

Sau khi biết kết quả phán quyết, ba Bạch vô cùng mừng rỡ, chuộc lại căn nhà đã ở trước đó. Và lần này, tên của Bạch Khởi được viết trên mục người sở hữu ở giấy chứng nhận bất động sản.

Song song đó, cuộc sống mới của Bạch gia chính thức bắt đầu.

......

Vào ngày thứ tư khi Frank đến Trung Quốc, 《 Trích Tinh Thiếu Niên 》cuối cùng chính thức ghi hình trực tiếp.

【 nhào dô nào các anh em đồng bào, chúng ta đánh cược xem Tu La tràng vô địch siêu cấp vũ trụ có thể đổi lấy bao nhiêu rating? 】

【 khỏi đánh cược, hiện tại còn chưa chiếu mà phòng phát sóng trực tiếp đã có hơn tám trăm vạn người chờ đợi... Không hổ là quần chúng nhân dân ăn dưa đông đảo mãnh liệt! 】

【 đài kế bên nghe tin chỉ biết đau đớn khóc thầm 】

Trên thực tế, đâu chỉ riêng đài kế bên.

Tổ chương trình 《 Cặp Đôi Hoàn Mỹ 》rơi nước mắt ghen tị hận, thầy Tịch xin nghỉ ở đây để đưa vợ đi ghi hình ở chương trình khác, tại sao chúng ta lại không có tiết mục tuyển tú trong 《 Cặp Đôi Hoàn Mỹ 》nhỉ?

Hợp đồng được ký bởi Bạch Khởi và tổ chương trình là hợp đồng giám khảo.

Khác với Chu Khải Viên và những người khác, cậu sẽ đứng trên lập trường của công chúng để nhận xét. Bình thường mỗi giám khảo chỉ có ba phiếu để bình chọn, riêng cậu được đặc cách mười phiếu.

Nhưng phải nhận xét cái gì mới được chứ.

Bạch Khởi nghĩ thầm, sau đó bị đẩy vào hậu trường, trang điểm xong phải mất nửa giờ mới bắt đầu. Không biết bây giờ hối hận có coi như quá muộn không?

10:30 sáng thứ bảy.

Chương trình chính thức bắt đầu.

Những người hướng dẫn ngồi thành hàng.

Camera vừa lia tới, như thường lệ, bọn họ nên lịch sự trao đổi vài câu, nhưng thực tế là...

【 bà mẹ nó, đối thủ cùng đối thủ ngồi đối diện nhìn nhau, trường hợp này nói cái gì chứ? 】

【 Hạ Dương cùng Hạng Cảnh Nhiên đấu ánh mắt, mặt đối mặt, tôi cảm thấy tổ chương trình muốn cả đoàn người hướng dẫn biểu diễn màn Tu La Trang thật sự trước mắt chúng ta rồi 】

Trong bầu không khí khó xử, các thực tập sinh từ nhiều công ty khác nhau bước lên, ngồi vào chỗ của họ.

Chất lượng của những thực tập sinh không đồng đều, có rất nhiều người chưa từng biết tên, nhưng người xem hôm nay đặc biệt bao dung, không có âm thanh chửi bới, làn đạn chỉ ha ha ha.

【 từ giờ trở đi, mị tuyên bố! Nơi này chính là ngôi nhà hạnh phúc của Bạch Khởi! 】

Bạch Khởi là người cuối cùng lên sân khấu.

Người đại diện công chúng đưa ra lời nhận xét lại áp trục sân khấu.

Cậu đối diện với máy quay, mang ý đồ nhắm chuẩn vị trí của mình mà chíp chíp bay tới, nhưng thực tế, khi cậu ló đầu ra đã ngay lập tức được máy quay bắt gặp.

Áo phông trắng bạc phối cùng quần yếm đen.

Mái tóc được nhuộm xanh một chút, sau đó chải ngược về phía sau, để lộ những đường nét quá đỗi tinh tế. Hốc mắt sâu qua kỹ thuật tạo khối càng trở nên bí ẩn và thu hút người nhìn.

Trông giống như một em mèo nhỏ vừa lạnh lùng vừa xinh đẹp.

Đuôi mắt được tô điểm bởi đường kẻ mảnh dài, lông mi cong vút, chỉ một cái liếc nhìn đủ khiến tim người đập rộn ràng.

【??? 】

【 chời đất ơi, cậu đến đây để debut hả 】

【 Thầy Tịch! Mau đem bé con quyến rũ của anh về đi kìa!!! 】

Tịch Thừa Quân thực sự đang xem chương trình phát sóng trực tiếp vào lúc này, anh ngồi sau màn hình, bỗng nhiên vò nát tất cả giấy tờ trên tay thành một cục nhăn nhúm.

Trợ lý A Đạt nhỏ giọng hỏi: "Anh có muốn em tắt làn đạn không? Rất dày đặc, sẽ cản trở trải nghiệm xem chương trình."

Cái gì mà trải nghiệm xem chương trình hầm bà lằng ở đây?

Hắn sợ rằng phần đông cư dân mạng sẽ nhảy liên tục vào quả bom của ông chủ nhà hắn đó.

"Không sao." Tịch Thừa Quân chậm rãi nói, rồi từ từ từng chút một trải phẳng đống giấy lộn xộn trong tay ra.

A Đạt bất giác rụt cổ lại, luôn nghĩ rằng số phận Bạch tiên sinh sẽ giống như đống giấy này, bị vần vò rồi lại được trải phẳng... A Đạt kịp thời kìm nén ý nghĩ nguy hiểm của mình.

Làn đạn bây giờ hơn phân nửa đang chảy nước miếng mlem mlem Bạch Khởi.

Bởi vì đoạn video phỏng vấn cậu Tịch khiến cho mọi người nhớ đến câu phát ngôn gây sốc của đạo diễn Trịnh lúc trước. Chính vì vậy, làn đạn đồng loạt chỉnh tề ngăn nắp bắn phá ――

【 Thầy Tịch, vợ của anh thật đáng yêu 】

Hàng trăm comments cùng một nội dung chạy dày đặc màn hình.

A Đạt không khỏi rùng mình khi nhìn vào làn đạn chi chít như vậy, hắn nghe thấy Tịch Thừa Quân bật ra một tiếng cười trầm thấp.

A Đạt bị sốc ngay tại chỗ.

Thầy Tịch, anh giận đến nỗi điên luôn rồi sao? Này là giận đến mức bật cười hả!

Hắn bất giác rùng mình hỏi: "Thầy Tịch, anh tức giận sao?"

Tịch Thừa Quân: "Không có."

A Đạt: "Vậy thì anh đang..."

Tịch Thừa Quân chụp ảnh màn hình, cất điện thoại đi, mặt không chút thay đổi nói: "Miễn cho bé con quỵt nợ."

A Đạt:?

Bên này, thực tập sinh của công ty đầu tiên đã lên sân khấu.

Là tiết mục hiphop.

Bạch Khởi vốn dĩ luôn lễ phép tôn trọng người khác, khi đến lượt cậu nhận xét, chỉ nói ngắn gọn vài chữ: "Không tệ."

Kết quả là, tất cả mọi con mắt đều đổ dồn về phía cậu.

【 Hạ Dương: fan chân ái của tôi muốn trèo tường, khíu chọ 】

【 xung quanh Khởi Khởi đều toàn những người đúng gu idol của cậu ấy 】

Bạch Khởi: "Nếu so sánh với Hạ Dương, vậy thì kém mười Hạng Cảnh Nhiên đi."

【 trời đậu moé, dám nói như dậy luôn! 】

Hạ Dương mỉm cười.

Mà Hạng Cảnh Nhiên trước sau vẫn luôn treo nụ cười trên môi, không lên tiếng.

Thực tập sinh của công ty thứ hai đã lên sân khấu, trình diễn tiết mục vũ đạo của bài hát kinh điển nước H.

Bạch Khởi quen thuộc nhận xét: "Nếu cùng Hạng Cảnh Nhiên so sánh, vậy còn kém mười ba Hạ Dương đi."

Vẻ mặt của Hạ Dương nứt ra, Hạng Cảnh Nhiên bật cười.

【 Bạch Khởi thật sự phân rõ ràng từng ưu điểm của mỗi idol mà cậu ta đu đó 】

【 # luận bàn về câu chuyện: tôi đã trở thành công cụ đo lường của fan chân ái như thế nào 】

【 Bạch Khởi, chiến sĩ mạnh mẽ nhất chỉ có cậu! Thảo nào chỉ có một mình cậu dám đu cùng lúc hai idol tương ái tương sát! 】

Sau đó, tất cả thần tượng của Bạch Khởi đều trở thành công cụ đo lường trong miệng cậu.

Lúc đầu, một số người hâm mộ không hài lòng, cho rằng nhận xét người khác thì không nên làm như vậy, tại sao lại lấy Hạ Dương của bọn họ đi công kích và so sánh với những phàm phu tục tử này?

Nhưng một số người hâm mộ khác lại rất hào hứng.

Các thần tượng của chúng tôi đã ra mắt trong nhiều năm, đương nhiên luận về kỹ năng và năng lực có thể treo từng người lên đánh cũng là chuyện bình thường, tại sao lại không thích chứ?

Vinh quang này, chúng tôi có quyền được hưởng!

Buổi biểu diễn tiếp tục được ghi hình, nhưng Bạch Khởi cảm thấy nhận xét như vậy quá mệt mỏi và tốn tế bào não. Vì thế, cậu bắt đầu tung ra màn nhận xét có một không hai của mình.

Bất cứ khi nào gặp một thực tập sinh kiêu ngạo và không biết người biết mình, cậu luôn khuyên nhủ bọn họ nên đọc sách nhiều hơn, bớt ăn hàng lại, ngủ sớm dậy sớm cho tinh thần tỉnh táo.

Càng đến cuối chương trình thì lời nhận xét chỉ còn lại "nhớ đọc sách nhiều vào."

【 a đù, cậu ấy thật sự muốn nâng cao trình độ văn hoá của toàn showbiz lên sao 】

【 Hạ Dương: Ông đây hơi nhột 】

【 đúng là cậu ấy đã khuyên nhủ thành công một Hạ Dương chăm chỉ học tập nên khi cậu ấy nhắc nhở những tiểu sinh nhớ thường xuyên đọc sách thì rất thuyết phục 】

Sau khi kỳ đầu tiên được phát sóng, Bạch Khởi cảm thấy khả năng mình bị tròng bao tải rất cao bèn gọi điện cho Tịch Thừa Quân ngay lập tức, không cần tẩy trang, nhanh chân phi xuống lầu.

Tập này của chương trình không có gì bất ngờ mà rating cực khủng.

Bạch Khởi nổi bật đến nỗi thiếu chút nữa đã lấn át đi ánh sáng của ba người Chu Hạ Hạng.

Sau khi kết thúc buổi quay đầu tiên, các thực tập sinh trở về ký túc xá để ghi lại các cảnh ngoài lề.

Khi mọi người gặp nhau, câu đầu tiên hỏi: "Cậu kém bao nhiêu Hạ Dương?"

"Còn cậu kém bao nhiêu Hạng Cảnh Nhiên?"

【 tôi cười chết luôn ha ha ha ha Hạ Dương Hạng Cảnh Nhiên tự dưng trở thành câu nói đầu tiên thay cho lời chào ha ha ha ha 】

Chỉ một cuộc trò chuyện như vậy lại nhanh chóng nổi rầm rộ trên internet.

Đã trở thành điểm nhấn trong chương trình tuyển tú năm nay.

Bạch Khởi tìm thấy xe của Tịch Thừa Quân trong gara dưới tầng hầm, khi vừa bước vào, cậu đã cảm thấy thầy Tịch nhà mình đưa tay lên chạm vào đỉnh đầu cậu.

Thiếu mất đôi lỗ tai rồi.

Tịch Thừa Quân thấp giọng hỏi: "Khởi Khởi, em còn nhớ lần đầu tiên gặp anh, em đã nói gì với anh không?"

Bạch Khởi: "Em nói với anh cái gì á?"

Cậu đã nói quá nhiều, nhất thời không biết thầy Tịch muốn nói gì hết.

Tịch Thừa Quân lục lại ký ức, ngắn gọn nói lại: "Khởi Khởi nói với anh rằng, điệu bộ thanh thuần đóa bạch liên hoa cái gì cũng làm được hết, mang thai chia tay đánh ghen cũng đều được..."

Lúc đó Bạch Khởi chỉ nhớ thương cục tiền thơm tho của thầy Tịch, bây giờ lại sinh ra chút ít xấu hổ.

Cậu không mang thai được.

Chia tay... cũng không được.

Ánh mắt Bạch Khởi trông mong ngơ ngác nhìn anh, không lên tiếng.

Tịch Thừa Quân nhẹ nhàng vuốt ve tóc cậu, trầm giọng hỏi: "Diễn em mèo nhỏ được chứ?"

Bạch Khởi: "Được được được, cái này em biết làm nè!"

Tịch Thừa Quân khẽ cười.

Anh nói: "Em mèo nhỏ mới sinh."

Bạch Khởi do dự, phát ra một tiếng "meo meo" nhỏ xíu, vừa ngọt ngào vừa trong trẻo.

Tịch Thừa Quân: "Em mèo nhỏ làm nũng."

Bạch Khởi:?

Vậy thì em không khách khí với anh nữa!

Bạch Khởi lấy tay đè lên ngực Tịch Thừa Quân.

Ánh mắt Tịch Thừa Quân khẽ nhúc nhích, nhưng không sửa lại hành động của cậu.

Tịch Thừa Quân: "Em mèo nhỏ tức giận."

"Ngao!"

Tịch Thừa Quân: "Em mèo nhỏ đau lòng."

"Niao ~"

Tịch Thừa Quân: "Em mèo nhỏ động tình."

Bạch Khởi:?

Thầy Tịch, hôm nay anh không đúng nha.

Bạch Khởi do dự một chút, nhưng vẫn ưỡn mông lên cao, hạ vòng eo thấp xuống, kết quả vạt áo sơ mi cuốn lên, lộ ra một đoạn eo thon cùng làn da trắng ngần.

Thực sự trông giống một em mèo nhỏ, cổ họng Tịch Thừa Quân thắt lại, anh vươn tay đặt lên eo cậu.

Nhưng ngay sau đó, Bạch Khởi đột nhiên quay đầu lại, cắn vào cổ của Tịch Thừa Quân.

Cậu đắc thắng: "Thầy Tịch ơi, mèo nhỏ động dục sẽ dữ lắm á."

Tịch Thừa Quân vuốt ve làn da mịn màng ở vòng eo, cảm giác môi cậu chạm vào cổ anh, khẽ day cắn ở đó... Dữ lên còn muốn mạng của anh hơn nữa.

Bạch Khởi lại xuống xe, đầu tóc chẳng biết làm sao tự dưng rối bù, kỳ ghê.

Cậu định nhìn Frank thêm một lần nữa trước khi rời đi.

Đoạn phim ngoài lề có lẽ vừa được ghi xong.

Trước khi Bạch Khởi đến gần, đã nghe thấy bạn cùng phòng của Frank thúc giục: "Nước chưa đến nữa hả? Tôi cần dùng mà. Không phải ở trước mặt Bạch Khởi cậu nhanh nhảu lắm sao?"

Frank mím môi dưới, vẻ mặt của hắn lúc này nhìn qua thật sự giống thầy Tịch.

Bạch Khởi bước vào, đang định thay mặt thầy Tịch chăm sóc em trai, nếu không được nữa thì nhanh chóng đóng cửa, gọi điện thoại thả thầy Tịch ra!

Ngay sau đó, hành động của Frank bỗng nhanh hơn, hắn đổ nước vào cốc nhựa rồi đặt lên bàn đối phương: "Nếu cậu không tự mình rót được, để tôi giúp cậu."

Sắc mặt người kia biến đổi: "Cậu mẹ nó đắc ý cái gì..." Vừa quay đầu liền đối mặt với Bạch Khởi.

Hắn nuốt nước bọt, sau đó không hó hé gì nữa.

Bạch Khởi nhìn hắn: "Nên đọc nhiều sách."

Hôm nay Bạch Khởi cũng nói câu này không ít, người kia nghe xong tức thì thở phào nhẹ nhõm một hơi. Xem như cũng không nghiêm hình xử tử tại chỗ.

Nhưng Bạch Khởi lập tức nói tiếp lời còn dang dở: "Quên đi, cũng không giúp được cậu bao nhiêu."

Người thanh niên chết trân tại chỗ, gương mặt nóng bừng bừng.

Bạch Khởi nắm lấy cổ tay Frank, xoay người rời đi: "Đi đi, đừng ở nơi này. Anh dẫn cậu đến nhà mới."

Bao nhiêu tuổi rồi chứ? Tại sao vẫn như học sinh tiểu học để bị bắt nạt vậy?

Bạch Khởi đưa Frank đến gara dưới lòng đất, trực tiếp nhét người vào trong xe.

Bọn họ cùng nhau về nhà.

Nhưng ai đó ở phía bên kia đã đăng một topic trên mạng.

《 Bạch Khởi cùng Tịch Thừa Quân là thỏa thuận kết hôn!! Tịch Thừa Quân không yêu Bạch Khởi, nhưng Bạch Khởi yêu anh rất nhiều, Bạch Khởi không thể thoát khỏi tình cảm sâu nặng của mình nên tìm Frank làm người thế thân! Có hình ảnh làm chứng! 》

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz