ZingTruyen.Xyz

R21 Dich N I P P L E S Ravixken

"Ravi-Wonshik- Kim Wonshik- " Jaehwan lén ra khỏi phòng, gọi chàng trai trẻ trước mắt bằng giọng nói thì thầm nhưng Wonshik không nghe thấy. Em ấy bị điếc hay sao? Jaehwan bĩu môi.


Cả nhóm đang chuẩn bị rời khỏi ký túc xá để tới phòng tập luyện. Nhưng Jaehwan vẫn chưa chuẩn bị gì cả, anh ấy nán lại lâu hơn bình thường. Hongbin đang định gọi Jaehwan ra thì anh ấy đã ra tới ngoài cửa.

"Ôi hyung, mọi người đang đợi - tại sao anh lại mặc hai áo... anh không nóng à?" Hongbin tự hỏi, chỉ bằng cách nhìn hyung ấy thôi cũng khiến Bean cảm thấy nóng và toát mồ hôi

"Haha, anh ổn. Anh không đổ mồ hôi nhiều em biết đấy. "Jaehwan tự trấn an với một tiếng cười ngượng nghịu - thậm chí nó còn không chính xác một chút nào.

" Thật sao? "

" Yeah, hãy dừng ngay khuôn mặt meme đó của em lại đi"

"Khuôn mặt meme nào cơ?"

" Đó là khuôn mặt meme mà anh không thích chút nào". Jaehwan giải thích với sự giận dữ trong câu nói nhưng Hongbin vẫn giữ nguyên khuôn mặt được gọi là meme của mình và nhìn chằm chằm Jaehwan trong khoảng một phút

"Okay, vậy đấy! " Jaehwan bước đi, từ chối tiếp tục nhìn khuôn mặt meme phiền phức của Hongbin. "Thật là một meme sống động- "

"Này hyung, anh đang chạy đến đâu vậy?" Hongbin cười mỉa mai tiếp tục làm phiền người anh dễ thương. "Tui là một meme đi bộ, hyung không thể ngăn cản sự thật đó đâu!"

"Sao cũng được hạt đậu meme!"
[khúc này dịch là meme bean vì mọi người hay trêu Hongbin là Bean a.k.a hạt đậu]

.

.

.

"Ken hyung~" Wonshik gọi to. Anh nhìn chằm chằm người đàn ông trước mắt từ trên xuống dưới và cả phía sau lưng, rồi cau mày. Khuôn mặt khó hiểu của cậu đủ để anh biết cậu định nói gì.

"Anh có lý do của anh, em biết đấy" Jaehwan thở dài. Đôi má anh ấy ửng hồng một cách mềm mại. Wonshik luồn tay vào dưới lớp áo của Jaehwan, khiến anh giật mình. "Wh-Em đang làm gì vậy~"

" Wow, hyung thực sự mặc hai chiếc áo sơ mi." Wonshik cười.

Jaehwan đỏ mặt, anh bĩu môi khó chịu. Anh ấy đã nghĩ rằng Wonshik sẽ quấy rối anh ngay trước mặt mọi người, điều đó khiến anh bối rối

"Đó là lỗi của em-"

"Hyung nói gì?" Wonshik ghé sát tai lại gần Jaehwan, phòng tập luyện lúc này rất ồn ào với bài hát do Hyuk biểu diễn.

"Anh nói, đó là lỗi của em. Mà anh phải mặc hai chiếc áo trong một giờ luyện tập." Jaehwan nhìn chằm chằm vào ngực của mình. Wonshik cũng theo dõi hành động của Jaehwan và nhìn chằm chằm vào áo của người ấy.

Lúc đầu, Wonshik không hiểu điều đó. Anh ấy muốn mình nhìn vào cái gì? Wonshik tìm kiếm một cái gì đó không chắc chắn, chiếc áo bị bẩn hay sao? Nhưng chiếc áo rất sạch sẽ



"Có chuyện gì vậy?" Wonshik hỏi một cách kỳ lạ.

Jaehwan thở dài. "Em không thấy sao?" Jaehwan kéo mép áo xuống, làm cho phần vải ở ngực căng ra. Bằng cách nào đó đã có một cái gì đó nhô ra. Không phải cái gì đó, mà là núm vú - núm vú củaJaehwan đang nhô ra.

"Whoa-" Wonshik thở hổn hển, hai má ửng hồng. Thành thật mà nói hành động vừa nãy của anh có thể coi là khiêu dâm đấy hyung ah~

" Em thấy đấy -" Jaehwan đỏ mặt, đảo mắt. "Em mút quá mạnh nên nó đã bị sưng lên."

"Nhưng bên trái thì không bị." Wonshik nhìn chằm chằm vào phía bên kia nhưng nó hoàn toàn bằng phẳng.

"Ugh, anh mặc hai lớp áo nên tất nhiên là em không thể nhìn thấy chúng rõ ràng-" Jaehwan bẽn lẽn rụt rè. "...dù sao thì, em chỉ mút bên phải, không phải bên trái." Jaehwan lẩm bẩm, má anh ấy bây giờ đã đỏ ửng.

Đây là gì? Tim Wonshik đập nhanh bất thường. Bằng cách nào đó thấy mối quan hệ giữa họ thật ly kỳ, thật tuyệt.


"Em có nghĩ rằng họ sẽ nhận ra nó? Không phải là quá rõ ràng sao? ". Jaehwan hỏi.

" Nah, họ sẽ không nhận ra đâu". Wonshik trấn tĩnh Jaehwan." Dù sao thì anh cũng đã mặc hai lớp áo rồi. "

"yeah, em nói đúng". Jaehwan gật đầu và bĩu môi một cách đáng yêu.

Wonshik nhếch khoé miệng và kéo anh ấy lại gần hơn trong một cái ôm. "Dễ thương~"

Tại sao anh cứ hành động dễ thương như vậy? Wonshik cười khúc khích.

"Cái gì?" Jaehwan ngạc nhiên, anh đã không làm gì để được gọi là dễ thương cả. Nhưng sẽ là nói dối nếu anh nói mình không thích điều đó.

Wonshik dựa vào Jaehwan và quay người lại, kéo Jaehwan quay lại trong khi anh đang không dứng vững.

Nhưng, không lâu cho đến khi cả hai ngã xuống và cánh tay của Wwonsnhik tỳ trên ngực của Jaehwan - chính xác là trên núm vú bị sưng của anh ấy, khiến anh mất thăng bằng và cả hai cùng ngã xuống sàn nhà của phòng tập

Wonshik đang cười trong sự thích thú, tiếng cười vui vẻ của cậu vang lên bên tai Jaehwan khiến tim anh cảm thấy rộn ràng. Anh đột nhiên cười cùng với Wonshik.



"Hai người đang làm cái trò gì vậy?" Hongbin, người đã chứng kiến ​​họ từ xa hỏi một cách kỳ lạ, và một lần nữa, với khuôn mặt meme phán xét của mình.

"Em không bao giờ cảm thấy mệt mỏi khi mang khuôn mặt đó à?" Jaehwan thắc mắc, cười vào mặt Hongbin.

" I know, right " Wonshik tham gia vào công cuộc trêu chọc Hongbin, hùa theo.


"... Ai đó hãy nói với tui tại sao họ trông giống như một cặp đôi và đang đánh giá tui?" Hongbin hỏi các thành viên khác trong phòng

"Không phải họ luôn như vậy sao?" Hakyeon trả lời thẳng thừng


"Tất cả mọi người, hãy đứng dậy đi" Hakyeon đá nhẹ chân của họ. "Chúng ta sẽ bắt đầu việc tập luyện ngay bây giờ"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz