‹XiaoAe› • Huyết khế (H)
Author: βατ• Biết trước bản thân khi tỉnh dậy thì cũng đã là quá trễ để phản kháng, đặc biệt là đối với thế lực có sức mạnh không phải của con người. Aether không vội mở mắt ngay, mà tự mình cảm nhận không gian xung quanh bằng giác quan. Có vẻ một bên chân cậu đã bị còng lại bằng xích, hẳn là làm từ kim loại rất cứng, vì cảm giác sưng đau như kiến lửa cắn, từ chân cậu liên tục được truyền đến. Cậu được đặt nằm trên đệm mềm mại và sạch sẽ, nhưng vết thương trên đầu chỉ được sơ cứu sơ sài, cảm tưởng như người chăm sóc rất vội vàng. Cùng lúc đó là tiếng mở cửa và tiếng bước chân dồn dập tới bên cậu." Anh ơi, em biết anh tỉnh nên đến thăm anh, anh giả vờ để làm gì? "Hắn âm trầm nói, Aether không phản ứng. Kiểu gì cũng chết, so với việc nói chuyện thì thà là không nói, để bảo toàn cơ miệng còn hơn là nói cho tốn sức, cuối cùng vẫn chết. Nhưng có vẻ Xiao không hài lòng, lông mày cau lại như hòa làm một, gân xanh nổi lên vì khó chịu. Nhưng môi hắn vẫn cứ mỉm cười, một nụ cười dịu dàng trong tình huống chẳng nhẹ nhàng." Em gái anh tên Lumine phải không? "" Cô bé ấy xinh lắm, em gặp cô bé rồi. Chỉ tiếc là chưa được đầu thai thôi "Aether ngay tức khắc mở mắt, ngồi dậy nhìn hắn bằng ánh mắt cay nghiệt. Xiao cười tươi:" Em đã làm gì đâu mà nhìn em dữ vậy? Em cũng biết buồn đó "" Im miệng " Aether gào lên tức giận, thấy biểu cảm này, còn trợn mắt vờ ngạc nhiên. " Biểu cảm giận hờn của anh đặc sắc thật đó, em rất thích. Nhưng mà em không thích anh nói thế với em đâu, nghe đau lòng lắm đấy "Vừa nói hắn vừa chạm vào gò má cậu, trắng trẻo nhưng ít da thịt, sờ đi sờ lại đều thấy thiếu sót. Cậu không kháng cự nhưng ánh mắt ngập tràn ý ghét bỏ, Xiao cũng nhận thấy sự chán ghét này nhưng trông thích thú lắm. Hắn cười nói:" Anh thấy thế nào? Em giúp anh làm nhiệm vụ đấy, vui không? "" ? " Aether khờ ra, nhìn hắn bằng cặp mắt khó tin nhưng rồi lại thôi. Cũng phải thôi, hắn là quỷ, cậu là người. Tìm hiểu một chút về cậu là hắn biết sạch rồi còn gì, Aether lờ đi hắn, không đáp nhưng luôn nhìn chăm chăm vào xích chân. Hắn dịu dàng ngồi bên cậu, lúc này Aether mới nhìn rõ sự chênh lệch thân thể giữa hắn và cậu.Hắn vạm vỡ với cơ bắp trên bắp tay và đặc biệt là rất điển trai, không cao hơn Aether là bao nhưng đủ để khiến cậu ngước lên nhìn hắn. Hẳn là kiếm được cái xác đẹp thế này để nhập vào rất khăn khổ nhỉ? Nghe được những lời khen thầm này của cậu, hắn cười rất tươi. " Thích em lắm sao? Khen em nhiều vậy mà "Aether nghiêng đầu: " Không khen ngươi, ta khen cái xác ngươi nhập vào. Người đẹp như vậy mà bị ngươi chiếm lấy, đáng thương thật " Xiao ngưng cười nhưng đốp trả dứt khoát:" Phải, dù sao đẹp đến mấy cũng chết, để em sống thay cái xác này, mãi mãi không già đi. Bộ không tốt sao? Nói như anh, em còn làm tốt gấp mấy lần "Aether im lặng. Hắn nói:" Biết bản thân rơi vào tình huống thế này, chắc anh đoán được mình sẽ thế nào rồi "" Muốn làm gì thì làm đi, lắm lời làm gì? "" ... " Hắn cau mày, môi vẫn cười nhưng là đang cố cười, trông vặn vẹo khó coi vô cùng. " Anh quên rồi sao, em yêu anh mà. Nếu bây giờ em thực sự làm gì đó với anh, hay nói cách khác là giết anh như anh nghĩ, thì em sẽ không nói nhiều thế này đâu "" ? "Hắn cười tươi bao nhiêu, cậu lại khó hiểu bấy nhiêu." Đừng khó hiểu, em sẽ không ăn anh bây giờ đâu. Vì anh dễ thương vậy mà, chết sớm thì chán lắm. Thế nên là, em phải làm gì đó với anh trước. Đợi khi chết rồi, em sẽ không tiếc anh "Aether thấy bóng người hắn dần che khuất tầm nhìn của mình, cậu dần cảm thấy không ổn. Đôi môi hắn cong lên cũng là lúc cậu rơi vào bất tỉnh, máu mũi cũng chảy ra không dừng.Khi tỉnh lại một lần nữa thì cậu đã ở một nơi khác.Cơ thể cậu khoác lên một lớp áo mỏng manh, chỉ đủ để che đi đầu vú hồng hào. Chiếc áo ấy làm từ một lớp ngọc chai được đan xen tinh tế, tấm áo đó được điểm xuyến bằng các sợi ngọc chai xẻ tua rua rũ xuống. Trong khi đó, hạ thân cậu chỉ được che bởi quần lót quyến rũ màu trắng, con cặc của cậu be bé nhô lên sau lớp vải mỏng manh.Aether vừa xấu hổ vừa tức giận, gào lên:" Cái quái gì vậy? "" Anh thích không, em đích thân đặt may cho riêng anh đấy " Xiao trong bóng tối bước ra, tay cầm nến đỏ, rung rinh đầy bí hiểm. Trên mặt hắn là chiếc mặt nạ quỷ, cậu có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở tà ác từ hắn nên rất thận trọng mà lui ra sau. Nhưng cũng vì vậy mà thấy rõ hai chân đã bị xích lại cực kì chắc chắn. Hai tay bị ép ra sau, bị trói lại bằng dây xích màu đen. Phải chăng vì khi nãy quá tập trung tới trang phục trên người, mà quên đi tiểu tiết này không?" Trông anh thế này gợi tình lắm đấy, anh biết không? "" À quên mất, em còn đặt mua khá nhiều đồ chơi tình dục đấy "Đi đôi với lời nói, tay hắn còn dơ lên vài ba món đồ. Nào là cu giả cỡ bự, cu giả có gai, trứng rung, gậy thông lỗ niệu đạo và vô số món khác. Hắn cười trong trẻo:" Cơ mà mấy cái này em đều thử với anh rồi. Khi nãy anh bắn nhiều lắm á, lỗ hậu cũng rộng ra nhiều rồi nên chắc em không cần dùng nữa đâu "" Còn mỗi gậy thông lỗ niệu đạo này thôi, em chưa có dùng... "Aether trông thấy món đồ trên tay hắn liền sợ hãi, nhưng chưa kịp phản ứng thì đã thấy hắn xuất hiện ngay trước mặt mình. Aether phản kháng không thôi. Thấy bộ dạng này của cậu, Xiao nói:" Lumine sẽ rất vui nếu được đầu thai... Giả sử em không cho phép chuyện ấy "" Ắt hẳn cô bé sẽ buồn nhỉ? Anh có nghĩ giống em không? "Aether run lên nhìn hắn, đôi mắt sợ sệt thấy rõ. Xiao nói thêm:" Nhưng nếu anh ngoan ngoãn một chút, em sẽ nghĩ lại "Aether cau mày." Uy hiếp? Ngươi dám uy hiếp ta "Xiao nhún vai." Không hề, em chỉ là muốn kết thân với em gái anh thôi mà. Sao anh lại nghĩ xấu cho em thế? ""Anh biết không? Dưới âm ti, u linh cấp thấp như con bé mà được chiếu cố bởi quỷ thần cấp cao thì sẽ sống tốt hơn đó. Và ngược lại thì chẳng tốt đẹp đâu, âm tì địa phủ cũng giống xã hội con người thôi. Em nghĩ là anh đủ thông minh để hiểu "Xiao nói tiếp." Chưa kể, nếu không được bảo vệ. Những oán linh mà anh đã giết sau khi chết, không chừng sẽ tới báo thù em gái anh ấy chứ. Nghĩ thôi cũng biết, kết cục sẽ rất thê~ thảm~ "Hắn nhấn mạnh hai chữ cuối, nhưng không dừng, tiếp tục gây sức ép lên tinh thần cậu." Em cũng là muốn tốt cho em gái anh thôi "" Anh mà ngoan ngoãn một chút, con bé sẽ ở dưới đó tốt thêm một chút đấy "Nghe tới đây, Aether không thể nhắm mắt làm ngơ. Nghĩ tới cảnh em gái khổ sở một đời vì mình, đến khi chết cũng vì mình mà đau khổ. Nhất thời lâm vào kinh nghi bất định, nửa bi thương nửa uất hận, không hiểu vì sao mà sống mũi thấy cay cay. Dáng vẻ điềm nhiên như bị vỡ nát, khuôn mặt hoảng loạn pha với nước mắt. Nghĩ lại năm đó cậu vào hội để bảo vệ em gái, kiếm tiền bằng chuyện bẩn thỉu vốn dĩ cũng vì một tương lai hạnh phúc của em. Nhưng lại chính vì bản thân bất cẩn trong phi vụ năm đó, mà hại cả đồng đội chết thảm. Về sau lại nghe tin em gái Lumine bị phe đối thủ liên lụy rồi qua đời, nỗi đau tình thân cùng sự ân hận khiến cậu ngày ngày suy kiệt. Nỗi ân hận dần dà tích tụ, suốt một khoảng thời gian dài dằn vặt bản thân.Nghe lời hắn nói, Aether như mèo hoang vô chủ bị vạn tiễn xuyên tim, một lúc một đau khổ. Nước mắt trong vô thức rơi lã chã, không thể phản kháng. Vốn dĩ hắn chỉ muốn đe dọa cậu một chút, nào ngờ khiến cậu sợ hãi như vậy. Hắn yên tĩnh nhìn cậu khóc, không có phản ứng nhưng lệ cứ lăn dài. Tiếc thay, hắn là quỷ, mãi mãi không hiểu được cảm giác của con người. Hắn tiến tới bên cậu, đè thân thể nhỏ bé của cậu xuống. Mái tóc vàng hoe, xõa dài xuống giường. Thân thể cậu trắng nõn nà, xương quai xanh lồ lộ càng thêm phần quyến rũ. Tấm áo ngọc chai nửa che nửa hở, lấp ló còn có vòng eo thon gọn cùng nụ đào hồng hào căng cứng. Xiao cười hứng thú, tay hắn nắm lấy bả vai cậu, tay hắn mạnh bạo xé toạc mảnh áo ra. Ngọc chai bắn tung tóe ra khắp nơi, dưới đất có, trên giường có và trên thân thể cậu cũng có dăm ba hạt chưa rơi khỏi. Xiao tham lam hít lấy mùi hương thơm quen thuộc trong hõm cổ cậu, cảm nhận hương sữa ngòn ngọt từ thân thể pha trộn cùng hương thơm của sự ái kỷ, khiến quỷ thần say mê khó bỏ. Tay hắn mò mẫn vật nhỏ trong quần, xoa xoa nắn nắn làm cậu cương cứng lên. Xiao cười khà khà, tay kéo khóa quần, lôi ra con cặc vừa to bự lại gân guốc. Quái gở ở chỗ, con cặc có những mẩu xúc tu cỏn con ngọ nguậy như sinh vật sống.Aether run lên sợ sệt, lắp ba lắp bắp:" Không... K-không được... đừng... hức hư... đừng cho-o... vào "Hậu huyệt vốn dĩ được mơn trớn từ trước, nên rộng rãi thoáng mát vạn phần. Hắn giữ lấy mông thịt căng tròn của cậu, tay chân cậu bị trói, dù có vùng vẫy cũng dễ dàng bị khống chế. Hắn cọ sát con cặc lên cửa vào lỗ huyệt rồi bất ngờ đâm vào. Aether trợn tròn mắt, sự đau đớn đột ngột làm cậu gào lên thống khổ. Khóe mi rưng rưng nước mắt, vừa khóc vừa nức nở. Hắn nắm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cậu, đâm rút hậu huyệt không ngừng, mỗi lần dập là một lần tra tấn tàn bạo. Vách thịt mềm mại bóp chặt cự vật to lớn, hắn rít lên:" Chặt quá... Hah, thả lỏng ra nào "" Ngoan lắm... Uh a... Phải phải, làm tốt lắm. Ngoan "Hắn nghiến răng đâm thúc vào trong huyệt non, lần nào cũng rút ra phân nửa rồi đâm sâu vào trong. Cạ mạnh vào tuyến tiền liệt, khoái lạc pha trộn cùng nỗi đau thấu trời. Thứ đó của hắn không những to lớn gân guốc, mà còn có những sợi xúc tu bé nhỏ không ngừng cọ quậy. Xúc tu be bé len lỏi vào trong vách thịt, hút lấy hút để dâm thủy cùng tinh dịch. Aether run lên tê dại, hắn gầm gừ rên rỉ. Bắn ra một tràng tinh trùng đục ngầu, trào ra khỏi cửa hậu. " Ư hức... a a ưm... đau... "Cậu rên rỉ, đôi mắt mờ mờ không rõ sự vật xung quanh. Hắn cúi xuống cắn mạnh vào bả vai cậu, vết thương lớn cứ thế rỉ máu không thôi. Xiao lân la tới xương quai xanh, hõm cổ rồi bắp đùi non cắn nhẹ. Không ngừng tạo nên vô số vết tích quyến rũ, Aether đau nhưng chẳng thể kháng cự. Hắn dụi đầu vào lòng cậu, cảm giác ghét bỏ ngậm tràn. " Cuối cùng em cũng có được anh rồi " " Anh ơi, em yêu anh "" Em yêu anh "Hắn tàn bạo tạo nên mọi vết tích trên thân thể cậu, nhưng dương vật vẫn không rút ra khỏi hoa huyệt. Xiao nhìn người tình kiệt sức, bật cười khoái trá:" Anh yếu đuối thật đấy, sau này phải dạy dỗ nhiều một chút "" Anh rất có năng khiếu mà... Ha "Aether mệt mỏi, chẳng buồn đáp hắn. Cậu kiệt quệ, không dám nhìn thân thể tàn tạ này, dần dần chìm vào cơn mê. Hơi tàn của ý thức níu giữ cậu lại, khẽ rơi lệ, thầm nghĩ:* Miễn có thể bảo vệ em, anh sẽ cố gắng bằng mọi giá ... *
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz