Quyen 3 De Thieu Sung Trong Long Nam Than Quoc Dan La Nu Sinh
Ngón tay Tần Mạc dừng một chút.
Xác thật là anh không ngờ thiếu niên lại đăng một bài viết như vậy trên Weibo.
Xem ra người nào đó cũng không phải hoàn toàn không để ý đến anh.
Nhưng mà......
Tần Mạc nâng mắt lên, nhìn thoáng qua đỉnh đầu xù xù lông của người bên cạnh kia, bất động thần sắc để điện thoại sang bên cạnh, thứ anh muốn làm cũng không phải chỉ là anh em tốt gì đó.
"Sao tôi lại có cảm giác người vây quanh chúng ta càng ngày càng nhiều." Lâm Phong một bên phủi đi cơm trên tay, một bên nói với Vân Hổ: "Ăn nhanh lên, ăn xong còn chạy?"
Vân Hổ nhàn nhạt ừ một tiếng, lại nói: "Cho tôi một miếng xương sườn"
"Đây".
Lâm Phong vốn là muốn trực tiếp đem miếng xương sườn kia để vào khay cơm của Vân Hổ.
Nhưng không nghĩ tới hắn vừa nhấc đũa lên, đối phương đã nghiêng mắt cúi người, trực tiếp cắn miếng sườn trên đũa hắn.
Lâm Phong nhìn khuôn mặt góc cạnh rõ ràng trước mắt, cảm thấy họ có phải cách nhau quá gần không?
"Sao vậy?" Vân Hổ nhướng mày.
Lâm Phong cảm thấy rất kinh ngạc, người mặc chung một cái quần lớn lên với hắn, cái gì gần hay không gần: "Không có gì."
Tiếp tục ăn cơm, còn không quên đem thịt kho tàu của Vân Hổ trộm đi.
Trong ánh mắt hắn chỉ có ăn, hoàn toàn không có chú ý tới, nhất cử nhất động của bọn họ so với tình nhân còn thân mật hơn.
Cái Vân Hổ muốn chính là loại hiệu quả này, khóe miệng dương một chút, tràn đầy vẻ đã sắp xếp từ trước.
Bạn học Cửu cũng không có nhìn thấy một màn như vậy, còn đang nhìn chuyên tâm bình luận phản hồi trên điện thoại, nhưng cho dù là lần trước hay là lần sau đều là đại thần trực tiếp bắt được cô rồi liền hôn.
Này...... Cô phải nói với các cô bé khả ái này về việc cô đã từng hôn đại thần như thế nào đây?.
Tuy rằng là đại thần chủ động, nhưng mỗi một lần hôn, ánh mắt đại thần nhìn cô đều như thể muốn giết chết cô.
Đoán rằng cuối cùng vì cô mang danh là "em trai" của anh nên mới không đem cô ném vào thùng rác đi.
Xem ra chỉ có thể nghĩ cách trong lúc chơi game thôi.
Đối với hành động của thiếu niên sau khi buông điện thoại ra liền bắt đầu vùi đầu ăn cơm.
Các em gái vây xem tỏ vẻ rất khó hiểu, sao lại không hôn đại thần đi, dỗ người khác cũng thật không có thành ý mà.
Sau khi bạn học Cửu đọc được liền trả lời: "Chờ không có ai tôi lại dỗ, trước mắt bao nhiêu người tôi rất thẹn thùng".
Tần Mạc đương nhiên cũng đọc được bình luận đó, mày đẹp nhíu lại một chút, trước mắt bao nhiêu người sẽ thẹn thùng đúng không, vậy anh sẽ chờ lúc không có ai xem gia hỏa này muốn dỗ anh như thế nào.
Vừa buông điện thoại xuống, màn hình kia liền sáng lên, còn đang run lên.
Một cái điện thoại trên bàn, bốn người đều hướng tới kia nhìn qua.
Mặt trên điện thoại báo người gọi là cục trưởng Hoàng.
Ông cục trưởng cục cảnh sát kia tìm đội trưởng làm cái gì?
Đây là phản ứng đầu tiên của Lâm Phong.
Vân Hổ thì lại khác với hắn, đã sớm mơ hồ biết một chút sự tình, vẫn như cũ trầm mặc ít lời ngồi ăn cơm.
"Alo". Tần Mạc đứng lên, một tay cầm điện thoại, một tay bỏ vào túi quần, chậm rãi đi về phía góc khuất.
Cục trưởng Hoàng ở đầu bên kia điện thoại từ giọng nói phát ra có thể cảm nhận được một chút uể oải: "Chúng tôi chậm một bước rồi, dựa theo lời nói của cậu, chúng tôi tìm mấy người lúc trước từng an ủi Lý Mộng Nhiên trên diễn đàn, tư liệu cũng đã điều tra xong, tổng cộng có năm người, trong đó bốn người có thể tìm được địa chỉ cụ thễ, đều đã hỏi một người lại một người, cũng không có cái gì khả nghi, chỉ có một người liền ở thời điểm Lý Mộng Nhiên gặp chuyện mấy ngày này thì người nọ đã không thấy tăm hơi, cho tới bây giờ cũng chưa xuất hiện lần nữa, hơn nữa địa chỉ IP cũng là giả, căn bản điều tra không ra, nhưng mà, cậu có thể nói cho tôi biết rốt cuộc cậu đang hoài nghi cái gì hay không?"
Lúc đầu Tần Mạc không có nói chuyện.
Cho đến khi cục trưởng Hoàng bên kia chờ không nổi.
Anh mới mở miệng: "Tôi nghi ngờ, có người đang chỉ đạo Lý Mộng Nhiên tự sát."
"Cái gì? Tự sát!" Cục trưởng Hoàng lập tức đứng lên: "Đây là ý gì? Không phải là vụ án xâm phạm sao, sao tự nhiên lại nói đến tự sát?".
Tần Mạc sườn mặt tuấn mỹ: "Nội dung diễn đàn ông thấy chưa?"
"Tất nhiên thấy rồi." Cục trưởng Hoàng nhíu mày: "Lại nói tiếp diễn đàn kia vào cũng rất không dễ dàng, cần phải có cái mã mời gì đó, nếu không phải cậu để Mập Mạp giúp tôi, muốn vào được chắc còn phải cần một ít thời gian."
Tần Mạc hạ thấp tầm mắt: "Tôi hỏi chính là nội dung"
"Nội dung cũng rất phổ......" Cục trưởng Hoàng nói đến đây liền dừng một chút: "Chủ đề rất bình thường, có điều cái đó làm cho người nhìn thấy không thoải mái."
Giọng Tần Mạc lạnh nhạt: "Căn cứ vào miêu tả của Lý Mộng Nhiên, người có mặt ở đó đều bất mãn nói ra đau khổ và oán giận của mình, đại học Gia Luật hạng nhất về nghiên cứu tâm lý phát hiện, cảm xúc hư hỏng giống như là cảm cúm, có thể thông qua giữa người với người trong lúc tâm tính tự cảm ứng mà nhanh chóng lây bệnh, người có tâm sự đến đây, sẽ không được chữa khỏi, ngược lại sẽ càng ngày càng dễ dàng theo chiều hướng cực đoan, mà một ít chỉ đạo tâm lý rất dễ dàng khiến cho người đối với thế giới này mất đi lòng tin. Lễ tế thiếu nữ, có hai tầng ý tứ, một tầng là ID của Lý Mộng Nhiên, còn tầng thứ hai lại là dự đoán có người muốn tự sát. Chẳng qua sau đó đã xảy ra một ít nguyên nhân làm Lý Mộng Nhiên lúc đó từ bỏ ý nghĩ muốn tự sát, mà lựa chọn đi phản kháng."
"Đó là nguyên nhân gì?" Cục trưởng Hoàng chăm chú nghe, ông cho tới giờ cũng không biết sự việc sẽ nghiêm trọng như vậy.
Tần Mạc ánh mắt thâm thúy: "Giống như đột nhiên có người tỏ tình."
Cục trưởng Hoàng dừng vài giây: "Cậu nghiêm túc?"
Tần Mạc không nói chuyện.
Cục trưởng Hoàng khẩn trương: "Vậy cậu mau mau gọi người tỏ tình với cô ấy đi khuyên cô ấy đi, nếu cô ấy lại nghĩ quẩn thì hỏng đấy."
Tần Mạc ngón tay căng thẳng, giọng nói trầm xuống: "Hiện tại cô ấy đã không có việc gì, dùng cái gì khuyên?"
Không hiểu, nghe xong những lời này, cục trưởng Hoàng cảm thấy điện thoại trong tay có chút lạnh cả người, đây nhất định là ảo giác của ông!
"Được rồi, không có việc gì là tốt." Cục trưởng Hoàng yêu cầu cũng không cao, với ông mà nói không có chuyện gây ra mạng người thật sự là rất tốt: "Chúng ta có nên tìm hiểu nguồn gốc để tiếp tục tìm ra Z hay không? Đúng rồi, nói đến Z, tôi đang có một cái tin tốt, mấy năm gần đây tổ trọng án chúng ta đều cùng cục điều tra bên kia có hợp tác, lúc trước tra không ra tư liệu, hiện tại trải qua thẩm tra đối chiếu, đã đều ra rồi, trong khi Z xử lý án kiện thứ nhất, cô gái vì bị khóa lại mà đã chết kia, cô ấy quả thật có một bạn tốt, chỉ là lúc ấy người nọ cũng không biết làm sao lại xuất hiện ở trong trường học, còn rất cô độc nữa, từ sau sự kiện kia, cô ấy liền biến mất, cũng không còn xuất hiện, hơn nữa lưu lại manh mối cực nhỏ, ngay cả một tấm ảnh cũng không có, rất phù hợp với suy đoán khi đó của cậu về Z, đáng tiếc bây giờ đã hơi muộn rồi, chẳng qua ở đây tôi có tên họ của cô ấy......"
Tần Mạc nghe có chút không tập trung, trên thực tế với anh mà nói tên họ của Z là gì, cũng không quan trọng.
Bởi vì cho dù đối phương có tên là gì, cũng chẳng qua là một cái danh hiệu.
Ngay lúc Tần Mạc định cúp máy, thanh âm cục trưởng Hoàng rõ ràng truyền đến: "Cô ấy kêu tên Bạc Cửu, Bạc trong bạc tình, Cửu trong cửu thập (chín mươi)."
Bạc...... Cửu?
Cũng tên Cửu?
Ánh mắt của Tần Mạc hơi dừng lại, anh thoáng liếc nhìn về phía thiếu niên kia.
Tên này đang nhấn điện thoại, miệng thì ngậm một cây đũa trúc, ngồi ở nơi ánh mặt trời chiếu sáng nhất khiến làn da trắng nõn trên mặt gần như trong suốt ...
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz