ZingTruyen.Xyz

Quyen 1 Thien Duyen Tien Dinh Nang Dau Cuc Sung Cua Quy Dinh Yen Drop

Tác giả: Dĩnh Yên

•Chính Văn•

Chương 3: Ngô Thiếu Phong

Chiếc lưỡi dài của cô ta tiến gần đến Nhan Tĩnh Nhi, từ từ liếm quanh gương mặt của cô. Khẽ vuốt lên vuốt xuống, một cảm giác đau đớn xuất phát từ trên gương mặt Nhan Tĩnh Nhi hiện lên.

Cái lưỡi cô ta ghim đầy mảnh kính, giờ đây lại liếm mặt cô, từng vết xước từ từ hằn trên má cô bắt đầu rướm máu.

Cô ta chuyển động tiến lại Nhan Tĩnh Nhi, lúc này, mặt Nhan Tĩnh Nhi tái mét, muốn chạy cũng không thể chạy, muốn trốn lại càng không thể. Nỗi sợ hãi ập đến càng lúc càng mãnh liệt.

" Đ... Đừng... Đến... "

Môi Nhan Tĩnh Nhi mấp máy nói, giờ phút này, nguy hiểm đang ở rất cô, chỉ cần cô ta đứng trước mặt cô thôi, mạng cô sẽ không còn.

" Cô bé, cô sợ cái gì? Cô gọi tôi lên để chơi với cô, bây giờ lại sợ đến vậy? "

Cô ta cười ha hả, giống như cười trên sự ngu ngốc của Nhan Tĩnh Nhi.

" Cô bé, cô là người đặc biệt, có thể dễ dàng tiếp xúc với cõi âm, thật không ngờ, một người đặc biệt như cô lại ngu ngốc đến mức như vậy "

Nói rồi, cô ta đứng trước mặt Nhan Tĩnh Nhi, nhìn thẳng vào mắt cô, nụ cười cô ta rạng rỡ đến lạ thường, nhưng nụ cười này làm cô lạnh sống lưng, nguy hiểm đã đến rất gần.

Xung quanh Nhan Tĩnh Nhi lúc này toàn là mảnh kính vỡ, tim cô hụt đi một nhịp. Cô ta đưa tay lên cổ cô, dùng lực bóp mạnh, đôi môi nứt nẻ của cô ta nói lớn:

" Tạm biệt đồ ngu ngốc "

Hơi thở nặng nề, cổ cô bị siết chặt, đầu óc cô bắt đầu choáng váng, sắc mặt trắng bệch.

Cả cơ thể cứng đờ, cổ họng đau nhói, lúc này cô có thể cảm nhận mình đã đến tận cùng của cái chết. Vô ý thức, Nhan Tĩnh Nhi lên tiếng thều thào:

" ... Ngô... Thiếu... Phong... "

Một lực mạnh kéo Nhan Tĩnh Nhi về phía sau, trước sự ngỡ ngàng của cô ta, Ngô Thiếu Phong ôm Nhan Tĩnh Nhi ở trong lòng.

Toàn thân tỏa ra âm khí nồng nặc, quỷ trong gương sợ hãi trước Ngô Thiếu Phong, vội vàng lùi về phía sau.

Ngô Thiếu Phong nhẹ nhàng hôn lên trán Nhan Tĩnh Nhi, đặt cô nằm ngay ngắn trên giường, nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của cô, Ngô Thiếu Phong bất giác nổi giận, quay sang quỷ trong gương cất giọng giận dữ:

" Người của ta ngươi cũng dám động đến? "

Đối diện với sự tức giận của Ngô Thiếu Phong, cô ta run rẫy, lập tức quỳ xuống nhận sai.

" Tôi không biết cô ấy là người của ngài, chính cô ấy đã kêu tôi lên, tôi chỉ là lên chơi với cô ấy... Quỷ v... "

Không đợi cô ta nói hết câu, Ngô Thiếu Phong giơ cao tay lên không trung, sau nắm chặt tay lại.

Tiếng thét chói tai liền vang lên, xong nhanh chóng biến mất, chỉ để lại làn khói mờ mờ hòa nhập vào không khí.

Ngô Thiếu Phong thu hồi âm khí, đi đến bên Nhan Tĩnh Nhi hiện tại đang bất tỉnh, thở dài một cái rồi đưa ngón trỏ của mình đặt lên trán Nhan Tĩnh Nhi.

" Đồ ngốc, chỉ một lát nữa thôi nàng đã chết rồi đấy "

Một đạo âm khí truyền vào đan điền của Nhan Tĩnh Nhi, Ngô Thiếu Phong nhìn Nhan Tĩnh Nhi bằng đôi mắt đầy nhu tình.

" Nhan Tĩnh Nhi, nàng đúng thật là ngốc, nếu ta không đến, nàng sẽ ra sao đây? "

Ánh trăng sáng chiếu rọi vào bên trong căn phòng, những mảnh vỡ kính biến mất, màu đỏ quái dị cũng hoàn toàn không còn, căn phòng được trả lại như cũ, không chút biến đổi nào.

Nhan Tĩnh Nhi bất tỉnh, trong lúc đó, cô lạc vào thế giới thật mới lạ. Giống như là vào thời cổ đại.

Cô trông thấy một nữ nhân mặc thải y hồng phấn đứng giữa cánh đồng hoa oải hương. Nàng nở một nụ cười hạnh phúc, ánh nắng hắt vào gương mặt xinh đẹp của nàng, cơn gió thổi nhẹ như muốn vui chơi cùng nàng ấy.

Cô ngây người, chợt thấy một nam nhân mặc vương bào đi đến cạnh nàng, vòng tay qua ôm nàng vào lòng nam nhân đó.

Họ có vẻ rất chìm đắm trong tình yêu thương, mùi hương hoa oải hương thoang thoảng kết hợp với cảnh tượng trước mặt.

Thật sự rất lãng mạn.

Chợt nhận ra, nữ nhân trước mặt và cô, gương mặt giống nhau y hệt, như một khuôn đúc ra.

Nhan Tĩnh Nhi trợn tròn mắt, nữ nhân ấy là ai? Trong sự ngỡ ngàng còn chưa chấm dứt, bên tai Nhan Tĩnh Nhi lại vang lên tiếng gọi thân thuộc.

" Nhan Tĩnh Nhi "

#Yên

17/02/2020

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz