Pondphuwin Me Before You
Thời gian trôi qua không kể ngày đêm...Mỗi ngày cứ thế, mọi người ở bên nhau rất vui vẻ. Và từ lúc nào cậu không biết, trái tim dần dần ngày càng rung động hơn đối với những hành động thân mật, dịu dàng, ấm áp mà Pond dành cho cậu. Cậu không biết mình còn giấu được cảm xúc với Pond bao lâu nữa. Hầu như các bạn cậu đều đã nhận ra từ lâu mất rồi.Hôm nay cậu đến lớp học như bình thường. Và vẫn đi đến nhà ăn như mọi ngày. Có điều hôm nay chỉ có cậu và Pond đi ăn cùng với nhau, bởi vì mọi người còn bận với đóng bài tập chưa xong của riêng mình, nên không kịp để mà đi cùng."Phuwin, cậu lại quên thẻ ăn nữa hả?"Giờ ăn thì đã đến nhưng mà Phuwin chỉ ngồi ngắm Pond chứ chẳng ăn được. Bởi vì cậu quên mang theo thẻ ăn mất rồi.Mới những ngày đầu quên thẻ ăn thì còn chấp nhận được nhưng cậu đây là lần thứ bao nhiêu rồi, không nhớ nữa. Không phải cậu hậu đậu đâ, mà là cậu cố ý để được đi ăn và được ăn cùng với Pond đó."Ờ...thì... ai cũng có lần đầu mà...""Nhưng cậu thì không. Lần này là lần thứ n rồi đấy." Pond không kiên dè mà nói thẳng ra."Này, đừng vạch trần tôi như vậy chứ. Chẳng lẽ cậu chưa từng quên?""Không có. Tôi chưa từng quên...." Pond rất tự tin vào câu trả lời của mình."Xem như cậu lợi hại. "Kết quả là một người nhìn một người ăn. Pond đã nhường lại phần thức ăn của mình cho Phuwin. Cậu cũng không muốn dị đâu, nhưng mà nó khiến cậu tim đập nhanh, mặt đỏ hừng hực đây này, làm gì còn tâm trạng mà ăn uống nữa chứ."Đừng có mà hiểu lầm. Cái biểu hiện đó không phải là rung động hay lãng mạn cái khỉ gì đâu. Là đang rất tức giận nhưng không làm gì được đấy. Nói ra làm chi để rồi càng thêm xấu hổ. Ồ, thì chưa quên thẻ ăn lần nào, hay thật, lợi hại thật."
.
.
.
__________________________________Ngọt một chút xíu đi rồi chuẩn bị ngược nè. Có ngược mới có thành đôi, mà nói chứ không có đời xám xịt gì đâu vẫn màu hồng tươi sáng ắ nè.
💫
💫
.
.
.
__________________________________Ngọt một chút xíu đi rồi chuẩn bị ngược nè. Có ngược mới có thành đôi, mà nói chứ không có đời xám xịt gì đâu vẫn màu hồng tươi sáng ắ nè.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz