ZingTruyen.Xyz

Pn Nhan Vat Phan Dien Bien Thanh Bach Nguyet Quang Mieu Bat Tien Sinh

Ngày hôm sau, phòng làm việc của Thiệu Lăng Hằng phát thông báo trên Weibo, dùng lý do chính chủ thoái thác.

Sau khi hôn nhân đồng tính được hợp pháp hóa, đại đa số minh tinh thời điểm bị hỏi đến cái nhìn đối với đồng tính luyến ái đều không sai biệt lắm mà sử dụng lý do thoái thác.

Đông đảo cư dân mạng tỏ vẻ không hài lòng với lý do thoái thác này, mà fans Thiệu Lăng Hằng cơ hồ đều theo hắn một đường đi lên, độ tuổi tương đối thành thục, danh tiếng trong giới trước nay đều rất tốt.

Phía fans đều trực tiếp bày tỏ trên Weibo việc lựa chọn đối tượng là giới tính hay bộ dạng nào đều là quyền lợi của thần tượng, chỉ cần thần tượng vui vẻ, các fans cũng sẽ duy trì quyền lợi này.

Đương nhiên trong nhóm fans cũng có bộ phận nhỏ fans cuồng cùng một số ít fans công bố rằng nếu Thiệu Lăng Hằng thực sự thích đồng tính, bọn họ tuyết đối sẽ fan biến anti.

Bất quả bộ phận này cũng không nhiều người lắm, cũng chỉ là quấy nước đục mà thôi, ý kiến của bọn họ cũng không có mấy người quan tâm.

Mặc kệ thế nào, sau khi phía chính chủ đưa ra thông báo, trên mạng lại nháo đến huyên náo ồn ào.

Thời gian bắt đầu tuyên truyền phim mới có chút ngoài dự kiến của Đỗ Yến, theo lịch trình Đỗ Yến biết thì tuyên truyền phim vốn dĩ phải là năm ngày sau.

Lúc ấy Tiểu Bát đã trở về, cậu cũng đem sự việc nói cho Thiệu Lăng Hằng, có lẽ lúc đó chính cậu cũng đã rời đi.

Không nghĩ tới chỉ hai ngày sau, Tiền Hưng lại đột ngột báo Đỗ Yến sẽ bắt đầu tuyên truyền cho phim mới vào buổi tối hôm nay.

Đỗ Yến có chút giật mình hỏi: "Sao lại sớm như thế?"

Tiền Hưng nói: "Bộ phim này anh Thiệu là chủ đầu tư lớn, có quan hệ tốt với đạo diễn, hắn trực tiếp câu thông muốn đẩy thời gian tuyên truyền lên trước."

Nói tới đây, Tiền Hưng nhún vai: "Anh Thiệu làm việc có đôi khi tôi cũng không hiểu được, đại khái chắc là cảm thấy sự việc trên mạng kia liên tục lên hot search, hắn cũng có chút đứng ngồi không yên chăng."

Đỗ Yến thật ra không cảm thấy Thiệu Lăng Hằng là người thiếu kiên nhẫn, chỉ là ngày thường biểu tình trên mặt Thiệu Lăng Hằng ít không sai biệt gì lắm so với Seus, mà trong thế giới hiện thực, trên mặt hắn cũng không có hoa văn phản ánh nội tâm chân thật.

Trong khoảng thời gian ngắn, Đỗ Yến cũng không thể suy đoán ra mục đích thật sự của Thiệu Lăng Hằng.

Ít nhất lấy tính cách của hắn mà nói, tuyệt đối không có khả năng oan uổng chính mình mà tùy tiện nói ra gian tình của hai người họ trước mặt truyền thông.

Tình huống hiện tại, Đỗ Yến chỉ có thể như cũ lựa chọn chuyên nghiệp làm tốt công việc của một trợ lý sinh hoạt, ông chủ làm gì, tận tâm tận lực làm tốt là được.

"Tiểu Đỗ? Đỗ Yến?"

Âm thanh của Tiền Hưng làm Đỗ Yến phục hồi lại tinh thần, cậu nói: "Xin lỗi, tôi thất thần."

Tiền Hưng xua xua tay, nói: "Không sao, hiện tại tôi muốn đi xác nhận lịch trình một chút, đợi lát nữa nhãn hiệu bên kia mang y phục buổi tối hôm nay của anh Thiệu tới, bên kia sẽ có nhà thiết kế đi theo, David cũng ở đây, cậu đi theo trợ giúp là được."

Đỗ Yến gật đầu, liền theo phân phó xuống lầu tiếp người.

Thiệu Lăng Hằng là đại ngôn của nhãn hiệu xa xỉ, trong trường hợp quan trong đương nhiên đều mặc quần áo của nhãn hiệu. Loại trang phục xa xỉ này đều sẽ căn cứ vào từng trường hợp mà sửa chữa trong ngày cho phù hợp.

Sau khi Đỗ Yến đón người, mang theo nhà thiết kế nhãn hiệu tới phòng Thiệu Lăng Hằng. Chuyện sau đó liền giao cho nhân viên chuyên nghiệp.

Đang lúc Đỗ Yến chuẩn bị đi ra ngoài lại bị Thiệu Lăng Hằng gọi lại.

"Đỗ Yến, cậu ở lại."

Đỗ Yến sửng sốt, vẫn là ngoan ngoãn gật đầu nói: "Vâng."

Thiệu Lăng Hằng nói với nhà thiết kế nhãn hiệu: "Đưa một bộ khác cho cậu ấy thử."

Đỗ Yến hỏi: "Anh Thiệu, lát nữa tuyên truyền tôi không cần tham gia mà."

Thiệu Lăng Hằng nhìn cậu một cái, nói: "Không cần tham gia, chỉ là trợ lý của tôi tham dự sự kiện này cũng không thể quá mức tùy ý, cậu có quần áo phù hợp sao?"

Đỗ Yến vừa bị hỏi lúc này mới nhớ tới cái tủ toàn áo caro cùng quần jeans của mình, nếu là mặc như vậy tham gia tuyên truyền lại có chút không thích hợp.

Cậu gật đầu nói: "Cảm ơn, tôi trong khoảng thời gian ngắn không suy xét đến."

Phòng Thiệu Lăng Hằng là phòng suit, ở giữa là phòng khách, hai bên phân biệt là hai phòng ngủ.

Để cho tiện, Đỗ Yến trực tiếp vào một phòng khác thử quần áo.

Sau khi cậu đổi quần áo, nhà thiết kế sẽ căn cứ vào hình thể để điều chỉnh, sửa chữa lại.

Đỗ Yến vốn cho rằng đây là kiểu dáng bán trong tiệm, sửa lên có lẽ sẽ có chút phiền phức, không nghĩ tới quần áo ngoài ý muốn lại vừa người, sau khi mặc vào cơ hồ không cần chỉnh sửa.

Đỗ Yến có chút nghi hoặc, kỳ thật dáng người cậu so với đàn ông thành niên mà nói, bả vai hơi nhỏ một chút, loại quần áo cắt may vừa người này nếu không sửa chắc chắn không có khả năng có thể trực tiếp mua được cái hoàn toàn phù hợp.

Cậu nghĩ nghĩ, hỏi: "Quần áo này sao lại ngoài ý muốn vừa với hình thể của tôi?"

Nhà thiết kế cười cười, nói: "Đây là do tiệm đã căn cứ theo kích thước Thiệu Lăng Hằng gửi tới sửa đổi một vòng mới có thể vừa như vậy."

Đỗ Yến vừa nghe trong lòng có chút giật mình, cậu nhớ trong báo cáo kiểm tra sức khỏe chỉ có chiều cao cân nặng. Thiệu Lăng Hằng tuyệt đối không thể tự đoán kích cỡ của cậu, chỉ dựa vào việc nhìn tuyệt đối không thể cho ra được số đo chuẩn như vậy.

Thế nhưng trong thế giới mộng cảnh, hắn đối với mình rõ như lòng bàn tay, cho nên đến tột cùng Thiệu Lăng Hằng đã nhớ được bao nhiêu sự tình?

Trước mắt không phải thời điểm miệt mài theo đuổi việc này, Đỗ Yến còn đang vội làm trợ lý, cậu thử quần áo xong sẽ đi xem coi có thích hợp để trao đổi với ông chủ hay không, cậu liền đi tới cửa chuẩn bị ra ngoài.

Còn chưa đẩy cửa cậu đã nghe được âm thanh của Tiền Hưng.

"Nơi này, còn nơi này nữa cũng cần sửa lại một chút. Đúng rồi, Tiểu Đỗ đâu?"

Đỗ Yến nghe vậy, đáp một câu: "Tôi ở đây."

Nói xong, cậu liền đi ra ngoài.

Trong phòng khách chỉ còn lại một mình Tiền Hưng, xem ra hẳn là Thiệu Lăng Hằng nghe kiến nghị của Tiền Hưng xong lại trở ra để điều chỉnh.

Đỗ Yến còn chưa kịp mở miệng nói chuyện đã thấy Tiền Hưng lộ ra biểu tình kinh ngạc đến tròng mắt thiếu chút nữa rơi xuống ngày hôm qua.

Đỗ Yến hỏi: "Làm sao vậy?"

Cõ lẽ là đã trải qua nhiều, Tiền Hưng lần này nhanh chóng hồi thần, hỏi: "Quần áo này của cậu là sao?"

Đỗ Yến biết Tiền Hưng là người nghĩ sao nói vậy, cũng không có ác ý, y hỏi như vậy cho thấy rất kỳ quái với quần áo trên người Đỗ Yến.

Đỗ Yến theo bản năng cúi đầu nhìn thoáng qua chính mình, cảm thấy không có gì không thỏa đáng, lúc này mới nói: "Có phải ngày thường tôi quá hưu nhàn hay không, bây giờ thoạt nhìn có chút kỳ cục?"

Tiền Hưng lắc đầu: "Không, một chút đều không kỳ cục, rất thích hợp với khí chất của cậu."

Đỗ Yến cười cười, nói: "Vậy biểu tình vừa rồi của anh sao lại giống như nhìn tôi mặc đồ rất kỳ cục?"

Thời điểm Tiền Hưng chuẩn bị nói cái gì đó, cửa phía sau y mở ra, Thiệu Lăng Hằng từ bên trong đi ra.

Đỗ Yến vừa thấy liền biết lý do Tiền Hưng kinh ngạc như vậy.

Bởi vì quần áo trên người cậu cùng bộ đồ trên người Thiệu Lăng Hằng cơ hồ là giống nhau như đúc. Nói đúng ra là kiểu dáng tương đồng, chỉ là bởi vì hình thể hai người bất đồng, chi tiết có chút khác nhau mà thôi.

Trong phòng khách hiện tại chỉ có ba người Thiệu Lăng Hằng, Tiền Hưng cùng Đỗ Yến.

Thiệu Lăng Hằng thấy Tiền Hưng cùng Đỗ Yến đều nhìn chằm chằm hắn, liền chủ động mở miệng giải thích: "Đỗ Yến không có quần áo phù hợp, tôi liền báo nhãn hiệu bên kia trực tiếp mang hai bộ tới đây, Tiền Hưng cậu nhớ xác nhận giấy tờ."

Nhãn hiệu đương nhiên chỉ tài trợ trang phục cho Thiệu Lăng Hằng, quần áo trên người Đỗ Yến phải tự bỏ tiền ra mua.

Sau khi Thiệu Lăng Hằng nói xong, trực tiếp nói với nhà thiết kế cùng nhân viên công tác: "Chúng tôi có một số việc cần nói, David phiền cậu đưa họ xuống."

Đỗ Yến rất rõ ràng tình huống hiện tại, cậu trực tiếp nói: "Anh Thiệu, đêm nay tuyên truyền tôi đi ra ngoài chỉ tạo phiền toái cho anh đi?"

Thiệu Lăng Hằng nhìn cậu một cái thật sâu, cũng không nói gì thêm.

Hắn đem điện thoại đưa cho Tiền Hưng, nói: "Phiền cậu chụp giúp tụi anh một tấm ảnh."

Tiền Hưng đã sớm cảm giác được hai người này có gì đó không đúng, chỉ là vẫn luôn không muốn nghĩ nhiều còn có chút muốn lừa mình dối người mà thôi.

Nhưng mà hết thảy sự việc phát sinh trước mắt làm y lần nữa xác nhận sự thật, hoàn toàn lâm vào khiếp sợ.

Biểu hiện cụ thể ở chỗ hiện tại Tiền Hưng hoàn toàn là thực hiện động tác theo mệnh lệnh.

Nếu không phải Tiền Hưng đã theo Thiệu Lăng Hằng nhiều năm như vậy, biết anh họ mình trước nay là người như thế nào, làm việc sẽ không quá nghe lời nói của người khác, y đã sớm tông cửa xông ra, ý đồ tìm người tới thuyết phục Thiệu Lăng Hằng.

Tiền Hưng ngơ ngác mà tiếp nhận di động, bày ra tư thế chụp ảnh.

Thiệu Lăng Hằng lại nhìn về phía Đỗ Yến, nói: "Có thể chụp chung một tấm ảnh không?"

Trong khoảng thời gian ngắn Đỗ Yến cũng không rõ ràng đối phương đang nghĩ cái gì, cũng không muốn cự tuyệt yêu cầu nho nhỏ này của hắn, liền đi qua.

Khoảng cách hai người rất gần, Thiệu Lăng Hằng rất đúng mực, không có động tác tiếp xúc tứ chi, nhưng mà Đỗ Yến lại cảm giác được chính mình tựa hồ cả người đều bị vây trong hơi thở của Thiệu Lăng Hằng.

Trong nháy máy, Đỗ Yến thậm chí còn có ảo giác nghe được động mạch của mình nhảy lên, âm thanh máu dâng trào đều trở nên rõ ràng hơn.

Cũng may động tác của Tiền Hưng rất nhanh, chỉ một lát liền nghe y nói: "Xong."

Tiền Hưng đi tới, đem điện thoại đưa trả cho Thiệu Lăng Hằng.

Thiệu Lăng Hằng lại dặn dò vài câu, làm Tiền Hưng đi ra ngoài xử lý một vài việc.

Sau khi Tiền Hưng rời đi, Thiệu Lăng Hằng quay đầu lại nhìn về phía Đỗ Yến: "Ở trong phòng tôi có một bộ quần áo khác, số đo giống nhau, buổi tối cậu mặc bộ kia."

Đỗ Yến đột nhiên hỏi một câu: "Quần áo này rất vừa người, anh đến tột cùng là nhớ được bao nhiêu?"

Lời này có chút không đầu không đuôi, Thiệu Lăng Hằng lại lý giải được ý tứ của Đỗ Yến, hắn thực thành khẩn mà nhìn Đỗ Yến: "Tôi nói rồi, không thể nối liền, nhưng là..."

Nói đến một nửa, Thiệu Lăng Hằng ngừng lại, thân thể theo sau tiến đến bên cạnh Đỗ Yến, ghé xuống lỗ tai cậu nói tiếp: "Chi tiết về em*, tôi đều nhớ rõ."

"..."

*(Bắt đầu từ đoạn này mình sẽ đổi xưng hô của Thiệu Lăng Hằng với Đỗ Yến thành tôi - em để thêm thân mật, mờ ám một chút)

Trong nháy mắt, đại não Đỗ Yến cực kỳ hiếm thấy mà trống rỗng, cậu thậm chí không biết nên làm ra phản ứng gì mới thỏa đáng nhất.

Một mảnh yên tĩnh, Đỗ Yến có thể nghe được rõ ràng âm thanh hô hấp giao triền của hai người, cậu trầm mặc một lúc lâu, nói: "Tôi đi thử quần áo."

"Được, tôi chờ em."

Âm thanh Thiệu Lăng Hằng rất trầm thấp, âm cuối hơi kéo dài, làm Đỗ Yến nghe được liền biết trong lời nói của hắn có ý tứ khác.

Đỗ Yến đi đến cửa phòng, thời điểm đặt tay lên tay nắm cửa, quay đầu lại nói một câu: "Đợi lát nữa có thể gửi cho tôi bức ảnh kia không?"

Vừa rồi Đỗ Yến đột nhiên minh bạch ý tứ của Thiệu Lăng Hằng.

Hắn không phải là muốn hai người ăn mặc giống tình nhân đi tham dự tuyên truyền, nếu bại lộ trước dư luận sẽ tạo thành áp lực cho Đỗ Yến.

Thiệu Lăng Hằng chỉ là biểu đạt thái độ, hắn nói cho Đỗ Yến, hắn cũng không để ý cái nhìn của người ngoài, cũng sẽ không vì thân phận đặc thù hay nhân tố nào khác mà có dao động với sự việc của hai người.

Sau khi đóng cửa lại, Đỗ Yến dựa vào cửa đứng thẳng một lúc, đôi mắt rũ xuống nhìn bức ảnh được gửi tới trong di động.

Đỗ Yến vốn tưởng rằng, vừa rồi chụp ảnh hẳn cậu sẽ có biểu tình cứng đờ, có chút không được tự nhiên.

Nhưng mà cậu trên ảnh chụp cùng trong tưởng tượng hoàn toàn không giống nhau, ánh mắt trên ảnh phi thường nhu hòa, khóe miệng hơi cong lên.

Thiệu Lăng Hằng bên cạnh, biểu trên mặt tuy rằng nghiêm túc, nhưng hắn lại không nhìn ống kính mà nhìn về phía thanh niên bên cạnh, phi thường chăm chú, chuyên chú tựa hồ như trên thế giới chỉ còn mỗi người trước mắt.

Đỗ Yến cười cười, trong lòng có chút thoải mái.

Có lẽ cậu cũng không nên suy xét quá nhiều mà nên dựa vào cảm giác để làm ra quyết định.



















































































Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz