ZingTruyen.Xyz

Phép Thuật Nguyên Thuỷ

Chap 70

Ma2120


Cả buổi chiều Cat đã ko học đc chữ nào vào đầu, sách để trước mặt nhưng đầu óc đang ở trên mây, cứ như ngồi trên đống lửa vậy. thời gian thì trôi nhanh vùn vụt đến đáng sợ. dù cố gắng tự an ủi mình rằng Leo cũng chỉ là một Villar trong lúc tâm trạng ko thể tồi tệ hơn thôi. Nhưng ko ích gì, nỗi sợ hãi vô lý vẫn cứ gặm nhấm tâm trí Cat trong khi ấn tượng về lần đầu gặp Leo ko tốt tẹo nào. Ông ta quá lạnh nhạt, quá vô tình, quá lý trí...Leo ko phải là người đàn ông của gia đình, ông ta thì hiểu gì về chuyện của Xeza chứ? Có chăng cũng chỉ là những chi tiết trên báo cáo mà thôi.

Cat nằm vật ra ghế như xác chết trôi. Nếu chuyện này chỉ là tin đồn thì tốt biết bao, cô thì ko có sự lựa chọn nào khác mà buộc phải giúp Xeza, rồi tự chuốc vạ vào thân khi trái tim ngu ngốc một lần nữa lại đập loạn nhịp trước ai đó. Ai cũng đc, tại sao lại là Xeza....một nửa thế giới là đàn ông cơ mà...Xeza thì có gì tốt đâu chứ. Xấu tính, xảo quyệt, lươn lẹo, toan tính, giả tạo, nói dối ko chớp mắt, ko đặc biệt đẹp trai và quan trọng là ko tốt bụng một tẹo nào. Làm chuyện gì cũng tính toán thiệt hơn, coi người khác như con cờ trong tay, nói chung là chẳng có gì đáng để chú ý cả. Cat ôm đầu. khuôn mặt Xeza hiện lên trong tâm trí cô, cô nhớ cậu ta mọi lúc, mọi nơi, mơ mộng vớ vẩn và ko thể tập trung làm gì cho tử tế khi có cậu ta bên cạnh. Tự nhắc mình về vết thương mà Calas đã gây ra cho cô, Cat thở dài, cố đẩy hết những suy nghĩ linh tinh đó khỏi tâm trí để tập trung học.

Họ đến nhà Xeza với cách ăn mặc hàng ngày, nghĩa là quân phục và quân phục; liếc nhìn sự hoàn hảo từ ngoài vào trong của toà lâu đài cổ kính Cat đã đc nghiên cứu kỹ lưỡng khi ở trong quân đội như một luật lệ mà bất cứ ai nhắm đến vị trí cận vệ cũng phải thuộc lòng và thầm thán phục kiến trúc bền vững từ thời Thuỷ tổ để dỗ mình quên đi sự sợ hãi đang dâng trào theo từng bước chân. Xeza nắm tay Cat, kéo đi khi cô bé tụt lại phía sau hơi xa. Họ ko vào phòng khách mà đi thẳng đến phòng ăn. Trái tim Cat đập ầm ầm trong lồng ngực như sắp phải làm một bài kiểm tra mà chưa học đc chữ nào vào đầu. Xeza dừng lại trước cửa phòng, chỉnh lại cổ áo cho Cat và mỉm cười:

- bình tĩnh nào, đâu có ai ăn thịt chúng ta. Chỉ là cha mình thôi mà.

Mặt Cat đỏ bừng lên vì xấu hổ, Xeza biết cô đang sợ hãi, lo lắng. liệu cậu ta có biết điều gì khác nữa ko nhỉ...nếu Xeza biết Cat đang nghĩ gì thì...ôi trời ơi. Mỉm cười hiền lành, Xeza đâỷ cửa, kéo Cat vào nhà ăn xa hoa tráng lệ với một chiếc bàn dài bằng đá đen bóng lộn chễm chệ ngự giữa căn phòng cẩm thạch trắng muốt như nuốt gọn mọi sự chú ý vào mình. Quả vậy, Cat ko thể để tâm gì đến những hoạ tiết trang trí xung quanh mà chỉ chăm chăm nhìn chiếc bàn độc đáo, đến nỗi khi có người bước vào phòng, Xeza phải giật tay Cat thì cô mới ngước lên.

- mẹ, để con giới thiệu...

trước mặt Cat là một phụ nữ trẻ, bà trẻ lắm, trẻ đến nỗi nếu gặp ở ngoài thì có lẽ Cat chỉ gọi là chị thôi. Trẻ trung, xinh đẹp, quý phái trong bộ váy bó sát trắng muốt, tóc vàng, mắt xanh và đặc biệt giống Santo. Giống đến ko thể tưởng tượng đc rằng họ là mẹ con, giống đến nỗi như hai chị em song sinh ấy. Xeza khoác vai Cat:

- đây là cận vệ Catarina Luss, Cat... quý bà Rylyka, mẹ mình.

Cat cúi chào và nói nhẹ:

- rất hân hạnh đc gặp phu nhân.

Đáp lại sự rụt rè của Cat, bà Rylyka bước tới ôm cô với một nụ cười toả nắng chứng tỏ bà cũng là mẹ của Xeza nữa:

- chào con, Cat. Ta đã muốn gặp con từ lâu nhưng Xeza ko chịu...thật xinh đẹp...tuyệt lắm.

bà buông Cat ra, vuốt tóc và nhìn cô dịu dàng đến nỗi khiến Cat hết sợ hãi, hết run rẩy và liên tưởng tới người mẹ hiền lành của mình. Đôi mắt, khuôn mặt của Xeza giống bố, còn đôi môi, cái mũi, lông mày và nụ cười là của mẹ...một sự kết hợp hoàn hảo để tạo nên một kiệt tác.

- chắc Xeza hay bắt nạt con lắm phải ko?

Bà Rylyka kéo Cat ngồi xuống ghế và nhẹ nhàng ngồi ghế kế bên, vẫn nắm tay cô.

- dạ ko ạ....

- Đừng bao che cho nó – bà lườm Xeza, ko phải lườm yêu mà là cái nhìn cảnh cáo – cả ta là mẹ nó đây mà cũng bị nó lừa bao nhiêu phen nữa là. Con phải trị mạnh tay vào.

Cat cười. ko bị Xeza quay như dế đã là may mắn lắm rồi chứ sao mà trị nổi. Xeza nói lảng sang chuyện khác:

- sao anh hai và bố chưa về ạ?

- À, hai bố con lại đang nói chuyện gì đó trong phòng sách ấy. chắc sắp xong rồi.

Bà ra hiệu cho người hầu dọn bàn ăn:

- Cat, con thích ăn gì? Thích màu gì? Thích loại đá quý nào?

- Mẹ...từ từ thôi chứ!

Xeza kêu lên. Bà Rylyka quay sang cậu con trai, nói như nói với một người bạn cứng đầu:

- con thôi cái kiểu cứ giữ khư khư cho riêng mình đi. Có đứa con trai như con thì đúng là như ko có, cả tháng chẳng thấy mặt đâu nhưng đụng một cái là lại gây gổ cãi vã trên báo đài. Có bạn gái mà im như bồ thóc, giấu như giấu vàng, nhất định ko cho gặp. nếu ko fải vì ba con gọi về thì chẳng biết đến bao giờ...

- mẹ.... – Xeza vuốt mái tóc ngắn một cách bức bối – con còn nhiều việc phải làm, đâu thể lúc nào cũng về nhà đc. Ko phải gây gổ cãi vã đâu, chuyện gì cũng có nguyên nhân và mục đích rõ ràng cả đấy, ba ko có ý kiến gì thì có nghĩa là con chưa sai. Còn Cat...cô ấy còn bận nhiều việc mà...

bà Rylyka vênh mặt như trẻ con:

- lại cái văn đó. Catarina...cô mà là con thì cô chẳng đời nào chấp nhận, chán ngấy.

Cat bật cười, che miệng nhìn sự bực bội bất lực của Xeza mà khoái trá ra mặt. vừa lúc đó thì Santo và ông Leo đi vào. Cat đứng dậy, cúi chào hai người họ trong khi Santo bước đến bên cạnh, hôn lên tóc mẹ mình nói dịu dàng:

- mẹ về rồi ạ. Con tưởng mẹ vẫn còn đang đi du lịch.

- Ko, phải về chứ. Nếu ko thì đến bao giờ mẹ mới đc gặp Catarina xinh đẹp.

Họ ngồi vào bàn ăn và khi người hầu chưa kịp bưng món khai vị ra, Leo đã nói, nhẹ nhưng lạnh:

- nghe nói hai đứa đang hẹn hò phải ko?

Một kiểu vào đề thót tim. Xeza nhìn thẳng vào mắt cha mình, khẳng định như đinh đóng cột:

- vâng thưa cha. Bọn con đang hẹn hò.

Bà Rylyka cười tươi như hoa không cần giấu diếm trong khi Santo ngồi bên cạnh thì cau mày như giẫm phải gai.

- lâu chưa?

Leo đưa mắt sang nhìn Cat chăm chú với sự cân nhắc hiển hiện trên khuôn mặt nghiêm khắc và cái nhìn thiếu thiện cảm. Xeza nói nhẹ:

- mới thôi ạ.

Xeza nắm lấy tay Cat dưới gầm bàn khiến cô thôi nhìn thẳng vào Leo, chuyển sự chú ý sang bàn tay ấm áp đó. Ánh mắt người cha gián vào chiếc bông tai Cat đang đeo, lướt sang Xeza đưa cái nhìn ẩn ý và chuyển chủ đề:

- cuộc viễn chinh lần này...ko ai chết phải ko? Con định xử lý như thế nào với trường hợp của Ron.

- À... - Xeza nở một nụ cười tử tế giả vờ - chuyện đó cha ko cần lo lắng, con có cách của con để khiến cho bất cứ ai cũng ko thể can thiệp, lợi dụng sơ hở...hay moi móc thông tin. Và cha...cũng nên thôi những vụ làm ăn với Kiban đi.

Ông Leo nhìn sang hướng khác, lần đầu tiên Cat thấy người đàn ông sắt đá đó thoáng bối rối. những người phục vụ dọn món khai vị ra, Santo chen vào:

- cha vẫn còn làm ăn với Kiban Frank à? con tưởng chúng ta đã thống nhất rằng dính tới anh ta chỉ mang lại sự bất lợi cho Thành Xezata thôi.

- Ko hẳn chỉ toàn là bất lợi. cũng có những chuyện ko đến tay Kiban thì ko thành. Mà thôi, đừng nhắc nữa. hnay ta gọi các con về đây là để nói đến chuyện của mấy đứa.

Santo nhướm mày. Leo hướng sang anh:

- đầu tiên, Santo, con cần phải lấy vợ. con cũng ko còn trẻ gì nữa rồi.

Santo cúi xuống, ko trả lời nhưng mặt hiện rõ chữ ko thích.

- ta đã nhắm đc một đám cũng khá, chắc con biết Susan Land chứ?

Cat ngước lên, hướng ánh mắt ngạc nhiên về phía Leo và nhìn Santo. Susan ư? Chẳng phải Tanias rất thích cô bạn đó hay sao. Mặt Santo giãn ra:

- có ạ. Nhưng cha nên từ bỏ ý định đó đi. Susan ko ưa nổi người như con đâu.

- Cũng chưa chắc.

Leo nhếch một bên mép lên nhưng ko thể gọi là cười đc. Rồi ông quay sang Xeza:

- còn con, ta tưởng con và Rumi vẫn....

mắt Xeza tối sầm lại, quắc lên như giao câu khiến chính người bố nghiêm khắc của cậu cũng phải ngừng nói.

- chẳng thế nào cả - giọng Xeza như đc ướp trong hầm băng – và thật bất lịch sự khi nhắc đến chuyện đó ở đây. Cha nói thẳng vào vấn đề chính đi.

- À...hai đứa...- Leo liếc từ Cat sang Xeza – có định tính tới chuyện hôn nhân ko?

Chiếc thìa trên tay Cat rơi xoảng xuống đất, hai mắt cô mở to, nhìn Leo chằm chằm như người ngoài hành tinh nhưng phản ứng đó ko làm Xeza nao núng, như thể đã tính trước đc chuyện này, Xeza đáp chắc như đe:

- có ạ.

Cat quay ngắt sang nhìn Xeza, miệng há ra mà ko biết phải nói gì, trong khi Xeza và Leo đang trao nhau những cái nhìn ẩn ý ko thể hiểu nổi. sau một hồi im lặng. Leo gật đầu:

- đc rồi, chúng ta sẽ nói tiếp chuyện này sau. Đồ ăn nguội cả rồi.

còn tâm trạng mà ăn ư? Cat sốc đến nỗi chẳng cầm nổi chiếc thìa mới mà người phục vụ vừa đặt xuống bàn, cứ nhìn chằm chằm vào đĩa đồ ăn chẳng rõ là thứ gì đó. Đầu óc treo ngược lên 9 tầng mây. Hôn nhân ư? Với Xeza sao? Ôi trời ơi.....

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz