ZingTruyen.Xyz

Phan Ung Hoa Hoc Giua Hai Chung Ta

Mặc dù mối quan hệ giữa Charnita và Damian đã trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết, nhưng sự thật là mỗi ngày trôi qua đều mang đến những thử thách mới. Đã hơn một tháng kể từ khi họ chính thức bắt đầu yêu nhau, nhưng cái cảm giác lo lắng, sự băn khoăn về tương lai vẫn không thôi ám ảnh tâm trí của Charnita. Cô không còn là cô gái mạnh mẽ, lạnh lùng trước đây nữa. Từ khi yêu Damian, mọi cảm xúc của cô dường như trở nên dễ bị tổn thương hơn.

Tối hôm đó, khi Charnita và Damian ngồi trên bậc thềm sân trường, giữa một không gian yên tĩnh, cô mới cảm nhận được sự thay đổi rõ rệt trong lòng mình. Cả hai không nói nhiều, chỉ lặng lẽ nhìn về phía trước. Ánh sáng mờ nhạt từ đèn sân trường chiếu lên khuôn mặt Damian, làm nổi bật vẻ thư thái nhưng cũng đầy suy tư của anh.

"Charnita," Damian lên tiếng sau một hồi im lặng, giọng anh trầm và nghiêm túc. "Cậu có nghĩ là chúng ta đã đi quá nhanh không?"

Charnita hơi giật mình, cô không ngờ Damian lại có câu hỏi như thế. Một phần trong cô hiểu rõ rằng anh đang lo lắng về tương lai của họ. Cô nhìn anh, cảm giác bối rối dâng lên, nhưng cũng có một chút lo sợ không rõ ràng.

"Ý cậu là sao?" Charnita hỏi lại, cố gắng giữ bình tĩnh.

"Ý tôi là... có thể chúng ta nên suy nghĩ kỹ hơn về những gì chúng ta đang làm." Damian lắc đầu nhẹ, như thể tự phủ nhận lời mình vừa nói. "Tôi chỉ không muốn làm tổn thương cậu, Charnita."

Charnita thở dài. "Damian, tớ hiểu những gì cậu muốn nói. Tớ cũng lo lắng mà. Nhưng chúng ta không thể cứ lo sợ mãi được. Nếu yêu nhau mà chỉ biết nghĩ đến chuyện tương lai không chắc chắn, thì chúng ta sẽ chẳng bao giờ bắt đầu được."

Damian quay mặt lại nhìn cô, ánh mắt anh đầy sự trăn trở. "Cậu nghĩ sao nếu mọi chuyện không như chúng ta tưởng? Nếu chúng ta không thể vượt qua được những khó khăn trong mối quan hệ này?"

Charnita cảm nhận được sự lo lắng trong từng lời nói của Damian. Cô hiểu, vì chính cô cũng không thể không nghĩ về những thử thách phía trước. Nhưng cô cũng biết, nếu cứ để sợ hãi điều không thể xảy ra chi phối, thì mối quan hệ này sẽ không thể tiếp tục. Cô cắn môi, rồi nhẹ nhàng trả lời:

"Chúng ta không thể đoán trước được tương lai, Damian. Nhưng chúng ta có thể chọn cách sống trong hiện tại. Mọi thứ đều có thể xảy ra, nhưng ít nhất chúng ta không hối hận vì đã thử."

Damian nhìn cô một lúc lâu, rồi nở một nụ cười nhẹ, có chút bất ngờ. "Cậu có lý đấy, Charnita." Anh im lặng một chút, sau đó tiếp tục. "Tôi sẽ cố gắng, nếu cậu cũng vậy."

Charnita cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của Damian. Cô mỉm cười nhẹ nhàng và gật đầu. "Chúng ta sẽ cùng cố gắng."

Đêm hôm đó, sau khi chia tay, Charnita không thể ngủ. Những lời nói của Damian cứ lặp đi lặp lại trong đầu cô. Cô biết rằng, mặc dù cả hai đều muốn ở bên nhau, nhưng họ cũng phải đối diện với những sự thay đổi không ngừng. Mọi người xung quanh, sự chú ý của bạn bè, thậm chí cả những áp lực học tập đều có thể khiến mọi thứ trở nên khó khăn hơn. Charnita thở dài, vươn người ra ngoài cửa sổ, nhìn những vì sao lấp lánh trên bầu trời tối đen.

Kể từ ngày họ yêu nhau, Charnita và Damian đều cảm nhận sự thay đổi rõ rệt trong chính bản thân mình. Damian không còn là cậu bạn nghịch ngợm, lầy lội như trước nữa. Anh đã trưởng thành hơn, suy nghĩ cẩn trọng hơn và bắt đầu quan tâm nhiều hơn đến cảm xúc của Charnita. Còn Charnita, cô cũng không còn là cô gái lạnh lùng, tự cao như trước kia. Tình yêu của Damian đã khiến cô phải mở lòng, phải đối diện với những cảm xúc chưa từng trải qua.

Khi Charnita trở lại trường sáng hôm sau, cô gặp Damian ở hành lang. Anh đứng đó, mỉm cười với cô, nhưng trong đôi mắt lại có chút gì đó sâu lắng mà Charnita không thể giải thích được.

"Chào Charnita," Damian nói, giọng anh vẫn nhẹ nhàng như mọi khi, nhưng có vẻ như anh đang chờ đợi điều gì đó.

Charnita không nói gì, chỉ mỉm cười đáp lại. Đối với cô, sự im lặng của Damian lúc này lại có một vẻ ấm áp rất riêng. Chỉ cần nhìn vào mắt anh, cô đã hiểu rằng cả hai sẽ cùng nhau vượt qua mọi thử thách, cùng nhau bước đi trên con đường này. Dù có khó khăn hay thử thách gì đi nữa, họ vẫn sẽ không từ bỏ nhau.

Ngày hôm đó, mọi chuyện diễn ra bình thường. Tuy nhiên, Charnita không thể phủ nhận cảm giác lo âu vẫn đang lẩn khuất trong lòng mình. Liệu cô và Damian có thể vượt qua được tất cả những trở ngại phía trước không? Cô biết rằng, chỉ có thời gian mới trả lời được câu hỏi đó.

Cả hai bước vào lớp học cùng nhau. Mặc dù không nói gì thêm, nhưng Charnita cảm nhận được sự kết nối mạnh mẽ giữa mình và Damian. Họ không cần phải nói ra tất cả, chỉ cần sự hiện diện của đối phương là đủ. Tình yêu này, dù có bao nhiêu thử thách, vẫn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của họ.  

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz