Phan Ung Hoa Hoc Giua Hai Chung Ta
Ngày hôm sau, Charnita vẫn không thể thoát khỏi cảm giác bất an khi nghĩ lại buổi hẹn hôm qua. Những ánh mắt, những câu nói nhẹ nhàng của Damian cứ lẩn quẩn trong tâm trí cô, khiến mọi thứ trở nên phức tạp hơn bao giờ hết. Cô không hiểu vì sao một buổi trò chuyện bình thường lại có thể khiến cô rối bời như vậy. Từ trước đến giờ, cô và Damian chỉ đơn giản là những người bạn, đôi khi còn là kẻ thù chí cốt, nhưng giờ đây... mọi thứ có vẻ đã thay đổi. Bước vào lớp học, cô cố gắng không nhìn về phía Damian, nhưng cái cách cậu ngồi đó, như thể đang chờ đợi điều gì đó từ cô, khiến Charnita không thể không cảm thấy có chút lạ lẫm. Dù cậu không nói gì, nhưng cái cách cậu không ngừng liếc mắt về phía cô khiến cô không thể dứt ra khỏi những suy nghĩ lẩn quẩn. "Chào buổi sáng, Koch!" Damian lên tiếng, nụ cười vẫn không thay đổi, nhưng lần này lại có cái gì đó tinh nghịch trong ánh mắt của cậu. Charnita chỉ khẽ gật đầu, không trả lời ngay lập tức. Cô không muốn bất kỳ ai nhận ra sự bối rối trong lòng mình. "Chào," cô đáp, rồi quay đi, ngồi xuống chỗ của mình. Cả lớp bắt đầu học, nhưng trong không khí đó, Charnita không thể không cảm nhận được sự căng thẳng mơ hồ giữa cô và Damian. Cậu vẫn giữ thói quen liếc nhìn cô mỗi khi có cơ hội, nhưng lần này, ánh mắt ấy không còn như trước, không còn đơn giản là sự chọc ghẹo hay những trò đùa vô hại nữa. Nó như thể đang nói lên điều gì đó sâu xa hơn. Giờ giải lao, Charnita quyết định ra ngoài hít thở không khí một chút. Cô cần một chút không gian để suy nghĩ. Nhưng khi vừa bước ra khỏi cửa, cô lại gặp Damian đứng đó, dựa vào tường, như thể đang đợi cô. "Cậu muốn đi đâu?" Damian hỏi, vẻ mặt thản nhiên, nhưng trong ánh mắt lại có một sự kiên định khiến Charnita không thể làm ngơ. "Đi đâu cũng được," Charnita trả lời, cố gắng tỏ ra bình thản. "Tôi chỉ cần ra ngoài thôi." "Thật sao?" Damian nhếch môi, đôi mắt lấp lánh sự tinh nghịch. "Vậy tôi đi cùng cậu nhé." Charnita không kịp từ chối, Damian đã bước tới và đứng bên cạnh cô. Cả hai không nói gì trong một lúc, chỉ lặng lẽ bước đi, từng bước chân vang lên trong không gian yên tĩnh. Charnita cảm thấy như mình đang đi vào một thế giới khác, nơi mọi thứ không còn như trước. Trong khi cô cố gắng giữ vững tâm lý của mình, Damian vẫn tiếp tục không ngừng tạo ra những cử chỉ lạ lẫm. Cậu không nói gì, nhưng ánh mắt và nụ cười của cậu cứ lẩn quẩn quanh cô, khiến Charnita không thể không nhận ra. Có cái gì đó thay đổi giữa họ, dù không ai nói ra. "Chúng ta đi đâu vậy?" Charnita cuối cùng cũng lên tiếng, phá vỡ sự im lặng giữa hai người. Damian liếc nhìn cô, vẫn giữ nụ cười nhẹ nhàng. "Đi đâu cũng được mà, Koch. Miễn là cậu không bỏ tôi lại một mình." Charnita không nói gì nữa, chỉ cười khẽ. Cô biết Damian đang đùa, nhưng trong lòng lại không khỏi băn khoăn. Có phải cậu đang thử điều gì đó, hay chỉ là một cách để làm cô bối rối? Cả hai dạo quanh khuôn viên trường trong một lúc. Không có gì đặc biệt xảy ra, chỉ là những cuộc trò chuyện ngắn ngủi, những câu nói vô hại, nhưng lại khiến Charnita cảm thấy có một sự gần gũi khác lạ. Mỗi lần Damian nhìn cô, ánh mắt của cậu như muốn nói điều gì đó, nhưng lại chưa bao giờ lên tiếng. Cô không thể không cảm nhận được sự thay đổi trong mối quan hệ này, dù cả hai vẫn chưa nói ra. Khi cả hai quay lại lớp, không khí giữa họ vẫn giữ nguyên như thế. Charnita cố gắng lấy lại sự bình tĩnh, nhưng ánh mắt của Damian lại cứ như một lời nhắc nhở, rằng cô không thể cứ mãi trốn tránh cảm giác này. Và rồi, điều gì đó bất ngờ xảy ra. Trong một lần tình cờ, khi Charnita quay lại nhìn Damian, cậu không hề vội vàng tránh đi, mà chỉ nhìn lại cô, đôi mắt như đang tìm kiếm một câu trả lời nào đó. Đó là khoảnh khắc cô nhận ra một điều rõ ràng: mọi thứ giữa cô và Damian không còn như trước nữa. Damian không nói gì, nhưng cả hai hiểu rằng mọi thứ đang thay đổi. Cảm giác mà cô muốn tránh né bấy lâu nay, giờ đây lại trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Mối quan hệ của họ không còn chỉ là những cuộc tranh cãi vô nghĩa hay những trò đùa nữa. Có lẽ, giờ là lúc để cả hai đối diện với những gì mình đang cảm nhận.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz