ZingTruyen.Xyz

[ Perthchimon] Hoa

oneshot

ZhuruoT

1.
Perth rất thích hoa. Vốn không phải vì bất cứ lí do gì cả, chỉ vì cậu thích chúng thôi. Những bông hoa sặc sỡ muôn màu được kể theo lời mẹ cậu nói, nhưng kì lạ thay, trong mắt cậu chúng lại luôn mang vẻ đen trắng xám xịt, có lẽ bởi vì vậy mà cậu lại rất thích những cánh hoa mang màu đen trong số chúng.

Perth đã từng hỏi mẹ trong một đêm trăng sáng, khi cậu và mẹ cùng nhau ngồi đan vòng hoa giữa đồng cỏ mênh mông rộng lớn

" Mẹ ơi, sao mẹ lại thấy hoa lại có nhiều màu đến vậy ạ?"

Câu hỏi của cậu vốn là câu hỏi tò mò được phát ra từ tâm hồn trẻ thơ của một đứa trẻ, bởi vậy nên có lẽ mẹ cậu cũng sẽ trả lời nó theo một cách trẻ con như mọi khi mà thôi, cậu đã nghĩ vậy đấy. Nhưng thay vì trả lời cậu, mẹ lại nói một câu không đầu không đuôi khiến Perth chẳng hiểu gì

" Bởi vì mẹ đã gặp bố con"

" Tại sao lúc gặp bố mẹ lại nhìn thấy hoa màu ạ?"

" Khi con gặp được người kia giống mẹ, con sẽ hiểu thôi"

Có lẽ bởi chính câu nói khó hiểu này của mẹ mà đến tận bây giờ, Perth vẫn luôn đau đáu trong lòng về đáp án của câu nói đó. Trong suốt 21 năm sống trên đời, cậu vẫn luôn chỉ một mực nhìn được một màu đen trắng, thứ đã trở thành màu sắc chủ đạo trong tủ đồ của cậu.. Perth cũng đã từng tự hỏi nhiều lần rằng, rốt cuộc người kia là ai? Nhưng có lẽ lúc đó cậu vẫn chưa đủ may mắn để gặp được anh.

2.
Perth rất thích đan hoa. Từ nhỏ khi đám trẻ trong xóm bận bịu với những trận đá bóng hay bắn bi bên những viên gạch lát trong sân nhà, thì cậu lại cùng mẹ ngồi trên cánh đồng lúa học đan những vòng hoa đơn sắc. Perth không thấy được thế giới rực rỡ mà mẹ nói, hay qua lời của những đứa trẻ trong làng, bởi vậy mà những viên bi trong mắt cậu luôn chỉ mang một màu ghi xám xịt, không thể phân biệt.

Mẹ cậu đã nói rằng, những người mang trong mình dòng máu của gia tộc cậu sẽ chỉ mấy độc một màu trắng đen, nếu gặp được người khiến cậu nhìn được những gam màu rực rỡ khác, thì cậu đã gặp đúng người rồi. Nhưng đó lại không phải điều may mắn gì cho cam, khi nếu cậu không thể tìm được người đó thì có lẽ cậu sẽ phải sống suốt đời với một thế giới đơn sắc không màu.

Có lẽ bởi vì vậy mà Perth luôn cố gắng tìm đến người đặc biệt kia, để có thể nhìn thấy một chút màu sắc của thế giới nhiệm màu ấy. Trong suốt những ngày đặc biệt của đời mình, sinh nhật cậu. Perth đã luôn ước rằng bản thân sẽ có thể tìm ra anh, nhưng hình như cậu cũng quên lời mẹ nói rằng nếu như màu sắc đã đến thì chúng vẫn có thể rời đi mà không theo chút luyến lưu nào.

3. Lần đầu tiên Perth nhìn thấy màu sắc, là khi cậu gặp được người con trai kia trong một lớp học nhỏ. Hình bóng cậu ấy đánh đàn hát giữa một phòng học vắng người, chỉ có gió đẩy những tấm rèm khiến ánh nắng ban mai phất phới chiếu vào khuôn mặt cậu ấy. Khung cảnh đã khiến Perth mang trong mình chút rung động đầu đời năm 18 tuổi.

Để rồi những ngày sau đó, Perth đã luôn cố gắng kề bên cậu ấy, học tập cách đánh đàn, hát hò để được ở cùng cậu. Lúc đấy Perth không hề nghĩ rằng đó là tình yêu mà chỉ đơn thuần là tình cảm bạn bè, cậu vốn cũng chỉ muốn được thấy những màu sắc đó xuất hiện nhiều hơn trong cuộc đời mình mà thôi.

Rồi người ấy rời đi. Mang theo những luyến lưu tuổi còn trẻ của Perth theo từng bước chân người con trai ấy rời xa. Thế giới của cậu lại lần nữa chìm vào gam màu trắng đen, có lẽ lúc đấy Perth cũng đã nhận ra rồi. Cậu và anh vốn là hai người đến từ hai thế giới khác nhau, không thể đi  chung một con đường, bởi vậy mà cậu lại đành giữ lấy cho mình một trái tim đầy rẫy vết thương và những lời yêu đã nát vụn mà sống tiếp. Có lẽ cậu không cần bất cứ màu sắc nào trong thế giới của cậu  cả, cậu mới không muốn phải trải qua sự đau khổ này lần nào nữa đâu. Cậu vốn thích cười mà?

4.
Trong những buổi chiều còn thơ bé, khi cậu cùng mẹ ngồi đan hoa trên cánh đồng, lấp ló đằng xa những cối xay gió nơi bên kia đồi. Tay cậu thoăn thoắt hái những bông hoa xám ghi một cách vô thức rồi đan chúng lại thành những vòng hoa tròn. Mẹ cậu đã từng hỏi rằng

" Perth à, sao con luôn đan những vòng hoa màu vàng vậy? Con thích chúng sao?"

Quả thực khi nghe câu hỏi của mẹ, Perth cũng có chút ngẩn người. Không phải vì cậu thích màu vàng hay không, mà là vì những bông hoa ấy luôn được cậu hái một cách bất kì, không theo trình tự nào. Cậu vốn thích màu đen mà.

" Con không biết con có thích chúng hay không nữa, chỉ là con vô tình hái được nên lấy thôi"

Câu nói ấy tưởng chừng như chỉ là vu vơ, nhưng đến bây giờ khi đã lớn thì Perth hiểu rồi. Có lẽ không phải vì cậu vô tình hái được chúng mà là bởi đó là gam màu mà cậu sẽ luôn hướng về sau này, vì anh cũng mang theo một sắc vàng tươi như thế. Ông trời từ khi cậu còn nhỏ vốn đã luôn dẫn dắt cậu đến với anh, người khiến trái tim cậu luôn đập mạnh mỗi khi nhớ về, khiến ánh mắt cậu bất giác hướng về khi anh ở bên. Ông trời đúng thật là đang trêu đùa trái tim của cậu mà

5.
Lần thứ hai cũng như lần cuối cùng cậu thấy được màu sắc là khi cậu gặp anh. Cậu gọi là lần cuối cùng không phải vì sau đó anh sẽ lại rời xa cậu, mà là vì cậu sẽ luôn được nhìn thấy màu sắc trong suốt khoảng đời còn lại của mình. Anh tựa như ánh mặt trời nhỏ vậy, luôn mang theo mình nụ cười ấm áp đầy nắng. Anh đáng yêu lắm, tuy lớn hơn cậu mà anh vẫn luôn trẻ con như thế này thôi. Anh và cậu vốn gặp nhau khi cậu đã 21 tuổi còn anh 22, là lúc cậu còn đang mang trong mình trái tim vỡ vụn đã được chắp vá bởi khoảng thời gian dài đằng đẵng của cuộc đời để bước vào một môi trường làm việc mới. Ông trời thật biết đùa làm sao, khi cậu lại học chung cùng bạn thân anh, còn là anh em chí cốt với một người bạn khác của anh. Ấy vậy mà đến tận bây giờ cậu và anh mới quen biết. Anh tên là Chimon, là một người con trai năng động và thân thiện, rất dễ hoà đồng. Anh là người đã dẫn cậu đến gần hơn với mọi người, luôn ở bên cạnh cậu mỗi khi cậu cô đơn, có lẽ vì vậy mà trái tim cậu cũng dần mở rộng hơn trước, trao lại cho anh ánh mắt dịu dàng cùng tình yêu thương của mình. Perth thích chimon nhiều lắm.

Công ty hình như cũng biết được tình cảm của cậu mà có ý để anh và cậu trở thành partner với nhau, vốn tưởng anh sẽ từ chối,  nhưng kì lạ thay khi nghe đến tên cậu thì anh lại lập tức đồng ý khiến trái tim cậu như đang xáo động vậy. Chẳng lẽ anh cũng thích cậu sao?

Và rồi dần dà, những cảm xúc tưởng chừng thoáng qua ấy của cậu lại trở thành một thứ tình cảm nồng cháy muốn dành cho anh, cậu mê lắm. Mê cách anh ngại ngùng mỗi khi bị cậu hôn, mê cách anh đỏ ửng tai trước những lời trêu đùa họ dành cho cậu và anh, hay cách anh luôn dịu dàng đối xử với cậu. Perth lỡ mê chimon mất rồi.

6.
Perth và Chimon yêu nhau rồi, đó là vào một buổi chiều nọ khi anh và cậu cùng nhau ra ngọn đồi hồi xưa mẹ và cậu hay cùng nhau đan vòng hoa. Perth lặng lẽ ngồi cạnh nhìn chimon hái những cánh hoa vàng dưới tán lá đang rung rinh trong gió. Chimon thích màu vàng nhiều lắm, bởi vậy mà trong những màu sắc yêu thích của Perth ngoài đen ra cũng đã có thêm chỗ trống cho màu vàng tươi. Perth hái từng bông hoa nhỏ đan thành chiếc vòng hoa, bây giờ cậu không còn hái bừa nữa, chỉ chọn đúng những bông hoa mang sắc vàng mà hái đan. Song, cậu khẽ quay sang phía anh, nói nhẹ

" P'Mon ơi, anh có thích hoa không?"

"Anh có, N'Perth hỏi anh làm gì đó? Định tặng hoa cho anh à?"

" Hoa thì em không có, nhưng em có một tình yêu say đắm và một vòng hoa dành tặng anh."

Nghe câu nói của Perth, Chimon liền ngơ ngác nhìn cậu. Bật cười khúc khích, anh quay sang hỏi lại

" Tặng anh vòng hoa thật à? N'Perth không đùa chứ?"

" ừm!"

"vậy nếu tặng anh vòng hoa rồi, vậy thì N'Perth có muốn làm người yêu anh không?"

"Nong muốn! Luôn muốn làm người yêu anh"

"thật sao? Không được lừa anh đâu đấy nhé"

"không lừa anh. Vậy anh có muốn em làm người yêu anh không P'Mon?"

"Được"

"Vậy anh cho phép em đội vòng hoa lên mái tóc anh nhé?"

"Ừm"

Khẽ đưa tay mình nâng chiếc vòng hoa đặt nhẹ xuống mái tóc anh. Chimon lúc này hiện lên trước mắt Perth thật đẹp làm sao. Những bông hoa vàng tươi như đang tô điểm cho từng ngũ quan hài hòa của anh, lại thêm nụ cười mỉm trên môi khiến Perth không tài nào có thể rời mắt. Vô thức, Perth bỗng nói nhỏ một câu khiến Chimon đỏ mặt ngại ngùng mà lấy tay che lại

"Anh... Anh đẹp quá.."

" Thằng nhóc này, chỉ được cái dẻo miệng thôi"

" Dẻo vậy mới xứng làm người yêu anh mà, anh yêu em nhé?"

" Ừm...yêu em"

__________________________

Update:7/7/2024
Word:1687

Không có Sailom, làm sao Kanghang xoay được

Không có Chimon, làm sao Perth xoay được

Không có PerthChimon, làm sao em xoay được👉👈

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz