Oneshot Thi Ngan Chuyen Tinh Ta Thi Dai
Mn thấy lý do có quá đáng khum? Chứ tui khum có bồ nên khum có bít 🤷♀️
Khum phải người Hải Phòng nhưng tui cũng không thích lòng vòng nhá =))))
Warning: Tà dăm
Ai chưa 18 thì click back, ai nghiêm túc cũng vậy....
Vui lòng thông cảm cho người tà dăm. Xin đừng phốt em, em cũng chỉ dăm một xíu thôi mà 🥹
Ê nhưng mà có từ thô tục, ai không thích click back hộ mình 🥹
Cửa nhà em Thắng vừa được mở ra thì đã có một bóng đen bay vào ôm em chặt cứng. Ôm phủ phê ba phút hơn thì anh Phong nhà ta cũng buông em ra để lấy lại nhịp thở. Ờ thì nói là ôm thế thôi chứ là ôm bằng lưỡi đấy, nên giờ đây em tôi đứng đó mà lấy hơi thở dốc. Phải nói là anh Phong nhà ta là siêu cơ hội, anh ấy mới được em gỡ phong ấn mà đã muốn bị phong ấn lại rồi, bó tay. Em Thắng đứng đó lấy hơi dăm ba phút thì lại vào việc ngay. Em nói nào là từ đông sang tây rồi lại từ Úc về Việt Nam. Ấy thế mà đã thắm thoát trôi qua gần 10p hơn thì em mới ngưng bài diss của mình. Tôi ấy là tôi phục em hộ anh Phong luôn, em Thắng nhà tôi cứ như là MCK ấy, em chả cần tune, em cân tất.
"Vâng vâng, em ôi. Anh biết anh sai rồi em ạ, anh làm gì chả sai. Em tên Thắng nhưng thật chất em là Vương ấy, Vương hậu lòng anh." "Ừ đấy, anh cứ khéo mõm cho lắm vào rồi ở đấy mà than sao em trẻ con thế. Anh làm như tao không biết cái văn của anh ấy.""Anh nào văn vở em ơi. Anh tệ văn nhưng anh vẫn nhất mà em. Anh là nhất ngôn cửu đỉnh, trọn đời bên em.""Ơ vãi, tao tưởng anh là văn nhất cái huyện này rồi. À mà thế thì anh có biết tao giận anh cái chi chi không?""Em thì giận anh vì cái story của nhỏ T ấy à. Thôi em ơi giận chi vì nó cảm ơn anh Phong khác, chứ anh Phong Lê nhà em thì chỉ để mình anh cảm ơn lúc em đánh vần thôi.""Ơ hay cái thằng top zăm này.""Anh zăm vì em thôi. À mà anh không muốn chúc em ngủ ngon vì anh muốn em thức ấy mà. Thế nào chưa kịp cất lời muốn qua đêm cùng em thì em lại quay lưng rồi giận anh, làm anh hoang mang quên mất.""Ơ vãi, anh ơi tao hồ đồ quá. Tao xin lỗi anh nhá.""Em này, anh tao gì nữa. Tối nay em kêu anh là chồng yêu nhá, hay em gọi anh là chú cũng được. Anh không ngại làm trâu già ngậm cỏ non đâu."Thanh âm trầm khàn bên tai vừa dứt thì cả người em Thắng bị "chồng" em bế đi mất. Tay em thì đập đập vào lưng anh, thoạt nhìn thì như hành hung nhưng qua mắt kẻ see tình như anh Phong thì là làm nũng đấy. Chân em Thắng cũng không yên nổi, chân em thì cứ cựa quậy giữa không trung không điểm tựa. Anh Phong thì vẫn vững lắm, dù em có cựa quậy cỡ mô thì anh tay anh vẫn giữ chặt mông em mà xoa và vẫn bế em hiên ngang về phía ban công. Anh muốn bế em về phía ban công cho nó có tí view hăm nóng tình cảm, anh còn đặt biệt sắm sửa cho em bộ đồ chơi ăn Tết ấy mà. Em thì tất nhiên không thể tặng bao gạo trước bụng rồi, nên anh muốn sắm sửa cho em ít quần áo để em mặc Tết, chứ nào Tết nhất lại tặng em que 2 vạch thì xui. Đồ anh Phong mua tặng em không đỏ như bao lì xì, không vàng như hoa mai, không đen như ván 12 rút được con tây mà càng không xanh như cái bánh chưng ngày Tết. Đồ anh mua cho em là một màu trắng trong, trắng trong màu trắng và trong trong suốt ấy. Điểm xuyến giữa một màu trắng ấy là phần ren được đính liền ở phía viền ngoài. Áo thì hai dây còn quần thì là lọt khe, phía sau em được đính kèm thêm một chiếc đuôi tròn tròn nhỏ xinh làm nổi bật lên phần mông cong tròn, trắng trẻo cùng với đôi chân thon dài, thẳng tắp. Chiếc áo hai dây em mặc làm lộ ra vòng eo nhỏ phẳng lì cùng với hai chiếc xương vai xanh cong vút, áo trắng viền ren làm lộ lên hai chiếc ti hồng nhô nhô phía trước của em, tô điểm cho em thêm phần quyến rũ.Em trong bộ quần áo anh mua thêm phần nổi bật, hớp luôn một nữa hồn anh. Nói là mua đồ Tết tặng em chứ thật ra là muốn em mặc cho riêng mình anh xem, riêng anh mới được ngắm nhìn dáng vẻ gợi tình này của em, riêng anh mới được làm em sướng. Khúc dạo đầu của anh là sự nâng niu, trân quý em người thương. Anh chỉ nhẹ nhàng đặt em lên đùi cùng ngồi trên chiếc sô pha lớn, anh cúi xuống bắt lấy môi em mà hôn. Từ hôn môi chuyển sang đuổi bắt trong khuôn miệng ướt đẫm nước bọt của cả hai. Lưỡi anh luồn vào môi em giữa nụ hôn nhẹ nhàng dạo đầu, tiến vào tách hai hàm răng trắng sáng của em để mà bắt lấy chiếc lưỡi đỏ mà em đang cất giấu. Lưỡi anh luồn lách qua từng kẻ răng bắt lấy lưỡi em trong khoang miệng, em lấy hơi thở dốc đuối sức giữa cuộc dạo chơi. Nụ hôn còn chưa kịp dứt, tay anh đã luồn xuống phía dưới bắt trọn lấy mông em trong lòng bàn tay. Em như cảm nhận được hơi nóng bốc lên vì tình nên cũng nhỏ giọng rên khẽ làm nước bọt tràn ra chảy xuống chiếc cổ thon dài và dần dần chảy dọc xuống cơ ngực phập phồng của em. Anh Phong không bỏ qua cơ hội ấy, nên vội vàng dời lưỡi từ môi em xuống những nơi nước bọt em chảy qua, liếm nhẹ và sạch sẽ, làm cho em cảm thấy thoải mái và thả lỏng hơn. "Nào em bé ngoan của anh. Em có biết hút thuốc không nào?" Vừa nói một tay anh vừa luồn tay vào tóc em xoa nhẹ mái đầu, tay còn lại thì lại xoa xoa mông em như sờ một món đồ chơi vô cùng quan trọng. "Dạ bé có ạ." "Thế giờ anh lấy ra cho em hút nhé." Nói một đoạn thì anh dừng lại, lấy tay xoa đầu em lúc nãy mà bắt lấy tay em đặt lên chỗ căng cứng dưới đũng quần... "Nào bé cảm nhận được không, cây thuốc của anh chỉ nwng vì em thôi. Em đừng dỗi anh nhé, nó buồn đấy vì thiếu em thì đôi bàn tay anh sao chăm sóc nó được hả? Nên bé chăm nó hộ anh nhé?"Em của Phong chưa kịp phản ứng thì anh của Thắng đã hạ mình nằm xuống sô pha, rồi để cho em ngồi ở trên mình. Em của Phong ngoan lắm, thấy anh cho ngồi như thế thì cũng hiểu ý, em nằm sắp xuống, úp mặt vào nơi ấy. Em dùng tay tháo dây nịt và nút quần hộ anh, còn riêng khóa kéo thì em dùng răng tuột xuống. Anh Phong thấy em ngoan như thế nên cũng phụ em kéo lớp quần jean bên ngoài của mình hộ em. Em hiểu ý nên dùng răng kéo lớp quần nhỏ xuống. "Cây thuốc" của anh Phong mới được giải phóng đã búng thẳng vào mặt em Thắng, nó vừa to vừa dài nên làm em hơi lo sợ vì chính bản thân em cũng đã nhiều lần kinh qua sức công phá của nó rồi.Nói thế thôi chứ em vẫn chuyên nghiệp, em nở một nụ cười nhìn anh rồi cúi xuống hôn lên đỉnh của nó một cái rồi nhẹ nhàng dùng lưới liếm lên, liếm xuống, liếm y hệt như em ăn kem, nhẹ nhàng và thoải mái. Rồi em liếm nhẹ phía trên thì liếm mạnh xuống phía dưới, em Thắng mạnh dạn đưa "cây thuốc" của anh Phong vào khoan miệng của em mà nút nhẹ làm anh phát ra những tiếng rên rỉ đầu tiên. Nhưng mà hàng của anh to quá, em còn nhỏ em kham không nổi nên em cũng hơi chần chừ, thấy thế anh đưa tay lên đầu em, luồn vào tóc em, nhấn đầu em xuống sâu vào, một cách mạnh bạo và thô ráp vì anh ấy đang tận hưởng cuộc chơi, một cuộc chơi đầy hoang dâm và sung sướng.Sau một hồi để em ngậm nhắm no say, anh Phong bật dậy nắm lấy hai vai em Thắng, đảo khách thành chủ. Từ trên cao nhìn xuống, em vẫn thở dốc nằm đó trong bộ đồ cosplay anh mua cho nhưng nét mặt của em giờ đây ửng hồng vì hoang ái. Chưa để em lấy lại được nhịp thở, Nhã Phong từ trên cao nhào xuống, dùng răng xé đi lớp áo mỏng tanh trên người em làm lộ ra bờ ngực trần rắn rỏi cùng với hai đầu vú đỏ hồng chào đón anh đến hút lấy. Không cưỡng lại được với mỹ nam dưới thân, Nhã Phong cúi đầu bú một bên vú của em, bên kia anh cũng không để nó cô đơn mà dùng tay xoa đều nó. Người dưới thân hòa vào cuộc chơi nên cũng rên rỉ đôi câu, thì thào không thành tiếng, Phong biết rõ điểm nhạy cảm của người anh yêu nên cũng vì thế mà tự tin tiến công. Anh một tay xoa, một miệng bú làm nhũ hoa của em đỏ lên ngày một nhiều và tiếng rên vì tình của em ngày một to hơn, mặt em giờ đây cũng đỏ lên vì thở dốc.Chăm sóc nhũ hoa cũng đã lâu nên thành ra cũng có một vật đang dỗi. Nó cứ thế mà dựng thẳng lên cà vào bụng anh Phong, thế là anh biết cũng có một thứ đang dỗi rồi. Anh cũng hiểu ý không để nó đợi lâu, anh cúi xuống thấp hơn, hạ miệng vào chiếc quần lọt khe ren của em mà hôn rồi dùng răng kéo quần xuống giải phóng cho cậu nhỏ của em người thương. Cậu nhỏ vừa được tiếp xúc với không khí bên ngoài chưa bao lâu thì đã bị một luồng hơi ấm nóng phả đến rồi lại bị bao vây bởi khoan miệng của người phía trên. Chủ nhân của cậu em được chăm như thế cũng vui nên em cũng rên vài tiếng đáp trả. Chưa bao lâu thì một đợt bính tăng đầu tiên đã diễn ra. Người hứng trọn là anh Phong, được quà Tết hẳn một miệng đầy kem vani nóng. Cậu em của em Thắng dường như rất biết hưởng thụ cuộc chơi này. Em ấy bắn thêm ba bốn lần nữa thì anh Phong mới chịu buông vì ngày mai là ngày quan trọng nên anh Phong cũng không muốn làm gì nhiều nên định dẫn em vào phòng tắm rửa. Ấy thế mà mông chưa kịp nhắc đã bị em kéo lại, đánh dấu vào cổ anh một dấu hôn đỏ chói. Anh thấy thế cũng không chịu thua, anh vội lật người em lại. Đặt lên tấm lưng trắng noãn nuột nà của em muôn vàn dấu hôn. Lướt từ lưng xuống mông em, rồi lại luồn chiếc lưỡi thon dài vào bên trong khe hẹp, liếm vào sâu bên trong, vùi mặt vào hít hà mùi hương em. Như chưa thỏa được con quỷ bên trong mình, Nhã Phong dùng tay luồn vào khe mông em, một ngón rồi lại hai ngón, nghe tiếng rên em ngày một to hơn làm anh ngày một nwng hơn. Càng làm càng hăng, anh không nhét thêm một ngón tay nào vào nữa mà rút ra toàn bộ, đút mạnh hạ bộ của mình vào trong em cảm nhận hơi ấm. Phía trước em hơi trống nên anh lật em lại, một tay nắm lấy cậu em mà sục, một tay còn lại chăm một bên vú, bên còn lại thì đưa vào miệng liếm nhẹ, hạ bộ anh vẫn giữ nguyên trong em chưa được động. Miệng em rên tên anh đến đây cũng đã hơn chục lần cũng đã dần khàn nhưng lại không dừng được vì anh bắt đầu động vật dưới thân. Tay anh vẫn sục cậu em của em Thắng theo từng nhịp ra vào bên dưới để em bắn ra một lần rồi lại hai nhưng anh vẫn chưa bắn vào trong em. Chỉ khi thời gian điểm 12h, Lọ Lem về nhà thì anh Phong mới bắn một dòng tinh đặc sệt vào bên trong em, thỏa mãn dục vọng của cả hai. Đêm giao thừa trôi qua, người người nhà nhà lên sòng, lên chùa ấy thế mà có một anh vẫn miệt mài ra vào và một anh miệt mài rên rỉ. Anh Phong là muốn em ngắm pháo hoa sáng rực bầu trời giữa lúc anh bắn vào phía bên trong. Anh đây là muốn em rên vì anh thay vì thốt lên vì màn pháo hoa rực rỡ. Thay vì cho em nhảy After like thì anh để em cỡi trên anh theo từng nhịp thở, nhịp ra vào. Màn pháo hoa đêm nay rực sáng trên trời cao, còn riêng anh Phong và em Thắng thì vui sướng trên đỉnh màn dạo chơi của riêng hai người. Hai vùng trời hai thái cực nhưng cả triệu người vui... Đúng là ông bà ta luôn đúng: "Đầu giường cãi nhau cuối giường hòa"Ngày mùng 1 Tết, bạn bè của cả hai không thấy Phú Thắng đâu nhưng hỏi anh Phong thì biết em không khỏe. Ba mẹ em Thắng gọi chúc Tết cũng chỉ thấy mỗi mặt em, áo dài em sắm vẫn chưa được mặc mà đã phải nằm một chỗ vì vận động quá nhiềuA few moment later
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz