Ojamajo Doremi Ln Vietsub
Khoảng một tuần sau cuộc trò chuyện đó, Momo-chan đột nhiên nói với chúng tôi rằng cậu ấy sẽ đến Thượng Hải."Mama sẽ là nhiếp ảnh gia cho quyển tạp chí tiếp theo của Onpu-chan. Ah, xin hãy giữ bí mật" cô thì thầm với một ngón tay đặt lên môi.Chúng tôi hiểu, Momo-chan. Onpu-chan có thể là bạn thân nhất của chúng tôi, nhưng cậu ấy cũng là một diễn viên. Nói tóm lại, chúng tôi sẽ làm phần việc của mình và không rò rỉ bất cứ điều gì cho công chúng.Mẹ của Momo-chan là một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, thường xuyên đi lại giữa Nhật Bản và Thượng Hải. Momo-chan chia sẻ rằng đôi khi mẹ cũng tìm các địa điểm chụp ảnh nổi tiếng tại một số danh lam thắng cảnh của Thượng Hải."Mẹ muốn tớ cùng đến nơi của mẹ ở Tô Châu để chụp ảnh cho Onpu-chan," Momo-chan giải thích.Sau buổi diễn kéo dài ba tuần, Onpu-chan trở thành con cưng của giới truyền thông, tham dự các cuộc phỏng vấn và chụp ảnh tạp chí mỗi ngày. Kết quả là, cậu ấy còn không có thời gian để đến thăm MAHO-do. Tất cả chúng tôi đều giữ liên lạc qua nhắn tin, trò chuyện về những thứ thông thường, nhưng bằng cách nào đó tôi đã cảm thấy một chút khó chịu.Vì vậy, mặc dù việc Momo-chan đi cùng bố mẹ đến Thượng Hải là điều bình thường, nhưng mẹ của Momo-chan thực sự rất chu đáo khi nghĩ về Onpu-chan và mời Momo-chan đi cùng để bầu bạn."Momo-chan, nếu Onpu-chan gặp rắc rối, hãy gọi về cho bọn tớ biết đó" Hazuki-chan lo lắng."Dù gì thì bọn tớ cũng sẽ cố hết sức để giúp, ngay cả khi không ở đó," Ai-chan nói thêm."Xin hãy trông chừng Onpu-chan, Momo-chan!" Tôi đã nói."Vâng, chắc chắn rồi. Tớ cũng rất mong được thử kẹo truyền thống của Trung Quốc, và hy vọng Onpu-chan cũng có thể tham gia cùng. Đảm bảo có tở ở bên thì cậu ấy sẽ luôn tràn đầy năng lượng!" Momo-chan trả lời.Thật nhẹ nhõm khi tất cả chúng tôi đều cảm thấy như vậy.~~~~~Đó là một chuyến đi ngắn, kéo dài ba ngày hai đêm, nhưng có vẻ như cả Momo-chan và Onpu-chan đều có một khoảng thời gian tuyệt vời."Nhưng như thế vẫn chưa đủ. Tớ thậm chí còn chưa thử tất cả đồ ngọt nữa mà. Ước gì bọn tớ có nhiều thời gian hơn. Ah, đặc biệt là khi qua đó, tớ còn kết bạn với một người ở Tô Châu nữa đó" Momo-chan phàn nàn.Chúng tôi đang trên đường đến trường cùng nhau.Tôi biết điều đó; Kẹo vẫn là ưu tiên hàng đầu của Momo-chan. Tôi hiểu rằng đồ ngọt là niềm đam mê, nhưng đôi khi trông cậu ấy thực sự là một kẻ háu ăn."Ồ, cậu luôn có thể đi lần nữa mà" tôi đảm bảo. Tôi tự hỏi liệu cậu ấy có cảm thấy cô đơn không vì cả bố mẹ đều quyết định ở lại Thượng Hải một thời gian.Onpu-chan bay trở lại một ngày sau Momo-chan, và cậu ấy đã gửi tin nhắn ngay khi hạ cánh. Cô ấy cảm ơn Momo-chan vì đã ở đó, vì mẹ của Momo-chan đã giữ kín bí mật rằng có Momo-chan đi cùng. Nên khi thấy Momo-chan ở Thượng Hải, cậu thực sự rất bất ngờ và vui mừng.~~~~~Ngày hôm sau, chúng tôi nhận được email từ Onpu-chan."À! Có một email từ Onpu-chan," tôi thông báo, tập hợp Majorika và Lala lại."Ồ, cái này không có khi tớ kiểm tra sáng nay. Doremi, mở nó ra và xem đi" Lala thúc giục."Khoan đã, nếu con bé nhắn vào lúc này thì có lẽ đây là tin nhắn cho mọi người, nên hãy đợi cho tới khi mọi người tới đầy đủ đi ", Majorika gợi ý."Vậy con sẽ đi pha ít trà", Lala nói. Sau đó, cô vào bếp đếm cốc và đun nóng một ít nước trong ấm.~~~~~Khi tất cả chúng tôi tụ tập, tôi mở e-mail, và đây là tin nhắn trong đó."Tớ thực sự rất sốc khi thấy Momo-chan ở Thượng Hải. Nhờ cậu ấy mà tớ mới cảm thấy thoải mái trong suốt chuyến đi. Cảm ơn cậu. Dù sao thì tớ cũng mới quay lại Nhật Bản. Nhờ bố của Momo-chan mà tớ mới kết được thêm một người bạn mới, Mo Li-san. Mo Li-san là một thợ may rất giỏi, cũng rất giỏi thêu dệt nữa. Đồ ăn ở Thượng Hải cũng rất ngon. Ước gì tớ được đến đó một lần nữa. Nhưng nhờ Momo-chan, mà giờ tớ bị bội thực đồ ngọt luôn rồi, giờ tớ phải nỗ lực giảm cân, nên nếu mọi người thấy những bức ảnh của tớ ở Tô Châu mà có mũm mỉm quá thì tất cả đều tại Momo-chan đấy..."~~~~~"... Nhưng mà... Momo-chan, tớ thực sự rất vui khi thấy cậu ở đó" tôi nói sau khi đọc e-mail cho mọi người tập trung tại MAHO-do.Tôi chắc chắn rằng mọi người đều lo lắng sau khi nghe Momo-chan kể lại chuyến đi, nhưng có vẻ như không cần phải lo lắng nữa rồi."Để tớ xem ảnh nào. Hể, trông cậu ấy không hề mũm mĩm chút nào, còn cô gái bên cạnh cũng gầy quá" Ai-chan nhận xét khi mở hình ảnh đính kèm trong e-mail."Cậu ấy không dễ mũm mĩm như vậy đâu, và vâng, đó là Mo Li-chan. Cậu ấy rất cao và gầy, và rất xinh đẹp-," Momo-chan nói."Cậu nói đúng. Trông cậu ấy như người mẫu vậy" Hazuki-chan nói thêm khi nhìn vào bức ảnh.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz