Chương 2
Thế giới này thật không chân thật Run rẩy khoé miệng ngơ ngác nhìn nam nhân đang ôm chính mình, không chính xác là nửa yêu, Seimei có loại xúc động muốn lật bàn (ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻ Đây nhất định là báo ứng đi, vì hắn lúc trước làm thủ tịch Âm dương sư trong cung đình giết nhiều yêu quái như vậy,nên hiện tại chuyển sang kiếp khác cư nhiên chuyển thành con của nửa yêu cùng nhân loại? Còn mang theo cả kí ức chuyển sang kiếp khác. Yêu quái gia tộc xuất hiện Âm dương sư?!! Nội tâm tiểu nhân đấm tường, Seimei nhìn ôm chính mình nam nhân cười xoa đầu nữ nhân, tóc nâu nữ nhân mặt đỏ nhìn nam nhân,sau đó hai người càng ngày càng gần, Seimei sắc mặt càng ngày càng kém. Uy uy, hắn còn ở nam nhân trong lòng ngực. Nhìn hai khuôn mặt phía trên càng ngày càng gần, Seimei lần đầu hắn có thể sử dụng kĩ năng - khóc lớn. Tuy rằng có chút mất mặt nhưng so với bị nghẹn chết thì vẫn hơn, khụ khụ..... Hai người phía trên nhanh chóng tách ra, trên mặt hai người đều có chút đỏ ửng, nam nhân ảo não gãi đầu, có chút bất đắc dĩ nhìn tiểu gia hỏa trong tay,sau đó mở miệng" Wakana.....ngạch......" Nhìn trống không trên tay, nam nhân ngây ra một lúc, sau đó nhìn về phía cửa sổ, quả nhiên nhìn thấy cái kia thực già nhưng không đứng đắn lão nhân....." Ông già!!" " Không cần kêu lớn tiếng như vậy, ta đều nghe rõ." Không thèm để ý phất phất tay, Rihyon nhìn trong lồng ngực tiểu gia hỏa, một đôi to màu đen đôi mắt nhìn chính mình,nho nhỏ khuôn mặt, ha hả, thật đúng là chọc người yêu thương tiểu gia hỏa, màu đen đầu tóc cực kỳ giống Rihan, mặt cũng có điểm giống đâu, nho nhỏ thân thể, ai da, mới sinh hài tử chính là đáng yêu a, đáng tiếc Rikuo lên 3 tuổi sau liền càng ngày càng không đáng yêu.
Kết quả như thế nào hắn thật không dám nghĩ đến. Hiện tại gia đình thật ấm áp, phụ thân Rihan yêu thương hắn, mẫu thân cũng luôn ôn nhu giúp hắn ăn cơm, ca ca tuy thực thích đùa dai thích khi dễ hắn, nhưng là đối với hắn thực tốt, này hết thảy đều là điều hắn từ trước tới giờ chưa được trải qua, nhiều lúc quên mất việc mình đã nhiều tuổi rồi, chỉ là đam chìm ở đây cũng là một loại hạnh phúc.Phụ thân thực yêu mẫu thân, mỗi lần nhìn mẫu thân ánh mắt đều làm hắn đỏ mặt, nhớ đến chính mình cùng Wakana (đây là thê tử của Seimei nhà không nên hiểu nhầm) cũng là như vậy yêu nhau... khụ khụ,quay lại vấn đề, vì cái gì chính mình sẽ nghĩ đến chính mình thê tử, chẳng lẽ vì nhìn đến hai người đang thân mật tiếp xúc dẫn đến ảnh hưởng sao? Nhìn đến hai người hôn nhau đến gắn bó keo sơn, nho nhỏ tóc đen thiếu niên chỉ mím môi, nhìn thoáng qua phía sau xem náo nhiệt các yêu quái, liền thong thả ung dung mở miệng. " Phụ thân, phòng ở bên kia, với lại...sáng sớm không phải là thời gian động dục, còn thỉnh đi bên kia, cảm ơn." Một câu khiến cho đôi uyên ương giật mình tách ra, Wakana nhìn phía sau vô số tiểu yêu quái, mặt đỏ như trái táo chạy về phía phòng của mình, Rihan run rẩy khoé miệng nhìn về nho nhỏ tinh xảo tóc đen hài tử,".......Seimei, con ngày càng ác liệt" " A, đa tạ phụ thân đã khích lệ, suy cho cùng thì ta cũng mang trong mình 'dòng máu của ngài' không phải sao?"
Không cần cho ta cố ý nhấn mạnh trọng điểm, hỗn đản!!!! Thật vất vả mới có thể cùng Wakana một chỗ a, tiểu tử thối, lúc trước sinh ra ngươi là một quyết định sai lầm, Rihan khóc không ra nước mắt, Seimei cười ác liệt Tuy rằng mỗi lần nhìn đến phụ thân cùng mẫu thân tương thân tương ái cũng tốt, nhưng mỗi lần nhìn đến mẫu thân mệt mỏi làm hắn có chút không thoải mái, cho nên phụ thân người cũng nên kiềm chế chút đi. Hơn nữa, luôn có một dự cảm bất an, là do ta ảo giác sao? Tối hôm qua, làm đến mộng không tốt chút nào, như vậy, Onmyoji mộng là dự đoán trước tương lai, làm một cái nửa yêu nửa Onmyoji liệu có tin tưởng được không? Máu đỏ tượng trưng cho tử vong, tóc đen thiếu nữ mỉm cười quyến rũ. Không có khả năng đi, nói như thế nào thì phụ thân là cường đại nửa yêu đâu, sẽ không có khả năng bị giết chết đi. Trong lòng bất an chậm rãi lớn dần, Seimei nắm chặt vạt áo của Rihan " Ân? Seimei?!" " Phụ thân... người.... sẽ không rời đi chứ?"" Haha, có Seimei đáng yêu như vậy đang đợi ta, ta có thể nào rời đi đâu? Yên tâm đi." Bế Seimei lên, Rihan cười xán lạn," Lại nói Seimei cho xem qua Bách quỷ dạ hành đi, có tham gia thử không?" " Hảo." Gật đầu, ngoan ngoãn ngồi ở trong khuỷu tay của Rihan, hắn sẽ không nói cho Rihan biết nhiều kiến thức về Bách quỷ dạ hành, hiện tại có thể ở cùng phụ thân nhiều thêm một giây hắn cũng nguyện ý, như vậy có giảm bớt được bất an trong lòng. Phụ thân.... người ngàn vạn lần đừng xảy ra việc gì.
Kết quả như thế nào hắn thật không dám nghĩ đến. Hiện tại gia đình thật ấm áp, phụ thân Rihan yêu thương hắn, mẫu thân cũng luôn ôn nhu giúp hắn ăn cơm, ca ca tuy thực thích đùa dai thích khi dễ hắn, nhưng là đối với hắn thực tốt, này hết thảy đều là điều hắn từ trước tới giờ chưa được trải qua, nhiều lúc quên mất việc mình đã nhiều tuổi rồi, chỉ là đam chìm ở đây cũng là một loại hạnh phúc.Phụ thân thực yêu mẫu thân, mỗi lần nhìn mẫu thân ánh mắt đều làm hắn đỏ mặt, nhớ đến chính mình cùng Wakana (đây là thê tử của Seimei nhà không nên hiểu nhầm) cũng là như vậy yêu nhau... khụ khụ,quay lại vấn đề, vì cái gì chính mình sẽ nghĩ đến chính mình thê tử, chẳng lẽ vì nhìn đến hai người đang thân mật tiếp xúc dẫn đến ảnh hưởng sao? Nhìn đến hai người hôn nhau đến gắn bó keo sơn, nho nhỏ tóc đen thiếu niên chỉ mím môi, nhìn thoáng qua phía sau xem náo nhiệt các yêu quái, liền thong thả ung dung mở miệng. " Phụ thân, phòng ở bên kia, với lại...sáng sớm không phải là thời gian động dục, còn thỉnh đi bên kia, cảm ơn." Một câu khiến cho đôi uyên ương giật mình tách ra, Wakana nhìn phía sau vô số tiểu yêu quái, mặt đỏ như trái táo chạy về phía phòng của mình, Rihan run rẩy khoé miệng nhìn về nho nhỏ tinh xảo tóc đen hài tử,".......Seimei, con ngày càng ác liệt" " A, đa tạ phụ thân đã khích lệ, suy cho cùng thì ta cũng mang trong mình 'dòng máu của ngài' không phải sao?"
Không cần cho ta cố ý nhấn mạnh trọng điểm, hỗn đản!!!! Thật vất vả mới có thể cùng Wakana một chỗ a, tiểu tử thối, lúc trước sinh ra ngươi là một quyết định sai lầm, Rihan khóc không ra nước mắt, Seimei cười ác liệt Tuy rằng mỗi lần nhìn đến phụ thân cùng mẫu thân tương thân tương ái cũng tốt, nhưng mỗi lần nhìn đến mẫu thân mệt mỏi làm hắn có chút không thoải mái, cho nên phụ thân người cũng nên kiềm chế chút đi. Hơn nữa, luôn có một dự cảm bất an, là do ta ảo giác sao? Tối hôm qua, làm đến mộng không tốt chút nào, như vậy, Onmyoji mộng là dự đoán trước tương lai, làm một cái nửa yêu nửa Onmyoji liệu có tin tưởng được không? Máu đỏ tượng trưng cho tử vong, tóc đen thiếu nữ mỉm cười quyến rũ. Không có khả năng đi, nói như thế nào thì phụ thân là cường đại nửa yêu đâu, sẽ không có khả năng bị giết chết đi. Trong lòng bất an chậm rãi lớn dần, Seimei nắm chặt vạt áo của Rihan " Ân? Seimei?!" " Phụ thân... người.... sẽ không rời đi chứ?"" Haha, có Seimei đáng yêu như vậy đang đợi ta, ta có thể nào rời đi đâu? Yên tâm đi." Bế Seimei lên, Rihan cười xán lạn," Lại nói Seimei cho xem qua Bách quỷ dạ hành đi, có tham gia thử không?" " Hảo." Gật đầu, ngoan ngoãn ngồi ở trong khuỷu tay của Rihan, hắn sẽ không nói cho Rihan biết nhiều kiến thức về Bách quỷ dạ hành, hiện tại có thể ở cùng phụ thân nhiều thêm một giây hắn cũng nguyện ý, như vậy có giảm bớt được bất an trong lòng. Phụ thân.... người ngàn vạn lần đừng xảy ra việc gì.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz