ZingTruyen.Xyz

Nurarihyon Onmyoji Bi Kich

  Thế giới này thật không chân thật

  Run rẩy khoé miệng ngơ ngác nhìn nam nhân đang ôm chính mình, không chính xác là nửa yêu, Seimei có loại xúc động muốn lật bàn (ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻

  Đây nhất định là báo ứng đi, vì hắn lúc trước làm thủ tịch Âm dương sư trong cung đình giết nhiều yêu quái như vậy,nên hiện tại chuyển sang kiếp khác cư nhiên chuyển thành con của nửa yêu cùng nhân loại? Còn mang theo cả kí ức chuyển sang kiếp khác.

  Yêu quái gia tộc xuất hiện Âm dương sư?!!

  Nội tâm tiểu nhân đấm tường, Seimei nhìn ôm chính mình nam nhân cười xoa đầu nữ nhân, tóc nâu nữ nhân mặt đỏ nhìn nam nhân,sau đó hai người càng ngày càng gần, Seimei sắc mặt càng ngày càng kém.

  Uy uy, hắn còn ở nam nhân trong lòng ngực.

  Nhìn hai khuôn mặt phía trên càng ngày càng gần, Seimei lần đầu hắn có thể sử dụng kĩ năng - khóc lớn.

  Tuy rằng có chút mất mặt nhưng so với bị nghẹn chết thì vẫn hơn, khụ khụ.....

  Hai người phía trên nhanh chóng tách ra, trên mặt hai người đều có chút đỏ ửng, nam nhân ảo não gãi đầu, có chút bất đắc dĩ nhìn tiểu gia hỏa trong tay,sau đó mở miệng" Wakana.....ngạch......"

  Nhìn trống không trên tay, nam nhân ngây ra một lúc, sau đó nhìn về phía cửa sổ, quả nhiên nhìn thấy cái kia thực già nhưng không đứng đắn lão nhân....." Ông già!!"

  " Không cần kêu lớn tiếng như vậy, ta đều nghe rõ."

  Không thèm để ý phất phất tay, Rihyon nhìn trong lồng ngực tiểu gia hỏa, một đôi to màu đen đôi mắt nhìn chính mình,nho nhỏ khuôn mặt, ha hả, thật đúng là chọc người yêu thương tiểu gia hỏa, màu đen đầu tóc cực kỳ giống Rihan, mặt cũng có điểm giống đâu, nho nhỏ thân thể, ai da, mới sinh hài tử chính là đáng yêu a, đáng tiếc Rikuo lên 3 tuổi sau liền càng ngày càng không đáng yêu.

(Đây là Seimei còn bé nha, lấy trích dẫn từ Rihan còn bé)

  Dùng ngón tay chọc nộn hài tử khuôn mặt, Rihyon nhớ tới chính mình yêu nhất cái tẩu, đều bồi hắn lâu như vậy, chính là bị Rikuo bẻ gãy.

  Trên mặt biểu tình càng thêm ai oán, Rihyon né tránh Rihan duỗi tới cánh tay," Tiểu tử, muốn từ trong tay ta đoạt đồ vật ngươi còn non lắm".

  Thân thể tựa như sương khói giống nhau tản ra, mỗ bất lương trưởng bối cười đến xán lạn," Ngươi vẫn là hảo hảo bồi Wakana đi, hài tử ta mang đi."

  " Hỗn đản lão cha!!"

  Nỗ lực bắt lại chỉ bắt được không khí, nhìn Rihyon ôm hài tử rời đi, Rihan thở dài một hơi, trên giường Wakana cười khẽ," Thôi bỏ đi, Rihan, hài tử ở nhà thực ăn toàn."

  " Ta biết, chỉ là hài tử quá nhỏ, bọn họ đi gặp đám kia sẽ dọa đến hắn."

  " Bà ba hắn biết làm như thế nào mà."

  " Chính là ta còn ôm không đủ mà vì cái gì mà muốn cho đám kia ôm!!!"

  " Phốc, Rihan, ngươi sinh khí vì cái này sao."

  Che miệng cười khẽ, Rihan mặt đỏ quay đầu nhìn thê tử của mình," Wakana..."

  " Ân?"

  " Không có người quấy rầy, chúng ta... có thể tiếp tục sao?"

  Đỏ ửng khuôn mặt, Wakana không dám nhìn vào đôi mắt tràn đầy cực nóng nam nhân, chỉ ngượng ngùng gật đầu, nam nhân đôi mắt tỏa sáng, gấp đến không chờ nổi mà hôn lên môi nữ nhân.

  Cả phòng tràn đầy hơi thở ngọt ngào, mà bên này, bị Rihyon ôm đi Seimei buồn bực bị một đám yêu quái ôm, đương nhiên đây là Rihyon bày mưu đặt kế, vốn dĩ Nurarihyon đều là đơn đại độc truyền, lần này cư nhiên xuất hiện hai thiếu chủ, hắn cao hứng mà ôm tôn tử nhỏ nhất ra cho bọn hắn mà khỏe.

  Màu đen đầu tóc, trừng đôi mắt màu tím, không khóc cũng không nháo chỉ nhìn chằm chằm bọn hắn nhìn tới nhìn lui, thực sự được không ít người thích, Yuki-Onna cười ôm hài tử trong lòng, ngón tay chạm vào mặt Seimei," Đại thống lĩnh, thiếu chủ thật ngoan ngoãn."

  " A, đại khái là không sợ đi".

  Cười tiếp nhận thân thể đã cứng đờ hài tử sau một vòng bị Chúng yêu ôm," Hắc hắc, Rihan ngu ngốc kia vẫn chưa cấp hài tử đặt tên đâu, các ngươi giúp hắn tìm lấy một cái tên đi".

  " Cấp thiếu chủ... Lấy tên?"

  Chúng yêu ăn tĩnh xuống dưới, nhìn về phía chủ toạ lão nhân, nhằm xác định hắn có đang nói đùa không, phía dưới lập tức ầm ĩ lên, chủ toạ lão nhân nhìn phía dưới hỗn loạn mỉm cười gật đầu, tựa hồ vừa lòng với những gì xảy ra, một bên Kubinashi nhìn phía dưới hỗn loạn mà buồn bực đỡ chán, sau đó đầu liền " Bang" một tiếng rơi xuống đất.

  Ngạch, hôm nay đã quên đặt đầu ở phiêu trên mặt

  Mơ hồ nghĩ, Kubinashi chậm rãi chỉ huy thân thể của mình nhặt đầu lên, chỉ là còn chưa rơi xuống trên vai, liền "Bang" một tiếng quăng ngã, ở trong tầm mắt, xuất hiện quần áo quên thuộc.

  Ngao ô, Rikuo sama, nói bao nhiêu lần rồi thân thể ta không phải bàn đạp, vì cái gì người lên thích dẫm lên đầu ta a a a!!!

  Kubinashi khóc không ra nước mắt, mà Rikuo mượn Kubinashi đầu nhảy ở trên không trung xoay vòng một cái, dừng trước mặt Rihyon,"Gia gia, nghe nói ta có đệ đệ?!"

Màu nâu to tròn đôi mắt chớp chớp, một chút cũng không rời mắt khỏi hài tử trong lòng Rihyon, Rihyon cười giảo hoạt, đem trong lòng hài tử hướng đến Rikuo

  A!?

  Trong ánh mắt màu nâu hiện lên tia khó hiểu, mỗ gia gia cười ác liệt, Seimei có dự cảm không tốt.

  " Rikuo không nghĩ muốn ôm một chút sao?"

  " Tưởng!" Màu nâu mắt to đột nhiên lóe sáng, sau đó gấp không chờ nổi mà nhận lấy Seimei, thô lỗ ôm không thoải mái làm Seimei nhíu mày, vài lần chân tay vụng về mạnh mẽ lay động xém chút nữa làm Seimei rơi xuống, sau nhiều lần trắc trở, không chịu nổi Seimei liền oa oa khóc lớn, chọc đến Rikuo chân tay luống cuống, chỉ có thể ngốc tại chỗ, Yuki-Onna thở dài đem Seimei từ trong lòng Rikuo ôm đi, nhìn cười đến thật thoải mái đại thống lĩnh thật bất đắc dĩ.

  Đại thống lĩnh thật sự là đùa quá trớn, đem thiếu chủ vừa mới sinh ra lộng khóc mới được, thật đúng là ác liệt a.

  Bất quá tiểu thiếu chủ khóc cũng thật hảo chơi, làm sao bây giờ a, tưởng lần nữa đem thiếu chủ chọc khóc.

  Yuki-Onna bên mặt xuất hiện vài vệt hồng, mà Chúng yêu nhìn đến khóc lớn Seimei trên mặt cũng xuất hiện vài vệt hồng... Cho nên nói yêu quái cũng không phải cái gì lương thiện hạng người, đem mới sinh hài tử lộng khóc còn ở bên cao hứng, thật là.... làm người ta không nói được gì

  Bất quá trận khôi hài này cũng thực màu kết thúc, bởi vì ở lúc Chúng yêu chuẩn bị tiến lên khi dễ tiểu thiếu chủ thì bị Rihyon áp chế xuống, lấy lý do rất đơn giản rằng người trong nhà chỉ có thể bị người nhà khi dễ, người khác cũng muốn đụng vào.

  Đại thống lĩnh, ngài thật ác quá đi.

  Vô số ánh mắt ai oán nhìn Rihyon, da mặt dày Rihyon hoàn toàn xem nhẹ, cố ý chuyển sang đề tài đặt tên, sau một hồi thảo luận, Seimei biết hắn có một cái tên mới-- Nura Seimei, nhưng hắn một chút đều không cao hứng khi nghe cái tên mới này.

  A, ngươi hỏi vì sao ư?

  Vô nghĩa, nếu ngươi nghe được đi tên này là muốn nhục nhã nhà Kaikein ngươi sẽ cao hứng sao? Đáng giận hơn là nhà Kaikein có huyết thống của Abe no Seimei.

  Hắn có thể chết thêm lần nữa sao?

  Đáp án đương nhiên là không thể.

  Chỉ là ứng phó mới ba tuổi tiểu gia hỏa kia quấy rầy cùng với các yêu quái khác bất đồng quấy rầy đã đủ phiền toái rồi, làm sao có thời gian để suy nghĩ việc khác, hơn nữa ở hắn một tuổi thời điểm,không biết có phải xui xẻo hay không thế nhưng trong cơ thể lại có một lượng lớn linh lực, vì để che dấu linh lực giao động, hắn phải dùng một lượng lớn thời gian để khống chế.

  Trong đại gia tộc yêu quái lại xuất hiện một yêu quái sử dụng âm dương thuật của Onmyoji.
Kết quả như thế nào hắn thật không dám nghĩ đến.

  Hiện tại gia đình thật ấm áp, phụ thân Rihan yêu thương hắn, mẫu thân cũng luôn ôn nhu giúp hắn ăn cơm, ca ca tuy thực thích đùa dai thích khi dễ hắn, nhưng là đối với hắn thực tốt, này hết thảy đều là điều hắn từ trước tới giờ chưa được trải qua, nhiều lúc quên mất việc mình đã nhiều tuổi rồi, chỉ là đam chìm ở đây cũng là một loại hạnh phúc.

Phụ thân thực yêu mẫu thân, mỗi lần nhìn mẫu thân ánh mắt đều làm hắn đỏ mặt, nhớ đến chính mình cùng Wakana (đây là thê tử của Seimei nhà không nên hiểu nhầm) cũng là như vậy yêu nhau... khụ khụ,quay lại vấn đề, vì cái gì chính mình sẽ nghĩ đến chính mình thê tử, chẳng lẽ vì nhìn đến hai người đang thân mật tiếp xúc dẫn đến ảnh hưởng sao?

  Nhìn đến hai người hôn nhau đến gắn bó keo sơn, nho nhỏ tóc đen thiếu niên chỉ mím môi, nhìn thoáng qua phía sau xem náo nhiệt các yêu quái, liền thong thả ung dung mở miệng.

  " Phụ thân, phòng ở bên kia, với lại...sáng sớm không phải là thời gian động dục, còn thỉnh đi bên kia, cảm ơn."

  Một câu khiến cho đôi uyên ương giật mình tách ra, Wakana nhìn phía sau vô số tiểu yêu quái, mặt đỏ như trái táo chạy về phía phòng của mình, Rihan run rẩy khoé miệng nhìn về nho nhỏ tinh xảo tóc đen hài tử,".......Seimei, con ngày càng ác liệt"

  " A, đa tạ phụ thân đã khích lệ, suy cho cùng thì ta cũng mang trong mình 'dòng máu của ngài' không phải sao?"
 
  Không cần cho ta cố ý nhấn mạnh trọng điểm, hỗn đản!!!!

  Thật vất vả mới có thể cùng Wakana một chỗ a, tiểu tử thối, lúc trước sinh ra ngươi là một quyết định sai lầm, Rihan khóc không ra nước mắt, Seimei cười ác liệt

  Tuy rằng mỗi lần nhìn đến phụ thân cùng mẫu thân tương thân tương ái cũng tốt, nhưng mỗi lần nhìn đến mẫu thân mệt mỏi làm hắn có chút không thoải mái, cho nên phụ thân người cũng nên kiềm chế chút đi.

  Hơn nữa, luôn có một dự cảm bất an, là do ta ảo giác sao?

  Tối hôm qua, làm đến mộng không tốt chút nào, như vậy, Onmyoji mộng là dự đoán trước tương lai, làm một cái nửa yêu nửa Onmyoji liệu có tin tưởng được không?

  Máu đỏ tượng trưng cho tử vong, tóc đen thiếu nữ mỉm cười quyến rũ.

  Không có khả năng đi, nói như thế nào thì phụ thân là cường đại nửa yêu đâu, sẽ không có khả năng bị giết chết đi.

  Trong lòng bất an chậm rãi lớn dần, Seimei nắm chặt vạt áo của Rihan

  " Ân? Seimei?!"

  " Phụ thân... người.... sẽ không rời đi chứ?"

" Haha, có Seimei đáng yêu như vậy đang đợi ta, ta có thể nào rời đi đâu? Yên tâm đi."

  Bế Seimei lên, Rihan cười xán lạn," Lại nói Seimei cho xem qua Bách quỷ dạ hành đi, có tham gia thử không?"

  " Hảo."

  Gật đầu, ngoan ngoãn ngồi ở trong khuỷu tay của Rihan, hắn sẽ không nói cho Rihan biết nhiều kiến thức về Bách quỷ dạ hành, hiện tại có thể ở cùng phụ thân nhiều thêm một giây hắn cũng nguyện ý, như vậy có giảm bớt được bất an trong lòng.

  Phụ thân.... người ngàn vạn lần đừng xảy ra việc gì.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz