ZingTruyen.Xyz

( Nữ tôn ) Chính quân ! Ngươi là cậy sủng thành kiêu .

Thiên a !

TranhGiaGia

Xúc cảm trên mặt khiến Nhược Vũ hoàn hồn . Hắn gạt mạnh đôi tay đang xoa bóp trên mặt ra . Lạnh lùng cất giọng :
" - Cô nương thỉnh tự trọng , đây là phủ tướng quân , chẳng phải chỗ cho hạng vô danh đến làm càn . Nhược Vũ ta đã mang quân hôn trên người, sao lại phải chịu để cô nương đùa giỡn. ".
Quân Dao mỉm cười càng thêm ngọt ngào , cố tình càng dựa sát lại gần người nào đó :
"- Quân hôn , a quân hôn ! Ta nghe đồn đại rõ ràng là công tử bất mãn với mối hôn sự này mà , chỉ bằng đi theo ta , ta mang ngươi đi du ngoạn nhân gian, tốt hơn biết bao lần phải gả cho một nữ nhân xa lạ a ."

"Lại nói" Quân Dao kéo dài giọng , lại càng dịch đến gần hắn , cơ hồ hai khuôn mặt dính sát vào nhau lưu manh ngữ khí liền tràn ra :
" Ta và công tử đã có phu thê chi thực, ngươi sớm đã là người của ta . Sao ta nỡ nhìn phu quân của mình gả cho người khác a ! "

Không khí đang giương cung bạt kiếm bỗng chốc bị lời nói của nàng biến thành tràn ngập ái muội.

Nhược Vũ càng không cần phải nói. Hắn lúc này đã bị chấn kinh đến ngơ ngác luôn rồi . Trong đầu  bây giờ là hàng vạn chùm pháo hoa đang nổ bùm bùm , sự vật gì cũng biến mất chỉ còn một suy nghĩ " Nàng ta nhận ra hắn , nàng ta biết hắn aaaa ".

Thấy Nhược Vũ bộ dáng ngốc hề hề ngồi im ở đó , Quân Dao nụ cười càng sâu đến đáy mắt , trong lòng vui vẻ : " Ân , không uổng công là người trẫm chọn , trêu đùa hảo thú vị a ."

Tiểu công tử lặng im ngồi trên ghế , gương mặt tuấn tú trầm ngâm suy nghĩ , Nhược Vũ bây giờ trong lòng đang hảo loạn a . Hắn không ngờ nữ nhân này lại nhận ra hắn , tuy tối hôm đó hắn bị hạ dược nhưng đó là lần đầu tiên của hắn nha , hơn nữa ,... hơn nữa tuy lúc đó là hắn chủ động quấn lấy nhưng sau không phải nàng cũng thực nhiệt tình sao ! Bây giờ hắn đã sắp phải gả vào cung, dù trong lòng vạn phần không muốn nhưng biết làm thế nào chứ , tất cả đều nên coi như một hồi mộng thôi.

Nghĩ thông suốt, Nhược Vũ bình tĩnh ngẩng đầu đối mặt Quân Dao:
- " Tiểu thư , hôm đó là Nhược Vũ sai , ta bị kẻ xấu hạ dược , là ta không biết liêm sỉ câu dẫn ngài . Nếu là ngày xưa ta sẽ lấy thân báo đáp, làm trâu làm ngựa đi theo ngài  .Nhưng Nhược Vũ sớm đã có thánh chỉ vào cung , trên mình đã mang trọng trách gia tộc . Hơn nữa ... "

Hắn đỏ mặt tránh tầm mắt của Quân Dao nhẹ giọng nói :
" Đó cũng là lần đầu tiên của ta , xem như không ai thua thiệt ai . Ta xem ngài cũng là người tốt , chúng ta xem như không ai nợ ai , xem việc đó như một giấc mộng thôi được không ? "

Nhược Vũ nói xong chăm chú nhìn Quân Dao chờ câu trả lời . Chỉ thấy người kia phì cười một tiếng , cất giọng hài hước .

" Ngươi cũng đủ thành thật , tiểu công tử thế ngươi không sợ hoàng thượng biết ngươi không còn trong sạch sẽ nổi giận trừng phạt ngươi cùng Hạ gia sao ? "

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz