( Nữ tôn ) Chính quân ! Ngươi là cậy sủng thành kiêu .
Một lời không hợp liền bãi triều .
Hồng Triều năm thứ hai mươi hai . ( 1 nữ tôn quốc )
Nữ đế Quân Nghiên băng hà , hoàng trưởng nữ là thái nữ Quân Dao 17 tuổi lên ngôi kế vị .
Nàng tại vị 25 năm để lại một truyền kì . Không phải truyền kì nàng là minh quân , yêu dân như con , cũng không phải vì nàng là bạo quân , tàn sát , xa xỉ vô độ . Mà là vì suốt cả 1 đời vị nữ vương chỉ có duy nhất một vị chính quân . Đây là truyền kì về tình yêu của hai người .
............................................................................................................................................
Hoàng cung - Long Nguyệt điện .
Tiếng thái giám the thé vang lên :
- " Có sự khởi tấu , vô sự bãi triều "
Tiếng nói chói tai của thái giám vừa dứt . Một nữ quan dáng người đầy đặn đứng ra cung kính nói :
- " Bẩm nữ hoàng người đã tại vị 5 năm , đất nước tới giờ đều bình yên , con dân ấm no , cũng đã đến lúc nên lập chính quân ."
- " Thưa nữ hoàng Lưu thái sư nói chí phải , đã đến lúc lập chính quân và tuyển thị quân cho hậu cung " . Lại một Hạ thiếu bảo đứng ra .
Có hai người kia làm đầu tàu , triều thần phía dưới nhao nhao đồng thanh :
- " KÍNH XIN BỆ HẠ LẬP CHÍNH QUÂN VÀ TUYỂN THỊ QUÂN "
Quần thần ồn ào một trận , nhưng người phía trên kia vẫn thực an tĩnh , nàng lười biếng dựa vào long ngai , những làn gió nhẹ thổi làm lộ dung nhan kinh diễm phía sau sa màn . Để triều thần đợi 1 khắc ( 15 phút ) , một giọng nói lạnh băng không rõ ý vị , sâu xa nói :
- " A ! Trẫm cũng nghĩ nên lập thị quân , các khanh nghĩ xem có công tử nhà nào xứng đáng với ngôi vị này ? "
Chỉ chờ một câu nói, kia lễ bộ thượng thư giọng hớn hở vội tấu :
" Bẩm bệ hạ , đại thiếu gia nhà Lê thái bảo dung mạo như hoa , cầm kì thi họa , ngũ thư kinh sử tinh thông , tính tình lại khoan dung từ ái rất thích hợp làm chính quân . "
- " Hắn còn quá bé mới vừa vặn qua lễ trưởng thành ( 18 tuổi ) , trẫm không phải là một cái luyến đồng " Giọng nói kia vẫn lạnh lùng .
Lễ bộ thượng thư kia cười khan vội lui xuống . Nàng ta vừa lui, 1 nữ tướng thân hình cường tráng lại tiếp lời :
" Bệ hạ vậy nhị thiếu gia nhà Ngô Tể tướng thì sao ? hắn năm nay 27 tuổi , mọi phương diện đều xuất sắc , độ tuổi lại phù hợp với người "
- " Quả thực phù hợp nhưng dáng người hắn quá gầy , trẫm không muốn . " Giọng nói vẫn vô biểu tình như cũ.
Hết người này lại người khác nối tiếp nhau nói công tử nhà này tốt thế nào , công tử nhà kia đẹp ra sao , nhưng đều bị nữ vương Quân Dao lấy lí do thoái thác , nào là : người này quá nhu nhược, tên người kia thật khó nghe ... .
Quan lại ở dưới vô cùng bất bình , đó đều là các bảo bối nhi tử nhà các nàng a , bọn hắn đều rất tốt , sao bệ hạ lại chê lên chê xuống như thế . Thực đau lòng , khó hiểu .
Chờ ồn ào qua đi , người ngồi trên long ngai kia cười nhạt lên tiếng :
" Xem qua không có ai , làm trẫm vừa lòng a, vậy chuyện lập thị quân dừng ở đây , trẫm còn chưa vội các ái khanh vội cái gì ? Thôi! thân thể trẫm mệt mỏi . Bãi triều đi .
Có vài người , vẫn muốn tiến lên , Quân Dao kia đỏ mọng môi nhàn nhạt nói :
" Nếu làm phiền trẫm nữa thì lôi ra chém đầu "
Một câu bãi triều , lại thêm lời đe dọakia chặn họng , Các bộ quan lại đành lầm lũi ra về .
Liên tiếp mấy buổi thượng triều sau hễ có người nào nhắc đến vấn đề thị quân , nữ đế Quân Dao đều cho một câu :
-" BÃI TRIỀU ! Ai dám cãi chém đầu "
Triều thần vô cùng ủy khuất , ô ô , nữ hoàng đại nhân à , người cứ một câu không hợp liền bãi triều , lại còn đe dọa như thế , thân già chúng ta biết tính thế nào bây giờ ? . Thật nghẹn khuất mà .
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz