(nữ phụ) ta ác từ trong bản chất, hiểu chưa?
chương 28: Thật sự nghiêm trọng
Tang thi cấp 12 ngã xuống, hai người đều thở ra một hơi. Nếu không phải tang thi sơ sẩy mà giáp công cận chiến, muốn thắng nó nhất định bị lột xuống một tầng da.
Còn chưa thở được mấy hơi, trên tường thành đã vang lên thông báo:
"Phía Bắc tê liệt, tang thi cấp 12 dị năng biến dị băng hệ tấn công đến tường kế tiếp, yêu cầu viện trợ!"Vì nguyên tác lấy Hoa Kỉ làm trung tâm, Hoa Kỉ lại không ra chiến trường, tất cả những gì Ân Nhật Nhật khai thác được chỉ là thời gian và giai đoạn cùng con số thương vong thảm trọng của thi triều. Hiện tại e là điểm cao của trận chiến. "Chia ra đi, anh dẫn người ra phía bắc, em dọn dẹp chỗ này." Ân Nhật Nhật vừa lấy tinh thạch bổ sung dị năng vừa nói. "Tôi cùng em." Thu lại khối kim loại, Alee nghiêm túc nhìn Ân Nhật Nhật, ánh mắt hắn sắc bén lại quyết tuyệt.Cô thoáng nghi hoặc rồi gật đầu:
"Được."
Không lôi thôi thêm lời dư thừa, Ân Nhật Nhật lấy súng pháo trong không gian, vừa chỉ huy người rời đi vừa cùng Alee giải quyết tang thi còn ở đây, chỉ để lại một đội cấp cao chốt chặn. Alee nhìn bước chân linh hoạt của cô di chuyển trên mặt đất đã bị xác chết bao phủ, ánh mắt dần lắng lại. Khoảnh khắc tang thi lao đến trước mặt cô, bàn tay tái nhợt qua lớp bụi mờ mịt vụt tới, Alee cảm nhận sâu sắc một điều: cô cũng có thể chết.
Loại hình dung đáng sợ ấy làm tim hắn bị bóp nghẹt, cơ thể lạnh lẽo như rơi vào hầm băng. Người sống trên đời đều có thể chết, Ân Nhật Nhật cũng vậy. Alee tin cô, nhưng hắn không mù quáng. Khi cô điên cuồng trên chiến trường, thế giới không phải trò chơi giả lập, cô đặt cả sinh mạng lên lưỡi đao trên tay, hắn đến tận bây giờ mới nhân thức được điều đó một cách rõ ràng. Các đội ngũ được điều động nhanh chóng, Ân Nhật Nhật và Alee ra tay ngoan lệ, đội ngũ ở lại cố thủ cũng không gặp khó khăn gì. Chờ nhóm người Lã Tiểu Lam sắp xếp xong, Ân Nhật Nhật nhảy lên tường thành, bắt đầu chạy về hướng Bắc, Alee theo sát phía sau. Tới phụ cận, dù chưa nhìn thấy tang thi, hai người đã cảm nhận được hơi lạnh phả tới. Mùi tanh nhàn nhạt hòa trong hàn khí gai người qua khó chịu làm Ân Nhật Nhật cũng phải nhíu mày, lấy khăn ra quấn mấy vòng. Tiếp tục tiến lên, tường phòng hộ bị lao băng đường kính gần một mét ghim vào, xuyên thủng một đường. Người dân đều gấp rút di tản vào sâu bên trong, đã không còn ai ở đây nữa. "Vốn nghĩ để nó ép mấy lão già kia lôi vũ khí ra." Ân Nhật Nhật dùng dẫn truyền hệ thống nói chuyện với Alee. Mấy ông già kia đã kéo nhau xuống hầm di rời vũ khí chuẩn bị chuốn, A Chiêu vừa đi thám thính báo lại. "Sớm muộn cũng tách ra, bọn họ như vậy chúng ta càng danh chính ngôn thuận." Alee vừa chỉnh lại khăn bị cô quấn lung tung vừa đáp lời. Hai người đang cố giải tỏa chút căng thẳng khó chịu này, trận chiến trước mắt, có thể chính là trận chiến nghiêm trọng nhất của họ. Cấp 12, dị năng biến chủng cường đại, xe tăng đạn đạo sợ là bắn cũng không trúng. Hít sâu một hơi, Ân Nhật Nhật đột nhiên quàng tay qua cổ Alee, lặng lẽ hôn hắn. Hơi thở của cô phóng khoáng đầy xâm lược tràn đến, hắn cường đại mà bao dung ôm lấy cô, khoảnh khắc ấy, hơi lạnh xung quanh đột nhiên biến mất. Hai người đều có thể tiến vào không gian, đối với hai người, phía trước hẳn không phải trận tử chiến cuối cùng nhưng trong cảnh hiểm nguy, ai cũng muốn ở cạnh người thân cận nhất..."Đi thôi."
Hai người tách nhau ra, lấy vũ khí, thả người xuống khỏi tường vây. Tiếng súng gầm vang trong màn sương lạnh lẽo, tiếng kim loại rạch nát mặt lăng dày, tiếng tang thi rít lên thê lương mà bén nhọn. Ân Nhật Nhật xoay súng bắn nát một trụ băng nhọn, yểm trợ Alee tiến lên. Khối kim loại trên tay Alee biến hóa không ngừng, ánh mắt hắn lãnh tĩnh, bước chân vững vàng giẫm trên mặt băng. Tang thi không ngừng thôi động dị năng, mặt băng phẳng lặng đã biến thành bàn chông, mũi băng nhọn ngang dọc dựng lên. Alee tiến tới trước mặt tang thi, lưỡi kim loại vung lên, trên tay tang thi xuất hiện một thanh lao băng, hai bên giáp công đánh đến mặt đất trấn động. Ân Nhật Nhật ở ngoài quấy nhiễu đồng thời ngăn tang thi muốn lao lên. Tang thi phục hồi cực nhanh, trên người Alee lại xuất hiện mấy miệng vết thương chảy máu thấm vào quần áo. Do phục hồi thương tích, thể lực của tang thi bị hao mòn không ít, tốc độ chậm lại, bị thương lại nhiều hơn. Kĩ xảo chiến đấu của Alee cao siêu tàn độc, vượt cấp khiêu chiến thế nhưng duy trì được cân bằng kì dị. Dị năng của tang thi mạnh hơn rất nhiều, chỉ có thể cận chiến chiến ưu thế, uy áp cao cấp đè nặng khiến sắc mặt Alee tái nhợt. Ân Nhật Nhật ở bên ngoài chỉ có thể hết sức hỗ trợ, bộ não thiên tài điên cuồng vận động tìm giải pháp. Mặt băng do xung lực cực lớn của trận chiến thoáng chốc bị xé nát, chông băng cản trở Alee bị Ân Nhật Nhật bắn vỡ, từng khối vụn lả tả rơi xuống, ánh mắt cô thoáng chốc giao động. Có cách rồi!
Còn chưa thở được mấy hơi, trên tường thành đã vang lên thông báo:
"Phía Bắc tê liệt, tang thi cấp 12 dị năng biến dị băng hệ tấn công đến tường kế tiếp, yêu cầu viện trợ!"Vì nguyên tác lấy Hoa Kỉ làm trung tâm, Hoa Kỉ lại không ra chiến trường, tất cả những gì Ân Nhật Nhật khai thác được chỉ là thời gian và giai đoạn cùng con số thương vong thảm trọng của thi triều. Hiện tại e là điểm cao của trận chiến. "Chia ra đi, anh dẫn người ra phía bắc, em dọn dẹp chỗ này." Ân Nhật Nhật vừa lấy tinh thạch bổ sung dị năng vừa nói. "Tôi cùng em." Thu lại khối kim loại, Alee nghiêm túc nhìn Ân Nhật Nhật, ánh mắt hắn sắc bén lại quyết tuyệt.Cô thoáng nghi hoặc rồi gật đầu:
"Được."
Không lôi thôi thêm lời dư thừa, Ân Nhật Nhật lấy súng pháo trong không gian, vừa chỉ huy người rời đi vừa cùng Alee giải quyết tang thi còn ở đây, chỉ để lại một đội cấp cao chốt chặn. Alee nhìn bước chân linh hoạt của cô di chuyển trên mặt đất đã bị xác chết bao phủ, ánh mắt dần lắng lại. Khoảnh khắc tang thi lao đến trước mặt cô, bàn tay tái nhợt qua lớp bụi mờ mịt vụt tới, Alee cảm nhận sâu sắc một điều: cô cũng có thể chết.
Loại hình dung đáng sợ ấy làm tim hắn bị bóp nghẹt, cơ thể lạnh lẽo như rơi vào hầm băng. Người sống trên đời đều có thể chết, Ân Nhật Nhật cũng vậy. Alee tin cô, nhưng hắn không mù quáng. Khi cô điên cuồng trên chiến trường, thế giới không phải trò chơi giả lập, cô đặt cả sinh mạng lên lưỡi đao trên tay, hắn đến tận bây giờ mới nhân thức được điều đó một cách rõ ràng. Các đội ngũ được điều động nhanh chóng, Ân Nhật Nhật và Alee ra tay ngoan lệ, đội ngũ ở lại cố thủ cũng không gặp khó khăn gì. Chờ nhóm người Lã Tiểu Lam sắp xếp xong, Ân Nhật Nhật nhảy lên tường thành, bắt đầu chạy về hướng Bắc, Alee theo sát phía sau. Tới phụ cận, dù chưa nhìn thấy tang thi, hai người đã cảm nhận được hơi lạnh phả tới. Mùi tanh nhàn nhạt hòa trong hàn khí gai người qua khó chịu làm Ân Nhật Nhật cũng phải nhíu mày, lấy khăn ra quấn mấy vòng. Tiếp tục tiến lên, tường phòng hộ bị lao băng đường kính gần một mét ghim vào, xuyên thủng một đường. Người dân đều gấp rút di tản vào sâu bên trong, đã không còn ai ở đây nữa. "Vốn nghĩ để nó ép mấy lão già kia lôi vũ khí ra." Ân Nhật Nhật dùng dẫn truyền hệ thống nói chuyện với Alee. Mấy ông già kia đã kéo nhau xuống hầm di rời vũ khí chuẩn bị chuốn, A Chiêu vừa đi thám thính báo lại. "Sớm muộn cũng tách ra, bọn họ như vậy chúng ta càng danh chính ngôn thuận." Alee vừa chỉnh lại khăn bị cô quấn lung tung vừa đáp lời. Hai người đang cố giải tỏa chút căng thẳng khó chịu này, trận chiến trước mắt, có thể chính là trận chiến nghiêm trọng nhất của họ. Cấp 12, dị năng biến chủng cường đại, xe tăng đạn đạo sợ là bắn cũng không trúng. Hít sâu một hơi, Ân Nhật Nhật đột nhiên quàng tay qua cổ Alee, lặng lẽ hôn hắn. Hơi thở của cô phóng khoáng đầy xâm lược tràn đến, hắn cường đại mà bao dung ôm lấy cô, khoảnh khắc ấy, hơi lạnh xung quanh đột nhiên biến mất. Hai người đều có thể tiến vào không gian, đối với hai người, phía trước hẳn không phải trận tử chiến cuối cùng nhưng trong cảnh hiểm nguy, ai cũng muốn ở cạnh người thân cận nhất..."Đi thôi."
Hai người tách nhau ra, lấy vũ khí, thả người xuống khỏi tường vây. Tiếng súng gầm vang trong màn sương lạnh lẽo, tiếng kim loại rạch nát mặt lăng dày, tiếng tang thi rít lên thê lương mà bén nhọn. Ân Nhật Nhật xoay súng bắn nát một trụ băng nhọn, yểm trợ Alee tiến lên. Khối kim loại trên tay Alee biến hóa không ngừng, ánh mắt hắn lãnh tĩnh, bước chân vững vàng giẫm trên mặt băng. Tang thi không ngừng thôi động dị năng, mặt băng phẳng lặng đã biến thành bàn chông, mũi băng nhọn ngang dọc dựng lên. Alee tiến tới trước mặt tang thi, lưỡi kim loại vung lên, trên tay tang thi xuất hiện một thanh lao băng, hai bên giáp công đánh đến mặt đất trấn động. Ân Nhật Nhật ở ngoài quấy nhiễu đồng thời ngăn tang thi muốn lao lên. Tang thi phục hồi cực nhanh, trên người Alee lại xuất hiện mấy miệng vết thương chảy máu thấm vào quần áo. Do phục hồi thương tích, thể lực của tang thi bị hao mòn không ít, tốc độ chậm lại, bị thương lại nhiều hơn. Kĩ xảo chiến đấu của Alee cao siêu tàn độc, vượt cấp khiêu chiến thế nhưng duy trì được cân bằng kì dị. Dị năng của tang thi mạnh hơn rất nhiều, chỉ có thể cận chiến chiến ưu thế, uy áp cao cấp đè nặng khiến sắc mặt Alee tái nhợt. Ân Nhật Nhật ở bên ngoài chỉ có thể hết sức hỗ trợ, bộ não thiên tài điên cuồng vận động tìm giải pháp. Mặt băng do xung lực cực lớn của trận chiến thoáng chốc bị xé nát, chông băng cản trở Alee bị Ân Nhật Nhật bắn vỡ, từng khối vụn lả tả rơi xuống, ánh mắt cô thoáng chốc giao động. Có cách rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz