ZingTruyen.Xyz

Nu Chinh

Ánh nắng sớm chói chang rọi xuống, buộc nhiều người phải hối hả để kịp giờ làm việc. Trung úy Thanyawee cũng là một trong số đó, nhưng cô đang vội vã trở về căn hộ của mình, không phải đi làm. Thanyawee đã từ chối lời mời ăn sáng của các đồng nghiệp, tắt máy ngay khi chắc chắn chiếc xe đã được đậu đúng chỗ, không cản trở ai.

Cô cầm điện thoại lên để xem những tin nhắn đang liên tục hiện lên, rồi thở dài trước khi cất nó lại vào túi. Bạn bè thân thiết đang nhắn tin hỏi han về tin tức đang được bàn tán xôn xao trên nhiều phương tiện truyền thông. Hình ảnh ngọt ngào của nữ diễn viên Jarawee và chàng thiếu gia đang xin được nối lại tình xưa. Thanyawee nhìn con số trong thang máy đang từ từ đi lên, trước khi vội vã bước ra ngay khi đến tầng đích.

Gác lại mọi thứ phía sau.

Bởi vì điều trước mắt cô quan trọng hơn bất cứ thứ gì.

Trái tim của người phụ nữ cô yêu.

.

Nữ diễn viên Jarawee.

Không biết đã bao lâu rồi chủ nhân của đôi mắt sưng húp này đã nằm co ro trên chiếc ghế sofa, chỉ có một tấm chăn mỏng manh che thân, cơ thể run rẩy vì lạnh. Thanyawee ngồi xổm xuống, nhìn khuôn mặt xinh đẹp với bao cảm xúc ngổn ngang. Một trong số đó chắc chắn là nỗi đau trước những gì người yêu mình phải trải qua. Những người tự xưng là gia đình, sao lại có thể nhẫn tâm đến vậy.

Người yêu của cô có cả ba lẫn mẹ, còn cô thì không còn ai cả. Nhưng tại sao cảm giác về 'gia đình' lại khác nhau đến thế. Người có tất cả mọi thứ lại chỉ biết khóc lóc, đau khổ. Còn người không có gì, đã mất đi ba mẹ như cô lại không hề cảm thấy điều đó. Thiếu thốn tình thương ư? Không hề. Cô không cảm thấy vậy. Những người đã nuôi nấng cô chưa bao giờ ép cô phải coi họ là gia đình, chưa bao giờ ép cô phải cảm thấy họ là anh trai, là mẹ. Họ chờ đợi cho đến khi cô sẵn sàng đón nhận và tự mình gọi họ như vậy.

Nhưng với một gia đình khác, mọi thứ lại khác biệt đến mức không thể diễn tả hết. Mặc dù ban đầu chính họ đã nói ra, không cần đến cô bé Jarawee. Nhưng bây giờ những gì họ làm lại thật mâu thuẫn. Hay chỉ vì có danh tiếng, có tiền bạc mà có thể nuốt lời dễ dàng đến vậy?

Nước mắt.

Vòng tay an ủi.

Cô không biết mình đã nép mình trong vòng tay này bao lâu, vòng tay của người phụ nữ mà khi tỉnh giấc, cô đã không ngần ngại tìm đến hơi ấm. Chỉ cần thấy nụ cười người đó dành cho mình, nước mắt lại tuôn rơi. Không một lời an ủi, chỉ có một cái ôm thật chặt cùng những lời thì thầm cho biết rằng người đó đang ở đây với cô, họ đang ở bên nhau, không hề rời xa. Sẽ ở bên cạnh, ôm cô như thế này, lặp đi lặp lại lời nói yêu thương để cô tin chắc rằng tình cảm dành cho cô không hề thay đổi.

"Mắt chị sưng hết cả rồi."

"Sưng thì có sao, Than?"

"Chị sẽ không còn xinh đẹp nữa."

"Dám nói chị không xinh đẹp à, Than?" Cô lườm một cái, nhưng vẫn nằm yên trong vòng tay để trung úy Thanyawee lau nước mắt. Đêm qua cô đã tự nhủ sẽ không khóc nữa, nhưng lại không làm được. Càng mở mắt ra, thấy nụ cười của Thanyawee, nước mắt cô lại chực trào.

"Đi ngủ nhé?" Đôi mắt sưng húp thế này không biết đêm qua đã ngủ được mấy tiếng. Lại còn nằm trên ghế sofa thế này nữa thì thoải mái làm sao được.

"Còn em thì sao, Than..."

"Em cũng đi ngủ nữa. Em vừa mới tan làm, tắm rửa xong xuôi ở cơ quan rồi, sẵn sàng lên giường ngủ rồi đây."

Nụ cười, điệu bộ mời mọc cho thấy cô ấy thực sự buồn ngủ, khiến nữ diễn viên không khỏi mỉm cười theo. Cô dang tay ra để người vừa đứng dậy bế, ngoan ngoãn nghe theo.

Cô được bế vào phòng ngủ, rồi nhẹ nhàng đặt xuống giường. Cô vòng tay qua cổ trung úy, kéo cô ấy cúi xuống. Giống như lúc này, khi hai người đang nhìn vào mắt nhau. Cô biết tại sao người yêu mình không hỏi han, không nhắc đến những chuyện đã làm tổn thương cả hai. Thanyawee không muốn cô phải nhớ lại, bởi vì mỗi khi nhớ lại, trái tim cô sẽ lại đau đớn.

"Than."

"Không buồn ngủ..."

"Làm chị ngủ trong vòng tay em được không?" Lời đề nghị của nữ diễn viên khiến Thanyawee bật cười, trước khi di chuyển lên giường, nằm đè lên người cô. Những ngón tay từ từ cởi cúc áo ngủ của người đang yêu cầu.

Muốn để tình yêu của họ xoa dịu

Những nỗi đau đã phải trải qua.

Ngay khi đôi môi họ chạm nhau, Jarawee lại để nước mắt tuôn rơi. Nước mắt của cô đang được lau khô, được an ủi bằng những nụ hôn dịu dàng. Nỗi đau của cô dần dần nguôi ngoai bởi sự tiếp xúc nhẹ nhàng của người phụ nữ mà cô yêu tha thiết, người phụ nữ đã trân trọng cô hơn bất cứ ai. Không một lần nào người này làm cô đau khổ, không giống như những người kia, những người tự xưng là gia đình nhưng lại làm tổn thương cô hết lần này đến lần khác.

"Em ở đây. Chỉ nhìn em thôi nhé, nữ chính."

Bầu ngực bị mút đến mức để lại vết đỏ khiến nữ diễn viên quay trở lại tập trung vào người phụ nữ trước mặt. Người phụ nữ khiến cô phải mím chặt môi mỗi khi đầu lưỡi của người đó trêu chọc liếm láp đầu ngực, đôi khi còn cắn nhẹ làm cô giật mình. Lần này có lẽ cô đã lơ đãng quá nhiều, nên mới bị cắn nhiều hơn mọi khi. Nhưng cô lại thích, thích được thấy cơ thể này có những dấu vết của tình yêu.

Bởi vì nó có nghĩa là cơ thể cô vẫn có thể cảm nhận, vẫn còn biết đau.

Nó chưa trở nên tê liệt vì bị người khác làm tổn thương hết lần này đến lần khác.

Đôi chân thon dài tách ra, dựng lên thành hình chữ M theo lời thì thầm. Lại còn những cú chạm gần như không có chỗ nào thoát khỏi đôi môi của trung úy Thanyawee khiến cô lại một lần nữa chìm vào cơn mê. Chỉ khác là lần này, trong cơn mê đó cô chỉ quan tâm đến người phụ nữ trước mặt, người đang dùng đôi môi chạm nhẹ vào viền quần lót của cô, trước khi ngẩng lên, nhếch mép cười khiến mặt cô nóng bừng.

"Than..."

"Phạt."

"Chị đã ướt hết cả rồi, em có nỡ lòng nào không?" Nụ cười của trung úy Thanyawee lúc này thật đáng ghét, đáng ghét đến mức cô chỉ còn biết tập trung vào một mình cô ấy.

Cô nhìn chủ nhân của nụ cười đang chần chừ, rõ ràng là đang trêu chọc cô. Trêu chọc cho cô bực bội đến mức phải đứng dậy, tự tay cởi đồ của trung úy. Chiếc quần jeans cũng khó cởi cúc, lại còn cười rồi bảo sao vội vàng thế nữa. Tự mình nói được thì hay rồi. Jarawee khẽ đẩy cho trung úy nằm xuống, còn mình thì bước đến, ngồi lên người người đó, không quên cởi luôn chiếc quần lót nhỏ xinh của mình.

"Muốn ở trên à?"

"Em không chịu làm."

"Nữ chính định tự mình làm à..."

"Đừng có nói nữa, ah..." Chỉ cần khẽ nhúc nhích hông một chút là đã cảm nhận được bụng của trung úy chắc chắn sẽ ướt đẫm dịch của cô.

Sự trơn trượt trên vùng bụng gần như không có mỡ thừa khiến cho vòng hông di chuyển dễ dàng hơn. Dễ dàng đến mức Jarawee bất giác mím chặt môi. Càng di chuyển, người bên dưới càng như đang trêu chọc cô. Cô chỉ muốn nói rằng không cần phải giúp cô giữ hông cũng được, bởi vì càng có người giúp, cô lại càng rạo rực đến mức gần như quên hết mọi muộn phiền.

Liệu pháp tình dục.

Đúng là cô đang làm như vậy.

Chữa lành tâm hồn không bị chìm sâu thêm nữa.

Cô không phải là người vô cảm, cô vẫn còn cảm giác. Cô vẫn là một người quan trọng mà ai đó vẫn cần đến. Ánh mắt của trung úy Thanyawee khiến cô cảm thấy như vậy. Ánh mắt đầy say đắm, ánh mắt cho thấy cô ấy cần cô đến nhường nào. Cần đến mức đôi khi việc cô tự mình di chuyển hông có lẽ không đủ nhanh đối với đối phương.

Những ngón tay thon dài khẽ luồn vào càng làm cho nhịp điệu của họ thêm phần nồng cháy. Không biết đã bao nhiêu lần cô di chuyển hông, thúc vào những ngón tay thon dài. Chỉ biết rằng chủ nhân của chúng cũng biết cách đáp lại lực đẩy hông của cô một cách ăn ý. Cô ấn xuống, cô ấy đẩy lên. Cảm giác rạo rực đến mức cô không kìm được mà rên lên trước những nhịp điệu dồn dập của trung úy. Jarawee nhìn khuôn mặt của người bên dưới rồi bắt đầu di chuyển, đưa mình ra khỏi những ngón tay thon dài.

"Nếu chị che mặt em như thế này, làm sao em mà nhìn thấy được?"

Chỉ muốn cằn nhằn một câu cho bõ tức, nhưng cô lại không thể. Bởi vì những gì trung úy nói không có điều gì là không đúng. Cô đang che mặt của trung úy Thanyawee.

"Như thế này không thích à, Than?"

"Thích chứ. Thích những lúc nữ chính dâng nước đến tận miệng."

"Vậy thì uống đi. Đã mang đến tận nơi thế này thì phải uống cho hết nhé, Than."

"Chị đừng có xin dừng lại là được, nữ chính."

Không đâu, cô không xin dừng lại. Chỉ bảo trung úy làm nhanh hơn thôi. Hông lắc lư theo nhịp điệu liếm láp của đầu lưỡi mà cô không muốn kết thúc quá vội. Bởi vì mỗi nhịp điệu của sự rạo rực đều là một cảm giác sung sướng đến khó tin. Khó tin ở chỗ dù đôi chân có run rẩy đến đâu, cô vẫn có thể phát ra những âm thanh hạnh phúc hết lần này đến lần khác mà không biết chán.

"Đừng dừng lại Than, nhanh nữa lên, ah..."

Đã bao nhiêu lần rồi nhỉ, cô phải thở hổn hển trước đầu lưỡi tinh nghịch đã đưa cô đến đỉnh của hạnh phúc. Jarawee cố gắng di chuyển hông khi cô vô tình ấn hông xuống quá mạnh. Nhưng có vẻ như sự lo lắng của cô đã bị trung úy Thanyawee từ chối. Cô ấy khóa chặt chân cô lại, không cho cô di chuyển. Đầu lưỡi vẫn còn bận rộn khiến cô phát ra những âm thanh hết lần này đến lần khác. Cổ họng khô khốc, nhưng cảm giác rạo rực vẫn còn quá lớn khiến cô không muốn dừng lại.

Jarawee lườm người bên dưới, phải mất một lúc lâu mới chịu để cho cô được tự do. Cô mệt mỏi vô cùng sau cuộc làm tình. Cô lật người, nằm xuống một cách kiệt sức. Ánh mắt trêu chọc của người phụ nữ đang dùng đầu lưỡi liếm môi thật đáng ghét. Cô nhìn cơ thể trần trụi của người vừa đứng dậy khỏi giường. Trung úy Thanyawee của cô trông có vẻ mảnh mai, nhưng những cơ bắp ẩn sau lớp áo lại vô cùng quyến rũ.

"Nước."

Ly nước được uống cạn nhanh chóng, cho thỏa cơn khát cháy cổ. Jarawee khẽ tách đôi chân ra một chút, đủ để chủ nhân của ánh mắt đang làm cô đỏ mặt chen vào. Ánh mắt khiến cô vô cùng tự hào, ánh mắt tràn đầy say đắm. Lại còn đôi môi đã mang lại cho cô bao nhiêu lần hạnh phúc. Bàn tay thon dài kéo người bên trên cúi xuống.

Hông cô khẽ nhún lên khi nơi nhạy cảm bắt đầu cọ xát vào nhau. Jarawee mỉm cười nhìn người đang di chuyển hông, trước khi chủ nhân của nụ cười chuyển sang vẻ mặt nghiêm túc khiến cô phải tập trung.

Cô đang lắng nghe những gì trung úy Thanyawee nói.

Nhưng thật khó để có thể tập trung vào từng câu chữ.

Khó để có thể nắm bắt được hết ý chính.

Ai lại đi nói chuyện quan trọng khi mà hông của họ đang cọ xát vào nhau như thế này chứ.

Jarawee lườm người đang di chuyển hông, tăng tốc theo yêu cầu. Bảo cô tập trung làm sao được chứ. Ai dạy, ai bảo mà lại đi nói chuyện, kể lể lúc họ đang cần giải tỏa cơn khoái cảm như thế này.

"Than, chị không chịu nổi nữa..."

"Chỉ một chút nữa thôi ạ... Đợi em nhé."

"Chị sẽ đợi. Chị sẽ đợi em, ah...!" Sao cô lại không đợi Thanyawee được chứ. Hông di chuyển nhanh hơn theo cảm xúc không muốn chờ đợi thêm nữa.

Giọng nói có thể hơi khàn, nhưng nó lại tràn đầy hạnh phúc, khiến cho buổi trị liệu bằng tình dục sáng nay đã hoàn toàn thỏa mãn cảm xúc của cả hai.

Chạm vào cơ thể, chạm vào tâm hồn.

Chạm vào những lời yêu thương ngọt ngào.

"Em yêu nữ chính này nhiều lắm."

"Chị cũng yêu nữ trung úy này nhiều lắm."

.

'Thêm nhiều ảnh ngọt ngào của nữ diễn viên Jarawee và bạn trai thiếu gia!'

'Ngọt ngào thế này, chắc chẳng bao lâu nữa sẽ có tin vui cho fan hâm mộ rồi!'

'Mang bó hoa lớn đến dỗ dành thế này, ai mà không hết giận chứ.'

'Nghe nói sắp tới chúng ta có thể sẽ được nghe tin vui của nữ diễn viên Jarawee và chàng thiếu gia Thanapoom đấy ạ.'

'Người hâm mộ hò reo muốn vỡ trung tâm thương mại khi chàng thiếu gia đẹp trai mang bó hoa bất ngờ tặng bạn gái.'

Vô số bài viết trên mạng xã hội, dù đã trôi qua một tuần nhưng vẫn còn được bàn tán. Lại còn một vài kênh truyền hình vẫn tiếp tục đưa tin, bình luận. Đặc biệt là một vài MC còn nói rằng nếu được một chàng trai đẹp trai đến dỗ dành bằng một bó hoa lớn như vậy, chắc chắn sẽ tha thứ ngay. Nhưng cũng có nhiều ý kiến trái chiều, đặc biệt là từ nhóm fan hâm mộ đã theo dõi cô từ những ngày đầu.

Vì chưa một lần nào nữ diễn viên Jarawee đăng ảnh hay những dòng trạng thái ngọt ngào, những chú thích cho thấy người này là người yêu. Trên Instagram của nữ diễn viên, phần lớn là quảng bá sản phẩm, hình ảnh cho các nhà tài trợ theo hợp đồng. Thỉnh thoảng cũng có đăng ảnh xinh đẹp cùng nhóm bạn, cả bạn trong và ngoài ngành. Nhưng những người trong giới giải trí cũng biết rõ rằng việc chơi đùa với tin tức có thể mang lại lợi nhuận không hề nhỏ.

Dù có muốn công khai đến đâu, muốn cho mọi người biết rằng tin tức đó không phải là sự thật, nhưng cuối cùng, những gì cô nghĩ lại không thể làm được. Nào là hợp đồng với công ty chủ quản, nào là hợp đồng quay phim. Chỉ có thể im lặng, để cho tin tức tự lan truyền. Nhà sản xuất phim cũng đồng tình với công ty chủ quản, cho rằng tin tức này sẽ là một cách quảng bá cho bộ phim mà không cần tốn kém chi phí.

Nhắc đến tin tức của nữ diễn viên, người ta sẽ tìm kiếm xem cô đã có những tác phẩm nào. Khi họ biết cô đang quay phim, họ sẽ chờ đợi xem tác phẩm của cô.

Đó là lý do vì sao công ty chủ quản rất thích những tin tức được bàn tán theo chiều hướng tích cực hơn là tiêu cực. Những tin tức nào được đánh giá là có thể gây ảnh hưởng tiêu cực hơn là tăng rating, họ sẽ nhanh chóng ra mặt đính chính, phủ nhận. Đôi khi, chỉ trong vòng chưa đầy một giờ, họ đã giải quyết xong xuôi.

"Chị thở dài bao nhiêu lần rồi, P'Ja?" Luksorn bước vào cùng với nữ phản diện trong phim, mỉm cười với nữ chính của bộ phim. Hôm nay cô có lịch quay cùng với cả hai người họ.

"Chị chỉ muốn phim quay xong nhanh thôi."

Câu trả lời từ nữ chính khiến cả người đóng vai nữ phản diện và cô em gái trong phim đều hiểu rõ. Lúc này, phim trường không còn vui vẻ như trước, các diễn viên không thể trêu đùa nhau nữa. Họ phải cẩn trọng để không có hình ảnh hậu trường bị rò rỉ ra ngoài.

Đã có một cuộc thảo luận giữa đạo diễn, nhà sản xuất và ekip. Mọi người đều hứa sẽ không để có hình ảnh mà diễn viên không cho phép bị rò rỉ ra ngoài. Nhưng cuối cùng, vẫn có hình ảnh bị rò rỉ. Đặc biệt là với nữ chính của bộ phim, nhiều lần chỉ là hình ảnh cô đang nói chuyện điện thoại cũng bị người ta suy diễn là đang nói chuyện với chàng thiếu gia.

"Nếu chị không vui, chị có thể nói chuyện với Luksorn, với Numnim nhé, P'Ja." Không chỉ có tin tức về chàng thiếu gia đẹp trai mới khiến đàn chị nổi tiếng thở dài trước mặt họ.

"Cảm ơn hai em. Chị vẫn ổn."

"P'Ja, nếu chị muốn đổi quản lý, cứ nói với Numnim nhé. Numnim sẵn sàng giúp." Tin đồn về mối quan hệ giữa nữ diễn viên Jarawee và người quản lý lúc này đang rất ồn ào. Giới giải trí nhỏ bé lắm, ai có vấn đề với ai, hầu hết mọi người đều biết. Đặc biệt là trong giới quản lý của các nghệ sĩ, cô cũng nghe được từ người quản lý của mình. Chắc là muốn biết có thật sự có rạn nứt hay không. Còn cô thì không muốn biết, chỉ muốn người yêu của người phụ nữ mà cô ngưỡng mộ có một người quản lý đáng tin cậy hơn người hiện tại.

"Cảm ơn em, Numnim." Nữ phản diện đã thể hiện rõ sự ngưỡng mộ của mình đối với trung úy Thanyawee, dù là hồi cấp hai hay bây giờ, nhưng cô lại không hề cảm thấy lo lắng chút nào. Jarawee mỉm cười với đàn em, trước khi nói ra điều mà chính cô cũng không chắc đó là một quyết định đúng đắn hay không.

"Chị sẽ cho quản lý của mình thêm một cơ hội nữa."

Như cô đã nói, cô chọn cách cho quản lý của mình một cơ hội. Cô và Pha đã nói chuyện rất lâu về những vấn đề đã nảy sinh, với sự có mặt của người yêu cô. Nếu Pha vẫn muốn làm việc cùng nhau, cô ấy phải chấp nhận rằng người yêu của cô là Thanyawee. Nếu cô ấy không thể chấp nhận, tốt hơn là họ nên đi con đường riêng của mình, để cả hai không phải khó xử hơn nữa.

Cô sẵn sàng bồi thường hợp đồng theo quy định. Và quan trọng hơn, cô đã nói với Pha rằng sẽ không gia hạn hợp đồng với công ty chủ quản, dù cho hợp đồng mới mang lại cho cô những lợi ích tốt hơn nhiều so với hợp đồng cũ. Trong thời gian đó, Pha có thể bắt đầu tìm kiếm một nghệ sĩ mới để quản lý. Cô sẽ tạm dừng mọi hoạt động trong giới giải trí ngay khi hợp đồng kết thúc, bao gồm cả những công việc đã nhận trước đó.

Giới giải trí đã cho cô rất nhiều thứ, dù là danh tiếng hay tiền bạc. Nhưng đến một lúc nào đó, khi phải tự hỏi đi hỏi lại rằng: cô sẵn sàng đến đâu để đứng trước ánh đèn flash, trở thành người của công chúng? Nếu một ngày nào đó, tin tức xấu ảnh hưởng đến cô, cô có sẵn sàng để đọc tất cả các loại bình luận ác ý hay không? Và quan trọng hơn, cô có sẵn sàng che giấu tình yêu của mình mãi mãi không?

Câu trả lời đầu tiên hiện lên trong đầu cô là cô hoàn toàn không sẵn sàng.

Tự do, không bị ràng buộc bởi hợp đồng, dường như là lựa chọn tốt nhất. Cô có thể tự chọn công việc của mình và không bị áp lực vào những công việc cô không thích. Ngay cả khi công việc của cô giảm dần cho đến một ngày cô biến mất khỏi ngành giải trí mãi mãi, điều đó vẫn tốt hơn là phải chịu đựng những điều cô không thích hết lần này đến lần khác, để người khác quyết định cuộc đời mình, để có những tin tức không đúng sự thật về bản thân chỉ vì công ty chủ quản muốn tạo scandal. Cô chỉ cần đợi hợp đồng của mình kết thúc để giành lại sự tự do.

Sự tự do sẽ giúp cô có thể thương lượng với những người đó nhiều hơn, không cần phải sợ hãi những lời đe dọa cũ rích nữa...

Đe dọa rằng họ sẽ tiết lộ sự thật để làm tổn hại hình ảnh của cô, rằng thực ra nữ diễn viên Jarawee chỉ là con của vợ lẽ, người vợ thứ ba. Những câu nói này đã khiến cô vô cùng sợ hãi. Đủ rồi. Cô sợ, sợ những tin đồn tai tiếng sẽ làm tổn thương người mẹ đã sinh ra mình. Nếu có ai đó buộc tội bà là người phụ nữ cướp chồng người khác, cô biết mẹ chắc chắn sẽ tự trách, rằng chính bà đã khiến cho cô mất đi tương lai trong giới giải trí.

Nhưng hôm nay, cô không còn sợ những lời đe dọa của họ nữa. Muốn nói gì thì cứ nói. Nỗi sợ hãi khi không có người yêu bên cạnh đã không còn nữa. Dù tương lai của nữ diễn viên Jarawee này sẽ đi theo hướng nào, dù cho con đường phía trước có đầy rẫy những ổ gà, gập ghềnh, cô tin chắc rằng bàn tay của người yêu sẽ nắm chặt tay cô, cùng cô đi hết đoạn đường đó.

Thanyawee chưa bao giờ hứa những điều mà cô ấy nghĩ mình không thể làm được.

Lời hứa lần này của cô ấy.

.

Chỉ là vấn đề thời gian.

"P'Ja! Chị đã xem tin tức chưa? Người ta đang chia sẻ đầy luôn!"

"Quản lý của Numnim cũng gửi tin hỏi tới tấp luôn ạ!"

Câu hỏi dồn dập, đầy lo lắng.

Về tin đồn mới nhất.

Nhưng nữ diễn viên Jarawee không hề có chút nào tỏ ra ngạc nhiên. Cô vẫn mỉm cười với hai người đàn em. Không ngạc nhiên, không bối rối, bởi vì cô đã biết trước rồi. Chính cô là người đã khơi mào cho tin tức này. Khi mà người ta cứ dùng tin tức để ép buộc, thì cô, một người trong giới giải trí, cũng có những mối quan hệ riêng của mình.

"Bình tĩnh đi... Chị là người đã yêu cầu phóng viên tung tin này đấy."

Và dĩ nhiên là người phụ nữ còn lại trong ảnh sẽ không bao giờ bị lộ mặt rõ ràng. Chính cô đã tự tay chọn bức ảnh này. Chỉ trừ những người thân thiết mới có thể nhận ra người phụ nữ mà cô đang khoác tay bước xuống xe chính là trung úy Thanyawee.

'Hành động thân mật với một người bạn nữ thế này à? Đưa đón, đi chơi cùng nhau, sống trong cùng một căn hộ... hay là chàng thiếu gia chỉ là bức bình phong thôi?'

Lần này, chúng ta hãy xem ai có thể sử dụng phương tiện truyền thông tốt hơn.

.

Nhưng nữ diễn viên Jarawee có lẽ đã quên rằng đôi khi vấn đề lại nảy sinh một cách bất ngờ.

Một vấn đề khó đối phó.

Một vấn đề gây ra một sự thay đổi lớn trong cuộc đời.

Ngay cả với chính trung úy Thanyawee.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz