ZingTruyen.Xyz

Np Song Tinh H Van Be Dep Doc Ac Dam Chay Nuoc

Chương 35A: Cơn cực khoái bị khống chế / xuất tinh ngược dòng* / nâng chân đi tiểu kiểu chó

Nguyễn Kiều đã ngà say, dù bị Nguyệt Độc bế bổng lên cũng không biết phản kháng, ngón tay còn câu lấy lọn tóc dài màu trắng bạc của Nguyệt Độc.

Diện mạo của Nguyệt Độc luôn khiến người ta quên đi sự nguy hiểm của y, mái tóc dài được buộc gọn lại mang đến cho y một sự cuốn hút dịu dàng kỳ lạ.

Tấm áo măng-tô màu tảo biển như tôn lên đường cong eo vai, chiếc áo sơmi màu trắng được cài khuy cẩn thận, chẳng qua giấu kín sau chiếc măng-tô là đôi cẳng chân lỏa lồ, chỉ để lộ cặp mắt cá chân với khớp xương tinh tế, trắng ngần xinh đẹp.

Bên ngoài áo măng-tô là một vết ướt có thể nhìn thấy rõ.

Nguyễn Kiều thoáng giãy giụa trong vòng tay Nguyệt Độc.

Em thấy nóng quá.

Mấy ly rượu đó chẳng mấy chốc đã dập tắt thần trí em, từng giọt mồ hôi lăn xuống gương mặt và chiếc cổ thon dài của em, mái tóc đen nhánh dính bết trên da thịt tinh tế, đuôi mắt đỏ ửng như cánh hồng rụng.

"Không phải bé Kiều muốn cưỡi anh sao?"

Nguyệt Độc ôm chặt em hơn, hai chân của Nguyễn Kiều lập tức không động đậy được, em nhắm mắt lại, không bao lâu sau đã thấy bụng nhỏ phồng lên, có cảm giác muốn đi tiểu.

Nhưng chốc lát sau, Nguyệt Độc đã đặt em xuống giường, dùng ngón tay cởi quần áo Nguyễn Kiều, kế đó tách hai chân Nguyễn Kiều ra, đầu ngón tay vẽ dọc theo hình dáng của âm hộ, chậm rãi phác họa dáng vẻ của nó.

Ngón tay lạnh lẽo thấp hơn nhiệt độ cơ thể một chút.

"Đừng mà..."

Nguyễn Kiều bỗng thốt lên, giọng nói mềm tựa bông, như đang nũng nịu.

"Đã bảo là... không uống nữa..."

"Không uống gì?"

Nguyệt Độc cụp mắt xuống, môi cong thành nụ cười, bàn tay nhẹ nhàng mơn trớn âm đế từ dưới lên trên, sau đó đột nhiên dừng lại trên đỉnh, rồi chọc nhẹ vào niệu đạo.

Nguyễn Kiều không chịu nổi sự trêu đùa ấy, em bị ép uống quá nhiều rượu, đến bây giờ đầu óc vẫn chếch choáng, không nhận rõ tình tình hiện tại.

Em chỉ biết khép chặt hai chiếc đùi tuyết trắng đã thấm mồ hôi, nằm lăn non nửa vòng tròn trên giường, nghiêng người hạ thấp eo xuống, làm mông đít trông càng múp hơn.

"Không uống rượi! Đã bảo là không uống nữa rồi mà..."

Nguyệt Độc xoay nhẹ cổ tay, cảm nhận được đùi Nguyễn Kiều kẹp cổ tay y cực kỳ chặt.

Y dùng chút sức lực kích thích lỗ tiểu nhạy cảm của Nguyễn Kiều, cặp chân dài của y quỳ lên trên giường, cơ thể bao phủ lấy Nguyễn Kiều, cúi đầu nhìn đôi mắt mơ màng gương mặt mê mang vì say của Nguyễn Kiều.

"Anh là ai?"

Nguyễn Kiều mở to mắt, nhìn y một cái đầy mù mịt.

Hơi thở ấm áp phả ra từ giữa cặp môi hồng hào, rất nhẹ, rất khẽ.

"Anh là... là chó con."

Tiếp đó, Nguyễn Kiều bị choáng đầu chớp mắt mấy cái, em nâng một tay di di huyệt Thái Dương của mình, tay còn lại sờ mặt Nguyệt Độc.

Em cảm thấy chú chó này lớn quá khổ, hoàn toàn đè bẹp em dưới thân nó.

"Không, không đúng... là chó bự..."

Cái thứ bị kẹp giữa hai chân em đột nhiên tăng lực, ngón tay nhanh chóng đâm chọc vào mép thịt mềm mại bên trong, mông Nguyễn Kiều run bắn, em không kìm được đẩy eo về đằng trước, miệng khẽ ngâm "a".

Ngay vào lúc này, chuông cửa vang lên.

Đùi Nguyễn Kiều đã không khép nổi nữa, cơ bắp đùi run rẩy, cơ thể tê liệt ngã nằm thẳng cẳng trên giường, hai chân banh sang hai bên, mu lồn phồng lên như ngón chân lạc đà, hột le non hồng dựng đứng, từ miệng lỗ niệu đạo bên dưới chảy ra một dòng nước uống lượn trong veo, hai cái động thịt lại càng mở to, từng giọt nước rỉ từ bên trong ra tí tách.

Nhân viên phục vụ không định nhìn trộm nhưng vì góc độ nên vẫn có thể thấy được một đôi chân dài cùng chút dâm dịch chảy dọc theo đường cong chân, thấm vào ga giường.

Sắc mặt nhân viên phục vụ tái nhợt, trông rất sợ hãi.

"Mong, mong ngài tha lỗi cho tôi, tôi không cố ý đến muộn——"

Nguyệt Độc làm một động tác "suỵt".

Y nói: "Hãy im lặng, và rời đi."

Nguyệt Độc quay về mép giường, đặt miếng lót nước tiểu lên một chiếc giường khác, sau đó bế Nguyễn Kiều đặt lên trên miếng lót.

Nguyễn Kiều tứ chi vô lực, không khống chế được trạng thái cơ thể mình, chỉ có thể làm một vài động tác nâng tay, khép chân hay xoay người đơn giản.

Bây giờ em chỉ có thể nằm trên miếng lót, chiếc cổ mảnh khảnh trắng ngần nối liền với bờ vai duyên dáng, xương quai xanh và cơ ức – đòn – chũm** rất sắc nét, nhưng lại trông không quá trơ xương.

Điều hiếm thấy là mặc dù Nguyễn Kiều có vòng eo thon gọn nhưng lại không bị lộ đường xương sườn.

Ta có thể thấy được hình dáng của xương bả vai nhưng chẳng thể thấy rõ dáng vẻ của từng đốt xương sườn, xương sống và da thịt hai bên sườn tạo thành một đường rãnh sống lưng gợi cảm mà hấp dẫn, xuống chút nữa là hai hõm eo.

Sắc mặt Nguyễn Kiều dần bị nhuộm bởi màu đỏ hồng, rượu làm em nóng, trên da thịt trắng nõn thấm đẫm mồ hôi, em lật người liên tục, từng hạt mồ hôi túa ra từ hõm eo và sống lưng em, ngay cả hai huyệt thịt cũng chảy ra nước dịch ngọt ngào. Nguyệt Độc dán sát vào em, thậm chí y còn dùng đôi tay vỗ về chơi đùa với eo em, nhẹ nhàng thổi vào chiếc rốn nhạy cảm.

Chiếc bụng hơi phồng lên của Nguyễn Kiều khẽ run bắn, trên hàng mi nhắm chặt đọng lại giọt nước trong veo, chẳng thể rõ đó là mồ hôi hay nước mắt.

Cảm giác tê dại và khô nóng như bóng với hình, gần như hòa tan xương cốt của Nguyễn Kiều.

Lúc này, có hai ngón tay cắm vào hậu huyệt, chúng xoay tròn, khuất động đầy linh hoạt song cũng cẩn thận chạm vào thịt ruột mềm mại hồng thẫm bên trong, kích phát từng đợt khoái cảm nhè nhẹ. Nguyễn Kiều vặn vẹo eo hông, không nhịn được kẹp hai chân lại, hai cẳng chân vắt chéo vào nhau theo phản xạ, lại chẳng thể ngăn cản ngón tay đang tàn sát bừa bãi. Em đã sắp không chịu nổi nữa rồi, khoái cảm do hành vi đụng chạm ấy mang lại quá đáng sợ, làm em chỉ có thể yếu ớt nắm lấy ga trải giường, phát ra tiếng nức nở khe khẽ.

Ý muốn đi tiểu dữ dội xung đội mạnh mẽ với cửa bàng quang đóng chặt, thể hang*** sưng lên khiến cơ thể nhận được tín hiệu xuất tinh nên không thể bài tiết nước tiểu cùng một lúc được.

Có lẽ phải chờ sau mấy hiệp, đến khi nào Nguyễn Kiều bị đụ cho hai mắt đẫm lệ trắng dã, lè lưỡi đạt cao trào mới thải ra được.

Nhưng một lỗ niệu đạo khác lại chẳng có nỗi băn khoăn ấy, thế là dòng nước tiểu ấm áp liên tục chảy róc rách ra giữa hai chân, song Nguyệt Độc vẫn chưa thỏa mãn.

Trên người Nguyễn Kiều đeo vòng hột le, trên cổ chân đeo vòng bạc, cùng với chiếc xích bạc nối liền cả hai trông thật là chướng mắt.

Y liên tục kích thích tuyến tiền liệt của Nguyễn Kiều, thủ pháp tinh diệu cho phép y hoàn toàn kiểm soát được cơ thể của Nguyễn Kiều, chỉ sau vài cú nhấp, Nguyễn Kiều đã chuẩn bị bắn tinh.

"Bé Kiều, mở bàng quang ra nào."

Nguyễn Kiều nghe y nói vậy thì không kịp phản ứng lại, em vẫn chưa lấy lại được ý thức, chỉ nghe thấy có người muốn mình mở bàng quang ra.

—— nói đùa sao? Sao có thể chứ, ui!

Tuy nhiên cơ thể lại tuân theo mệnh lệnh, tự động mở bàng quang ra. Nước tiểu còn chưa kịp chảy ra khỏi niệu đạo thì tinh dịch đã bắn ngược lại vào trong bàng quang do bị kích thích tuyến tiền liệt. Lần đầu tiên Nguyễn Kiều bị bắn tinh dịch vào trong bàng quang, lại còn là tinh dịch của mình nữa chứ, thoáng chốc em trợn trắng hai mắt, khóc nấc không thành tiếng, cảm giác bụng nhỏ phồng lên càng thêm rõ ràng, cửa bàng quang không đóng kín, thế là bị tinh dịch của chính mình bắn vào trong, xối qua thịt non mẫn cảm, xuất tinh ngược dòng, không để chảy ra một giọt nào, song song với đó âm đạo và hậu đình của Nguyễn Kiều cũng đã co thắt liên tục và đồng thời phun nước.

Rõ ràng phần lớn cơ thể đã mềm nhũn, nhưng đặt trong cơn cao trào kịch liệt như thế cũng đủ kích thích nó co rút không ngừng.

Hai mắt Nguyễn Kiều mở he hé, nước mắt trào ra liên tục, nước bọt cũng nhỏ xuống má xuống cằm, em đắm mình trong khoái cảm và sự hoảng loạn để rồi phát ra tiếng rên rỉ thống khổ đầy diễm mị, như tiếng kêu của con thú nhỏ đang động dục.

Em cảm thấy thân dưới của mình như tan ra, ướt sũng, vỡ thành mảnh nhỏ, chẳng thể phân biệt được đâu là nước dâm, đâu là nước tiểu, hoặc có lẽ là cả hai.

Chỉ còn cơn khoái cảm mãnh liệt và vồn vã đang xuất hiện dưới hạ thể liên tiếp, kế đó hóa thành dòng điện lan khắp toàn thân một cách nhanh chóng.

Mà cơn khoái cảm ấy càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều......

Rồi đột nhiên, một bàn tay trắng ngần được đặt lên trên chiếc bụng đang co bóp liên tục trong sự cao trào của Nguyễn Kiều, Nguyệt Độc chỉ chạm khẽ một cái như vậy thôi, rồi nói:

"Dừng lại."

Cơn cực khoái biến mất ngay lập tức, Nguyễn Kiều thậm chí còn ngây ra.

Em hoàn toàn không hiểu tại sao lại như vậy, chỉ mở to mắt, trong hốc mắt còn trực trào nước mắt, từng giọt nước mắt nối đuôi nhau rơi xuống.

Đầu lông mày nhướng lên nhưng đuôi mi lại cụp xuống.

Sau đó bị Nguyệt Độc nắm lấy mắt cá chân.

"Bé Kiều, giẫm anh đi."

Gót chân Nguyễn Kiều đụng phải trụ thịt nóng bỏng cương cứng, em vừa bị kéo giật lại từ trên đỉnh dục vọng, đang cảm thấy vô cùng khó chịu, chỉ biết cắn môi, nhíu mặt đầu mày, rất là khổ sở.

Còn bị giữ mắt cá chân đi giẫm chim Nguyệt Độc nữa chứ.

Nguyệt Độc thậm chí còn cúi đầu hôn lên mu bàn chân Nguyễn Kiều.

Hai chân Nguyễn Kiều đè lên trụ thịt thô to dựng thẳng, trên lỗ niệu đạo của quy đầu đang liên tục tiết ra dịch nhầy trắng đục, rỉ từ trên đỉnh xuống.

Dính nhớp, lại còn thô to quá thể.

Ánh mắt Nguyễn Kiều có hơi né tránh, cặp mắt ướt đẫm nước mắt đảo sang một bên, lén lút rụt mắt cá chân về.

Lập tức bị giữ chặt lại, không thể di chuyển.

Nguyệt Độc thở phì phò nói với em: "Bé Kiều, giẫm cho anh đi, rồi anh cho em cưỡi cún con được không?"

Thật ra Nguyễn Kiều không thích làm mấy việc "lao động chân tay nặng nhọc" này, nhưng chú chó bự trước mặt này vừa nói, chỉ cần giẫm y thì sẽ cho em cưỡi...

Cảm giác trống rỗng và bất mãn vì cơn cao trào biến mất đột ngột cứ quẩn quanh mãi trong cơ thể em.

Thế nên em cau mày, túy tiện giẫm xuống mấy cái, lại không ngờ rằng dương vật của Nguyệt Độc lại càng ngày càng cứng, thậm chí còn cọ vào lòng bàn chân em.

Da thịt mềm mại nơi ấy bị cọ đỏ cả.

Nhưng thật không may, bệnh hoa si lại chẳng biến mất đột ngột.

Da thịt chỗ lòng bàn chân bắt đầu nóng lên, kéo theo sắc nóng khó có thể nói rõ thành lời, mặt Nguyễn Kiều càng thêm đỏ, ngay cả vành tai cùng bờ vai duyên dáng cũng nhuốm hồng.

"Hu... ưm..."

Nguyễn Kiều mím chặt môi lại, khóe môi bị ép trắng bợt.

Xúc cảm dai dẳng ấy lại bùng cháy lần nữa trong cơ thể em, nhưng chẳng thể giải phóng khiến tâm trí em nhão thành vũng sình lầy.

Làn da dưới lòng bàn chân gần như đã chết lặng, mãi đến khi có chất lỏng màu trắng vẩy lên trên cằm, Nguyễn Kiều mới nhận ra Nguyệt Độc đã bắn tinh.

Trên mặt, trên ngực, trên eo... vương vãi thứ chất dịch màu trắng đục ấy.

Chẳng biết được là mồ hôi hay nước mắt khiến tóc mái em thấm ướt, dính vào vầng trán nhẵn nhụi, sắc mặt Nguyễn Kiều ửng hồng, bị khoái cảm bức đến mất khống chế.

Bấy giờ, Nguyệt Độc nhìn mặt em, duỗi tay nắm lấy dương vật, chỉ chốc lát sau nó đã cửng lên.

Hai đầu gối của Nguyễn Kiều bị nâng lên, mũi chân chỉ xuống ga trải giường, một chân cong như móc câu, trên làn da trắng hồng từng giọt mồ hôi trượt xuống; một chân khác dính đầy tinh dịch, chảy xuôi xuống ga giường như sữa bò bị đổ.

Bỗng em run bắn, sau đó cổ họng Nguyễn Kiều vang lên tiếng thở hổn hển.

Em mơ mơ màng màng nhớ ra chân mình đã giẫm lên cái dương vật đó.

Em nhíu hàng mày đẹp lại, hơi hé cánh môi ra, oán giận: "Không cho chọc vào... bẩn lắm..."

Thế mà em đã tự ghét bỏ trước.

"Đã tẩy sạch rồi."

Nguyệt Độc véo cổ tay em, ép em sờ lên tinh dịch màu trắng ngà vương trên bụng mình, tiếp đó y điều khiển linh lực xóa sạch những chất dịch đó, cả bàn tay trở nên sạch sẽ chỉnh tề.

Nguyễn Kiều miễn cưỡng tin lời y, đúng lúc này lại bị đâm vào tim hoa, nhất thời cảm nhận được cơn khoái cảm râm ran nên cũng chẳng nói thêm gì nữa.

Em chỉ khẽ cắn môi, phát ra tiếng rên rỉ hàm hồ ái muội từ khoang mũi.

Chẳng mấy chốc em đã được đụ sung sướng, hai mắt tối sầm lại, đôi môi dán lên cặp môi mỏng của người ta, Nguyễn Kiều chỉ đờ đẫn trong giây lát rồi bỗng hé miệng ra, chủ động lộ đầu lưỡi cho Nguyệt Độc vươn lưỡi vào, sau đó liếm láp mỗi tấc niêm mạc của em.

Nguyệt Độc hôn rất sâu, trao đổi nước bọt của hai người không ngừng, đầu lưỡi càng lúc càng tiến vào sâu hơn, thậm chí khiến Nguyễn Kiều sinh ra ảo giác cổ họng sắp bị đối phương liếm láp.

Cảm giác ấy làm Nguyễn Kiều không chịu đựng nổi, hô hấp của em trở nên dồn dập, cổ họng hơi co rút lại, thanh âm cũng càng thêm mê người.

Khi hai mắt còn mông lung đẫm lệ, em bỗng nhận thấy tư thế cơ thể đã thay đổi. Nguyễn Kiều đã không thể ngồi thẳng được nữa, cuối cùng được Nguyệt Độc ôm lấy, xoay nửa vòng tròn trong tư thế đút vào trong, hậu huyệt bị dương vật cọ vào run rẩy không ngừng, thịt huyệt co giật cao trào.

Hai bắp đùi gác lên cổ tay Nguyệt Độc, bụng nhỏ hơi nhô lên, hình như có thứ gì mát lạnh dán vào âm vật.

Nụ hôn bấy giờ mới ngưng hẳn, Nguyễn Kiều nghiêng đầu, khuôn môi vẫn còn hé mở, chưa khép lại hoàn toàn. Đầu lưỡi của Nguyệt Độc rút ra khỏi khoang miệng của em, ái muội như rút trụ thịt ra khỏi cái bím, thậm chí còn kéo theo một sợi chỉ bạc.

Ánh nước dính nhớp ái muội phủ lên cánh môi.

Tiếng thở dốc hỗn độn vang ra khỏi cặp môi, đột nhiên vật lạnh ngắt đó bắt đầu rung, trong nháy mắt sinh ra cảm giác sung sướng tột độ. Nguyễn Kiều gần như nhũn người ra, cả người ngã vào trong lòng Nguyệt Độc, em ngẩng mặt lên, phần sau đầu gối gác lên bả vai Nguyệt Độc, hai mắt em trắng dã, rên hừ hừ, lại một lần nữa được đưa lên đỉnh cơn cực khoái.

Lỗ tiểu bên dưới hột le lập tức mở ra, một dòng nước phụt mạnh ra từ đó, nhưng vì bị trứng rung bít lỗ nên dòng nước bắn tung tóe ra xung quanh tạo thành một đống hỗn độn giữa hai chân Nguyễn Kiều, trên miếng lót xuất hiện từng vệt nước sẫm màu, còn em thì khó chịu kêu thành tiếng, chiếc cổ mảnh khảnh cong lên, mồ hôi chảy dài theo đường cong ngọc ngà, thậm chí còn tích lại thành vũng nước nhỏ tại hõm xương quai xanh.

Bên trong hoa huyệt chưa được tiến vào run lên từng cơn, nó không nhịn nổi tự co bóp, dịch dâm dọc theo lối âm đạo trào ra bên ngoài, khoái cảm làm mặt mũi Nguyễn Kiều vương đầy nước mắt, thế mà Nguyệt Độc còn nghiêng đầu liếm mặt em, đầu lưỡi ướt át cuốn đi nước mắt nơi khóe mi em.

Huyệt thịt co giật điên cuồng, dịch ngọt bắn tung tóe, hậu huyệt cũng theo đó mà co rút từng cơn, si cuồng đuổi theo gậy thịt.

Nguyệt Độc bỗng chốc đứng dậy, ấn Nguyễn Kiều vào góc tường, một tay nắm lấy đùi của Nguyễn Kiều, giữa các khe ngón tay là thịt đùi nung núc.

Nâng một chân lên cao, vạch dương vật ra.

"Tiểu đi, bé Kiều."

Sau khi nói xong còn huýt sao.

Dương vật của Nguyễn Kiều chẳng thèm tuân theo khống chế của bản thân em, em hoảng hốt vươn tay che đi lỗ niệu đạo, đỏ mặt, bật khóc trong biển dục: "Không, không được như thế..."

Nhưng hai chân em đã run lẩy bẩy, một chân còn bị ép buộc nâng lên, mông múp bị địt từ đằng say, sóng thịt lăn tăn.

Hai mắt Nguyễn Kiều rưng rưng, bị bắt nhìn dương vật của mình bài tiết, em run giọng nói: "... Cứ như, cứ như chó con... đi, đi tiểu vậy..."

Em chợt thấy thẹn không thôi, lúc này cũng mơ mơ màng màng cảm thấy coi người thành chó là không đúng, em nan kham cắn môi dưới, nhưng ngay giây sau đã bị đụ đến thất thần.

Lỗ niệu đạo vẫn đang rỉ nước tiểu, trộn lẫn cả tinh dịch bị bắn ngược vào bàng quang trong quá trình xuất tinh ngược dòng.

Con cặc của Nguyệt Độc liên tục chơi đùa lỗ hậu của em, Nguyễn Kiều run bắn lên theo từng động tác đụ địt, hạ thân không ngừng vung vẩy nước tiểu theo tần suất chuyển động, run bần bật hết lần này đến lần khác.

"Hu, hu a..."

Tóc mai của Nguyễn Kiều đã mướt mồ hôi, hai mắt đờ đẫn, em bỗng cảm thấy mông mình bị nắm chặt lấy xoa mạnh, sau đó mông em bị dập về đằng sau, gậy thịt hung hăng thúc sâu vào bên trong, quy đầu đâm qua miệng kết tràng, mạnh mẽ xuyên vào người em.

Nguyễn Kiều lập tức rơm rớm nước mắt, rên ử ử, giọng vừa mềm vừa run, tựa như đắm trong bể tình chẳng đứng dậy được, giữa cặp mông đào trắng tuyết ửng hồng có một cây gậy thịt thô tráng vào ra liên tục, lưng em đầm đìa mồ hôi, em chợt thở suyễn một hơi, thân hình tuấn tú dỏng cao đằng sau đột ngột áp sát về đằng trước, quy đầu căng phồng, tinh dịch đặc sệt được bắn ra rất mạnh, ước chừng phải bắn một lúc mới dừng lại.

Nguyệt Độc thả tay ra, lui về sau một bước.

Sau khi cơ thể đạt cao trào được một lúc thì Nguyễn Kiều mới nhận ra Nguyệt Độc đã buông tay ra từ lâu... khoảng thời gian sau đó, tự bản thân em duy trì hành động một chân đạp xuống đất một chân tựa vào tường, tư thế chó con đi tiểu, vừa nâng chân xi xi vừa bị đụ.

Chỉ cần nghĩ đến đó thôi tai em đã đỏ bừng rồi.

Em thu chân lại, một tay chống lên mặt tường, eo hơi cong xuống, một tay khác đặt lên đùi đang run rẩy của mình.

Hậu huyệt đã không khép lại được, từ trong mép khe thịt đỏ tươi chảy ra một dòng tinh dịch màu trắng đục đặc quánh.

tác giả có chuyện cần nói:

Vậy nên lúc còn ở trường học y đã giả làm người qua đường đó!! (xem lại chương 29A)

Lúc đó Nguyệt Độc ăn vụng nên Nguyễn Nguyễn mới mắc bệnh hoa si với y.

===

Editor: bất ngờ chưa mấy bà zà :))))

Ps: Chương này chưa beta nên còn kha khá lỗi, ai thấy chỗ nào bị gượng thì báo lại tui để tui sửa nhé.

*Xuất tinh ngược dòng:

**Cơ ức-đòn-chũm:

*** Thể hang:

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz