Np Hoan Trong Sinh Chi Nghiet Tinh
Edit by Náppu#Thời điểm Cố Quân Nam một lần nữa đi vào thế giới này, đúng là mùa hè, không khí khô nóng theo mùa chậm rãi trở nên thích hợp hơn, ngẫu nhiên sẽ có lá cây màu vàng lặng lẽ rơi xuống mặt đất, sau đó là một cỗ hương vị gió thu thổi đến trăm ngàn phiến lá cây như có sinh mệnh rung động.Đại khái đã qua hơn ba tháng.Mọi chuyện phát triển so với đời trước rõ ràng bất đồng. Cố Quân Nam không biết chính mình đã làm ra hiệu ứng cánh bướm, bởi vì hắn không cùng Cố Trạch ở bên nhau, mới thay đổi quỹ đạo nguyên bản.Tóm lại, hiện tại hết thảy đều trở nên không thể xác định.Cố Quân Nam cũng không nghĩ nhiều lắm, sinh hoạt hiện tại không tệ, bên người có Phàn Thập Ngũ như một bằng hữu không bao giờ lớn, còn có Trình Quyền điều gì cũng nghĩ cho hắn, Cố Trạch ở Thanh bang có thế lực, còn có nữ nhân kia ở bên cạnh y. Mỗi người đều rất tốt... Không có ai cần hắn chiếu cố.Cố Quân Nam cảm thấy chính mình già rồi.Đời trước còn có đời này, hắn đã qua tuổi nhiệt huyết sôi trào, thấy máu dính ở mũi đao mà hưng phấn. Cho nên hắn không muốn quản quá nhiều việc, làm tốt việc của chính mình là được.Nói không chừng, chờ sau khi hắn năm mươi sáu mươi tuổi, Thanh bang không còn cần hắn, hắn còn có thể cùng Trình Quyền nơi nơi du lịch, hoặc là mở một tiệm bánh ngọt. Tiền đề là lúc ấy Trình Quyền còn ở bên cạnh hắn, y không bị kẻ thù chém chết, còn có hài tử Cố Trạch thích ăn đồ ngọt...Cố Quân Nam mặc quần áo màu đen bó sát, bên ngoài phủ thêm áo khoác dài màu bạc, giấu một con dao nhỏ bên hông, bỗng nhiên sửng sốt, chính mình thế nào lại có ý tưởng mở tiệm bánh ngọt. Hắn nhớ rõ lúc nhỏ Cố Trạch mềm mại như bông, rất thích bánh kem, trong nhà không có tiền, thật lâu mới mua được một cái, ngón tay nho nhỏ của Cố Trạch sẽ quét bơ đút cho hắn, làm mặt hắn nơi nơi đều dính kem, sau đó lại duỗi đầu lưỡi phấn nộn liếm sạch...“Cười cái gì đấy?” Sau lưng có người ôm eo hắn, bất mãn Cố Quân Nam ở trước mặt mình còn suy nghĩ chuyện khác.“Không có gì...” Hắn đã quen Trình Quyền thường thường dính ở trên người làm nũng, giống như một động vật lớn liếm láp mặt hắn.Hiện tại là rạng sáng một giờ, dựa theo kế hoạch dự định, hôm nay nên đi công ty bạch đạo của Hán Đường bạch đánh cắp tài khoản, tốt nhất là cài vào máy chủ mấy cái virus gì đó.Mà Thanh bang hôm nay lúc rạng sáng hai giờ cũng sẽ đến địa bàn Hán Đường gây náo loạn, như vậy đại bộ phận lực lượng đều sẽ không ở gần công ty, Cố Quân Nam ít nhiều sẽ nhẹ nhàng hơn chút.“Nam thúc, mang cái này lên.” Trình Quyền ôm lấy hắn, từ phía sau lấy ra một con dao tinh xảo nhét vào trong tay hắn, “Bảo vệ tốt chính mình, ta không ở bên cạnh ngươi.”Cố Quân Nam nghĩ nghĩ lại đặt ở trên bàn, nói: “Nếu tin tình báo chính xác, ta sẽ rất nhanh đi ra, ta có mang theo vật phòng thân.”“Kia được rồi, Nam thúc ngươi sớm một chút trở về, vốn dĩ buổi tối hôm nay muốn ngươi thuộc về ta, ngươi sớm một chút trở về phỏng chừng còn có thể tiếp tục...” Trình Quyền để ý chính là thời gian hôm nay để ôm Cố Quân Nam bị chiếm dụng, cố tình nhắc nhở hắn sớm muộn gì cũng phải trở về!Đối với ham muốn của Trình Quyền, Cố Quân Nam nghe xong chỉ xấu hổ đẩy ra y, sau đó nhìn nhìn thời gian, nói: “Đi thôi.”“Được.” Trình Quyền thích cực kỳ bộ dáng có chút ngại ngùng của Cố Quân Nam, rõ ràng thẹn thùng còn nghiêm trang đổi đề tài.Trình Quyền càng ngày càng phát hiện bản thân không thể chịu được Cố Quân Nam ở nơi mà y không thể nhìn thấy, càng không thể chịu được bộ dáng hắn cùng người khác mỉm cười trò chuyện. Có lẽ qua đoạn thời gian này chờ y đem việc trong bang sắp xếp xong xuôi, chính mình cũng có đủ thực lực, liền có thể cùng Cố Quân Nam ẩn đi rồi...Giấu ở trong nhà chính mình a... Làm những tên mơ ước người yêu của y toàn bộ biến mất! Làm trong mắt Cố Quân Nam chỉ có bộ dáng của y! Làm hắn cùng y sinh hoạt ngọt ngào bên nhau, làm hắn không rời đi được–– không chết không buông!......Hết thảy đều ổn thoả.Chờ đến rạng sáng hai giờ, Cố Quân Nam ẩn nấp trong đêm đen, nhìn mấy chiếc xe lớn đi ra phía ngoài, đại khái là đi chi viện đi. Sau đó hắn lặng lẽ ẩn vào công ty Hán Đường ở trung tâm thành phố, vị trí hắn nhớ rất rõ ràng, cho nên đi một vòng lớn, tránh đi mấy thủ vệ, lên tầng ba mươi, tìm được một văn phòng lớn xa hoa!Cố Quân Nam không dám bật đèn, nhanh chóng đóng cửa lại, sau đó nương theo ánh trăng chiếu qua cửa sổ sát đất đi tới bàn làm việc lớn.Trên bàn rất sạch sẽ, chỉ có một chồng văn kiện cùng một chậu cây xương rồng hình cầu. Máy tính đã tắt, hết thảy đều bình thường.Cố Quân Nam ngồi xổm xuống, mở ra nguồn điện, từ túi quần sau lấy ra một ổ cứng kim loại, chờ máy tính khởi động.Không ngoài dự liệu, sẽ có mật mã, Cố Quân Nam cũng không biết mật thám thế nào biết được, gõ chữ vào quả nhiên chính xác, sau đó bắt đầu chậm rãi tra tìm văn kiện quan trọng, cuối cùng đem ổ cứng cắm vào, nhìn màn hình đang chạy tiến độ, âm thanh tim đập đã lớn đến mức có thể nghe được.Quá an tĩnh, Cố Quân Nam hoàn thành xong nhiệm vụ, lập tức đóng lại máy tính, lại đột nhiên nghe được ngoài hành lang có tiếng người nói chuyện!!Nghe thanh âm chính là đi tới nơi này! Hắn nhanh chóng đem ghế để lại, sau đó nhẹ nhàng mở cửa sổ, nhảy ra bên ngoài, chân dẫm vào thềm cửa sổ, tay liều mạng nắm chắc máy điều hòa ở lan can, sau đó đem cửa sổ khép lại...Ngẩng đầu, nếu có thị lực tốt, từ bên ngoài có thể nhìn thấy trên tòa cao ốc, có một thân hình mạnh mẽ từ trong phòng nhảy ra, ghé vào cửa kính, không chút sứt mẻ! Cửa phòng bỗng nhiên mở ra. Bức màn cửa màu tối vừa khéo che đi thân hình hắn.Cố Quân Nam cũng không dám thở mạnh, bên tai là gió trời đang gào thét, cũng không dám nhìn xuống, bên dưới là nền xi măng rộng lớn đen như mực.Ngã xuống nhất định sẽ chết!Cố Quân Nam không có biện pháp, chỉ có thể chờ, hắn không biết người lúc này còn tới nơi này là ai, nhưng nhất định không phải đồng bọn của hắn! Hắn chỉ có thể chờ người tới rời đi, sau đó đi ra ngoài.Đèn mở lên, Cố Quân Nam liền nghe được một thanh âm nói chuyện mềm mại, vẫn còn xen lẫn một chút giọng thiếu niên, làm nũng nói: “Lăng Phi, ta không phải cố ý để quên đồ ở nơi này. Ta cho rằng...”“Đã biết.” Một thanh âm khác nghe như là hơi tức giận đánh gãy lời giải thích của thiếu niên, cầm lấy đồ vật đặt trên bàn rồi nói, “Đi thôi.”Cố Quân Nam nghe đến đó thần kinh đang căng chặt lập tức thả lỏng, cho rằng hai người kia lập tức sẽ rời đi, ai ngờ thiếu niên như là không cam lòng, đem Lăng Phi đẩy lên trên ghế dựa, sau đó kéo ra khóa quần Lăng Phi, lấy ra vật nào đó còn mềm oặt, liền ngậm vào!“Đào Triều...” Lăng Phi không ngăn cản hành động của Đào Triều, còn để tay trên đầu cậu, hung hăng ấn xuống.Đồ vật được thiếu niên bao hàm đột nhiên trở nên có tinh thần, hoàn mỹ để Lăng Phi thâm nhập vào trong yết hầu. Thiếu niên một bên cởi quần, ngón tay cắm vào tiểu huyệt phía sau, bắt đầu khuếch trương...Đào Triều một bên ý loạn tình mê khơi mào dục vọng của Lăng Phi, một bên giương mắt nhìn người trước mắt một đầu tóc đỏ lộng lẫy, lông mày anh khí, khuôn mặt trắng nõn tinh xảo, đáy mát hiện lên ý cười.Xem đi, mặc kệ ngươi là lão đại Hán Đường, đều vẫn muốn ta! Giống như trước mặc kệ ta làm cái gì đều chỉ cần dùng thân thể dâng lên một chút, liền cho qua... Vẫn là như vậy... Ngu xuẩn.Cố Quân Nam bất đắc dĩ cứng đờ thân thể, trên trán che kín mồ hôi, đứng ở một nơi như này mà chỉ cần trượt chân một cái, tuyệt đối sẽ ngã xuống!Hắn nghe thanh âm liền biết bên trong đang bắt đầu tiến hành vận động hạn chế trẻ em nào đó, bên trong còn là lão đại Hãn Đường!Longg bàn tay Cố Quân Nam đã bắt đầu ra mồ hôi, giữ không được vách tường bóng loáng bên cạnh, không những thế, chân giẫm lên giá điều hòa còn vang lên một tiếng. Kinh động đến hắn một thân mồ hôi lạnh.May mà người trong phòng không có nghe được.Chỉ thấy Đào Triều sắc mặt ửng hồng phun ra dục vọng thật lớn kia, nước bọt làm ướt sẫm cự vật dữ tợn, sau đó xoay người một cái ngồi trên đùi Lăng Phi, nâng lên mông chính mình, muốn nuốt vào cây trụ thịt nóng bỏng kia...Nhưng cố tình lúc này, Lăng Phi bỗng nhiên ngó tới ổ cắm nguồn điện máy tính thế nhưng lại mở chốt! Tâm thần rùng mình, đẩy ra Đào Triều.“Lăng Phi...?” Thanh âm Đào Triều mềm như bông mang theo run rẩy, vừa kinh ngạc, cũng như là dục cầu bất mãn.“Chúng ta trở về đi, làm trên giường, nơi này không tiện.”“Được.”Hai người sửa sang lại quần áo, sau đó tắt đèn, cửa cũng ‘phanh’ một tiếng thanh thúy đóng lại.Rốt cuộc... Rời đi?...Cố Quân Nam đã sắp đến cực hạn, cẳng chân đại khái đã bắt đầu rút gân, có chút ẩn ẩn đau, nhưng hắn không dám tùy tiện đi ra ngoài. An tĩnh quỷ dị, thẳng đến qua mười phút, Cố Quân Nam mới mở ra cửa sổ, một phen xốc lên bức màn, nhảy vào trong nhà.Chỉ là vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy một thanh niên dáng người cao lớn với mái tóc đỏ, tùy ý ngồi trên bàn làm việc, chân đạp lên ghế dựa, đồng tử màu đen lóe lên ánh sáng mãnh liệt, cười như không cười nhìn hắn!!
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz