Nielwoon Kdn X Hsw Ai Luc Affinity
"Anh nói là em không để ý thấy, khi có người thích mình..." Daniel nói. Cậu theo sau Sungwoon tới trước căn hộ của anh, hình như đã để quên đồ gì đó quan trọng ở đây vài ngày trước. Sungwoon lóng ngóng lần mò tìm chìa khóa nhà trong chùm chìa khóa chung để mở cửa. Daniel đóng cửa và khóa lại dùm Sungwoon trong khi anh đang loay hoay tháo giày. Hojung lại không có ở nhà, thực ra chuyện này cũng hay xảy ra.
"Ừ. Chuyện đấy thì làm sao?""Anh cũng không để ý thấy." Daniel nói. Hơi thở của cậu có mùi caramel pha lẫn rượu, và ánh mắt Sungwoon đã phản bội anh khi nó dõi theo đường cong hình tim nơi môi trên của Daniel khi cậu tiến tới tự do công khai xâm chiếm lãnh địa riêng tư của Sungwoon. Daniel đã ngà ngà say, còn Sungwoon thì không, nhưng anh vẫn để Daniel hôn mình, bởi Sungwoon từ lâu đã từ bỏ việc giả vờ như mình không bị thu hút, và anh không cảm thấy quá ngượng ngùng khi Daniel có lẽ sẽ không nhớ tại sao hai người lại hôn nhau vào ngày mai. Con người ta vẫn thường hôn nhau, dù không yêu, không phải lòng nhau, phải không?Môi của Daniel rất đầy đặn, và cũng hơi dính dính vì cây kem lúc nãy nữa, nhưng kem là thứ sau cùng mà Sungwoon nghĩ tới khi mà Daniel vòng bàn tay to lớn quanh cổ anh và dùng môi mình hút cạn từng chút, từng chút hơi thở của Sungwoon."Em đến đây làm gì?" Sungwoon nói, sau khi Daniel lưu luyến tách rời, tay vẫn còn vương vấn nắm trên cổ áo của Sungwoon. "Em để quên cái gì?" Anh tự hỏi đầu óc Daniel còn đủ tỉnh táo để nhận ra rằng đây chỉ mới là nụ hôn thứ hai trong đời của anh."Anh thực sự tin lời em nói sao?""Em nói dối hả???" Sungwoon hoảng hốt, tự hỏi mình đã cho con quái vật gì vào nhà thế này. Làm sao mà anh có thể biết được mấy cái chiêu trò như vậy chứ. "Em thật ... Làm sao anh biết được thế có nghĩa là gì?""Em cũng đã tự hỏi liệu anh có hiểu..." Daniel nói, cười nham hiểm, "nhưng dù gì thì anh vẫn để em vào nhà rồi.""Đây cũng là cách em lừa mấy bạn gái cũ của mình à?" Sungwoon trách móc. Anh mở cửa phòng ngủ, nhanh chóng tìm cách trốn đi nhưng Daniel đã theo ngay đằng sau, xông vào trước khi Sungwoon kịp đóng cửa."Về nhà đi!" Sungwoon nói. Ánh đèn trong phòng ngủ sáng hơn ánh đèn ở cửa và anh hoảng sợ, lo lắng tự hỏi liệu môi của mình có sưng và rõ rệt là vừa bị cắn giống như của Daniel bây giờ không.Daniel chau mày. "Anh luôn lôi bạn gái của của em vào..." cậu liếm môi "nhưng em chỉ mong anh ngừng bận tâm về họ, khi họ vốn đã không còn quan trọng." Nhắc nhở bản thân rằng Daniel đã từng hẹn hò trước đây là một cơ chế tự vệ mà Sungwoon luôn vin vào để kiểm soát tình cảm của bản thân mình. Cứ liên tục nhắc lại như vậy thật ích kỷ, khi mà Daniel có lẽ không muốn bị gợi lại quá khứ, nhưng Sungwoon cần phải nhớ rằng giữa anh và Kang Daniel không có tương lai. "Vậy thì em muốn anh để tâm vào điều gì?" Anh hỏi."EM!" Daniel đáp, khẳng định chắc nịch, và logic của Sungwoon sụp đổ khi mà Daniel ôm anh vào lòng và kéo anh xuống giường. Cậu dường như không để ý thấy Sungwoon lo lắng đến mức nào, mà chỉ tập trung để lại thêm dấu vết ở những vị trí khác ngoài môi anh. Cậu mút lấy vùng da dưới cằm, răng cắm xuống vừa đủ để thổi một luồng nhiệt cháy lên trong ruột gan anh.Khi trò chuyện, Sungwoon sẽ là người nắm đằng chuôi, những câu chữ luôn luôn tự nhiên kết nối vs nhau mà tuôn ra, sẵn sàng nhấn chìm tâm hồn người khác ở trong sự sâu sắc của lời nói của mình. Nhưng hôn thì rõ ràng là sân chơi của Daniel. Nụ hôn của cậu gấp gáp và cuốn Sungwoon theo tốc độ của mình. Những ngón tay bấu chặt lấy hông của anh trong lúc cậu đánh dấu lãnh địa của mình dọc theo khuôn miệng và răng của anh. "Em không hiểu mình đang làm gì đâu..." Sungwoon nói đẩy vai cậu ra khi Daniel dừng để lấy hơi thở. Nhưng phần sâu nhất, đen tối nhất trong tâm hồn của anh lại muốn cào cấu vào da Daniel tới khi chảy máu, và để lại những vết sẹo để nhắc nhở bất kỳ ai sau này nhìn thấy cơ thể cậu sẽ biết cậu là của anh."Em chỉ..." Lời Daniel nói ra thô ráp. Thông thường lời nói của Daniel sẽ rất trôi chảy, trơn tru nhưng giờ đây giọng cậu không còn điềm tĩnh nữa. Đôi môi như nhung ấy thẫm và sưng lên, và Sungwoon cố gắng lùi lại khi mà não anh cuối cùng cũng bắt kịp với cơ thể bốc đồng này.Ngu ngốc, ngu ngốc, ngu ngốc. Anh cố lùi ra xa nhưng Daniel vẫn túm chặt lấy eo của anh. "Em làm gì...""Anh không bao giờ để em lại gần." Mũi Daniel chạm vào mũi Sungwoon khi cậu nói. Sungwoon ban đầu nghĩ đó là dầu trên da và chắc không được vệ sinh lắm vì lần cuối cùng cậu rửa mặt là cách đây 6 tiếng, nhưng Daniel hoàn toàn nắm bắt sự tập trung của Sungwoon nên anh chỉ có thể nghĩ về những điều thực dụng như vậy trong tích tắc trước khi bị sức mạnh của tay Daniel vòng trên đùi mình lôi về thực tại."Bởi vì anh không muốn." Sungwoon nói, hơi thở run run, tự hỏi tại sao còn mất công phản kháng Daniel, khi mà sau cùng anh cũng vẫn sẽ thua. "Em đã bao giờ nghĩ về điều đó chưa?""Nhưng rồi..." Daniel nói, giọng vui thú vô cùng "anh vẫn đang ở phía trên em, để em hôn anh.""Sai lầm." Sungwoon nói khẽ. "Anh đáng nhẽ phải đá em ra khỏi nhà này.""Hãy để em ở lại." Daniel nói, hơi hụt hơi. Ngón tay cậu lướt trên khóa quần jean của Sungwoon đầy thích thú nhưng Sungwoon nhanh chóng lùi ra một cách không thoải mái và sợ hãi."Anh không..." Sungwoon nói đứt quãng, hoảng sợ. Bất kỳ ai khác sẽ nắm ngay lấy cơ hội mà để Daniel làm điều cậu muốn, nhưng Sungwoon hoàn toàn bối rối và hoang mang bởi những kỳ vọng để cậu tiến xa đến mức đó. "Được." Daniel nói, di chuyển tay trở lại ôm lấy eo của Sungwoon một cách vững chắc. "Em sẽ không làm bất kỳ điều gì mà anh không muốn, Sungwoon.""Em thật quá to gan khi phục kích anh như vậy." Sungwoon nói lại, những biện pháp để khiến Daniel rời đi dường như vỡ vụn khi Daniel gọi tên anh, ngọt như mật và đầy ma lực."Anh muốn em rời đi thật sao?" Daniel hỏi.Khi Sungwoon không nói gì và lảng tránh ánh mắt của cậu, Daniel ngả người tới hôn lên khóe môi anh trong niềm vui chiến thắng. "Em cũng nghĩ vậy." Cậu nói. Nếu lời nói đến từ người khác, anh chắc sẽ thấy rất khó chịu, nhưng Daniel lại kết hợp tông giọng nửa tự mãn, nửa chần chừ khiến tâm can Sungwoon hoàn toàn đảo lộn.Anh để Daniel hôn bất cứ chỗ nào lộ da thịt và nhận ra khi Daniel day day mảng da nhạy cảm giữa hai răng của mình, anh cuối cùng cũng có thể cảm nhận mùi vị nụ cười của Daniel.
"Ừ. Chuyện đấy thì làm sao?""Anh cũng không để ý thấy." Daniel nói. Hơi thở của cậu có mùi caramel pha lẫn rượu, và ánh mắt Sungwoon đã phản bội anh khi nó dõi theo đường cong hình tim nơi môi trên của Daniel khi cậu tiến tới tự do công khai xâm chiếm lãnh địa riêng tư của Sungwoon. Daniel đã ngà ngà say, còn Sungwoon thì không, nhưng anh vẫn để Daniel hôn mình, bởi Sungwoon từ lâu đã từ bỏ việc giả vờ như mình không bị thu hút, và anh không cảm thấy quá ngượng ngùng khi Daniel có lẽ sẽ không nhớ tại sao hai người lại hôn nhau vào ngày mai. Con người ta vẫn thường hôn nhau, dù không yêu, không phải lòng nhau, phải không?Môi của Daniel rất đầy đặn, và cũng hơi dính dính vì cây kem lúc nãy nữa, nhưng kem là thứ sau cùng mà Sungwoon nghĩ tới khi mà Daniel vòng bàn tay to lớn quanh cổ anh và dùng môi mình hút cạn từng chút, từng chút hơi thở của Sungwoon."Em đến đây làm gì?" Sungwoon nói, sau khi Daniel lưu luyến tách rời, tay vẫn còn vương vấn nắm trên cổ áo của Sungwoon. "Em để quên cái gì?" Anh tự hỏi đầu óc Daniel còn đủ tỉnh táo để nhận ra rằng đây chỉ mới là nụ hôn thứ hai trong đời của anh."Anh thực sự tin lời em nói sao?""Em nói dối hả???" Sungwoon hoảng hốt, tự hỏi mình đã cho con quái vật gì vào nhà thế này. Làm sao mà anh có thể biết được mấy cái chiêu trò như vậy chứ. "Em thật ... Làm sao anh biết được thế có nghĩa là gì?""Em cũng đã tự hỏi liệu anh có hiểu..." Daniel nói, cười nham hiểm, "nhưng dù gì thì anh vẫn để em vào nhà rồi.""Đây cũng là cách em lừa mấy bạn gái cũ của mình à?" Sungwoon trách móc. Anh mở cửa phòng ngủ, nhanh chóng tìm cách trốn đi nhưng Daniel đã theo ngay đằng sau, xông vào trước khi Sungwoon kịp đóng cửa."Về nhà đi!" Sungwoon nói. Ánh đèn trong phòng ngủ sáng hơn ánh đèn ở cửa và anh hoảng sợ, lo lắng tự hỏi liệu môi của mình có sưng và rõ rệt là vừa bị cắn giống như của Daniel bây giờ không.Daniel chau mày. "Anh luôn lôi bạn gái của của em vào..." cậu liếm môi "nhưng em chỉ mong anh ngừng bận tâm về họ, khi họ vốn đã không còn quan trọng." Nhắc nhở bản thân rằng Daniel đã từng hẹn hò trước đây là một cơ chế tự vệ mà Sungwoon luôn vin vào để kiểm soát tình cảm của bản thân mình. Cứ liên tục nhắc lại như vậy thật ích kỷ, khi mà Daniel có lẽ không muốn bị gợi lại quá khứ, nhưng Sungwoon cần phải nhớ rằng giữa anh và Kang Daniel không có tương lai. "Vậy thì em muốn anh để tâm vào điều gì?" Anh hỏi."EM!" Daniel đáp, khẳng định chắc nịch, và logic của Sungwoon sụp đổ khi mà Daniel ôm anh vào lòng và kéo anh xuống giường. Cậu dường như không để ý thấy Sungwoon lo lắng đến mức nào, mà chỉ tập trung để lại thêm dấu vết ở những vị trí khác ngoài môi anh. Cậu mút lấy vùng da dưới cằm, răng cắm xuống vừa đủ để thổi một luồng nhiệt cháy lên trong ruột gan anh.Khi trò chuyện, Sungwoon sẽ là người nắm đằng chuôi, những câu chữ luôn luôn tự nhiên kết nối vs nhau mà tuôn ra, sẵn sàng nhấn chìm tâm hồn người khác ở trong sự sâu sắc của lời nói của mình. Nhưng hôn thì rõ ràng là sân chơi của Daniel. Nụ hôn của cậu gấp gáp và cuốn Sungwoon theo tốc độ của mình. Những ngón tay bấu chặt lấy hông của anh trong lúc cậu đánh dấu lãnh địa của mình dọc theo khuôn miệng và răng của anh. "Em không hiểu mình đang làm gì đâu..." Sungwoon nói đẩy vai cậu ra khi Daniel dừng để lấy hơi thở. Nhưng phần sâu nhất, đen tối nhất trong tâm hồn của anh lại muốn cào cấu vào da Daniel tới khi chảy máu, và để lại những vết sẹo để nhắc nhở bất kỳ ai sau này nhìn thấy cơ thể cậu sẽ biết cậu là của anh."Em chỉ..." Lời Daniel nói ra thô ráp. Thông thường lời nói của Daniel sẽ rất trôi chảy, trơn tru nhưng giờ đây giọng cậu không còn điềm tĩnh nữa. Đôi môi như nhung ấy thẫm và sưng lên, và Sungwoon cố gắng lùi lại khi mà não anh cuối cùng cũng bắt kịp với cơ thể bốc đồng này.Ngu ngốc, ngu ngốc, ngu ngốc. Anh cố lùi ra xa nhưng Daniel vẫn túm chặt lấy eo của anh. "Em làm gì...""Anh không bao giờ để em lại gần." Mũi Daniel chạm vào mũi Sungwoon khi cậu nói. Sungwoon ban đầu nghĩ đó là dầu trên da và chắc không được vệ sinh lắm vì lần cuối cùng cậu rửa mặt là cách đây 6 tiếng, nhưng Daniel hoàn toàn nắm bắt sự tập trung của Sungwoon nên anh chỉ có thể nghĩ về những điều thực dụng như vậy trong tích tắc trước khi bị sức mạnh của tay Daniel vòng trên đùi mình lôi về thực tại."Bởi vì anh không muốn." Sungwoon nói, hơi thở run run, tự hỏi tại sao còn mất công phản kháng Daniel, khi mà sau cùng anh cũng vẫn sẽ thua. "Em đã bao giờ nghĩ về điều đó chưa?""Nhưng rồi..." Daniel nói, giọng vui thú vô cùng "anh vẫn đang ở phía trên em, để em hôn anh.""Sai lầm." Sungwoon nói khẽ. "Anh đáng nhẽ phải đá em ra khỏi nhà này.""Hãy để em ở lại." Daniel nói, hơi hụt hơi. Ngón tay cậu lướt trên khóa quần jean của Sungwoon đầy thích thú nhưng Sungwoon nhanh chóng lùi ra một cách không thoải mái và sợ hãi."Anh không..." Sungwoon nói đứt quãng, hoảng sợ. Bất kỳ ai khác sẽ nắm ngay lấy cơ hội mà để Daniel làm điều cậu muốn, nhưng Sungwoon hoàn toàn bối rối và hoang mang bởi những kỳ vọng để cậu tiến xa đến mức đó. "Được." Daniel nói, di chuyển tay trở lại ôm lấy eo của Sungwoon một cách vững chắc. "Em sẽ không làm bất kỳ điều gì mà anh không muốn, Sungwoon.""Em thật quá to gan khi phục kích anh như vậy." Sungwoon nói lại, những biện pháp để khiến Daniel rời đi dường như vỡ vụn khi Daniel gọi tên anh, ngọt như mật và đầy ma lực."Anh muốn em rời đi thật sao?" Daniel hỏi.Khi Sungwoon không nói gì và lảng tránh ánh mắt của cậu, Daniel ngả người tới hôn lên khóe môi anh trong niềm vui chiến thắng. "Em cũng nghĩ vậy." Cậu nói. Nếu lời nói đến từ người khác, anh chắc sẽ thấy rất khó chịu, nhưng Daniel lại kết hợp tông giọng nửa tự mãn, nửa chần chừ khiến tâm can Sungwoon hoàn toàn đảo lộn.Anh để Daniel hôn bất cứ chỗ nào lộ da thịt và nhận ra khi Daniel day day mảng da nhạy cảm giữa hai răng của mình, anh cuối cùng cũng có thể cảm nhận mùi vị nụ cười của Daniel.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz