Nielwink Keo Chua
1.Daniel cảm thấy hơi buồn phiền vì em người yêu đang đòi yêu xa! Chẳng lẽ ai đó không muốn lúc nào cũng có thể nhìn thấy anh, lúc nào cũng có thể dính lấy nhau hay sao?!"Em nghiêm túc đấy à, mình cũng bên nhau gần 1 năm rồi còn gì"Thấy mặt người lớn hơn bí xị như chú cún bự bị mắng, ruột gan Jihoon cũng mềm nhũn cả ra rồi cơ mà tuyệt đối không thể nhượng bộ!"Không! Em nói rồi đấy, cho đến khi em ra trường và có công việc thì sẽ không sống chung đâu"Daniel biết là người bé hơn không muốn trở thành gánh nặng cho anh nhưng mà bé ơi, anh giàu mà!! Có nuôi 10 Jihoonie anh cũng muốn!"Thế anh mua nhà cạnh nhà em nhé?""KHÔNG! KANG DANIEL TUYỆT ĐỐI KHÔNG!"Thấy mình lỡ hơi lớn giọng nên Jihoon cũng chạy lại mà thơm thật kêu lên má Daniel một cái."Em cảm thấy như bây giờ cũng rất tốt, anh chỉ cần 10 phút là có thể đến được chỗ em, em cũng chỉ cần đi qua 3 chặng xe bus là gặp được anh rồi""Anh chỉ muốn gần em hơn thôi mà"Daniel rất ít khi làm nũng nhưng một khi đã làm lại kết hợp cùng vẻ mặt đáng thương kia thì luôn tạo ra combo sát thương cực mạnh"Thôi, em biết rồi mà, tối nay em ở đây với anh coi như là đền bù nhé?"2.Mới sáng ra đã bị mẹ Park gọi dậy bắt cầm bánh gạo sang làm quen, tạo thiện cảm với hàng xóm mới Jihoon cực kì không hài lòng! Nhưng nghe mẹ bảo làm xong mẹ sẽ không làm phiền cậu ngủ nướng cả ngày chủ nhật nữa nên thôi Jihoon đành miễn cưỡng thỏa hiệp!"Xin chào, tôi là..."Nếu Daniel không nhanh tay chắc chắn đĩa bánh đã rơi xuống đất, mà mới sáng ra thì đổ vỡ là không nên"Sao em bất cẩn thế?""KANG DANIEL!"3.Daniel không hiểu, tự nhiên bé con xuất hiện trước cửa nhà với bộ dạng ngái ngủ vô cùng đáng yêu xong sững sờ xong bây giờ là giận anh luôn? Daniel níu tay còn bị hất ra, bây giờ gọi điện thì em nhất quyết không nghe, chỉ còn cách nhắn tinBé ơi, bé sao thế? Anh làm gì khiến bé giận à? Cho anh xin lỗi.Jihoonie ơi, đừng bơ anh mà....Daniel thở dài, quyết định lên trên gác mở cửa sổ rồi gọi trực tiếp nhưng vừa kéo màn đã nghe rõ vài âm thanhBé ơi, bé làm sao thế?
Anh nghe mẹ mắng bé ghê quá, còn thấy mẹ cầm chổi đánh bé nữa
Anh qua với bé nhé?Mặt Jihoon muốn bốc hỏa lên rồi!! Đây chính là lí do không muốn để Daniel ở gần đấy! Vì cơ bản là gen cục súc của Park Jihoon cũng từ mẹ Park mà ra nên..3."Mẹ bảo mày cầm bánh gạo sang, ai cho mày đánh Daniel như thế?""Tại con sai thôi, cô đừng mắng em"Một màn mẹ tung Daniel hứng càng làm Jihoon cảm thấy sôi máu!Đợi sau khi mẹ Park đi rồi, Daniel mới chạy lại ôm ôm em. Nhưng ôm mãi, nói mãi vẫn chẳng thấy em có phản ứng gì, cúi xuống lại thấy người kia mắt đỏ hoe, Daniel lại càng vội vàng"Sao thế? Sao lại khóc? Mẹ đánh em đau lắm à, quay đây anh xem nào"Người bé hơn cứ vùng vằng nhất quyết không chịu, lại cứ thút thít mãi nhưng Daniel vẫn nghe rõ tiếng ai kia vừa nức nở vừa oán trách"Em..em đã nói là không được ở gần đây..hức..giờ còn..còn bị anh thấy mẹ mắng..hức..làm gì còn mặt mũi nào nữa!!"Daniel biết nếu mà bây giờ bật cười thì kiểu gì cũng bị ăn đấm hoặc sẽ bị người kia từ mặt thêm mấy tiếng nên đành nín nhịn lắm rồi mới vỗ về"Có sao đâu, mẹ thương em mà""Nhưng...anh thấy..""Vậy Jihoonie qua sống với anh đi, đảm bảo sẽ không bị cầm chổi đánh đâu"" Anh..anh mà dám đánh em á! Em đánh lại cho"" Ừm, vậy nên bé về ở với anh nhé, đằng nào bé cũng năm cuối rồi còn gì"Jihoon còn đang lưỡng lữ đã bị mẹ Park mở cửa đẩy ngay sang nhà Daniel nên đành ngậm ngùi "khăn quấn quả mướp" lên đườngCơ mà có điều Jihoon sẽ chẳng bao giờ biết đâu, đấy là mẹ Park và Daniel đã thông đồng với nhau cả rồi!
Anh nghe mẹ mắng bé ghê quá, còn thấy mẹ cầm chổi đánh bé nữa
Anh qua với bé nhé?Mặt Jihoon muốn bốc hỏa lên rồi!! Đây chính là lí do không muốn để Daniel ở gần đấy! Vì cơ bản là gen cục súc của Park Jihoon cũng từ mẹ Park mà ra nên..3."Mẹ bảo mày cầm bánh gạo sang, ai cho mày đánh Daniel như thế?""Tại con sai thôi, cô đừng mắng em"Một màn mẹ tung Daniel hứng càng làm Jihoon cảm thấy sôi máu!Đợi sau khi mẹ Park đi rồi, Daniel mới chạy lại ôm ôm em. Nhưng ôm mãi, nói mãi vẫn chẳng thấy em có phản ứng gì, cúi xuống lại thấy người kia mắt đỏ hoe, Daniel lại càng vội vàng"Sao thế? Sao lại khóc? Mẹ đánh em đau lắm à, quay đây anh xem nào"Người bé hơn cứ vùng vằng nhất quyết không chịu, lại cứ thút thít mãi nhưng Daniel vẫn nghe rõ tiếng ai kia vừa nức nở vừa oán trách"Em..em đã nói là không được ở gần đây..hức..giờ còn..còn bị anh thấy mẹ mắng..hức..làm gì còn mặt mũi nào nữa!!"Daniel biết nếu mà bây giờ bật cười thì kiểu gì cũng bị ăn đấm hoặc sẽ bị người kia từ mặt thêm mấy tiếng nên đành nín nhịn lắm rồi mới vỗ về"Có sao đâu, mẹ thương em mà""Nhưng...anh thấy..""Vậy Jihoonie qua sống với anh đi, đảm bảo sẽ không bị cầm chổi đánh đâu"" Anh..anh mà dám đánh em á! Em đánh lại cho"" Ừm, vậy nên bé về ở với anh nhé, đằng nào bé cũng năm cuối rồi còn gì"Jihoon còn đang lưỡng lữ đã bị mẹ Park mở cửa đẩy ngay sang nhà Daniel nên đành ngậm ngùi "khăn quấn quả mướp" lên đườngCơ mà có điều Jihoon sẽ chẳng bao giờ biết đâu, đấy là mẹ Park và Daniel đã thông đồng với nhau cả rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz