ZingTruyen.Xyz

Nhu Anh Mat Nay

em đã đánh rơi nụ hôn sau lưng một người
cứ tưởng rằng sẽ thành tình trăm năm
ai mà có ngờ, chỉ là mộng ảo xa xăm
đến mức khiến cả hồn tê dại

người dịu dàng, người nhẹ nhàng, nhẫn nại
đã đứng về phía em lúc em cần nhất
đã bảo vệ em trong mọi điều phiền phức
và em tưởng là người đã yêu em

à, nhưng nó lại chẳng phải
chắc người yêu cái hình hài nhỏ dại
chắc người yêu tính nhút nhát, vụng về
và người chỉ yêu như thế thôi
em lầm tưởng;

em đã vẽ bức tranh về người em thầm mến
muốn trao đến anh, để bày tỏ lòng mình
muốn cho anh hiểu, anh đồng ý
mà nào có ngờ, anh...

...à không! là tại em hoang tưởng
là tại em ngốc nên tưởng anh thương
anh không có lỗi, không hề có lỗi
chỉ là không yêu em thôi
điều đó quá bình thường
làm sao có thể ép một người vào thứ tình yêu
mà người ta ngay từ ban đầu đã không muốn nhận lấy

em giấu bức tranh vào ngăn tủ "bỏ quên"
em đã quên anh với câu chuyện tình dang dở
nhưng, em đã từng yêu anh từ buổi đầu gặp gỡ
và em đã từ bỏ anh kèm mắt ướt lệ nhòa

ngăn tủ "bỏ quên" được em sắp xếp lại
bức tranh xưa vẽ nhạc sĩ phong lưu
em cầm lấy, trong tim một nút thắt
anh đã từng yêu em chưa, Đông Hồ?

giờ đây mỗi đứa một nơi
nỗi nhớ anh đã vơi hết rồi
em không bận tâm, cũng không muốn nhớ lại
ôi tuổi mộng mơ giờ đã cũ mèm

nhưng những ngày tháng xuân nồng đó
đã có người yêu em hơn chính sinh mạng mình
chỉ là em đã không biết mà thôi

Hoàng Mỹ Dung - tên người thân ái.

#thangnamrucromovie2018
vẫn là Hoàng Mỹ Dung, Huỳnh Hiểu Phương và cả Đông Hồ

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz