[nhiếp dao] hôm nay thanh Hà lại loạn rồi
chương 6 ôn thị
" Ngụy vô tiện " giang trừng mang vẻ mặt tức giận gọi ngụy vô tiện " ngươi hôm qua làm cái chò gì "
" ta có làm gì đâu sư muội "
" ngụy vô tiện ai là sư muội muốn chết sao " giang trừng càng tức tính đánh ngụy vô tiện thấy liền chốn sau lưng giang yến ly ngó đầu ra nói"ây ây sư muội ở vân thâm cấm ồn ào nha mà sư muội dữ như thế ai dám lấy chứ""Má nó ngụy vô tiện lão tử giết ngươi ""ây ây sư tỷ giang trừng Sư muội tính giết đệ ""Ngụy vô tiện" thấy hai đệ đệ mình sắp đánh nhau giang yến ly lên tiếng
"Thôi thôi chúng ta đến vân thâm học chứ không phải chơi còn đệ nữa a tiện a trừng hai người mà gây chuyện thì mẫu thân biết là hai đệ xong đời đó" "Nể tình a tỷ nói ta không sử ngươi ""ta cần chắc dù gì đánh nhau ta chả bao giờ thua""Ngươi ""Ngươi gì ""Hai vị các ngươi muốn cải nhau thì nhỏ tiếng chút ở đây không thể lớn tiếng ""Ngươi là ai " "Ngươi là ai""ta tên nhiếp hoài Tang nhị công tử nhiếp gia còn hai vị ""Giang trừng từ giang thị""Ngụy vô tiện đại đệ tử vân mộng""Quá ra là từ vân mộng ""Không phiền có thể kết bạn không""Được chứ con người ta thích nhất là kết bạn" ngụy vô tiện hào sảng nói giang trừng tỏ ra ngét bỏ nói
" ngươi lúc nào chả thế " mắt thấy hai người họ Cải nhau nữa thì giang yến ly nói " được rồi chúng ta mau vào thôi "
"Hừ "
"Ta sợ chắc " giang Yến ly thấy cũng chỉ cười chừ"Vào thôi"
Tất cả mọi người điều dâng lễ vật lúc kết thúc thì có một đám người tung cửa hung hăng bước vào trong đó người đứng đầu là một thiếu niên nhưng trong rất ngạo mạn bọn họ mặc y phục đỏ rực
"Ôn thị""Kỳ Sơn ôn Thị ""Sao ôn thị lại đến đây ""đúng vậy sao lại đến cô tô chứ "Xung quanh có rất nhiều lời bàn tán
Xôn xao lam hi thần lên tiếng" không biết ôn nhị công tử đến vân thâm bất chi xứ có chuyện gì " ôn triều nói
" bộ không có chuyện ta không được đến sao "" chuyện này. ""Hoá ra là vân thâm nổi tiếng quân tử đối nhân sử thế mà còn phân biệt sao""Còn phải coi là người như thế nào" ngụy vô tiện lên tiếng ôn triều nghe trừng mắt nói "một đám người vân mộng chẳng ra sao""Chẳng ra sao ích ra là còn hơn không phải người""Ngươi." ôn triều muốn đánh người một nữ tử bước ra cản nói
"Thành thật xin lỗi ta là ôn tình Kỳ Sơn ôn thị cùng đệ đệ là ôn ninh hôm nay tới vân thâm cầu học không biết lam tiên sinh có thể cho không" "tất nhiên có thể" tất cả mọi người nhìn ra cửa nhìn thấy một nam tử người bạch y đai trán bước vào lam hi thần cùng lam khải nhân lên tiếng
"Huynh trưởng"
"Phụ thân"thanh hành quân nói tiếp
" nếu đến cầu học thì vân thâm luôn chào đón "nhìn về phía ôn triều
" nếu đến gây chuyện thì đáng tiếc bọn ta không chào đón." trong giọng nói lại ẩn chứa tức giận ôn triều nghe sợ hãi nói "tất nhiên ai sao dám động vào vân thâm bất chi xứ chứ" lam thanh hành nghe xong liếc nhìn hắn nhàng nhạ nói "chỉ mong như ôn nhị công tử nói"
"Tất nhiên tất nhiên" ôn triều nói"Không gì thì bọn ta cáo từ trước""Không tiễn" ôn triều quay người đi thanh hành quân nhìn hướng hắn đi
"Không còn chuyện gì các ngươi nghĩ ngơi ngày mai bắc đầu học ""Còn không mau đi " tất cả mọi người điều đi ra lam hi thần nhìn phụ thân hỏi "phụ thân người có gì sao""Không gì ta đang suy nghĩ một chút chuyện""Huynh trưởng sao huynh xuất quan""Khải nhân ta nghe nói có để tử vân thâm chết một cách Kỳ lạ đúng không" lam khải nhân ngạc nhiên rồi gật đầu nói "phải như người chết nhưng lại còn sống trong như một cái xác không hồn""Bao lâu ""Mấy ngày trước" lam hi thần nói tiếp
"Hồi tối nó sống dậy đánh con và vong cơ"thanh hành quân nghe nói thì lo lắng hỏi "hai con có sao không" lam hi thần lắc đầu nói "không sao may mà có ngụy công tử ở đó nên không sao""Ngụy công tử""Vâng là đại đệ tử vân mộng là người hồi nảy cải nhau với ôn thị người""Quả là thiếu niên hào kiệt""Vâng ""Mà hi thần Nhiếp tông chủ ở đâu""Minh quyết huynh ấy đi dạo rồi không biết ở đâu""Mà người kiếm huynh ấy có chuyện gì sao ""Không có gì muốn cùng ngài ấy nói chút chuyện thôi" "Vâng " "Xem ra là ngài ấy nói đúng "rồi bước đi lam khải nhân cùng lam hi thần nhìn nhau không hiểu gì
" ta có làm gì đâu sư muội "
" ngụy vô tiện ai là sư muội muốn chết sao " giang trừng càng tức tính đánh ngụy vô tiện thấy liền chốn sau lưng giang yến ly ngó đầu ra nói"ây ây sư muội ở vân thâm cấm ồn ào nha mà sư muội dữ như thế ai dám lấy chứ""Má nó ngụy vô tiện lão tử giết ngươi ""ây ây sư tỷ giang trừng Sư muội tính giết đệ ""Ngụy vô tiện" thấy hai đệ đệ mình sắp đánh nhau giang yến ly lên tiếng
"Thôi thôi chúng ta đến vân thâm học chứ không phải chơi còn đệ nữa a tiện a trừng hai người mà gây chuyện thì mẫu thân biết là hai đệ xong đời đó" "Nể tình a tỷ nói ta không sử ngươi ""ta cần chắc dù gì đánh nhau ta chả bao giờ thua""Ngươi ""Ngươi gì ""Hai vị các ngươi muốn cải nhau thì nhỏ tiếng chút ở đây không thể lớn tiếng ""Ngươi là ai " "Ngươi là ai""ta tên nhiếp hoài Tang nhị công tử nhiếp gia còn hai vị ""Giang trừng từ giang thị""Ngụy vô tiện đại đệ tử vân mộng""Quá ra là từ vân mộng ""Không phiền có thể kết bạn không""Được chứ con người ta thích nhất là kết bạn" ngụy vô tiện hào sảng nói giang trừng tỏ ra ngét bỏ nói
" ngươi lúc nào chả thế " mắt thấy hai người họ Cải nhau nữa thì giang yến ly nói " được rồi chúng ta mau vào thôi "
"Hừ "
"Ta sợ chắc " giang Yến ly thấy cũng chỉ cười chừ"Vào thôi"
Tất cả mọi người điều dâng lễ vật lúc kết thúc thì có một đám người tung cửa hung hăng bước vào trong đó người đứng đầu là một thiếu niên nhưng trong rất ngạo mạn bọn họ mặc y phục đỏ rực
"Ôn thị""Kỳ Sơn ôn Thị ""Sao ôn thị lại đến đây ""đúng vậy sao lại đến cô tô chứ "Xung quanh có rất nhiều lời bàn tán
Xôn xao lam hi thần lên tiếng" không biết ôn nhị công tử đến vân thâm bất chi xứ có chuyện gì " ôn triều nói
" bộ không có chuyện ta không được đến sao "" chuyện này. ""Hoá ra là vân thâm nổi tiếng quân tử đối nhân sử thế mà còn phân biệt sao""Còn phải coi là người như thế nào" ngụy vô tiện lên tiếng ôn triều nghe trừng mắt nói "một đám người vân mộng chẳng ra sao""Chẳng ra sao ích ra là còn hơn không phải người""Ngươi." ôn triều muốn đánh người một nữ tử bước ra cản nói
"Thành thật xin lỗi ta là ôn tình Kỳ Sơn ôn thị cùng đệ đệ là ôn ninh hôm nay tới vân thâm cầu học không biết lam tiên sinh có thể cho không" "tất nhiên có thể" tất cả mọi người nhìn ra cửa nhìn thấy một nam tử người bạch y đai trán bước vào lam hi thần cùng lam khải nhân lên tiếng
"Huynh trưởng"
"Phụ thân"thanh hành quân nói tiếp
" nếu đến cầu học thì vân thâm luôn chào đón "nhìn về phía ôn triều
" nếu đến gây chuyện thì đáng tiếc bọn ta không chào đón." trong giọng nói lại ẩn chứa tức giận ôn triều nghe sợ hãi nói "tất nhiên ai sao dám động vào vân thâm bất chi xứ chứ" lam thanh hành nghe xong liếc nhìn hắn nhàng nhạ nói "chỉ mong như ôn nhị công tử nói"
"Tất nhiên tất nhiên" ôn triều nói"Không gì thì bọn ta cáo từ trước""Không tiễn" ôn triều quay người đi thanh hành quân nhìn hướng hắn đi
"Không còn chuyện gì các ngươi nghĩ ngơi ngày mai bắc đầu học ""Còn không mau đi " tất cả mọi người điều đi ra lam hi thần nhìn phụ thân hỏi "phụ thân người có gì sao""Không gì ta đang suy nghĩ một chút chuyện""Huynh trưởng sao huynh xuất quan""Khải nhân ta nghe nói có để tử vân thâm chết một cách Kỳ lạ đúng không" lam khải nhân ngạc nhiên rồi gật đầu nói "phải như người chết nhưng lại còn sống trong như một cái xác không hồn""Bao lâu ""Mấy ngày trước" lam hi thần nói tiếp
"Hồi tối nó sống dậy đánh con và vong cơ"thanh hành quân nghe nói thì lo lắng hỏi "hai con có sao không" lam hi thần lắc đầu nói "không sao may mà có ngụy công tử ở đó nên không sao""Ngụy công tử""Vâng là đại đệ tử vân mộng là người hồi nảy cải nhau với ôn thị người""Quả là thiếu niên hào kiệt""Vâng ""Mà hi thần Nhiếp tông chủ ở đâu""Minh quyết huynh ấy đi dạo rồi không biết ở đâu""Mà người kiếm huynh ấy có chuyện gì sao ""Không có gì muốn cùng ngài ấy nói chút chuyện thôi" "Vâng " "Xem ra là ngài ấy nói đúng "rồi bước đi lam khải nhân cùng lam hi thần nhìn nhau không hiểu gì
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz