Nhat Thuc Han Thanh
Thạch Tạo điện , ban đêm.- Nương nương , trời thu khí lạnh , người nên vào trong nghỉ ngơi thôi. [ Liếc nhìn sang bên ] Hoàng thượng hôm nay đã đến bên Trung Hòa điện.- Phác Quý nhân đó có cái gì mà vương thượng lại đến đó thăm thú cơ chứ ? [ Ngẩng đầu nhìn rồi tiếp tục đánh đàn ] Cùng lắm chỉ vì sự thương hại đến nàng ta.- Nghe nói hai vị tiểu phi nương nương mới đến , người thì xinh đẹp người thì xuất thân cao quý , chúng ta có nên...- [ Ngắt lời ] Tiểu chiêu nghi đó chẳng phải là Tây Nhân Đệ nhất Tiểu thư sao ? Tặng quà gì chứ ! Ngươi nên nhớ bổn cung là người của phái Nam Nhân ! Lui xuống đi !- [ Cả sợ ] Vâng , nô tỳ xin phép cáo lui.Ngoài kia , trời vẫn rơi đầy tuyết.- Cứ tưởng bản thân có thể an nhàn cả đời cùng con cùng cái , ai ngờ ở nơi này lắm sóng gió đến nhường nào. Hựu Thiên đường.Ta tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngon , thỉnh an gì mà mệt hết cả người. Nô tỳ thấy chủ nhân đã tỉnh dậy , bèn cho người đến giúp ta thay y phục , rồi đưa ta đến thỉnh an Trung điện.- Thỉnh an Trung điện ...? - Phải thưa nương nương , chuyện đầu tiên người cần làm sau khi nhập cung là thỉnh an Trung điện , thỉnh an Đại phi nương nương.... Trung điện ...? Là cái bà phi tử sắc sảo đến đáng sợ đó à ??Từ Thái điện , Cảnh Phúc cung.- Chiêu dung tỷ tỷ , tỷ nghĩ coi , Trung điện nương nương có cào cấu chúng ta khi đến không ?Vì trong danh sách tuyển tú chỉ có ta được phong Chiêu nghi và Giang thị phong Chiêu dung nên chỉ có hai bọn ta đến thỉnh an , cũng vì chỉ có ta và tỷ ấy gần tuổi nên dễ nói chuyện hơn,- Tỷ cũng sợ là như vậy... [ Run rẩy ] Chúng ta đều chỉ là hai đứa trẻ trong cung. Vương phi cũng đã ngoài tam thập , có lẽ...- Mời các vị tiểu chủ vào trong thỉnh an.Không để Giang Chiêu dung nói xong câu , nô tỳ của vương phi dứt lời mời vào trong làm nàng ta tương đối khó chịu. Bực dọc khi bước vào cung điện nguy nga kia , ta và nàng ta bước vào trong đồng hành lễ với Trung điện.- Chúng thần thiếp xin thỉnh an Trung điện , Trung điện vạn tuế.- [ Lơ đãng ] Miễn lễ , ngồi xuống đi.Hành lễ xong ta liền trở về ghế ngồi , mới chạm tay lên ghế mà Trung điện đã ậm ừ mấy câu.- Nghe nói Mẫn Chiêu nghi là quốc sắc thiên hương , tuổi trẻ tài cao , bổn cung hôm nay được nhìn rõ mặt. [ Cười ] Hóa ra cũng chỉ là lời đồn thiên hạ.- [ Cười đáp lễ ] Thần thiếp đúng thật tuổi trẻ non dạ , chưa trải đời nhiều được như nương nương. [ Trung điện trợn mắt ] Quả thật là cần nghe ngóng thêm nhiều kinh nghiệm rồi.- [ Hắng giọng ] Không ngờ lá gan ngươi mới nhập cung cũng to lớn phết.- Nam Nhân phái ủng hộ người , vương thượng sủng ái người vì nhan sắc đặc biệt , nhưng nương nương à , bây giờ đã là lúc nào rồi ?- Cút. [ Sừng sững ] Tống cổ Mẫn Chiêu nghi ra khỏi đây cho ta , từ nay cho nàng ta miễn thỉnh an.Tối hôm đó.Ta ra trước cửa cung ngắm hoa đang nở trên hồ , khung cảnh ban đêm trong cung cũng thật đẹp quá đi.- Nương nương tiểu chủ , người đụng chạm đến chính cung , không sợ chính cung bày mưu hãm hại người hay sao ?
- [ Buồn bã ném đá xuống hồ , tiếng nước vang lên giữa không khí tĩnh lặng ] Sự đã rồi thì ta còn làm được gì cơ chứ ?Cùng lúc này , vương thượng đi qua Hựu Thiên đường , nhìn thấy ta cùng tâm phúc đang du ngoạn bên hồ. Nhìn thấy tư sắc diễm lệ của ta chắc cũng để lại ấn tượng , vương thượng căn dặn đám người theo hầu không được đi theo , dạo bước thật nhanh đến chỗ ta. - Bảo với Kính tần là hôm nay trẫm bận việc không thể đến dùng bữa cùng nàng ấy.- Nhưng điện hạ...- Mau đi báo đi , đừng làm lỡ thì giờ của trẫm nữa.Vương thượng năm nay ba mươi tư tuổi , vương hậu nhìn vậy mà hơn vương thượng tới vài tuổi. Bổn cung còn chưa được mười lăm tuổi , cách biệt khoảng cách như vậy , nhưng nhìn điện hạ cũng chưa tới nỗi có nếp nhăn trên mặt.- Tiểu chủ nương nương bây giờ vẫn còn tâm trạng để ngắm hoa trên hồ sao ? [ Hớn hở ] Trời hôm nay cũng thật đẹp.Ta nhìn y phục trên người của vị huynh đài không rõ lai lịch này , có vẻ là xuất thân cao quý.- Huynh là...- Ta à ? [ Suy nghĩ một lúc ] Ta là con trai thứ hai của vương thượng , là Lệnh Nguyên Đại quân.- Là con trai của vương hậu nương nương ấy à ! [ Bất bình ] Mẫu thân của ngươi cũng thật cao quý của cao quý , hành hạ cả nữ nhân mới tiến cung.- [ Trầm ngâm ] Mẫu thân nhi thần quả thật hơi khó chiều chuộng , cũng tại người bận nhiều sự vụ quá ấy mà.- Nhiều sự vụ gì chứ ? [ Giận dỗi ] Có cái gì nặng nhọc đều giao cho Kính tần xử chuyện. Suốt ngày cùng Phác Chiêu nghi với Phù Thục dung vui vẻ ca hát , có cái gì hệ trọng đều giáo cho Nam Nhân Đại tiểu thư Thôi thị Quý nhân làm cho. Cuộc sống như vậy , thật là đáng để nhiều người ao ước.Vương thượng bối rối không biết nói điều gì , mỉm cười lo lắng.- Chuyện này nhi thần sẽ về khuyên giải với mẫu thân , Tiểu Chiêu nghi nương nương không cần lo lắng.- Tiểu Chiêu nghi nương nương ? [ Giận dỗi ] Nghe đây , bổn cung tuy nhập cung sau , nhưng danh vị vẫn là Chính Nhị phẩm Chiêu nghi cao quý , không gọi một câu " Chiêu nghi nương nương " thì cũng cần phải gọi là " Mẫn di nương ".- Vâng , Mẫn di nương. Nhưng mà xem ra tuổi tác như vậy , phụ thân của tiểu di nương có lẽ cũng đáng tuổi nhi thần.- Ngươi ! [ Đá hắn một phát ] Đúng là con trai của vương phi , ngờ nghệch ngốc nghếch !
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz