ZingTruyen.Xyz

Nhat Ky Xuyen Khong Cua Hu Nu Xuyen Khong He Thong Hai

Oái đau!!!!

Vết thương khi giao chiến với heo rừng vẫn không ngừng chảy máu, mỗi cái nhấc tay đều làm cơn đau lan rộng.

Thầm nghĩ lúc nãy lo chạy trốn mà không để ý đến cái tay, giờ thì hay rồi, đau chết bà đây. Nhan Y Tư chán nản thu xác con heo rừng vào trong túi đồ của hệ thống, sau đó quay người về lại đường cũ. Thiết nghĩ việc ưu tiên số một bây giờ là trị thương trước đã, quay về tìm cái linh hồ xong rồi tính tiếp, may mà con lợn chết tiệt đó quá hung hăng đi, cây cối trên đường đi của nó đều bị làm cho đổ gãy, nếu không bà đây biết đường nào mà lần về, bản đồ thì cũng chỉ là bản đồ, không thể sánh với GPS hiện đại được.

Ngay khi Nhan tỷ khất bóng, thì nơi bãi chiến trường đầy mùi máu tanh đó nhiều thêm một bóng người, tử y tung bay, mặt nạ bằng bạc phản chiếu ánh nắng yếu ớt chốn rừng sâu, một bóng người nhỏ bé đơn độc, chỉ lẳng lặng đứng đó thôi nhưng bá khí toát ra cũng đủ làm cho người ta nghẹt thở. Người đó quay đầu nhìn về phía Nhan Y Tư vừa rời khỏi, thoáng nhíu mày rồi phất ống tay áo lên, biến mất không rõ tung tích, chỉ để lại một đám bụi mù mịt chứng minh cho việc đã từng có người đứng ở đây.
...................................................

Khi Nhan Y Tư lết được cái thân về linh hồ thì trời cũng sập tối, từng giọt mồ hôi như châu như ngọc chảy dài trên cái  trán trơn bóng, điều duy nhất Nhan tỷ muốn làm bây giờ là dìm mình xuống hồ mà vùng vẫy nhưng ngại vết thương nên vẫn e dè vốc từng vốc linh nước lên rửa vết thương, nén cơn đau rát xuống, chỉ sau vài phút vết thương đã dần khép miệng sau đó khôi phục lại làn da mịn màng như lúc đầu. Không hổ danh là linh nước nha, chữa thương cũng nhanh như vậy đi, tính ra một giọt linh nước thôi cũng đủ làm cho thiên hạ điên đảo, đúng là thứ đồ vật nguy hiểm mà.

Ọt ọt

Trời mạ ơi cái bụng lại bắt đầu biểu tình rồi, sáng giờ chưa ăn được cái gì cả, da bụng với da lưng sắp dính vào nhau luôn rồi. Nhanh chóng triệu hồi Thiên vương và Diêm vương ra, thông báo cho hai mỗ nam còn đang ngơ ngác tình hình hiện tại cùng với việc hai người đã bị bán thân cho chụy đây, dùng khẩu khí bà chủ ra lệnh cho Thiên vương và Diêm vương đi tìm củi khô, đá đánh lửa các thứ, còn mình thì ở lại sơ chế xác con heo đáng chết kia, thầm nghĩ cảm giác làm bà chủ cũng không tệ nha.

Dùng con dao nhỏ cùi bắp hệ thống cho, thành thục lột da, cắt thịt, lược bỏ nội tạng, chẳng mấy chốc con heo đã sẵn sàng lên lửa, trong khi chờ hai mỗ nam kia trở về, Nhan Y Tư ngồi xếp bằng chơi với viên đá lấy được từ đầu của con heo kia. Mở to mắt ra nhìn trái nhìn phải, nhìn trên nhìn dưới viên đá, nhìn mãi mà vẫn không phát hiện có gì đặc biệt, chẳng qua chỉ là một viên đá màu nâu thi thoảng phát sáng thôi mà, thử cắn một cái, cũng không ăn được, chỉ là một viên đá vô dụng thôi sao, thế thì quăng đi vậy. Nói rồi Nhan Y Tư tiện tay quăng cục đá ra phía trước, thế nhưng chưa chạm đất thì viên đá lại kịch liệt tỏa ra ánh sáng chói mắt sau đó hoá thành một luồn sáng bay về phía Nhan Y Tư. Bất ngờ trước việc xảy ra nhưng Nhan tỷ vẫn không quên chạy thục mạng về phía sau, chưa cần biết là thứ gì chỉ biết tẩu vi thượng sách là nhất, thế nên cứ chạy trước rồi tính. Nhưng Nhan tỷ có chạy nhanh cỡ nào thì luồng sáng vẫn theo sát phía sau không tha, cơn đói cộng với sự mệt mỏi bao lâu nay làm Nhan Y Tư đuối dần, chẳng mấy chốc khoảng cách rút ngắn dần rồi sát nút.
" Không xong rồi" Nhan Y Tư thầm nghĩ.
Gần như ngay lập tức luồng sáng tăng tốc rồi nhẹ nhàng chui vào trong người Nhan tỷ.

Nhan Y Tư nhắm chặt mắt chờ đợi điều sắp xảy đến với mình thế nhưng chờ cả buổi trời cũng không thấy gì cả, không đau đớn, không có cảm giác vô lực, hoàn toàn bình thường.

Quái lạ, rõ ràng cái luồng sáng đó đã chui vào người mình rồi mà, sao lại nhẹ nhàng đến thế...

Ọt ọt

Moè ơi, cái bụng lại biểu tình rồi, cuộc rượt đuổi khi nãy làm tiêu sạch số calo cuối cùng của mình rồi, không còn sức để nghĩ nữa, chuỵ đây muốn ăn nga, đói lắm rồi.
....................................................

May mà Thiên vương và Diêm vương về kịp lúc cứu rỗi linh hồn( dạ dày ) của Nhan tỷ, cứu sống một sinh linh.

Ngồi quanh đống lửa lập loè, Nhan Y Tư nhăn mặt xem bảng thông tin nhân vật, điều kì lạ là mới đó đã lên lv6 rồi, tốc độ lên lv này làm người ta phát sợ nga, còn cái cột linh căn nữa, cái gì mà hỗn độn linh căn chứ, nghe tên thôi cũng thấy khó hiểu.

- Này ngươi đang xem cái gì vậy? Ồ hỗn độn linh căn à, hiếm thấy đấy!!!

Thiên vương vừa gặm sườn heo vừa nói, chỉ một câu nói tưởng chừng như cợt nhả mà lại làm hai người còn lại khẩn trương cả lên.

- Ngươi biết đây là gì à, mau nói đi!!!

-À là.....

- Hỗn độn linh căn là đệ nhất tu luyện linh căn cũng là đệ nhất lô đỉnh linh căn. Tương truyền từ xa xưa khi thiên địa vẫn còn là một mảnh hỗn độn, khi đó không có linh khí mà chỉ có hỗn độn khí, hỗn độn khí qua hàng ngàn hàng vạn năm sản sinh ngũ loại linh khí, lần lượt là thủy, hỏa, thổ, mộc và phong, ngũ loại linh khí này tràn lan qua các thế giới, trở thành phương tiện tu luyện, còn hỗn độn khí kết tinh thành hai thần vật, một nhu một cương là hỗn độn điệp chi vương và hỗn độn mạn châu sa hoa, sau đó biến mất không rõ tung tích. Vào khoảng hai vạn năm trước xuất hiện người người mang hỗn độn linh căn, tốc độ tu luyện của người đó phải gọi là thiên tài của thiên tài nhanh chóng trở thành thần thoại trong tu chân giới, vài trăm năm sau lại xuất hiện người mang hỗn độn linh căn, nhưng khác với người đầu tiên là hỗn độn mạn châu sa hoa thể chất người này lại là hỗn độn điệp chi vương thể chất, ngay sau tin này được truyền đi, người đó nhanh chóng bị vây bắt đi làm lô đỉnh, một cuộc bán đấu giá được mở ra, vô số cái giá trên trời được tung ra làm khiếp sợ thiên hạ, cuối cùng có một đại gia tộc đã phải bỏ ra hơn nửa gia sản mới mua được, với sự giúp sức của lô đỉnh, người cháu của gia chủ gia tộc đó thành công thăng từ kim đan kì lên hoá thần kì, việc đó đã làm thiên hạ không khỏi run sợ, từ đó lô đỉnh mang hỗn độn điệp chi vương thể chất được xếp vào hàng kì chân dị bảo của thiên địa, giá trị lớn đến nỗi làm cho thiên hạ thất kinh bát đảo đi tìm, nhưng từ sự kiện đó đến tận bây giờ chưa một lần nào xuất hiện thêm một người mang hỗn độn linh căn càng không kể đến hỗn độn điệp chi vương thể chất.

Thiên vương chưa kịp nói thì Diêm vương đã cướp lời, nói một tràng dài thật dài nhưng Nhan Y Tư lại không nghe sót một chữ nào, thân thể run lên bần bật, gấp gáp hỏi :

- Thế tại sao chỉ có hỗn độn điệp chi vương thể chất là trở thành lô đỉnh, không phải cùng là hỗn độn linh căn thì sẽ như nhau hay sao???

Nghe xong câu hỏi này Thiên vương như có như không cười, nhẹ nhàng đáp lại :

- Ngươi không nghe à? Hỗn độn điệp chi vương thể chất mang nhu thuộc tính cái còn lại thì mang cương thuộc tính, so với cương thuộc tính thì nhu thuộc tính dễ hấp thụ hơn rồi, thế nên về mặt tu luyện thì như nhau nhưng hỗn độn điệp chi vương thuộc tính lại bị chọn làm lô đỉnh.

Nhan Y Tư nghe xong mà bủn rủn hết cả người, trời ạ, nếu đã cho con siêu cấp tu luyện linh căn thì sao lại cho thêm cái phận làm lô đỉnh làm cái gì, không biết nên vui hay buồn nữa.😭😭

Đang mải nói chuyện, bỗng dưng ba người nghe thấy tiếng thở phì phò cùng với tiếng gãy đổ của cây cối, tiếng động ngày càng gần hơn, làm tâm ba người bị kéo căng như dây đàn, cảnh giác cao độ nhìn về phía phát ra tiếng động, Nhan Y Tư nắm chặt dao nhỏ trong tay, thủ thế.
...................................................

Chương này hơi dài nhỉ 💕💕

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz