NHÂN VẬT PHỤ CŨNG MUỐN NGHỈ NGƠI (AllVietNam)
#65: Private
Uầy? Cái cục cứt gì mới diễn ra trước mặt cậu vậy?Gì khó coi vậy? Gì mất dạy vậy?Cậu chưa kịp loát xong tình hình lập tức bị Ussr đá bay ra khỏi phòng cùng tên China. Không biết bản thân vừa nghe cái gì, cũng không biết bản thân vừa trải qua cái gì, cậu đờ đẫn, mặt mày ngu ngốc lệch lạc nhìn một hướng. Mắt chớp chớp liên tục, khoan đã- sao cậu lại ở ngoài này rồi? Cậu nhớ mới nãy mình còn đang dãy đành đạch trong lòng vì cái nhiệm vụ vô lí vãi cả chuối ra mà? Sao giờ đã như thằng ăn xin vô sỉ rồi? Ảo vãi cả chưởng!China nhìn cậu, thân mật lại gần, tiện tay còn khoác vai bá cổ ra vẻ thân thiết, East Laos hình như bên trong còn chẳng thèm ra ngoài. Cái gì mà ở lại xem Ussr làm gì, tranh thủ xem tài liệu. Nhưng cái chính nằm ở đây là cậu đang ở một mình cùng tên thần kinh, bệnh hoạn, biến thái này! Nói bá vai choàng cổ cho sang chứ hắn đây đéo khác gì đang xàm sỡ cậu! Tay bệnh hoạn mà sờ mó từ cổ đến ngực cậu. Cậu run rẩy vô cùng tức giận, quyết không chịu khuất phục để mặc hắn sờ mó nữa, nổi dậy khởi nghĩa, cậu hất văng tay hắn ra, liếc xéo một cái đầy uy lực. Rồi lập tức quay phắt mắt đi, nhưng không phải vì tự hào mà là vì sợ, cậu vừa mới làm cái quái gì thế!? Lỡ hắn bực mình rồi lại làm loại chuyện kinh tở đó thì sao? Cậu nuốt ực, run rẩy không dám nhớ lại khung cảnh khi ấy. Nhục nhã và đau đớn, kinh hoàn khủng.Hắn trước hành động đó có chút bất ngờ, nhưng lại nở nụ cười khiêu khích, ra dáng vẻ rất thích ăn đấm. Hai tay dơ ra làm bộ làm tịch xin đầu hàng, dù biểu hiện của hắn rõ ràng là đang trái ngược với hành động. Hình như ai trong đây cũng đều bị ngứa đòn? Khiêu khích cậu sao? Hah, đừng hòng mơ sẽ thoát khỏi, cậu chỉ bọ chạy thôi chứ đéo dám động vào đâu.-"Làm gì mà xa cách dữ vậy?~""Hả? 'Bạn thân' của tôi ơi?"Ngứa đít vậy cha ơi?Mắt cậu không kiềm chế được mà giật lên giật xuống, thiếu điều chỉ muốn đấm cho tên kia một phát ra bã. nhưng cậu căn bản là không thể, đánh còn không được, ngộ nhỡ hắn lại đè cậu ra vả bôm bốp vào mặt thì có cứu cũng không cứu nỗi. Cậu chỉ đành thở hắt một hơi thật mạnh, rồi dịch xa hắn ra, nếu hắn đứng ở bức tường phía này, thì cậu sẽ đứng ở bức tường phía đối diện, nơi hắn có vươn người cũng không chạm tới.Hắn cười ha hả, tiếc tục bước theo cậu, ngày càng tiến lại gần cậu hơn, cậu giờ có dí sát người vào tường cũng không tránh được, như bị vả một phát vào mặt mà đứng nguyên ở chỗ đó. Cứng ngắc mà bước đi như pho tượng. -"Bữa tiệc hôm đó, quy định bắt buộc một cặp phải có một nam một nữ"Thì sao? Muốn đem nữ chính đi thay cậu à?Được đấy chứ!Cậu ngoảnh mặt ra nhìn hắn, khiêu khích hỏi với điệu bộ thì sao.-"Chọn chỗ nào kín đáo chứ nhỉ? Nói ở thanh thiên bạch nhật thế này, người ta nhìn thấy sẽ đánh giá đó"Cậu trề môi, tên khốn bệnh hoạn này còn định đến nơi riêng tư? Định nhân lúc không ai để ý sát hại cậu hay gì? Như nhìn ra được nỗi lo của cậu, hắn cười phì, vỗ vỗ đầu cậu mấy cái rồi kéo cậu đi ra chỗ khác. Cụ thể là phòng của hắn. Cậu nhìn một hồi, từ đầu đến cuối đều chẳng có cái gì nổi bật, bộ bàn ghế mây được kê gọn một góc, bình gốm đắt tiền đặt giữa bức tường, giường chiếu chỉn chu trông chẳng khác gì cho hoàng tộc. Mọi thứ đều sắp xếp ngăn nắp nhưng nhìn tổng quan thì lại có chút bừa bội khi mọi thứ đều chẳng ăn khớp với nhau. Chẳng biết do hắn cố ý hay thực sự là do hắn thấy cái nào ưng mắt thì đắp vào. Hắn đứng bên trong, để cậu đứng bên ngoài. Cậu không biết nên cười theo kiểu gì. Đây là ý gì nữa? Sợ bẩn không dám cho vào à? Ừ thế bố mày đi về, cậu đánh giá, chẳng thèm quan tâm mà định xoay người bỏ đi.-"Nhiệm vụ không hoàn thành coi chừng cái mạng"Ê ê từ từ anh ơi, em đùa tí.Cậu miễn cưỡng quay người lại, hai chữ quê và nhục dán đẹp đẽ gọn gàng trên mặt. Hắn không thấy, nhưng lờ mờ cảm nhận được. Cũng không quan trọng bằng việc cậu đang trước mặt hắn, con cún dễ thương đang ở đây hắn không thể không muốn chạm vào, không thể không muốn được sở hữu. Hắn nheo mày, nhếch mép cái nhẹ rồi mở lời.-"Phòng của tôi, luật của tôi"Kệ mẹ mày chứ? Cậu trề môi, gì mà làm giá ghê thế?Sợ cậu vào phòng ăn trộm hay gì à?Ừ, đúng rồi đấy.Cậu nhìn hắn một hồi, nghiêng đầu một cái coi như cũng chấp thuận, nghe cũng êm tai. Phòng của hắn thì dĩ nhiên là do hắn kiểm soát, cậu chẳng có quyền gì nên đành nghe thôi. Nhưng tại sao cứ nhất thiết phải là phòng hắn? Bộ nơi này thiếu chỗ ngồi đến vậy à? Nhưng không sao, đừng là phòng cậu và cái nỗi ám ảnh kia là được. cậu đã cố gắng quên rồi mà hắn bắt cậu vào đấy nữa chắc cậu chết luôn chứ chẳng thở gì nổi.Nhận được lời hồi đáp, hắn cười một cái rồi tránh gọn qua một bên, cậu thanh thản bước vào như vị hoàng đế quyền lực. Nhìn hắn ngồi xuống chiếc ghế mà cũng nhún vai, ngồi đối diện. Mà khoan... Sao cảnh này quen quen?Cậu nuốt ực, cố gắng để thứ suy nghĩ kia thoát khỏi đầu, chắc cậu suy nghĩ linh tinh thôi chứ sẽ không có chuyện đó đâu. Cậu khụ một cái, đặt mông ngồi xuống ghế, vẻ mặt bắt đầu thể hiện lên sự hoang mang. Nhưng quá muộn rồi, tiếng cạch từ cửa chỉ chứng minh rằng cậu không còn đường thoát thân nữa. Cậu muốn nhảy khỏi cửa sổ, nhưng vẫn trấn an bản thân là do cậu suy nghĩ quá nhiều. Hắn kháo cửa như vậy chắc cũng chỉ do muốn an toàn thôi, chứ không hề có ý đồ gì cả.-"Vậy, ngày hôm đó, bắt buộc phải có một cặp- đầy đủ nam và nữ"-"Và Ussr giao cho hai chúng ta, hiển nhiên một trong hai sẽ phải cải trang thành nữ"Thì sao? Hắn nhìn cậu, ra ý kiểu cậu chắc cũng hiểu rồi mà đúng không. Cậu nghiến răng, hiểu con cặc mà hiểu. Hắn đây chẳng khác gì nói cậu cải trang thành nữ giới, còn hắn sẽ đinh đinh tại phận với giới tính của mình. Và điều đó- cậu không cho phép xảy ra! Với một đứa con trai như cậu, việc giả thành nữ là điều không thể chấp nhận, hơn nữa cũng không bắt buộc phải là cậu. Hắn và cậu có chiều cao sêm sêm nhau, nên có thế nào trông cũng vẫn rất ổn. Hắn lại có dáng người rất phù hợp mặc váy. Còn cậu mà mặc trông chẳng gì cái dao ghim vào mắt!Nên có cái đầu buồi cậu mới làm nhé! Cậu tặc lưỡi, nghĩ về phương án khác.-"Avicia thì sao? Cô ấy cũng được mà?"Cậu khơi lên một gợi ý, Avicia không những còn con gái mà còn vô cùng nữ tính. Mắc váy chẳng khác nào thần tiên tỉ tỉ, vậy trông còn vô cùng phù hợp với hắn. Hơn nữa vì là nam chính nên chắc chắn hắn sẽ phải đồng ý. Làm gì có chuyện đã đến tầm giữa chuyện rồi mà nam nữ chính còn chưa có tình cảm với nhau? Cậu cười khẩy, sao? Thích rồi chứ gì.-"Mang con đĩ đó đi làm cái gì?"Đại ca à, anh thực sự có ổn không đó!?Còn tiếp...--------------Note: Nay sẽ có hai chapp Hí hí, tại có hứng viết quáaaa, nên chắc tầm 6-7 giờ tối là có chap mới nửa nhaa ;3 Tự nhiên bị thích China ở au nì... Chếc tiệt. Không biết làm gì nửaaaaaaa, huhu, tôi hết cứu rôiii, ai cũng thích thế này thì phải làm saoooo À cái vấn đề về truyện mới ý, tính viết ABO rùi đó, mà lúc ngồi vào viết mới thấy có quá nhiều thứ cần quan tâm. Nhiều nhân vật, mỗi nhân vật lại có một giới tính, để phù hợp còn phải phân chia tử tế, người này làm Alpha, người kia làm Beta, người nọ làm Omega. Tôi cũng khó để sắp xếp được, đã thế đây chính là thể loại dễ bị đi vào ngõ cụt nhất, tầm mười mấy chap là toang luôn. Còn cả mùi Pheromone nữa, rắc rối lắm. Hơi buồn nhưng có lẽ nếu các bác thích ABO thì phải đợi truyện ngắn, khi tôi sẽ cho một Couple nhất định, chứu nhiều người thế này thực sự rất khó phân bố. Hihi, viết truyện ngược đọc cho đã nè ;3 Vote, follows, bình luận cho con mẻ này nhé, chứ nó nản lắm rồiiii, tương tác dạo này bập bênh nên nhỏ bị khùm rồiii ;(Thank you for reading!Love---------------Tác giả: LumiereDeFeu
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz