NHÂN VẬT PHỤ CŨNG MUỐN NGHỈ NGƠI (AllVietNam)
#15: Stress
Cậu nên khóc tiếng gì để miêu tả tâm trạng nhỉ?Trong cái căn phòng sang trọng, mấy thứ sáng lấp lánh cứ bay qua bay lại mắt cậu, nhìn thích lắm! Tiếc là nó không đủ để cậu cảm thấy vui hơn. Nơi này đẹp đấy nhưng lạnh ngắt, đến một hạt bụi cũng không lọt qua được, cậu sợ đấy!Bầu không khí trấn áp cơ thể nhỏ bé của cậu, làm nó phải run rẩy. Tim cậu dập lộp bộp trong lồng ngực như kêu binh binh đòi nhảy ra ngoài. Cậu cố giữ nụ cười đã méo mó trên khuôn mặt từ đời nào. Chỉ có hai người trong căn phòng, là cậu và gã. Cậu đứng đằng sau, cố gắng sát vào tường, còn gã ngồi trên một trong hai chiếc ghế duy nhất trong phòng, tay cầm chiếc điện thoại bé xíu, dù đối với cậu nó to đùng.Phải! Là do hắn quá to lớn!!Cậu nhìn chỉ biết mơ ước, nhìn cậu chẳng khác gì que củi khô, gầy nhom ốm yếu. Đã vậy trong căn phòng nặng mùi khó thở này thì không biết bao giờ nó sẽ gãy đây. Thời gian vẫn nhích từng tí, cậu nuốt nước bọt cố gắng trấn an bản thân. America bao giờ mới đến vậy!?Cậu khóc ròng, tay run rẩy cầm cuốn sổ đã gần như nát bét trong tay, lạnh lẽo quá! Ai ra ủ ấm cho cậu đi, chứ lạnh thế này cậu chịu không nổi.Cạch-"Lâu không gặp bạn thù của tôi~"Cậu rợn người, căng thẳng đứng hẳn hoi lại, nhìn cũng biết là America, một nhân vật nổi bật trong truyện, không như cậu... Nhìn mới thấy thì ra tóc hắn có ba màu thật! Cậu nhẹ nhàng nhìn hắn, đôi mắt yếu ớt run lẩy bẩy nhìn từ trên xuống dưới.Hắn cao, nhưng có lẽ thấy hơn Ussr một chút xíu. Cả người đi theo hắn nữa, cũng cao ngang cậu chứ bộ. Hắn cao ngạo ngồi vào ghế, vắt chân lên bàn không một phép lịch sự, rồi mỉm cười nhìn gã. May mà hắn không chú ý đến cậu, không đời nào, cậu chỉ là một nhân vật phụ, còn hắn là phản diện chính cơ mà.-"Lịch sự chút đi"Gã lên tiếng, giọng nói không có chút thay đổi gì nhưng anh mắt đã lên chút tia hàn băng lạnh giá. Ám khí từ người gã cũng tỏa ra trấn áp của căn phòng, nó khủng khiếp đến đáng sợ. Cậu co ro không biết nên đặt ánh mắt đi đâu. Vốn dĩ cậu đã nhìn nát cả cái căn phòng này rồi, biết là nó xịn thế nào rồi. Nên giờ mắt đặt đi đâu cũng thấy sai.Gã ta nghe câu ấy xong thì lập tức bật cười ha hả, chân cũng cho từ xuống sàn. Tưởng chừng như nụ cười quái dị của hắn có thể ngay lập tức làm tai cậu phát nổ. Phải cho đến khi tiếng cười ấy ngưng lại, hắn đưa tay lên quệt đôi mắt còn đọng lại chút nước muối thì cậu mới cản thấy nhẹ nhõm hơn một chút.-"Ha ha! Dù sao tôi cũng là khách, cũng nên biết điều một chút phải không nhỉ, South Korea?"
Cậu nhẹ nhàng nhìn người được nhắc tên, trong căn phòng có bốn người thì có ba người cậu biết tên, duy chỉ có nhân vật bí ẩn đi theo America từ đầu tới giờ là cậu chưa biết. Nhưng không sao cậu đã biết người đó là ai rồi. Nghe xong câu hỏi của America, người kia chỉ cười nhẹ rồi cúi gập người một cái như để đồng tình với câu trả lời. Cậu sợ đấy nhé! Người kia im lặng một cách quá đáng, không hề hó hé một câu gì. Hic! Đụ má, cậu muốn rời khỏi đâyyyy!!!!-"Ồ? Nay cộng sản đây lại có một thành viên mới hả? Trông lạ quắc nè?"Hắn ta nghiêng đâu, không nói cũng biết là đang nhìn chằm chằm vào cậu, cậu run rẩy nuốt nước bọt cái ực, không biết có nên nhìn hắn hay không. Nhưng có lẽ là không.Ừ cậu cũng y hệt như người vừa nãy rồi.Cậu cúi người xuống thay cho lời chào rồi tập trung nhìn xuống dưới, mân mê cuốn sách và cây bút đang cầm trên tay, cậu khá ngại chạm mặt với hắn, lỡ lại gây thù chuốc oán thì an nguy cả cậu không thể nào rõ ràng được nữa. Có lẽ là nguy.-"Im mồm, và vào vấn đề chính đi, tên nhãi ranh chết tiệt"Vẫn là cái giọng lạnh ngắt đấy, nó bình tĩnh những lại mang một sự xúc phạm không hề nhẹ. Nhưng không sao, cậu lại cảm thấy như đang được người ta bảo vệ. Sao cứ giống suger baby kiểu gì ý nhỉ?-"Ể~? Ít ra cũng phải cho tên N.H.Ã.I R.A.N.H đây biết tên người ta chứ? Đã mất công hỏi như vậy rồi mà~?"
Cậu run rẩy, cố gắng dấu nó bởi cậu biết mắt hắn vẫn đang phần nào nhìn sâu thẳm vào cậu, như khoét đục từng chiếc lỗ trên cơ thể rồi lôi nội tạng ra vậy, kinh khủng! Cậu rùng mình.-"Vấn đề chính"Giờ thì không chỉ có mình hắn tỏa sát khí đâu, đến cả Ussr cũng đang đi vào cuộc chiến này rồi! Cậu khóc ròng, hai luồng sát khí trái ngược thi nhau trấn áp căn phòng. Cậu biết là hai người mạnh, giỏi, đứng đầu ca một khu vực nhưng làm ơn!! Cậu và anh chàng kia cũng là người chứ bộ, cũng biết đau đó!! Ngưng lại đi mà!!!Như nghe thấy lời nguyện cầu của cậu, America từ từ thu lại sát khí, đưa hai tay lên như vẻ đầu hàng, nhưng được cái miệng hắn vẫn cố chấp.-"Người ta sẽ vào thẳng vấn đề nếu ngài Ussr đáng kính đây cho người ta biết tên"Hắn cong mắt, chiếc kính màu đen cũng biết điều mà hạ xuống nhè nhẹ. Cậu thầ thốt lên trong đầu hai chữ địt mẹ.Mắt đẹp vãi!-"Vietnam"-"He he~! Cảm ơn ngài. Nhân tiện, tên người đẹp đằng kia hay lắm!"Hu huCó cần cậu khóc tiếng lơn luôn không ạ??Cậu nuốt nước mắt vào trong, ngậm ngùi chịu đựng mấy sự chú ý đang hướng về phía mình, đừng có khen cậu mà, đặc biệt là hắn- America, mắc cái đéo gì lại gọi cậu là người đẹp vậy? Người thì như que củi, mặt thì hốc hác thiếu sức sống. Có khi nhìn chẳng khác gì bộ xương khô biết đi, đẹp cái chó gì? Nói vậy cậu tự ái đó!-"Được rồi vào vấn đề chính"Hắn chỉnh lại tôn giọng, nhìn cậu một lần cuối rồi đặt kính cài lên đỉnh đầu. Giờ thì thì cậu chỉn chu cầm cuốn sách bắt đầu viết lách, lâu rồi không viết tự dưng lười ngang. Cậu thở dài, đôi mắt còn nhìn vào khuôn mặt của hắn một lần nữa.Hắn mà là con gái thì tốt biết mấy...-"Ngài biết đấy về thí nghiệm 4185, cô ta đã rơi vào tay ngài được khá lâu rồi, sắp tới bên phía phát xít, ngài Nazi cũng đã chuẩn bị để địch thân tới gặp mặt ngài rồi đó"
Hắn cất lời, chất giọng trở nên nghiêm khắc hơn thường lệ, nhưng miệng lại nở một nụ cười độc địa khó đoán. Tay cậu đã bắt đầu hí hoáy ghi từng chữ, cố gắng để có một bản ghi chép đầy đủ nhất. Được cái vấn đề đang xoay quanh nữ chính, không có gì lằng nhằng phức tạp. Cậu mong vấn đề sẽ không chuyển hướng sang thần số học, về mấy thứ tỉ lệ ba lăng nhăng mà cậu không ưa.Đến lúc đó có khi, đời cậu sẽ tàn, mây khói trắng mù mịt và cuộc đời cậu, à mà làm đéo gì có cuộc đời nữa? Cậu chết con mẹ nó rồi còn đâu?Còn tiếp....---------------Note: Tự dưng không muốn viết sếch... Hề hề, nay cho America lên sàn, địt mẹ, có cả South Korea nhưng mà hơi mờ nhạt. Yên tâm đi, chap sau idol top một thế giới sẽ nổi vãi cả linh hồn luôn!!! Dạo này bị lười part time ý, nên phải thông camr cho tôi :))) Đoán xem chap sau sẽ có điều gì bất ngờ nàooo Cúi cùng, nhớ vote, bình luận và follow cho bé để bé có động lực viêt truyện nhaaaaaa. Luv uuuuuTahnk you for reading!Love-------------Tác giả:
Cậu nhẹ nhàng nhìn người được nhắc tên, trong căn phòng có bốn người thì có ba người cậu biết tên, duy chỉ có nhân vật bí ẩn đi theo America từ đầu tới giờ là cậu chưa biết. Nhưng không sao cậu đã biết người đó là ai rồi. Nghe xong câu hỏi của America, người kia chỉ cười nhẹ rồi cúi gập người một cái như để đồng tình với câu trả lời. Cậu sợ đấy nhé! Người kia im lặng một cách quá đáng, không hề hó hé một câu gì. Hic! Đụ má, cậu muốn rời khỏi đâyyyy!!!!-"Ồ? Nay cộng sản đây lại có một thành viên mới hả? Trông lạ quắc nè?"Hắn ta nghiêng đâu, không nói cũng biết là đang nhìn chằm chằm vào cậu, cậu run rẩy nuốt nước bọt cái ực, không biết có nên nhìn hắn hay không. Nhưng có lẽ là không.Ừ cậu cũng y hệt như người vừa nãy rồi.Cậu cúi người xuống thay cho lời chào rồi tập trung nhìn xuống dưới, mân mê cuốn sách và cây bút đang cầm trên tay, cậu khá ngại chạm mặt với hắn, lỡ lại gây thù chuốc oán thì an nguy cả cậu không thể nào rõ ràng được nữa. Có lẽ là nguy.-"Im mồm, và vào vấn đề chính đi, tên nhãi ranh chết tiệt"Vẫn là cái giọng lạnh ngắt đấy, nó bình tĩnh những lại mang một sự xúc phạm không hề nhẹ. Nhưng không sao, cậu lại cảm thấy như đang được người ta bảo vệ. Sao cứ giống suger baby kiểu gì ý nhỉ?-"Ể~? Ít ra cũng phải cho tên N.H.Ã.I R.A.N.H đây biết tên người ta chứ? Đã mất công hỏi như vậy rồi mà~?"
Cậu run rẩy, cố gắng dấu nó bởi cậu biết mắt hắn vẫn đang phần nào nhìn sâu thẳm vào cậu, như khoét đục từng chiếc lỗ trên cơ thể rồi lôi nội tạng ra vậy, kinh khủng! Cậu rùng mình.-"Vấn đề chính"Giờ thì không chỉ có mình hắn tỏa sát khí đâu, đến cả Ussr cũng đang đi vào cuộc chiến này rồi! Cậu khóc ròng, hai luồng sát khí trái ngược thi nhau trấn áp căn phòng. Cậu biết là hai người mạnh, giỏi, đứng đầu ca một khu vực nhưng làm ơn!! Cậu và anh chàng kia cũng là người chứ bộ, cũng biết đau đó!! Ngưng lại đi mà!!!Như nghe thấy lời nguyện cầu của cậu, America từ từ thu lại sát khí, đưa hai tay lên như vẻ đầu hàng, nhưng được cái miệng hắn vẫn cố chấp.-"Người ta sẽ vào thẳng vấn đề nếu ngài Ussr đáng kính đây cho người ta biết tên"Hắn cong mắt, chiếc kính màu đen cũng biết điều mà hạ xuống nhè nhẹ. Cậu thầ thốt lên trong đầu hai chữ địt mẹ.Mắt đẹp vãi!-"Vietnam"-"He he~! Cảm ơn ngài. Nhân tiện, tên người đẹp đằng kia hay lắm!"Hu huCó cần cậu khóc tiếng lơn luôn không ạ??Cậu nuốt nước mắt vào trong, ngậm ngùi chịu đựng mấy sự chú ý đang hướng về phía mình, đừng có khen cậu mà, đặc biệt là hắn- America, mắc cái đéo gì lại gọi cậu là người đẹp vậy? Người thì như que củi, mặt thì hốc hác thiếu sức sống. Có khi nhìn chẳng khác gì bộ xương khô biết đi, đẹp cái chó gì? Nói vậy cậu tự ái đó!-"Được rồi vào vấn đề chính"Hắn chỉnh lại tôn giọng, nhìn cậu một lần cuối rồi đặt kính cài lên đỉnh đầu. Giờ thì thì cậu chỉn chu cầm cuốn sách bắt đầu viết lách, lâu rồi không viết tự dưng lười ngang. Cậu thở dài, đôi mắt còn nhìn vào khuôn mặt của hắn một lần nữa.Hắn mà là con gái thì tốt biết mấy...-"Ngài biết đấy về thí nghiệm 4185, cô ta đã rơi vào tay ngài được khá lâu rồi, sắp tới bên phía phát xít, ngài Nazi cũng đã chuẩn bị để địch thân tới gặp mặt ngài rồi đó"
Hắn cất lời, chất giọng trở nên nghiêm khắc hơn thường lệ, nhưng miệng lại nở một nụ cười độc địa khó đoán. Tay cậu đã bắt đầu hí hoáy ghi từng chữ, cố gắng để có một bản ghi chép đầy đủ nhất. Được cái vấn đề đang xoay quanh nữ chính, không có gì lằng nhằng phức tạp. Cậu mong vấn đề sẽ không chuyển hướng sang thần số học, về mấy thứ tỉ lệ ba lăng nhăng mà cậu không ưa.Đến lúc đó có khi, đời cậu sẽ tàn, mây khói trắng mù mịt và cuộc đời cậu, à mà làm đéo gì có cuộc đời nữa? Cậu chết con mẹ nó rồi còn đâu?Còn tiếp....---------------Note: Tự dưng không muốn viết sếch... Hề hề, nay cho America lên sàn, địt mẹ, có cả South Korea nhưng mà hơi mờ nhạt. Yên tâm đi, chap sau idol top một thế giới sẽ nổi vãi cả linh hồn luôn!!! Dạo này bị lười part time ý, nên phải thông camr cho tôi :))) Đoán xem chap sau sẽ có điều gì bất ngờ nàooo Cúi cùng, nhớ vote, bình luận và follow cho bé để bé có động lực viêt truyện nhaaaaaa. Luv uuuuuTahnk you for reading!Love-------------Tác giả:
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz