Nguyet Lac Anh Den Mang Nang Ha
Nhưng bà vẫn không biết kiểu người như thế nào sẽ trị được thằng con trai cưng của bà đây.
...
Ngày hôm sau, Hàn Thẩm Lạc đến trường, đi đến phòng bếp uống nước sẵn cầm theo cái bánh mì rồi thản nhiên chạy đi. Bà Hàn thì ở nhà đang lục tung trên mạng, tìm đủ các mối quan hệ để tìm ra gia sư cho quý tử nhà mình.
"À mẹ, hôm nay cô gọi mẹ đến trường đấy."
Hàn Thẩm Lạc nói xong thì đóng cửa lại.
"Trời ơi, học dốt tới nổi bị mời phụ huynh luôn rồi à?" - Bà Hàn bất lực.
Hàn Thẩm Lạc vẫn cứ bình thản đi đến trường, trông bộ dạng chẳng có gì lo lắng. Anh đi trên đường lại nhớ ra quên mang cà phê, thói quen của anh là mỗi buổi sáng sẽ uống một ly cà phê. Gương mặt khó chịu nổi dậy, anh chỉ có thể đến quán cà phê gần đó để mua.
Quán cà phê này là quán gần trường, cũng là quán hôm qua anh đã lôi người đi, còn bị cô gái nào đó ép bồi thường tiền. Nhớ đến, anh lại bật cười, cảm giác khó chịu cũng biến mất.
"Một ly cà phê đen, ít đường!" - Anh gọi món.
"Cậu trai trẻ, đã là cà phê đen còn ít đường, cậu uống nổi không đấy?" - Chú nhân viên cười.
"Tôi gọi được thì tôi uống được."
Chú nhân viên nghe vậy thì nhận đơn và thanh toán, Hàn Thẩm Lạc phải đứng ở ngoài đợi một lúc.
"A Nguyệt!" - Nhân viên quán vẫy gọi cô.
Vu Giai Nguyệt từ từ đi vào trong, sáng là lúc đắc khách nhất nên cô muốn đến đây giúp được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
"Bây giờ nhân viên đều bận cả rồi, em mau vào làm ly cà phê ít đường cho cậu thanh niên đó dùm chị."
Cô liếc mắt sang một cái đã nhận ra là ai, nhưng bây giờ không phải là lúc cô chần chờ, nhanh chóng bắt tay vào việc.
Pha cà phê xong, cô đem ra cho Hàn Thẩm Lạc. Anh thấy cô cũng khẽ nâng mắt, trên môi lại nở nụ cười. Mặt cô thì vẫn lạnh như tiền, đưa cà phê xong là đi vào trong.
Hàn Thẩm Lạc thấy vậy cũng không quan tâm lắm, anh lấy cà phê, uống một ngụm rồi đến trường. Mười phút sau, Vu Giai Nguyệt cũng chào tạm biệt mọi người rồi đi học.
Vu Giai Nguyệt học lớp 12/1 còn Hàn Thẩm Lạc nhờ "quan hệ" nên cũng vào lớp chọn 12/2. Nhưng mà lớp chọn đó chỉ là cái mác thôi, cũng là chọn, mà là "chọn mặt gửi vàng".
Từ hành lang lên lầu sẽ đi từ lớp thường đến lớp chọn, lúc Vu Giai Nguyệt đi đến lớp cũng đi ngang 12/2. Vừa đi đến phần đất 12/2, cô đã đụng trúng một người bước ra từ cửa lớp.
"Xin lỗi cậu, tôi không cố ý!" - Cô bạn đó liền ríu rít xin lỗi.
"Không sao không sao, là do tớ không chú ý nhìn đường." - Cô cười trừ.
"Thật sự xin lỗi nha!"
"Không sao thật mà." - Cô xoa xoa đầu rồi mắt nhắm mắt mở đi đến lớp.
Trong lớp 12/2.
"Mày thấy con nhỏ lúc nãy sao?" - Thôi Chí Hào hỏi Hàn Thẩm Lạc cùng nhóm bạn của mình.
"Đẹp, học giỏi, xứng đáng có mười người yêu."
Vương Hải tấm tắc khen ngợi.
"Mà chảnh lắm ba, chẳng ai cua được, kể cả thằng nhãi kia."
Thằng nhãi mà họ nhắc đến chính là Mộc Quang Khải.
"Người ta đẹp người ta có quyền thôi."
"Hay mình cá cược đi!" - Thôi Chí Hào đưa ra ý kiến.
"Thôi đi, không dễ ăn đâu."
Lời nói nói ra cũng chẳng có ai đồng ý, tất cả đều từ chối không một chút do dự.
"Không thì thôi." - Thôi Chí Hào bĩu môi.
"À A Lạc này, cậu ấy cũng vô cùng hoàn hảo nha, liệu cậu có thấy hứng thú không?"
"..."
"Chưa đủ tiêu chuẩn!"
Ặc!
__CÒN__
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz