ZingTruyen.Xyz

Nguyet Ha Nguyen Co Cung Chieu

Nguồn: https://m.weibo.cn/status/4840326579358718?mid=4858684246852489&omid=4858664932348258&ouid=7415960591&rouid=7648885587&sudaref=weibo.com

-----------------------------------------

Tiểu Nguyên Dương cũng sắp đi học rồi, lão Nguyên cứ nghĩ tiểu bá vương nghịch ngợm sẽ phản kháng, sẽ khóc lóc, không ngờ tới nhóc con lại ngoan ngoãn như vậy.

Tự mình thức dậy thay quần áo, tự đánh răng rửa mặt, tự chuẩn bị đồ dùng, lấy xong các thứ liền chạy đến nhà anh trai.

Bé con lưng đeo ba lô cáo nhỏ, bịt tai lông thú, trên cổ treo một bình nước nhỏ, trên tay còn cầm một bình sữa nóng do mẹ Nguyên chuẩn bị.

Tiểu Thanh Bùi nhìn thấy dáng vẻ em trai như vậy, cả người đều thấy đáng yêu, xoa xoa gương mặt non mềm của em trai hôn bẹp một cái, "chào buổi sáng Dương Dương!"

Tiểu Nguyên Dương cọ vào lòng bàn tay của anh trai, cất giọng non nớt trả lời, "chào buổi sáng anh trai~"

Tiểu Thanh Bùi muốn giúp nhóc xách ba lô, nhưng nhóc con lại từ chối, đưa bình nước nhỏ cho anh trai, "đây là sữa nóng mẹ cho anh~"

Nhóc con lại từ trong ba lô cáo nhỏ lấy ra một quả trứng nóng hôi hổi, "đây là trứng Dương Dương cho anh~"

 Tiểu Thanh Bùi đón lấy cho vào cặp sách, "cảm ơn Dương Dương ~"

Tiểu Nguyên Dương xấu hổ cúi đầu nhìn ngón chân.

Tiểu Thanh Bùi dắt tay nhỏ múp míp của em trai, "Dương Dương, anh trai bế em chịu không?"

Nhóc con lắc đầu, "không cần, Dương Dương lớn rồi, muốn tự mình đi học."

Tiểu Thanh Bùi xoa xoa đầu nhỏ của nhóc, "được~ Dương Dương của chúng ta lớn rồi ~"

Nhà trẻ ở bên cạnh trường tiểu học, mặc dù không xa, nhưng hai bạn nhỏ vẫn phải chia ra đi.

Tiểu Thanh Bùi đưa em trai vào nhà trẻ, "Dương Dương tan học thì  đợi anh trai đến đón, không được đi cùng người lạ, có biết không?"

Tiểu Nguyên Dương không nỡ rời xa anh trai, luôn kéo lấy tay anh, vô cùng không tình nguyện gật đầu, "ừm ~"

Tiểu Thanh Bùi lại dặn dò, "trong trường học phải ngoan ngoãn, nếu có bạn nhỏ bắt nạt em, em cứ nói với anh."

Nhóc con không biết có nghe vào không, cứ dựa vào lòng anh không chịu rời, "... anh ơi, em cùng anh đến trường của anh có được không?"

Tiểu Thanh Bùi cũng không nỡ xa em trai, luôn lo lắng em trai bé bỏng của mình sẽ bị bắt nạt. Nhưng hai người độ tuổi khác nhau, cũng không cách nào, chỉ đành dỗ dành em trai, "Dương Dương ngoan~"

Tiểu Thanh Bùi lấy móc treo hình cáo nhỏ treo trên cặp sách xuống đặt vào tay em trai, "Dương Dương lúc nhớ anh, cứ ngắm con cáo nhỏ này, đợi tan học, anh dẫn em đi khu vui chơi."

Biểu cảm của nhóc con phút chốc rạng rỡ hẳn ra, mở to đôi mắt to tròn, "thật sao?"

Tiểu Thanh Bùi nhéo nhéo má sữa của nhóc, "thật ~"

Tiểu Nguyên Dương cũng lấy móc treo hình cún nhỏ trên cặp sách xuống tặng cho anh trai, "vậy lúc anh nhớ em cũng ngắm bé cún này ~"

Tiểu Thanh Bùi cẩn thận siết chặt móc treo nhỏ hình cún con, "ừm ~"

Tiểu Nguyên Dương cũng không dính lấy anh trai nữa, hôn bẹp một ngụm lên mặt anh, "vậy anh trai ở trường cũng phải nghe lời nhó ~"

Tiểu Thanh Bùi buồn cười, "biết rồi ~"

Tiểu Thanh Bùi đẩy nhóc vào cổng trường, "mau vào trong đi"

Nhóc con vui vẻ cùng cô giáo đi vào trong.

Mẹ Nguyên ở bên cạnh nhìn mà ngơ ngác luôn, biết rằng con trai nhà mình cùng con trai nhà họ Cố thân thiết, không nghĩ đến lại thân đến mức này.

Bình thường bọn họ bận công việc, Nguyên Dương không thả ở nhà lão Bành thì là thả ở nhà ông nội. Nhóc con rất giỏi làm ầm ĩ, theo cách nói của lão Nguyên thì là, tiểu bá vương, Diêm Vương sống, một ngày không đánh là lật mái nhà."

Ở nhà thì giỏi ầm ĩ, trước mặt con trai nhà họ Cố lại mềm mại nhỏ nhẹ, cứ như con trai bị đổi rồi vậy.

Sau khi Tiểu Nguyên Dương vào trong, mẹ Nguyên đi đến bên cạnh Tiểu Thanh Bùi, "Bùi Bùi à, bình thường em trai có bắt nạt con không?"

Tiểu Thanh Bùi nghe xong mà sửng sốt, đứa nhỏ mềm mại đáng yêu như vậy sao có thể bắt nạt người ta chứ, cậu ngước lên nhìn mẹ Nguyên, "dì ơi, Dương Dương ngoan lắm."

Mẹ Nguyên cười gượng gạo, "ha ha, vậy sao?"

Tiểu Thanh Bùi kiên định gật đầu, nhìn móc treo hình cún nhỏ trên tay, lại nhìn vào bên trong cổng trường, có chút lo lắng lên tiếng, "Dương Dương ngày đầu đi học, chắc sẽ không bị bạn nhỏ khác bắt nạt đâu nhỉ?"

Mẹ Nguyên theo ánh mắt cậu nhìn vào trong, "chắc là... sẽ không... đâu?"

Trong lòng lại nghĩ, Nguyên Dương không đi gây chuyện đã cảm ơn trời đất rồi, còn có chuyện bị bắt nạt à?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz