Nguyen Hien Yuanxuan Khi Da Nhan Cach Gap Da Nhan Cach
Tới tận bây giờ, Tống Á Hiên vẫn chưa hoàn hồn. Mới nửa ngày trước, cậu còn đang chơi đàn cho lễ đăng quang của thị trưởng thành phố.
Cậu hít sâu một hơi, thấp thỏm tiến vào bên trong.
Căn phòng này rộng rãi hơn phòng bệnh bình thường rất nhiều, gồm hai gian và một phòng vệ sinh khép kín. Không khí trong phòng khô ráo sạch sẽ, thoang thoảng hương thơm của tinh dầu quýt, hoàn toàn không có mùi thuốc sát trùng gay mũi ngoài hành lang.
Trên tường trắng gắn hai ô cửa sổ nhỏ, mở tung đón ánh sáng mặt trời. Rèm cửa sạch sẽ lay động theo gió, bày trí không giống phòng bệnh, mà càng giống một phòng ngủ gọn gàng hơn.
Và rồi cậu nhìn thấy anh.
Anh đắm chìm trong điệu nhạc "Hey, Jude!" phát từ radio cũ kỹ, dáng eo thon gầy giấu sau lớp vải áo bệnh nhân. Ánh nắng khẽ mơn trớn một bên mặt của anh, men theo sống mũi thẳng đứng, phủ xuống khung vai săn chắc bên cửa sổ, vừa có vẻ hờ hững lại vừa mang theo chút hiền hòa.
Trong nắng chiều lóa mắt, anh quay đầu, mang theo ánh sáng đằng sau lưng. Dường như chẳng hề kinh ngạc với sự xuất hiện đường đột của Tống Á Hiên, anh nhẹ nhàng lên tiếng.
"Xin chào. Anh là Trương Chân Nguyên."
Đó là lần đầu tiên Tống Á Hiên gặp anh. Gã bệnh nhân nguy hiểm phải ở riêng trong căn phòng biệt lập, trong mắt Tống Á Hiên lại giống như thiên thần phát ra ánh sáng.
Ca khúc "Hey, Jude!":
[Tại đây có đăng tải GIF hoặc video. Hãy cập nhật ứng dụng ngay bây giờ để hiển thị.]
(Có thể bạn không nhớ: Tống Á Hiên đã từng ngâm nga vài câu của ca khúc này trong một cảnh tại Microfilm 'Trở về mùa hạ" của TNT năm 2020)Minh họa Tống Á Hiên:
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz