ZingTruyen.Xyz

Nguoi Tinh Cu Taekook


- "Này!"

- "Anh nghe"

- "25 phút rồi, dậy được chưa?"

- "Một chút nữa"

Cậu chẳng nhịn nữa, đạp phăng hắn xuống đất.

- "Đừng tưởng tôi nhường mà làm tới. 7 giờ hơn rồi, dậy còn đi làm"

- "A...có cần tuyệt tình vậy không?" -xoa xoa bụng vì vì đạp.

- "Đáng đời!"

- "Em đạp vào chỗ mổ đấy biết không?"

- "Đừng có tỏ ra đáng thương như vậy, tôi không tin anh nữa đâu"

- "Đau thật mà, đạp rõ mạnh"

- "Còn không nhanh đi làm vệ sinh để muộn giờ làm thì không chỉ đau bụng không đâu"

- "...." -cắp đít đi vệ sinh cá nhân, người eo đanh đá quá không dám bật.

.....................

- "Em nấu gì vậy?"

- "Chị ngồi xuống đi, em mang ra luôn đây, kimchi jjigae, banchan và cơm"

- "Chị nhớ là em có thích ăn canh kimchi vào buổi sáng đâu?"

- "Thì em nấu cho-" -lại cái miệng hại cái thân, cũng may phanh kịp, không lại độn thổ vì xấu hổ mất.

Biết cậu nấu cho ai rồi chứ:))

- "Cho ai?"

- "Cho...em, hì hì em thích ăn mà chị nhớ nhầm rồi đó, thôi mau ăn đi không nguội mất"

- "Ừ. Mà TaeHyung đâu, không ăn sáng à?"

- "Em không biết"

Kim TaeHyung lúc này mới đi xuống cầu thang vừa đi vừa thắt cà vạt.

Hôm nay hắn mặc một chiếc áo sơ mi trắng, bên ngoài khoác thêm áo khoác dạ dài tới đầu gối, màu đen. Cùng với chiếc quần cũng màu đen. Cả outfit đều rất bình thường nhưng nó nổi bật hơn nghìn lần vì được hắn mặc lên, Kim TaeHyung mặc gì cũng đẹp! Cái cà vạt màu xanh lá cây vẫn loay hoay chưa được thắt xong.  Gì chứ thắt cà vạt hắn nhất quyết phải soi gương mới làm được chỉnh chu thế mà chưa xong đã đi xuống dưới rồi.

- "Em đây!"

- "Xuống ăn đi"

Hắn gật gật đi lại bàn ăn. Cà vạt được đặt lên bàn để sang một bên, một lát làm lại sau.

- "Canh rất ngon!" -hắn khen.

- "Chị nấu đấy em trai"

Cậu bất lực cười cười nhưng vẫn tiếp tục ăn.

- "Nói gì có lí hơn được không chị gái?"

- "Ủa rồi tao biết nấu canh thì sao, dễ mà"

- "Suỵt!" -hắn đưa một ngón tay lên môi, ra dấu bảo cô im lặng.

- "Này nha, đừng để sáng sớm chị mày bực mình. Dù không phải sự thật...nhưng mà đâu cần phản ứng như vậy"

- "Ăn đi, nhức đầu quá" -gắp cho cô một miếng trứng cuộn.

- "Hứ!"

- "Chị ăn thêm không em lấy cho nhé?" -chỉ biết cười vì hai chị em nhà này, lớn rồi mà cứ chí chóe suốt như vậy.

- "Muốn lắm nhưng mà chị không ăn nữa đâu"

- "Tại sao?"

- "Chị giảm cân" -khuôn mặt buồn bã.

- "Em đừng bao giờ học đòi giảm cân theo bà cô này nghe chưa?"

- "Ya, ai là bà cô ở đây, chị mày mới 27 cái xuân xanh thôi nhá"

Hắn định cãi gì thêm thì nhìn thấy cậu lườm.

- "Anh im lặng ăn đi xem nào, nhường chị một câu thì có sao"

Hắn ngoan ngoãn im lặng thật, tập trung ăn uống.

- "Chị đến tập đoàn trước đây"

- "Chị đi cẩn thận nha" -JungKook vẫy tay chào.

- "Bai bai"

..................

- "Còn anh?"

- "Anh làm sao?"

- "Không định đi à, 8 giờ làm việc rồi"

- "Đi muộn chút không phá sản được"

Hắn lau miệng, uống thêm một ngụm nước để kết thúc bữa ăn.

- "Thắt cà vạt cho anh"

- "Đừng có như thế"

- "Không có gương anh không tự làm được"

- "Thật là..."

Lại một lần nữa JungKook chịu thua trước Kim làm nũng. Thôi thì thắt hộ hắn để hắn nhanh cuốn xéo đi làm cũng được, cũng không thiệt hại gì cho cậu.

Cùng là con trai, nhưng nhìn cậu nhỏ nhắn hơn hắn khá nhiều. Đứng cùng nhau cậu chỉ tới tầm cằm của hắn thôi. Thân hình của hắn rắn chắc, to khỏe cùng với làn da bánh mật siêu men lì, siêu quyến rũ. Còn cậu thì tròn xoe, nhất là khuôn mặt và đôi mắt, cưng hết sức. Người cậu trắng trắng mịn mịn, khá săn chắc nhưng lại không bằng hắn.

Khung cảnh bây giờ tựa như vợ đang thắt cà vạt cho chồng trước khi đi làm vậy. Chỉ thiếu một nụ hôn tạm biệt nữa thôi là giống như một gia đình hạnh phúc trong mơ rồi.

Và nụ hôn ấy cũng được hắn ấp ủ trong đầu. Chẳng suy nghĩ nhiều, đợi đến lúc cậu thắt xong rồi đang chỉnh lại cổ áo cho mình thì nhanh nhẹn hôn lên trán cậu một cái chóc.

Cậu ngạc nhiên mở to mắt nhìn hắn, chỉ thấy được nụ cười thỏa mãn của Kim lợi dụng thôi. Hắn càng cười thì cậu lại càng xấu hổ. Đáng yêu chết hắn rồi, sao nhóc này lại hay xấu hổ như thế chứ!

- "JungKook-"

- "A...Anh đi làm đi, tạm biệt" -phóng thẳng lên tầng.

- "Ở nhà ngoan nhé"

Tâm trạng hắn cực kì tốt, cứ cười mãi như thế đến tận lúc tới tập đoàn. Cho dù bây giờ thời tiết bên ngoài có âm u, mây đen kéo đến làm một trận mưa bão to đùng thì hắn vẫn nhìn ra được màu hồng. Người đang yêu nó không bình thường như vậy đấy!

.....................

Thế quái nào tầm 5 giờ chiều trời lại mưa thật. Lại còn mưa to nữa chứ, sấm chớp giật đùng đùng liên hồi. Hắn thì không biết mưa vì ở trong phòng cách âm, còn tập trung làm việc nữa.

*reng...reng

- "Anh nghe?"

Trong lòng bất ngờ vì thấy tên người gọi đến.

- "Mấy giờ anh về, trời mưa to lắm đấy, đi đường chú ý!"

- "Em lo cho anh à?"

- "Cứ...cứ cho là vậy đi, mau trả lời"

- "Xin lỗi em, hôm nay anh không về được, anh gọi chị về ăn cơm với em nhé"

Thất vọng làm sao, đúng lúc cậu quan tâm tới hắn thì hắn lại có công việc không về được.

- "Đi đâu?"

- "Anh nói rồi mà. 2 tháng này anh sẽ không thường xuyên ở nhà"

- "Vậy bao giờ về?"

- "Sáng mai em dậy sẽ có đồ ăn anh nấu"

- "Ừ, nhớ cẩn thận!"

- "Được. Đừng quá lo"

- "...Tôi cúp máy đây, làm việc đi"

Kim TaeHyung thở dài tựa lưng ra sau ghế. Thật muốn nhanh kết thúc tất cả!

- "Alo"

- "Chị nghe?"

- "Nay chị về sớm đi, JungKook đang ở nhà một mình"

- "Mày bắt đầu rồi à?"

- "Vâng!"

- "Được rồi, chị về luôn đây, không phải lo đâu"

- "Ừ. Em tắt máy"

..............

- "Thư kí Song!"

- "Dạ?"

- "Chuẩn bị xong chưa?"

- "Xong rồi ạ! Xe đang đợi ở bên dưới"

- "Đi thôi!"

_____________________

👻 Chỉ là mở đầu, chưa có gì nguy hiểm!

1. Minh họa đồ Tae mặc đi làm hôm nay:


2. KimChi Jjigae -canh kim chi (mọi người đã quen thuộc với món này rồi đúng không?)

3. Banchan (반찬) hay còn được gọi là Panchan, là những món ăn phụ được đựng trong đĩa nhỏ và ăn kèm trong các bữa ăn của người Hàn Quốc. Phổ biến như: kimchi, kim (rong biển), jeon (đồ chiên), rau củ trộn gia vị,...

@iabb


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz