Nguoi Rot Cuoc Con Co May Hao Ca Ca
Edit: bgnie
Ôn Cẩm nhìn thấy Kỳ Ngôn đang đi tới đây liền lộ ra vẻ tươi cười, tò mò hỏi: "Anh Kỳ Ngôn, sao anh lại đi tắm?"Kỳ Ngôn dùng khăn lau xoa xoa tóc rồi trả lời: "Không có việc gì, nhiệt độ cơ thể tôi tương đối cao, lại ở ngoài đã lâu, thời tiết càng ngày càng nóng, cho nên thuận tiện tắm rửa một cái. "Ôn Cẩm lúc này liền gật đầu nói: "Thì ra là thế."Những người khác không nói gì, riêng chỉ có Giản Thượng Ôn đang ngồi trên ghế sofa trong góc cười thầm. Người khác có thể tin, nhưng chỉ có cậu mới biết, nguyên nhân thực sự Kỳ Ngôn đi tắm là vì anh là kiểu người thường xuyên đổ mồ hôi. So với người bình thường, anh càng có thể dễ đổ mồ hôi hơn, ở thời điểm mùa hè cũng là như thế. Cho nên lúc ban ngày chỉ cần đi bên ngoài, khi trở về phải nhất định tắm rửa một cái mới được.Bất quá, anh đương nhiên sẽ không tiết lộ sự bất thường của cơ thể này trước mặt khán giả hoặc những vị khách khác.Nhưng Ôn Cẩm hoàn toàn không biết, cậu chỉ là cúi người thò qua nói: "A, nhiệt độ cơ thể của anh cao quá? Anh Kỳ Ngôn, anh có cần điều chỉnh nhiệt độ điều hoà thấp xuống một chút hay không? Hay là để em quạt cho anh một chút?"Kỳ Ngôn căn bản không nóng chút nào, chỉ là ở bên ngoài dễ đổ mồ hôi mà thôi, cho nên lúc này lập tức từ chối, anh nói: "Không cần".Ôn Cẩm lại như tưởng anh đang ngượng ngùng, nên liền mượn nhân viên một chiếc quạt nhỏ cưỡng bách đưa cho Kỳ Ngôn, nghiêm túc nói: " Anh Kỳ Ngôn, việc này không hề liên quan, anh không cần cậy mạnh, nếu anh nóng quá thì quạt cho đỡ đi!"Sau khi nói xong.Ôn Cẩm trong lòng nghĩ chính là, cậu thật sự sẽ chăm sóc anh chu đáo!Cách đó không xa, Giản Thương Ôn không nhịn được cười, cậu cho rằng máy điều hòa trong phòng đã đủ lạnh rồi, còn thêm một cái quạt điện nhỏ, Ôn Cẩm có thể sẽ lật nhào!Khán giả trong phòng livestreams cũng bắt đầu phân tích:"A Cẩm ngay lập tức nhận ra được anh Ngôn nhà tôi sợ nóng kìa.""Hai người bọn họ ngọt ngào quá aaaaaa!!""Có thể có khả năng là A Cẩm cùng Kỳ Ngôn?"Khán giả thảo luận sôi nổi.Giản Thượng Ôn uể oải lười biếng ngồi trên ghế sofa, bị hành động của Ôn Cẩm chọc cười, mi mắt cong cong.Kết quả là bỗng nhiên Kỳ Ngôn quay đầu qua bên này, ánh mắt hai người chạm nhau, phần cổ lộ ra của người đàn ông hơi đỏ lên lan dần lên, lỗ tai cũng một màu đỏ ửng, bọt nước từ bên tai chảy xuống, hầu kết đứng thẳng thoạt nhìn hết sức gợi cảm. Anh dường như đoán được Giản Thượng Ôn đang suy nghĩ cái gì, trừng mắt nhìn cậu một cái.Rõ ràng biết nguyên nhân anh bởi vì cái gì không thể nói thật, vậy mà Giản Thượng Ôn lại một bộ dáng thích thú ăn dưa xem náo nhiệt?Đúng rồi, trước đây cậu tàn nhẫn như vậy, khiến anh phải chịu nhiều tổn thương như vậy!Bằng không, năm đó cậu cũng sẽ không vứt bỏ, chia tay anh!Đối mặt với Giản Thượng Ôn, sắc mặt Kỳ Ngôn vô thức trở nên có chút u ám, hắn rũ mắt, để che giấu tâm sự nơi đáy lòng.Sau khi khán giả chú ý tới, có người suy đoán:"Tại sao nhìn anh Ngôn tâm trạng có vẻ không tốt vậy?""Giống như đang nhìn nhau với Giản Thượng Ôn vậy!""Đây hẳn là đang khó chịu đi!""Cậu ta cũng là người trong vòng, nhất định sẽ làm những chuyện đó, thực sự chán ghét cậu ta!"Lúc này trong phòng livestreams, cuộc thảo luận dần trở nên sôi nổi, giọng nói trầm tư của khách mời bên Đám mây là Dư Ý vang lên: "Anh Kỳ Ngôn, em nhớ rõ hình như quê quán của anh chính là núi Ô Lan?"Một lời nói ra, mọi người đều kinh ngạc.Mặc dù núi Ô Lan về mặt địa lý được coi là nơi an toàn để trốn cái nóng mùa hè, nhưng thực ra đây là một thị trấn nhỏ được bao quanh bởi những ngọn núi, có thể nói là rất khép kín.Kỳ Ngôn là kiểu người làm bất cứ chuyện gì đều rất nghiêm túc, thấy bọn họ dò hỏi chuyện này, bèn gật đầu nói: "Đúng vậy, phong cảnh phía bên đó không tồi, hơn hết phân ra bốn mùa rõ rệt, thực sự là một nơi rất đẹp."Ôn Cẩm đầu óc đơn giản, có chút chờ đợi nói: "Khi tôi nghe về điều này, tôi nghĩ nhất định đây sẽ là một nơi tuyệt vời để sinh sống!"Giang Thượng Ôn mím môi cười cười.Ôn Cẩm lại chú ý tới, tò mò hỏi: "Anh Giản, anh cũng nghĩ vậy sao?"Giản Thượng Ôn lắc đầu nói: "Núi Ô Lan tuy có khí hậu ấm áp, nhưng vì là vùng nhiệt đới nên ở đó có rất nhiều thú hoang, vào mùa hè cũng có rất nhiều muỗi, nếu không phải người địa phương, hẳn sẽ ở không quen.Ôn Cẩm nói: "Anh Giản, anh không thích cái nóng ở đây sao?"Giản Thượng Ôn đáp: "Không, tôi sợ lạnh hơn nóng".Những ngày cậu còn nhỏ, những ngày bị ném vào trong tuyết là điều cậu sẽ không bao giờ quên được. Cậu ghét những nơi lạnh lẽo, không thể cảm nhận được niềm vui của mùa đông, cũng như không thể cảm nhận được niềm vui của những bông tuyết. Sau khi trọng sinh, cơ thể cậu vẫn là rất kém cỏi, quá yếu ớt, tay chân lạnh ngắt.Ôn Cẩm cảm khái nói:
"Cái kia...thật ra, tối qua khi em đến phòng anh Giản để tìm anh game, nhưng lúc này anh không có trong phòng, em thấy trong phòng anh cũng không bật điều hoà, hẳn là anh thật sự rất sợ lạnh nhỉ."Cách đó không xa, Kỳ Ngôn lại ngước mắt nhìn cậu.Anh bỗng nhiên chợt nhớ tới, cách đây thật lâu thật lâu, có một năm núi Ô Lan có một trận tuyết rơi dày đặc, hôm đó là sinh nhật anh, Giản Thượng Ôn một mình ngồi xe lửa sơn màu xanh tới đây gặp anh, lúc đó mặt cậu vì cái lạnh mà đỏ bừng, nhưng túi bánh kem lại được đóng gói chặt chẽ, kín mít.Lúc đó, Kỳ Ngôn trách cậu thấy thời tiết lạnh đến như vậy mà sao còn tới đây.Giản Thượng Ôn lại chỉ cười ngốc nghếch nói với anh: "Em không sợ lạnh."Mùa đông năm đó tuyết rất nhiều, nhưng sau này trên núi Ô Lan cũng không có nhiều tuyết như vậy, cho nên khuôn mặt tươi cười ngày đó cũng vẫn còn đọng lại trong ký ức anh mãi mãi.Kỳ Ngôn đang có chút giật mình.Kết quả, Phỉ Thành, người đang ngồi trên ghế sofa cách đó không xa, chơi game, thoạt nhìn hoàn toàn không để ý tới bên này chút nào, lại ngẩng đầu nhìn lại đây, ánh mắt của chàng trai tóc đỏ đột nhiên dừng trên người Giản Thượng Ôn.
Sắc mặt anh từ sáng sớm đã lạnh lùng, tựa như Giản Thượng Ôn nợ anh tiền, bây giờ rốt cuộc mới nhìn người nọ.Phỉ Thành khẽ nhướng mày, bất mãn hỏi như người bị đàn ông lừa dối: "Tối qua không phải cậu nói với A Cẩm là cậu mệt muốn nghỉ ngơi, không chơi game được sao? Sao cậu không có trong phòng? Cậu đi đâu?"Giọng nói lạc đi.Tất cả các vị khách mời trong phòng khách đều ghé mắt nhìn về đây, bao gồm cả Phó Cẩn Thành ngồi cách đó không xa đang xem tài liệu của công ty, còn có người mặt không cảm xúc đang xem thư, tối hôm qua ăn điểm tâm cậu đưa Lạc Chấp Diệp, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về nơi này.Giản Thượng Ôn: "......."Con mẹ nó, đừng nhìn tôi như vậy chứ!Sea🫧: câu cuối là do mình thêm vào =))Mình search gu gồ núi Ô Lan thử, vì mình sợ mình để tên địa danh sai, nhưng mà search nó không ra núi mà nó ra huyện Ô Lan, mng có thể search thử xem hình của nó nhá, mình không gắn ảnh vào chương được hic🥹
Không biết đúng nó không nhma kệ đi, đẹp là được =))
Ôn Cẩm nhìn thấy Kỳ Ngôn đang đi tới đây liền lộ ra vẻ tươi cười, tò mò hỏi: "Anh Kỳ Ngôn, sao anh lại đi tắm?"Kỳ Ngôn dùng khăn lau xoa xoa tóc rồi trả lời: "Không có việc gì, nhiệt độ cơ thể tôi tương đối cao, lại ở ngoài đã lâu, thời tiết càng ngày càng nóng, cho nên thuận tiện tắm rửa một cái. "Ôn Cẩm lúc này liền gật đầu nói: "Thì ra là thế."Những người khác không nói gì, riêng chỉ có Giản Thượng Ôn đang ngồi trên ghế sofa trong góc cười thầm. Người khác có thể tin, nhưng chỉ có cậu mới biết, nguyên nhân thực sự Kỳ Ngôn đi tắm là vì anh là kiểu người thường xuyên đổ mồ hôi. So với người bình thường, anh càng có thể dễ đổ mồ hôi hơn, ở thời điểm mùa hè cũng là như thế. Cho nên lúc ban ngày chỉ cần đi bên ngoài, khi trở về phải nhất định tắm rửa một cái mới được.Bất quá, anh đương nhiên sẽ không tiết lộ sự bất thường của cơ thể này trước mặt khán giả hoặc những vị khách khác.Nhưng Ôn Cẩm hoàn toàn không biết, cậu chỉ là cúi người thò qua nói: "A, nhiệt độ cơ thể của anh cao quá? Anh Kỳ Ngôn, anh có cần điều chỉnh nhiệt độ điều hoà thấp xuống một chút hay không? Hay là để em quạt cho anh một chút?"Kỳ Ngôn căn bản không nóng chút nào, chỉ là ở bên ngoài dễ đổ mồ hôi mà thôi, cho nên lúc này lập tức từ chối, anh nói: "Không cần".Ôn Cẩm lại như tưởng anh đang ngượng ngùng, nên liền mượn nhân viên một chiếc quạt nhỏ cưỡng bách đưa cho Kỳ Ngôn, nghiêm túc nói: " Anh Kỳ Ngôn, việc này không hề liên quan, anh không cần cậy mạnh, nếu anh nóng quá thì quạt cho đỡ đi!"Sau khi nói xong.Ôn Cẩm trong lòng nghĩ chính là, cậu thật sự sẽ chăm sóc anh chu đáo!Cách đó không xa, Giản Thương Ôn không nhịn được cười, cậu cho rằng máy điều hòa trong phòng đã đủ lạnh rồi, còn thêm một cái quạt điện nhỏ, Ôn Cẩm có thể sẽ lật nhào!Khán giả trong phòng livestreams cũng bắt đầu phân tích:"A Cẩm ngay lập tức nhận ra được anh Ngôn nhà tôi sợ nóng kìa.""Hai người bọn họ ngọt ngào quá aaaaaa!!""Có thể có khả năng là A Cẩm cùng Kỳ Ngôn?"Khán giả thảo luận sôi nổi.Giản Thượng Ôn uể oải lười biếng ngồi trên ghế sofa, bị hành động của Ôn Cẩm chọc cười, mi mắt cong cong.Kết quả là bỗng nhiên Kỳ Ngôn quay đầu qua bên này, ánh mắt hai người chạm nhau, phần cổ lộ ra của người đàn ông hơi đỏ lên lan dần lên, lỗ tai cũng một màu đỏ ửng, bọt nước từ bên tai chảy xuống, hầu kết đứng thẳng thoạt nhìn hết sức gợi cảm. Anh dường như đoán được Giản Thượng Ôn đang suy nghĩ cái gì, trừng mắt nhìn cậu một cái.Rõ ràng biết nguyên nhân anh bởi vì cái gì không thể nói thật, vậy mà Giản Thượng Ôn lại một bộ dáng thích thú ăn dưa xem náo nhiệt?Đúng rồi, trước đây cậu tàn nhẫn như vậy, khiến anh phải chịu nhiều tổn thương như vậy!Bằng không, năm đó cậu cũng sẽ không vứt bỏ, chia tay anh!Đối mặt với Giản Thượng Ôn, sắc mặt Kỳ Ngôn vô thức trở nên có chút u ám, hắn rũ mắt, để che giấu tâm sự nơi đáy lòng.Sau khi khán giả chú ý tới, có người suy đoán:"Tại sao nhìn anh Ngôn tâm trạng có vẻ không tốt vậy?""Giống như đang nhìn nhau với Giản Thượng Ôn vậy!""Đây hẳn là đang khó chịu đi!""Cậu ta cũng là người trong vòng, nhất định sẽ làm những chuyện đó, thực sự chán ghét cậu ta!"Lúc này trong phòng livestreams, cuộc thảo luận dần trở nên sôi nổi, giọng nói trầm tư của khách mời bên Đám mây là Dư Ý vang lên: "Anh Kỳ Ngôn, em nhớ rõ hình như quê quán của anh chính là núi Ô Lan?"Một lời nói ra, mọi người đều kinh ngạc.Mặc dù núi Ô Lan về mặt địa lý được coi là nơi an toàn để trốn cái nóng mùa hè, nhưng thực ra đây là một thị trấn nhỏ được bao quanh bởi những ngọn núi, có thể nói là rất khép kín.Kỳ Ngôn là kiểu người làm bất cứ chuyện gì đều rất nghiêm túc, thấy bọn họ dò hỏi chuyện này, bèn gật đầu nói: "Đúng vậy, phong cảnh phía bên đó không tồi, hơn hết phân ra bốn mùa rõ rệt, thực sự là một nơi rất đẹp."Ôn Cẩm đầu óc đơn giản, có chút chờ đợi nói: "Khi tôi nghe về điều này, tôi nghĩ nhất định đây sẽ là một nơi tuyệt vời để sinh sống!"Giang Thượng Ôn mím môi cười cười.Ôn Cẩm lại chú ý tới, tò mò hỏi: "Anh Giản, anh cũng nghĩ vậy sao?"Giản Thượng Ôn lắc đầu nói: "Núi Ô Lan tuy có khí hậu ấm áp, nhưng vì là vùng nhiệt đới nên ở đó có rất nhiều thú hoang, vào mùa hè cũng có rất nhiều muỗi, nếu không phải người địa phương, hẳn sẽ ở không quen.Ôn Cẩm nói: "Anh Giản, anh không thích cái nóng ở đây sao?"Giản Thượng Ôn đáp: "Không, tôi sợ lạnh hơn nóng".Những ngày cậu còn nhỏ, những ngày bị ném vào trong tuyết là điều cậu sẽ không bao giờ quên được. Cậu ghét những nơi lạnh lẽo, không thể cảm nhận được niềm vui của mùa đông, cũng như không thể cảm nhận được niềm vui của những bông tuyết. Sau khi trọng sinh, cơ thể cậu vẫn là rất kém cỏi, quá yếu ớt, tay chân lạnh ngắt.Ôn Cẩm cảm khái nói:
"Cái kia...thật ra, tối qua khi em đến phòng anh Giản để tìm anh game, nhưng lúc này anh không có trong phòng, em thấy trong phòng anh cũng không bật điều hoà, hẳn là anh thật sự rất sợ lạnh nhỉ."Cách đó không xa, Kỳ Ngôn lại ngước mắt nhìn cậu.Anh bỗng nhiên chợt nhớ tới, cách đây thật lâu thật lâu, có một năm núi Ô Lan có một trận tuyết rơi dày đặc, hôm đó là sinh nhật anh, Giản Thượng Ôn một mình ngồi xe lửa sơn màu xanh tới đây gặp anh, lúc đó mặt cậu vì cái lạnh mà đỏ bừng, nhưng túi bánh kem lại được đóng gói chặt chẽ, kín mít.Lúc đó, Kỳ Ngôn trách cậu thấy thời tiết lạnh đến như vậy mà sao còn tới đây.Giản Thượng Ôn lại chỉ cười ngốc nghếch nói với anh: "Em không sợ lạnh."Mùa đông năm đó tuyết rất nhiều, nhưng sau này trên núi Ô Lan cũng không có nhiều tuyết như vậy, cho nên khuôn mặt tươi cười ngày đó cũng vẫn còn đọng lại trong ký ức anh mãi mãi.Kỳ Ngôn đang có chút giật mình.Kết quả, Phỉ Thành, người đang ngồi trên ghế sofa cách đó không xa, chơi game, thoạt nhìn hoàn toàn không để ý tới bên này chút nào, lại ngẩng đầu nhìn lại đây, ánh mắt của chàng trai tóc đỏ đột nhiên dừng trên người Giản Thượng Ôn.
Sắc mặt anh từ sáng sớm đã lạnh lùng, tựa như Giản Thượng Ôn nợ anh tiền, bây giờ rốt cuộc mới nhìn người nọ.Phỉ Thành khẽ nhướng mày, bất mãn hỏi như người bị đàn ông lừa dối: "Tối qua không phải cậu nói với A Cẩm là cậu mệt muốn nghỉ ngơi, không chơi game được sao? Sao cậu không có trong phòng? Cậu đi đâu?"Giọng nói lạc đi.Tất cả các vị khách mời trong phòng khách đều ghé mắt nhìn về đây, bao gồm cả Phó Cẩn Thành ngồi cách đó không xa đang xem tài liệu của công ty, còn có người mặt không cảm xúc đang xem thư, tối hôm qua ăn điểm tâm cậu đưa Lạc Chấp Diệp, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về nơi này.Giản Thượng Ôn: "......."Con mẹ nó, đừng nhìn tôi như vậy chứ!Sea🫧: câu cuối là do mình thêm vào =))Mình search gu gồ núi Ô Lan thử, vì mình sợ mình để tên địa danh sai, nhưng mà search nó không ra núi mà nó ra huyện Ô Lan, mng có thể search thử xem hình của nó nhá, mình không gắn ảnh vào chương được hic🥹
Không biết đúng nó không nhma kệ đi, đẹp là được =))
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz