ZingTruyen.Xyz

Nguoi Dep Yeu Duoi Van Nguoi Me Xuyen Thanh Bia Do Dan

Không phải ai cũng giống ngươi, thích đem người khác hành hạ đâu nhé?!!

Thẩm Oánh Oánh điên cuồng nói một tràng, nàng nói xong xoay người rời đi.

Làm cho Hứa Hoán Ninh không tìm thấy khe hở để hỏi rõ chuyện gì.

Từ lời của Thẩm Oánh Oánh mới nói có thể biết được rằng, Hứa Mộc bị bắt nạt, hơn nữa còn bắt nạt vô cùng thảm.

Hứa Hoán Ninh vô cùng tự nhiên dắt tay Đường Dữ, "Đi, cùng tôi đi nhìn xem."

Trong lòng Đường Dữ dâng lên một mảnh ấm áp.

.

Bên trong hồ bơi, số lượng lớn bạn học đã rời đi, chỉ có vài giáo viên phòng y tế, còn có vài học sinh thích xem náo nhiệt cùng mấy học sinh vừa gây chuyện còn ở lại.

Hứa Mộc nhắm chặt hai mắt, cau mày, cả khuôn mặt trắng bệch, nằm thẳng trên ghế nằm, trên người được đắp một cái khăn lông thật dày, môi không còn chút huyết sắc.

Thân thể còn phát run nhẹ, trên trán không biết chảy ra mồ hôi hay là nước.

Hứa Hoán Ninh kéo Đường Dữ muốn tiến lên nhìn xem, bả vai bị ai đó vỗ một cái.

Nghiêng đầu qua, là một người bạn cũ.

"Cậu ấy không sao, chỉ là bị sặc nước." Lê Ngôn nói tình hình hiện tại cho Hứa Hoán Ninh.

Trên tóc của hắn vẫn còn nhỏ nước, giọt nước chảy xuống theo cổ hắn, đường cong cơ bắp hoàn mỹ bại lộ không sót gì.

Hoán Ninh: [ Nam phụ này lớn lên thật đẹp trai. ]

[ Nhân vật nam phụ sao có thể không đẹp trai? ] , 404 thuận miệng trả lời, sau đó mới phản ứng lại, [ Ký chủ đại nhân cấm được mơ ước nam phụ!! Cảnh cáo cảnh cáo! ]

404 cảnh giác kéo vang cảnh báo trong não.

Hoán Ninh: [ Tắt cái cảnh báo đó đi, ta còn chưa nói sẽ làm gì gắn, mi khẩn trương như vậy làm gì? ]

Vì bất luận kẻ nào bị ký chủ đưa vào tầm ngắm đều sẽ không có kết cục tốt á!!!

Trong lúc nói chuyện, Lê Ngôn liếc mắt nhìn Hứa Hoán Ninh và Đường Dữ nắm tay nhau, ánh mắt trầm xuống.

Vẻ mặt không đổi quay người cản trở Đường Dữ, dẫn Hứa Hoán Ninh đi tới trước, thật tự nhiên làm hai người buông nhau ra.

Lê Ngôn học lớp 12, lớn hơn Hứa Hoán Ninh một tuổi, hai nhà Lê Hứa là thế giao, hai người họ trước kia mỗi ngày đều dính lấy nhau.

Sau này việc học cấp 3 nặng nề, từ lần party trước thì chưa gặp lại lần nào.

Lần này bởi vì cả hai lớp đều có tiết học bơi, lúc này mới có cơ hội gặp nhau.

Trong lòng Hứa Hoán Ninh bực bội, tạm thời không có tâm tư ôn chuyện với Lê Ngôn.

Hứa Hoán Ninh lấy một cái khăn lông đưa cho Lê Ngôn, "Lau đi."

Lê Ngôn nhận lấy khăn lông rồi vuốt ve trong tay, cười nói: "Được."

Cảm nhận được một ánh mắt không tốt đang nhìn chằm chằm mình, quay đầu nhìn lại thì thấy là nam sinh Hứa Hoán Ninh mang tới.

Hình như tên là.......Đường Dữ.

Đường Dữ? Lê Ngôn suy tư một lúc, bỗng dưng nhớ tới cái gì đó.

Không hề mỉm cười thiện ý đối với Đường Dữ, bỏ qua ánh mắt hắn, quay đầu lại tiếp tục nhìn chằm chằm Hứa Hoán Ninh.

Ánh mắt Hứa Hoán Ninh chỉ nhìn Hứa Mộc, hỏi: "Là cậu cứu nó?"

Lê Ngôn vừa định trả lời....

Hứa Mộc đã tỉnh lại, ho khù khụ hai tiếng.

"Anh....anh trai." Hắn mở mắt ra đã thấy Hứa Hoán Ninh, trên mặt nhịn không được vui vẻ.

Cố hết sức chống tay muốn ngồi dậy khỏi ghế, lại bị Thẩm Oánh Oánh đè nằm lại.

Nàng tức giận nói với Hứa Mộc: "Cậu nằm xuống." Một bên lại dùng ánh mắt giết người nhìn Hứa Hoán Ninh, "Cậu tới đây!"

*Emiris: lâu lâu tui sẽ quên xưng hô của nhân vật nên có lúc sẽ ghi cậu có lúc ghi ngươi này nọ lọ chai, mn nhớ nhắc tớ sửa nha*

Hứa Mộc nằm trên ghế không có cách nào ngồi dậy, khoé môi suy yếu mỉn cười, "Anh trai, em không sao hết."

Hứa Hoán Ninh đi tới trước, nhíu mày nói: "Sao lại thế này?"

Ánh mắt Hứa Mộc trốn tránh, lắp bắp nói: "Là...là do em không cẩn thận ngã xuống nước."

Thẩm Oánh Oánh một bên, "Cậu tìm người làm Hứa Mộc chết đuối mà còn đứng đây làm bộ làm tịch?"

Trong mắt các bạn học vây xem, Hứa Hoán Ninh căm hận đứa con riêng Hứa Mộc, tìm người ném Hứa Mộc không biết bơi vào bể bơi, muốn hắn chết đuối.

Kế hoạch thất bại, còn uy hiếp Hứa Mộc không cho hắn nói ra sự thật của câu chuyện cẩu huyết hào môn.

Hứa Hoán Ninh lười giải thích với nàng nhiều, lập tức đi đến chỗ đám hồ bằng cẩu hữu kia.

Bọn họ nhìn thấy Hứa Hoán Ninh giống như nhìn thấy vị cứu tinh, ùa tới cáo trạng, "Ninh ca anh tới rồi, con đàn bà Thẩm Oánh Oánh kia nói muốn cho chúng tôi nghỉ học!"

Đúng đúng đúng, cô ta còn uy hiếp chúng tôi, còn nói muốn chúng tôi lãnh đủ, hahaha." Bọn họ hoàn toàn không sợ Thẩm Oánh Oánh, vừa nói vừa cười to.

Thẩm Oánh Oánh nghe thấy những lời này, mặt đều xanh mét.

"Buồn cười, cô ta có bản lĩnh lớn như vậy à?", Mấy người khác nói, "Mà nói, chúng ta là thay Ninh ca giáo huấn tiểu tử này một chút, cũng không phải chuyện gì to tát."

"Ninh ca, anh phải bảo vệ chúng tôi đó." Đám bạn xấu nói giỡn.

Tuy rằng ngoài miệng bọn họ nói sợ hãi, trên mặt lại vô cùng ung dung.

Đứa con riêng như Hứa Mộc bọn họ đã thấy nhiều, không ai sẽ vì loại người này mà ra mặt, cho dù có cũng chỉ là nói suông rồi thôi, kiếm chút thanh danh tốt rồi vỗ mông rời đi.

Hứa Hoán Ninh trầm giọng hỏi: "Ai bảo các người làn như vậy?"

"Hở?" Đám hồ bằng cẩu hữu giống như không nghe rõ, hỏi lại lần nữa, "Anh Ninh, anh nói cái gì thế?"

Hứa Hoán Ninh: "Ta không nói một lời hai lần."

Trong đám có một người ngượng ngùng cười nói: "Anh Ninh, ta và các anh em đây là lo anh phải chịu ủy khuất."

"Hơn nữa cũng không xảy ra chuyện gì."

Những người khác phụ hoạ: "Đúng thế đúng thế."

Hứa Hoán Ninh nhắm mắt, áp xuống tức giận, "Đã từng làm bạn bè, tôi sẽ không ra tay với mấy người."

"Còn các người bị xử lý như thế nào thì tùy theo sắp xếp của trường học."

"Tốt lắm, Hứa Hoán Ninh, không nghĩ tới cậu trở mặt nhanh như vậy!" Người nọ không nghĩ Hứa Hoán Ninh sẽ nói như vậy, nháy mắt tức giận, vén tay áo muốn động thủ.

Đúng lúc người từ phòng Giáo Vụ tới.

"Chúng mày cứ chờ đó!" Mấy người kia bị giáo viên mang đi, không ngừng mắng

Hứa Hoán Ninh quay đầu nhìn thoáng qua Hứa Mộc liền mang Đường Dữ đi mất.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz